Sau hai canh giờ, Lâm Phong hơi nhíu mày lại, hắn có thể cảm nhận được vị trí của Ma kiếm, nhưng không thể biết Ma kiếm cách hắn xa bao nhiêu. Cưỡi trên Đại bàng yêu đã qua hai canh giờ mà vẫn không nhìn thấy nửa điểm bóng dáng Ma kiếm. Chỉ trong một chốc ngắn ngủi đó, không biết Ma kiếm đã phá vỡ bao nhiêu khoảng thời không, đi tới địa điểm xa cỡ nào. Hơn nữa, hắn phát hiện, càng đi vào sâu trong mảnh đất này, lại càng hoang vu, không có bóng người, cực kỳ an tĩnh. Nếu Long tướng đuổi theo, e rằng sẽ nhìn không sót một cái gì, căn bản không có chỗ có thể ẩn thân. Tuy nhiên, Ma kiếm từ trong thân thể hắn phá không bỏ chạy, không hề ăn mòn ý chí nữa, việc này đã mang lại chỗ tốt thật lớn với hắn. Không cần sử dụng Phong Ma thạch để trấn áp Ma kiếm nữa, Lâm Phong có thể thoải mái sử dụng, phát huy ra lực lượng của Phong Ma thạch. Giống như lúc vừa mới rồi, trấn áp Long tướng, giết chết đối phương tại chỗ, chấn kinh toàn trường. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong giết chết cường giả khủng bố như vậy. Tuy tu vi mới chỉ tới Huyền Vũ cảnh đỉnh cao, nhưng đã giết được Thiên Vũ bậc cao, đây tuyệt đối là hành động vĩ đại, rung động lòng người. Tuy nhiên đó cũng vì vừa rồi Long tướng sơ suất, coi thường hắn nên mới cho hắn có thời cơ lợi dụng. Nếu ngay từ đầu, đối phương dùng toàn lực ứng phó, chỉ sợ dựa vào cái tu vi Huyền Vũ cảnh thì Lâm Phong không thể giết chết đối phương cho dù có trọng bảo. Bởi vậy bất kể thế nào, Lâm Phong phải thu hồi lại Ma kiếm. Tuy ma tính thật đáng sợ, nhưng đối với hắn nó là trọng bảo chân chính, đánh mất thì quả thực đáng tiếc. Đợi sau này, hắn có thể áp chế sự ăn mòn của Ma kiếm, phát huy ra uy lực của Ma kiếm, tình cảnh lúc đó sẽ rất rung động đó. Lâm Phong không ngừng lại, khống chế Thiên yêu Đại bàng, ngự không tới nơi có khí tức của Ma kiếm. Lại qua một hồi lâu, Lâm Phong đi vào một mảnh đất hoang vu bằng phẳng, ngàn dặm trống trải, từ trên hư không có thể nhìn không sót một thứ gì. Lâm Phong dừng lại, nhìn chằm chằm bóng người phía trước. Người đó đứng trên một con giao long bình thường, tay cầm long thương, ngạo nghễ giữa hư không, thần sắc lạnh lùng, trường thương trong tay dường như tràn ngập khí thế ngạo nghễ, cuồn cuộn đập tới mặt Lâm Phong, mang theo sát ý đáng sợ.

- Âm hồn bất tán.

Lâm Phong lên tiếng. Trên người hắn đồng thời phóng thích ra một cỗ ý chí sát phạt cực kỳ đáng sợ. Tuy nhiên trước khí tức khủng bố của đối phương thì nó lại mỏng manh hơn rất nhiều, bởi vì tu vi hai người chênh lệch quá xa.

- Ngươi dùng cái bảo vật gì đánh lén mà đánh chết Tử Kim Long tướng rồi? Sắc mặt Long tướng này rét lạnh, dùng thanh âm lạnh lùng hỏi Lâm Phong.

- Ngươi thử một chút chẳng phải sẽ biết sao.

Lâm Phong cũng không kém. Long tướng hừ một tiếng, trường thương trong tay rung động. Ngay sau đó, ở mũi thương xuất hiện một lốc xoáy đáng sợ hóa thành một hắc động khủng bố, nguyên khí thiên địa của cả mảnh không gian này dường như đều bị lốc xoáy đó cắn nuốt sạch sẽ.

- Lần này ngươi không có may mắn như vậy nữa đâu.

Long tướng bước chân tới, ngay sau đó Lâm Phong cảm thấy một trận cuồng phong nổi lên, thổi vào người, dường như muốn cắt nhỏ thân thể hắn. Trường thương đâm tới, từng cơn lốc xoáy đáng sợ từ mũi thương phóng ra, xé rách hết thảy, không gian dường như cũng bị cắn nát.

- Ý chí phong, xé rách!

Thiên yêu Đại bàng bay ngược, tâm thần Lâm Phong vừa động, Phong Ma thạch xuất hiện, đánh tới cơn lốc xé rách khủng bố kia. Phía trước Phong Ma thạch xuất hiện từng cơn lốc xoáy khủng bố, tất cả đều bị lốc xoáy cắn nuốt nhưng Phong Ma thạch vẫn bất động như núi.

- Phong Ma thạch, không ngờ ngươi lại có loại bảo vật cỡ này, khó trách Tử Kim Long tướng bị ngươi tập sát.

Long tướng trong nháy mắt đã nhận ra Phong Ma thạch, tiếp tục tiến tới, gió xoáy rống giận, từng cơn lốc xoáy đáng sợ thổi tới bốn phương tám hướng. Thân thể Long tướng cũng dung nhập vào ý chí phong, hóa thành phong ảnh. Cơn gió len vào từng ngõ ngách, thổi tới bốn phương tám hướng xung quanh Phong Ma thạch, xoắn giết tới Lâm Phong, nhanh đến không thể tin nổi.

- Trở về.

Lâm Phong giận quát lên, Phong Ma thạch nghịch chuyển trở lại, nhưng mà cơn gió khủng bố kia đã đi tới trước mặt Lâm Phong.

- Ầm!

Một cỗ khí tức uy nghiêm đáng sợ phóng xuất ra, dường như có từng luồng hoàng khí ngút trời, hào quang vạn trượng, nhưng mà trong giây lát đã lại biến mất không thấy gì nữa. Thân thể Long tướng dung nhập trong gió bị đánh bay thẳng ra ngoài, bởi vì tốc độ nhanh nên bị bắn rất xa, cảm giác cả người quay cuồng. Ngay vào lúc này, một cỗ lực lượng mênh mông xuất hiện trên đỉnh đầu Long Tướng. Ngẩng đầu lên, gã liền nhìn thấy Lâm Phong ném một quả tim đến, uy áp thiên địa cuồn cuộn lại lần nữa giáng lâm. Long tướng trợn trừng mắt lên, nhìn chằm chằm tòa cung điện che trời kia. Lâm Phong nắm trong tay một tòa cung điện?

- Ầm ầm!

Cung điện đánh Long tướng đến hoang mang lo sợ, nhưng mà cung điện che cả bầu trời lại biến mất trong nháy mắt. Chỉ thấy Lâm Phong bước vượt tới trên đỉnh đầu gã, mang theo tấm bia đá. Trong tấm bia đá, lực trấn áp sung mãn vô cùng vô tận, không gian chung quanh dường như bị trấn áp mà đóng băng tại thời khắc này.

- Ầm!

Lần thứ ba bị công kích mạnh mẽ như thế, Long tướng bị chấn động có chút ngốc. Lực lượng trấn áp đáng sợ làm gã lâm vào mê muội trong giây lát, trong chớp mắt một cỗ lực lượng hủy diệt khủng bố đánh tỉnh gã, chưởng lực luyện hóa tất cả, lập tức có tiếng kêu thảm thiết, run rẩy vang lên trong không gian. Đầu của Long tướng bị luyện hóa trong nháy mắt, thân thể lại vẫn còn đang run rẩy, tuy nhiên rất nhanh cũng bị ngọn lửa luyện hóa thành hư vô.

- Người này tu luyện ý chí loại tốc độ, nên có tốc độ nhanh nhất đứng chặn ở tiền phương.

Nhưng khí tức cung điện Ngọc Hoàng vừa rồi nhất định sẽ hấp dẫn đám người khác lại đây, nhất định phải chạy nhanh tìm được Ma kiếm. Lâm Phong thầm nhủ. Vì nơi này là một mảnh hoang vu, đối phương lại chỉ có một mình nên hắn mới dám mạo hiểm lấy thủ đoạn sấm sét như thế trấn giết đối phương. Nếu không ngờ Ngọc Hoàng điện phụ giúp, hắn không thể giết được đối phương. Lâm Phong bước lên lưng đại bàng, tiếp tục lao tới phía trước. Quả nhiên, khi bọn họ rời đi không bao lâu, có hai Long tướng đi cùng hai con Giao Long cũng chạy tới, tuy nhiên làm gì còn bóng dáng của Lâm Phong nữa.

- Phong Sát Long tướng cũng bị giết, có một cỗ hoàng khí khủng bố, rất có thể là bảo vật Hoàng giả, chúng ta đuổi theo nhất định phải cẩn thận.

Hai Long tướng, bốn Giao Long lại lần nữa cuồn cuộn đi về phía trước, truy kích Lâm Phong. Bốn con Giao long đều vô cùng cường đại, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn so với Thiên yêu Đại bàng, bởi vì cấp bậc bọn chúng cao hơn đại bàng quá nhiều. Lúc này trước mặt của Lâm Phong cuối cũng đã không còn là một mảnh bằng phẳng nữa mà xuất hiện một dải thung lũng. Tuy nhiên dải thung lũng này lại lộ ra vài phần khí tức tĩnh mịch, thậm chí ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng gào rú đáng sợ. Điều này làm cho Lâm Phong đứng tại hư không, cẩn thận quan sát thung lũng. Hơi thở Ma kiếm lại ở trong sơn cốc. Sau khi nó rời khỏi hắn lại phóng thẳng vào trong mảnh sơn cốc này.

- Đi.

Lâm Phong ra lệnh, Thiên yêu Đại bàng tiếp tục tiến lên. Một lát sau, bọn họ đi vào giữa sơn cốc, nhưng mà rất nhanh, bước chân Lâm Phong lại ngừng lại lần nữa. Chỉ thấy lúc này trước mặt hắn có một lùm cỏ dại, tuy nhiên ở trong đó lại hiện ra một tấm bia đá, trên đó hiện ra hai chữ, Tử Vong! Bàn tay Lâm Phong vung lên, ngay lập tức cỏ dại bị thổi ngã, lộ ra hai chữ phía dưới, làm cho trong lòng Lâm Phong khẽ run.

- Tử Vong sơn cốc!

Hắn vậy mà lại đi tới Tử Vong sơn cốc. Lâm Phong đã từng nghe tới cái tên Tử Vong sơn cốc, nghe thấy từ Quân Mạc Tích. Trước khi vào Bí Cảnh, Quân Mạc Tích nói cho hắn biết, trong Tử Vong sơn cốc có một khối Phong Ma thạch cực lớn, trấn áp Ma đầu đáng sợ, không người nào dám tiến vào trong cốc, bởi vì tiến vào đó coi như cầm chắc cái chết. Ma kiếm phá không bỏ chạy vậy mà lại chạy tới Tử Vong sơn cốc.

- Ầm ầm.
... Phía sau truyền đến âm thanh, Lâm Phong quay đầu liền nhìn thấy bốn con Giao Long mang theo hai gã Long tướng cuồn cuộn mà đến. Nhưng bọn họ ở ngoài thung lũng rất xa đã dừng lại, không dám tới gần tấm bia đá, sắc mặt biến đổi. Tử Vong sơn cốc. Lâm Phong đi nơi nào không đi, vậy mà lại đi tới Tử Vong sơn cốc này, hắn muốn tự sát sao? Ở Càn Vực, Tử Vong sơn cốc chính là một cấm địa, không người nào dám bước vào trong đó. Đã từng có rất nhiều người tự tin thực lực dũng mãnh muốn đi thăm dò Ma đầu cường đại trong truyền thuyết đã bị trấn áp một phen. Nhưng tất cả đều một đi không trở lại, chưa từng có ai trở ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play