Long tướng chậm rãi tiếp cận Lâm Phong, thản nhiên nói:
- Chỉ vần vừa vào Tử Vong sơn cốc, tất cả đều thành hư vô, Lâm Phong, giao bảo vật ngươi lấy được ở trong Bí Cảnh ra đây, có lẽ chúng ta từ bi sẽ tha cho ngươi một con đường sống.
- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng lời của ngươi sao? Lâm Phong chế nhạo, một khi đã giao Ngọc Hoàng điện ra, chuyện đầu tiên đối phương làm chắc chắn là giết người diệt khẩu, không cho tin tức về Ngọc Hoàng điện truyền ra ngoài.
- Ngươi không có lựa chọn, cho dù chúng ta giết ngươi, ít nhất cũng sẽ để ngươi toàn thây, để ngươi chết một cách tôn nghiêm.
Người còn lại chậm rãi nói.
- Ta thực khâm phục các ngươi, rõ ràng lo sợ ta bước vào trong Tử Vong sơn cốc mà lại vẫn còn có thể giả bộ thản nhiên đến như vậy.
Lâm Phong lần lượt nhìn từng gương mặt trước mắt. Hắn mang bảo vật Ngọc Hoàng trên người, trong lòng hai gã Long tướng lúc này e rằng rất lo lắng hắn mang theo bảo vật đi vào trong Tử Vong sơn cốc. Nếu không đối phương căn bản sẽ không dừng lại nói chuyện cùng hắn mà là trực tiếp hạ sát thủ. Tử Vong sơn cốc đối xử với tất cả như nhau, cho dù ngươi có tu vi cường thịnh hơn nữa cũng đừng mơ chạy ra khỏi chốn này. Hai gã Long tướng của Đông Hải Long Cung căn bản không dám vào Tử Vong sơn cốc, cho nên bọn họ rất sợ Lâm Phong đi vào.
- Nói như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn tiến vào Tử Vong sơn cốc, bị ma vật giết chết hoặc ma khí ăn mòn sao? Một Long tướng cười lạnh: - Ma vật trong Tử Vong sơn cốc quả thực vô cùng đáng sợ, thậm chí có thể chấn nhiếp hồn phách con người, khống chế thân thể, biến con người trở thành của riêng, từ nay về sau luân lạc trở thành nô vật.
- Nhưng ít ra không ai thực sự hiểu biết Tử Vong sơn cốc, bên trong có phải có người sống hay không cũng không rõ ràng lắm, nên ta còn một tia hy vọng.
Còn nếu không tiến vào trong thì ta chết chắc, Đông Hải Long Cung các ngươi nhất định sẽ tìm mọi cách giết chết ta. Bất kể đối phương nói như thế nào, Lâm Phong luôn luôn duy trì sự lãnh đạm của hắn, trầm ổn như núi, lòng không rối loạn.
- Vậy ngươi muốn như thế nào? Sắc mặt Long tướng hoàn toàn chìm xuống.
- Lui ra phía sau mười dặm, ta an toàn rồi tự nhiên sẽ rời khỏi nơi này, đến lúc đó Đông Hải Long Cung các ngươi lại truy sát ta cũng không muộn.
Lui ra phía sau mười dặm mới có thể cho hắn đầy đủ thời gian để phản ứng. Hiện tại Lâm Phong đang suy nghĩ, Ma kiếm làm sao bây giờ! Nếu hắn không dám tiến vào trong Tử Vong sơn cốc, e rằng Ma kiếm sẽ vĩnh viễn nằm ở trong đó.
- Lui ra phía sau mười dặm, ngươi nằm mơ.
Một Long tướng giận dữ mắng mỏ Lâm Phong. Lui ra phía sau mười dặm, lúc đó ngay cả thân hình Lâm Phong cũng không có nhìn thấy được thì tính sao?
- Nếu ta tiến vào Tử Vong sơn cốc, các ngươi còn có cái gì để trở về bàn giao à? Lâm Phong không sợ hãi, lạnh lùng đáp lại.
Đối phương quả nhiên trầm mặc, nếu Lâm Phong tiến vào Tử Vong sơn cốc, bảo vật xem như trở thành hư vô rồi. Buồn bực nhất chính là Đông Hải Long Cung bọn họ xuất động không ít người, nhưng đến bây giờ đã chết rất nhiều, đều bị Lâm Phong giết chết. Bọn họ không thể đối mặt với Long Vương và Long tôn, thậm chí chuyện này còn làm Long chủ chú ý.
- Được, ta đáp ứng điều kiện của ngươi.
Một gã Long tướng khác thẳng thắn đồng ý khiến gã Long tướng còn lại cả kinh. Tuy nhiên gã Long tướng còn lại cũng không có dị nghị gì, hai người đều chậm rãi lui về phía sau, không dám làm cho Lâm Phong gấp gáp, bốn con Giao Long cũng theo bọn họ cùng lui về phía sau, một lát đã tới xa xa.
