Tần Mục đi vào Chu Tước Thiên Cung, nhưng mà Nam Đế Chu Tước lại không ở nơi này, Thần Nhân trông coi cửa cung nói:
- Sau khi đại loạn, Nam Đế đi ra ngoài, nói đi bái phỏng bọn người Bắc Đế Đông Đế.
Tần Mục nhíu chặt lông mày, hỏi bút mực giấy nghiên, sau đó viết một phong thư, giao cho Thần Nhân trông coi cửa cung, nói:
- Sau khi Nam Đế trở về, ngươi đem tin này giao cho nàng, liền nói đệ đệ nàng tới qua nơi này, muốn nàng theo lời trên thư mà làm.
Thần Nhân kia đem thư cất kỹ.
Không bao lâu, chuyện Chiêu Dương điện mất trộm bộc phát, Thiên Đế tức giận, mệnh Đại Nhật Tinh Quân suất lĩnh Chu Thiên Tinh Đấu phong tỏa Thiên Đình, kiểm tra tất cả mọi người, cho dù Tứ Đế Thiên Cung cũng không buông tha.
Thổ Bá, Thiên Công, Địa Mẫu, Thiên Âm, tỷ muội Đế Hậu, cũng có Thiên Cung ở trong Thiên Đình, nhưng cũng bị Thiên Đế hạ lệnh kiểm tra.
Thiên Đình thiên la địa võng mở ra, trên bầu trời khắp nơi đều từng đạo dày đặc tia sáng nổi lơ lửng, đó là ánh sáng đại đạo pháp tắc hình thành dây xích, dưới loại tình huống này, gần như không ai có khả năng từ
Thiên Đình rời đi.
- Không biết có thể đem vật chất quá khứ đưa đến tương lai hay không?
Tần Mục trầm ngâm, căn cứ quy tắc vật chất không đổi, hoàn toàn chính xác có thể đem vật chất quá khứ
đưa đến tương lai, bất quá hắn có chút không quá khẳng định.
Lúc này, Thiên Binh Thiên Tướng sắp điều tra đến nơi đây, Tần Mục quyết định thật nhanh, tiêu diệt đèn lồng. Sau khi phong ba Thiên Đình lắng lại, lại qua một đoạn thời gian, Nam Đế bái phỏng qua các Cổ
Thần Tam Đế khác trở lại Chu Tước Thiên Cung. Thần Nhân trông coi cửa cung đem thư tín đưa lên, cười nói:
- Bệ hạ, thiếu niên mày rậm mắt to dẫn theo đèn lồng đến đây, còn nói là đệ đệ của người, nhắc tới cũng kỳ, hắn lưu lại một phong thư cho người, nhưng mà hắn không có bút mực, lại đòi hỏi Chu Tước cung chúng ta.
- Đệ đệ? Cầm theo đèn lồng?
Nam Đế buồn bực, tiếp nhận thư đi vào trong cung, thầm nghĩ:
- Hai lão hoạt đầu Bắc Đế kia nói không sai, Thiên Đế nguyên bản mệnh lệnh nhị thập bát tú tiếp nhận vị
trí chúng ta thống trị Tứ Cực Thiên, bây giờ nhị thập bát tú chết trong tay Thổ Bá, hiện tại Tứ Cực Thiên không có thần chỉ tọa trấn, sớm muộn chắc chắn sẽ sinh loạn. Đến lúc đó, chính là cơ hội Tứ Đế chúng ta trở về Tứ Cực Thiên!-
Nàng ngồi trong tổ chim tại cung Chu Tước, nghê thường màu đỏ đem tổ chim phủ kín, khắp nơi đều hoa mỹ màu son, giống như như hỏa diễm nhảy nhót, để nàng lộ ra dáng vẻ rất trắng nõn.
Nam Đế đem thư để ở một bên, thầm nghĩ:
- Thiên Đế để Cổ Thần Tứ Đế chúng ta chế tạo Thiên Cung, nhìn như muốn tốt cho chúng ta, kì thực đem toàn bộ quyền lực chúng ta tước đoạt, xem chúng ta như tù phạm khốn ở trong Thiên Đình! Muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải có một trận biến cố lớn, biến cố càng lớn hơn việc A Sửu Thổ Bá tấn công Thiên Đình!
- Trời cao hoàng đế xa. Chỉ cần về tới Tứ Cực Thiên, ta liền tự do tự tại, không cần lại bị Thiên Đình hạn chế. -
Nàng mặt buồn rười rượi, biến cố càng lớn hơn so với việc A Sửu Thổ Bá đại náo Thiên Cung, từ đâu mà đến?
Sau một lúc lâu, nàng sâu kín thở dài, nhặt lên thư của Tần Mục, đã thấy trên thư có phong ấn, phong ấn là một ấn ký hình thái Chu Tước. Nam Đế Chu Tước kinh ngạc, ấn ký này sinh động như thật, phù văn phía trên vậy mà dùng đều là Chu Tước văn, cho dù đối với nàng cực kỳ thấu hiểu cũng vô pháp tinh thông nhiều Chu Tước đại đạo phù văn như vậy!
Mà người lưu lại phong ấn kia lại hạ bút thành văn, tiện tay liền bố trí xuống một cái Chu Tước phong ấn cực kỳ hoàn chỉnh. Phong ấn này chỉ có nàng mới có thể giải khai, đổi lại những người khác thoáng đụng vào, thư liền sẽ lập tức tự đốt, đốt thành tro bụi!
- Người lưu lại thư kia nói là đệ đệ của ta? Chẳng lẽ là?
Nàng mở ra phong ấn, mở thư ra, văn tự trên tờ giấy đột nhiên vọt lên, trên không trung chậm rãi thiêu đốt. Văn tự hóa thành hỏa diễm, hỏa diễm đang không ngừng sắp xếp tổ hợp. Nam Đế Chu Tước nhìn thật lâu, đem thư nội dung xem hết, giấy viết thư trong tay từ lâu hóa thành tro tàn.
- Quả nhiên là Mục Thanh đệ đệ.
Đôi mắt hẹp dài của Nam Đế chớp động, thấp giọng nói:
- Ý tứ hắn nói trong thư là, tương lai ta có họa sát thân, để cho ta sớm chuẩn bị sẵn sàng. Hắn cho ta ra hai kế sách, một cái là liên lạc cùng Nhân tộc Nguyệt Thiên Tôn, đem một cây linh vũ giao cho Nguyệt Thiên Tôn đảm bảo. Một cái là phân ra một hồn, sớm mưu đồ chuyển thế.
Nam Đế nằm nghiêng trong tổ chim, bàn chân mảnh khảnh từ trượt ra khỏi nghê thường màu đỏ chót, suy tư nói:
- Bất quá, Đông Đế lại muốn ta có chỗ phòng bị đối với Mục Thiên Tôn các loại Nhân tộc Thiên Tôn, bởi vì Mục Thiên Tôn giết rất nhiều Cổ Thần, là uy hiếp lớn lao đối với Cổ Thần. Đông Đế nói cũng đúng, Ngũ
Diệu Tinh Quân chính là chết tại trong tay Mục Thanh đệ đệ..
Nàng hơi lúng túng một chút, lại ngồi dậy, đi tới đi lui, đột nhiên quyết định:
- Đi trước gặp Nhân tộc Nguyệt Thiên Tôn một lần! Nếu như nhân phẩm không tốt, quả nhiên là tính toán ta, vậy liền cách xa nàng xa, nếu như nhân phẩm thượng giai, vậy liền không ngại kết giao! Ta ngược lại thật nhận ra tiểu nha đầu Lăng Thiên Tôn kia, là, Lăng nha đầu còn cùng bọn người Mục đệ hợp thành Thiên Minh..
Cùng một năm, Vân Thiên Tôn tiến về Thái Hư, đem Thái Sơ Nguyên Thạch giao cho Tạo Vật Chủ nơi đó, nói:
- La Tiêu lưu lại một khối bảo thạch, nói là để cho các ngươi chế tạo Hư Không Kiều cùng Bỉ Ngạn thế
giới.
Các Tạo Vật Chủ rất kinh ngạc, nhưng không có hỏi nhiều. Vân Thiên Tôn nhìn xem những Tạo Vật Chủ
không có chút tâm cơ này, không khỏi lắc đầu. Các Tạo Vật Chủ muốn ứng chiến Thái Đế xâm lấn sắp đến, chỉ sợ cực kỳ khó khăn.
Hắn lại gặp được Lãng Uyển, vị thiếu nữ Tạo Vật Chủ này trổ mã đến càng mỹ lệ làm rung động lòng người, mỗi lần tiếp xúc đều sẽ để hắn sinh ra tâm tư dị dạng. Trong lòng của hắn sinh ra một cái ý niệm trong đầu, lại không đành lòng để thiếu nữ này đi mạo hiểm. Hắn trở lại Tiêu Hán Thiên Đình, thấy được Lăng Thiên Tôn đang thôi diễn Tạo Hóa Chi Đạo, lại chế tạo ra rất nhiều giống loài kỳ quái, trong lòng không khỏi khẽ nhúc nhích, nói:
- Lăng, ngươi có thể tạo hóa ra một con người thực sự sao?
Lăng Thiên Tôn từ trong vô số kinh quyển ngẩng đầu, không hiểu nhìn xem hắn.
- Một thiếu nữ hoàn mỹ.
Vân Thiên Tôn ánh mắt chớp động, nói:
- Ta dẫn ngươi đi gặp nàng.
Xong không lâu, Lăng Thiên Tôn gặp được Lãng Uyển, cũng không nhịn được say mê sự mỹ lệ của thiếu nữ này, khen:
- Tuyết diện đạm mi thiên thượng nữ, phượng tiêu loan sí dục phi khứ. Ngọc sơn kiều thúy bộ vô trần, sở
yêu như liễu bất thắng xuân.
- Nữ hài như vậy, nên gọi Tuyệt Vô Trần!-
Lãng Uyển nghe vậy, thẹn thùng khôn xiết.
Vân Thiên Tôn hỏi:
- Ngươi có thể dùng Tạo Hóa Chi Đạo tạo ra một Tuyệt Vô Trần sao Lăng Thiên Tôn suy tư một lát, nói:
- Có thể thử một lần, bất quá Tạo Hóa Chi Đạo của ta còn không hoàn mỹ, cần chờ một đoạn thời gian.
Chờ ta hoàn thiện Tạo Hóa Chi Đạo, sáng tạo ra một loại Tạo Hóa Thần Khí, liền có thể đem Tuyệt Vô Trần tạo hóa đi ra.
- Cần bao lâu thời gian?-
- Không biết, ngươi chờ là được.
Vân Thiên Tôn đành phải kệ nàng, liền nghĩ tới La Tiêu, thầm nghĩ:
- La Tiêu kia thật là La Tiêu sao? Hay là nói, La Tiêu cũng không phải La Tiêu, mà là người kia..
Trước mắt của hắn không khỏi hiện ra bóng dáng Mục Thanh, lung lay đầu, thấp giọng nói:
- Không thể nào là hắn, Lăng nói, hắn chính là một người tương lai. Bất quá, ta rất hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng tương lai này, ta có thật nhiều khát vọng muốn cùng hắn chia sẻ..
Hắn kinh ngạc nhìn các Tạo Vật Chủ rất hư vô lo, không có gì lo lắng, trong lòng yên lặng nói:
- Ta cảm thấy hắn cùng ta là cùng một loại người, vì sao hắn lại là bóng dáng ở tương lai? Thời đại này, không có đạo hữu của ta, đạo hữu duy nhất vì sao lại ở tương..
Hắn có một loại ảo giác, hắn cùng đạo hữu tương lai kia, hai bên cách vô tận tuế nguyệt cùng ủng hộ, lẫn nhau tiến lên, nhưng mà khoảng cách lẫn nhau nhưng lại xa như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT