- Người Ấn Độ thật không ra gì, một chút huyết khí đều không có!
- Rốt cuộc là tu hành nhân sĩ mà, tính tình thật tốt, bị mắng cũng không phát hỏa!
- Đúng vậy, nếu đổi thành tôi, cho dù không phải đối thủ của người trẻ tuổi kia, cũng phải cùng hắn đánh một chút .
Sau khi câu chửi này của Diệp Thiên ra khỏi miệng, vị lão tăng kia cũng chậm chạp định thần lại, cảnh này khiến thanh âm trong hội trường từ từ thành lớn lên, mọi người ánh mắt đều tập trung ở chỗ mà những người Ấn Độ ngồi vào, bọn họ mừng rỡ nhìn thấy có người đi khiêu khích Diệp Thiên.
- Đại trưởng lão, ngài... Ngài làm sao vậy?
Diệp Thiên nói năng lỗ mãng, mà đại trưởng lão tính tình luôn luôn không phải tốt lắm thế nhưng chưa đáp trả, điều này làm cho hai tăng nhân Ấn Độ khác có chút kỳ quái, một người đứng dậy, khi đang chuẩn bị lôi kéo lão tăng, trong mắt bỗng nhiên lộ ra kinh hãi.
Bởi vì đứng thẳng vị đại trưởng lão kia, bên trong hai mắt, hai lỗ tai, miệng mũi, bỗng nhiên chảy ra máu tươi ra bên ngoài, nhất là máu tươi trong cái lỗ tai cùng lỗ mũi, hình thành vài tia nhỏ, "ọc ọc" phun hướng ra phía ngoài, để vị tăng nhân kia không đề phòng không kịp trốn tránh, trên mặt tràn đầy máu.
Sau khi các giác quan chảy máu, thân thể vị đại trưởng lão như là cả người mất đi xương cốt, lập tức xụi lơ ở trên mặt đất, trong người vốn mênh mông huyết khí, trong nháy mắt này biến mất vô tung vô ảnh, không có một tia sinh mệnh nào tồn tại.
- Đại trưởng lão đi gặp Phạm Thiên Đại Thần rồi!
Thình lình xảy ra biến cố, khiến hai tăng nhân khác lòng hoang mang đại loạn, sau khi sờ soạng một chút hơi thở đại trưởng lão, một người trên mặt lộ ra vẻ ảm đạm.
- Đại trưởng lão, đại trưởng lão, ngài... Ngài đừng làm chúng tôi sợ!
Sau khi sờ hơi thở lão tăng, hai tăng nhân đến từ Ấn Độ giáo hiện ra vẻ kinh hãi cực kỳ trên mặt, nếp nhăn trên mặt càng rối rắm , giống như trời sụp đất nứt rồi, đem đặt lão tăng kia trên mặt đất, không ngừng nện vào ngực hắn.
Lão tăng này luyện tập yô-ga từ bốn tuổi, năm nay đã một trăm lẻ sáu tuổi, đã từng có sự tích thần kỳ bị chôn xuống đất vài tháng mà bất tử, tại Ấn Độ giáo, lão tăng quả thực chính là thần thoại bất tử, địa vị cực cao, hiện tại chấp chưởng cao tầng ở Ấn Độ giáo, đều là hiếu tử hiền tôn của hắn.
Nếu lão tăng thật sự chết đi, như vậy vận mệnh trong Ấn Độ giáo sẽ bị sửa đổi, có lẽ ngay cả toàn bộ Ấn Độ đều sẽ phải chịu ảnh hưởng, mà hai người đi theo lão tăng tới đây trong Ấn Độ giáo, tuyệt đối sẽ thê thảm vô cùng.
Kỳ thật mới vừa rồi bị Chu Khiếu Thiên đánh gục, lực ảnh hưởng của Okada Bất Tử tại hoàng thất Nhật Bản, cũng không khác lão tăng này lắm, hơn một trăm năm qua, địa vị trong hoàng gia Nhật Bản đều không phải là cố định, vẫn luôn được nhân dân ủng hộ, những người phản đối thiên hoàng Nhật cũng không ở số ít.
Nhưng những người này cuối cùng đều vô thanh vô tức mất tích, người xuống tay, tự nhiên chính là Okada Bất Tử, là sát thủ hoàng thất Nhật Bản, cái chết của hắn, cũng sẽ lay động đến chỗ đau trong hoàng thất Nhật Bản.
- Là ngươi, là ngươi giết chết đại trưởng lão!
Một tăng nhân ngẩng đầu lên, không còn cái vẻ cao tăng đắc đạo như trước, nhìn về phía Diệp Thiên trong ánh mắt tràn ngập thù hận. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Hắn nghĩ, có thể vô thanh vô tức đưa đại trưởng lão vào chỗ chết , chỉ có quyển sách vừa rồi Diệp Thiên xuất ra kia , đương nhiên, đại trưởng lão vì sao không chết như vị người Thái Lan kia, vị cao tăng Ấn Độ giáo này dưới tình thế cấp bách cũng không có thời gian nghĩ.
Không chỉ có hắn, ngay cả những người khác trong hội trường, cũng sôi nổi đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Diệp Thiên, ý tưởng của bọn họ cùng người Ấn Độ kia không khác lắm, lão tăng chết thê thảm quỷ dị như thế, cùng quyển sách mà Diệp Thiên cầm kia tuyệt đối không tránh được quan hệ.
Nếu không phải giờ phút này mọi người đều đại biểu cho quốc gia phía sau tới tham gia hội nghị lần này, sợ là bọn hắn sớm đã kiềm chế không được ham muốn trong lòng, tiến lên cướp đoạt nó, trong ánh mắt bọn họ có lửa cực nóng, có thể biểu hiện tâm tình bọn họ lúc này.
- Sống thừa hơn một trăm tuổi, sớm chết sớm đầu thai mà!
Diệp Thiên cũng không trả lời lời nói của người Ấn Độ kia, lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó liền ngồi xuống, nhưng chính là cái nhìn này, khiến cho người nọ như là bị dội một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu xuống trong trời đông giá rét, trong xương cũng toát ra hơi lạnh cả người, khi muốn nói nữa, lại phát hiện răng nanh mình đều đang run lên.
Kỳ thật người Ấn Độ giáo kia cũng không có nói oan uổng cho Diệp Thiên, lão tăng chết, đích thật là do hắn làm.
Vừa rồi Diệp Thiên nói ở bên lỗ tai người bình thường, thanh âm cũng không tính quá lớn, kỳ thật cũng là một loại thủ đoạn công kích của Diệp Thiên, có chút cùng loại Phật môn sư tử rống.
Khi tiếng gào to truyền vào đến trong lỗ tai lão tăng, ẩn chứa thực khí giả đan kỳ chẳng những làm vỡ nát tim mạch của hắn, nguyên thần Diệp Thiên lực lượng còn làm thức hải hắn hoàn toàn phá hủy, hai đả kích khiến cho người kia cho dù là bị chém eo cũng không sánh bằng, lão tăng nhất thời có thể chết, trong nháy mắt liền mất đi tánh mạng.
- Diệp Thiên, ta tới từ Nga, Zagora Abramovich, muốn cùng ngươi luận bàn một chút!
Ngay khi mọi người thấp giọng nghị luận lão tăng kia chết ly kỳ như thế nào, một thanh âm vang lên, tùy theo đó một người thân cao gần hai thước nhảy vào đến giữa sân, khi hai chân hắn chạm đến mặt đất, toàn bộ hội trường tựa hồ cũng rung động ba phần.
- Ồ? Đây gọi là đại quốc rốt cục nhịn không được nhỉ?
Nghe được người nọ khiêu chiến, chân mày Diệp Thiên hơi hơi nhíu, từ sau khi tiến vào đến hội trường, hắn cũng cảm giác được vài khí tức tương đối cường đại, trừ Dracula, Okada Bất Tử cùng vài vị kỵ sĩ bàn tròn kia, còn có bảy tám người, tu vi đều tương đương với Tiên Thiên sơ kỳ.
Mà những người này đại biểu cho chính là mấy quốc gia hiện giờ cường đại nhất trên thế giới, chỉ là bọn hắn cùng những nhân viên tham dự hội nghị tác phong tản mạn bất đồng, tính kỷ luật phi thường mạnh, bọn họ tuy rằng khiếp sợ với tranh đấu thực, nhưng cũng không có tỏ ra vẻ muốn khiêu chiến người nào đó.
Giống như người này nói khiêu chiến Diệp Thiên là đến từ Nga, Diệp Thiên có thể phát hiện được, trong người người này bị áp chế một lực lượng cường đại, nếu hoàn toàn bùng nổ ra, vậy lực lượng mạnh mẽ, sợ là không dưới Đài Đà bị luyện chế thành con rối.
Nhưng Diệp Thiên còn phát hiện, gien trên thân thể người này tựa hồ có chút bất đồng với người thường, nếu không phải hắn đã tiến vào đến cảnh giới giả đan, thấy rõ đối với cấu tạo cơ thể người, sợ là cũng không thể phát hiện điểm này.
- Diệp Thiên, ta hy vọng có thể cùng ngươi chiến đấu như một dũng sĩ, không cần sử dụng cái đồ vật kia của ngươi!
Đứng ở đó, Zagora Abramovich cường tráng như là một con gấu bắc cực, căn bản là không cần microphone, khi nói chuyện thanh âm liền vang vọng toàn bộ hội trường, cặp mắt kia như chuông đồng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên.
Diệp Thiên đoán đúng, Zagora Abramovich đích thật là lệ thuộc quân đội Nga, ngay vừa rồi hắn nhận được mệnh lệnh quân bộ, yêu cầu hắn xuống sàn thăm dò hư thật về Diệp Thiên, nếu có thể, hãy thu bộ sách quỷ dị kia tới tay.
Kỳ thật nhận được mệnh lệnh này không chỉ có một mình Zagora Abramovich, cơ hồ mỗi một người siêu năng lực từ các quốc gia đều nhận được cùng một mệnh lệnh, nhưng động tác bọn hắn hơi chậm một chút, bị Zagora Abramovich đoạt trước mà thôi.
- Được, ta thích cùng người cường tráng so bì khí lực!
Diệp Thiên vừa ngồi xuống, thân thể một lần nữa đứng lên, tuy rằng nói cho đệ tử cần bình tĩnh, nhưng năm lần bảy lượt bị người khiêu khích, tâm trí Diệp Thiên cũng sinh ra một chút lửa giận, hổ không phát uy, thật đúng là bị cho rằng mèo bị bệnh?
Diệp Thiên sờ tay vào ngực, đem bộ sách sinh tử kia ra, nhất thời đưa tới vô số ánh mắt, đứng ở trong hội trường Zagora Abramovich cũng híp mắt, đối với cái đồ vật này, hắn cũng có kiêng kị rất sâu, kiểu mà hai người chết trước đó thật sự là quá mức quỷ dị .
- Sư phụ, cứ để con đi?
Vừa rồi Chu Khiếu Thiên bị thương không phải quá nghiêm trọng, giờ phút này gặp được Zagora Abramovich, nhịn không được nóng lòng muốn thử.
Diệp thiên khoát tay áo, đem bộ sách sinh tử kia giao vào trên tay Chu Khiếu Thiên, nói rằng:
- Nói không chừng hôm nay ngươi ra tay , sát tâm quá nặng, chưa chắc là chuyện tốt!