- Ông. ... Xa xa, một cơn lốc cuồn cuộn khủng bố lao đến, thổi quét tới người Lâm Phong, cát bụi đầy trời, khiến Lâm Phong không thể mở mắt ra.
- Ầm!
Trong đầu Lâm Phong run lên, với ý thức cường đại của hắn, bên trong kình phong mờ mịt đáng sợ kia vậy mà lại có một phong mang theo uy lực đáng sợ xoắn giết tới hắn.
- Đi!
Lâm Phong đột nhiên thu Thiên yêu Đại bàng vào, đồng thời cấp tốc nhảy vào Tử Vong sơn cốc.
- Ầm ầm!
Lực lượng hủy diệt đánh vào nơi vừa rồi Lâm Phong đứng. Nếu Lâm Phong còn ở chỗ đó, chỉ sợ lúc này đã thành một người chết, mà mà trong ngắn ngủi vừa rồi hắn đã lui lại, nhưng lực lượng hủy diệt cuồng bạo vẫn đánh lên người khiến cả người Lâm Phong như bị điện giật, kêu lên một tiếng trầm đục, thân thể bị đánh bay thẳng vào trong sơn cốc, rơi xuống khoảng không trong sơn cốc. Ở tấm bia đá trước sơn cốc, một đạo phong ảnh hiện ra hình người, giống như do gió biến thành. Người này khoác trường bào, cả người lộ ra hơi thở hùng mạnh, chính là một trong tứ đại Long Vương. Một chưởng kia của gã vốn là muốn giết chết Lâm Phong tại chỗ, như vậy Lâm Phong sẽ chết mà bảo vật cũng lưu lại. Nhưng mà gã lại không ngờ tới, Lâm Phong vậy mà phát hiện ra, trong thời điểm chỉ mành treo chuông lại mạnh mẽ lui về sau, rồi bị chưởng phong đáng sợ của gã đánh thẳng vào trong sơn cốc. Giờ phút này, sắc mặt Long Vương cực kỳ âm trầm, trộm gà không được còn mất nắm gạo, không thể đánh chết Lâm Phong đoạt được bảo vật của Hoàng giả, còn đánh hắn vào trong Tử Vong sơn cốc. Phải biết rằng, đại năng giả thời xưa tiến vào sơn cốc cũng hữu tử vô sinh, ở Càn Vực có lời đồn, ai vào người đó chết. Lâm Phong đem theo bảo vật vào trong đó, Tử Vong sơn cốc này có lẽ đã trở thành nơi chôn xương Lâm Phong. Bọn họ không chiếm được bảo vật Hoàng giả, gã làm sao nói lại với Long chủ. Lâm Phong bị đánh bay vọt vào trong Tử Vong sơn cốc kia, rơi thẳng đến vực sâu nhất thung lũng.
- Khụ khụ!
Lâm Phong ho khan một, chưởng lực cuối cùng của đối phương đã làm cho hắn ăn thiệt thoài không nhỏ.
- Ngao. .. ngao... ngao.... Hắn cố gắng đằng vân giữa không trung, phía dưới truyền đến tiếng vang yêu dị hủy diệt khiến trong lòng Lâm Phong có mấy phần kiêng kỵ. Một lát sau, Lâm Phong ổn định thân hình, chậm rãi đi xuống phía dưới. Hắn cảm giác một luồng khí tức tử vong đập vào mặt khiến hắn sinh ra cảm giác đã chết, giống như tùy thời tùy khắc sẽ tan biến.
- Tử Vong sơn cốc.
Con ngươi Lâm Phong co rút lại, vừa mới vào trong sơn cốc, nhưng hắn đã cảm nhận được khí tức tử vong đáng sợ. Dường như cả mảnh thung lũng khôn cùng này đều lộ ra khí tức tử vong, muốn ăn mòn tất cả những người nào đi vào trong sơn cốc, muốn cho mọi người cảm thụ được tử vong của bản thân. Cuối cùng chân Lâm Phong cũng đặt trên mặt đất. Vừa mới đặt chân xuống, hắn liền cả kinh. Chỉ thấy xung quanh thân thể hắn có rất nhiều Lang yêu. Cả một bầy lộ ra móng vuốt sắc bén, dường như còn cứng rắn hơn sắt thép.
- Người sẽ chết mà yêu thú lại không chết ư? Trên người những con Lang yêu này vậy mà lại tản ra một luồng khí tức tử vong đáng sợ, giống như không phải là yêu thú tồn tại ở thế giới này, khí tức như vậy khiến con người cảm thấy sợ hãi.
- Vừa vào trong Tử Vong sơn cốc, tất cả đều thành hư vô!
Trong đầu Lâm Phong vang lên một câu nói, nhưng mà ánh mắt hắn lại kiên định vô cùng, hắn nhất định không thể chết được, không thể chết tại Tử Vong sơn cốc này được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT