Cửu Tiêu đang rung chuyển, bắt đầu từ Cửu Tiêu thiên đình lan đến gần hạ giới của Cửu Tiêu đại lục, tất nhiên Thanh Tiêu đại lục không thể tránh được sự lan tràn này.

Ngày hôm nay, trên bầu trời Thanh Tiêu đại lục, tại một vùng đất xa xôi vô tận, như có một lốc xoáy đáng sợ, lốc xoáy kia điên cuồng xoay chuyển, giống như là một cái thông đạo, thông đạo này nối liền Thanh Tiêu đại lục cùng với thiên đình. Không chỉ Thanh Tiêu đại lục có một cái thông đạo như vậy, ngày hôm nay, cả chín khối đại lục tại Cửu Tiêu đều có một cái thông đạo như vậy, tất cả thông đạo đều thông tới Loạn Thiên Cổ Địa tại Cửu Tiêu thiên đình. Một hồi đại chiến trước kia đã khiến cho thông đạo tại Loạn Thiên Cổ Địa băng diệt, nên mới xuất hiện chín lốc xoáy thông tới chínđại vực, nhưng nghe đồn rằng ít nhất phải đạt tới Đế cảnh, mới có thể thừa nhận được lực lượng hủy diệt của thông đạo này, bằng vào thông đạo này qua lại giữa thượng giới cùng hạ giới, người dưới Đế cảnh nếu tiến vào thông đạo sẽ trực tiếp chết đi. Thánh Thành Trung Châu trong Thanh Tiêu đại lục, toà cổ lão chi thành này vẫn đứng sừng sững ở nơi đây, từ sau khi Lâm Phong tiêu diệt vài thế lực lớn tại đây, tạo nên uy danh không ai bì nổi, Chiến Vương Học Viện của Thánh Thành Trung Châu hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất học viện, danh tiếng cực thịnh, đệ tử môn sinh vô số, thiên tài rất nhiều. Đồng thời, Thiên Đài đứng sừng sững tại Thánh Thành Trung Châu, cũng không ngừng cường thế quật khởi, tuyển nhận những thiên tài ưu tú nhất. Ngày hôm nay trong Thiên Đài, cường giả như mây, sinh ra rất nhiều cường giả Đế cảnh khiến rất nhiều người sinh ra cảm thán trong tâm, trước kia cường giả cấp Đế cảnh đều cực kỳ khan hiếm, mặc dù là trong những thế lực lớn thì một năm cũng khó có thể xuất hiện vài vị cường giả đạt tới Đế cảnh. Dù sao, để đạt tới Đế cảnh thì cũng cần phải tu hành thật lâu, tất nhiên kẻ đó cũng cần phải có đủ thiên phú, nhưng dường như Thiên Đài đã đánh vỡ quy tắc thông thường từ trước tới nay, không chỉ có Thiên Đài mà toàn bộ Thánh Thành Trung Châu cùng Trung Châu đại lục cũng như vậy, tất cả thế lực khắp nơi đều sinh ra rất nhiều nhân vật lợi hại. Thế sự biến hóa, phong vân khó lường, từ sau khi Chiến Vương Học Viện cùng Thiên Đài quật khởi, Nhân Hoàng Cung đã trở nên vô cùng cường thế. Đồng thời, thế lực phật môn Già Nam Phật tộc cũng càng ngày càng mạnh, nghe đồn, hôm nay tại tòa phật môn cao nhất Thánh Thành Trung Châu kia có người leo lên thiên thê, lấy được phật môn chân kinh, phật môn của cả Thánh Thành Trung Châu bắt đầu lớn mạnh, mà từ trước đến nay phật môn tu sĩ im lặng nhưng đến ngày hôm nay cũng tăng thêm vài phần hiếu chiến. Thánh Thành Trung Châu, nghênh đón một thời đại náo động ngắn ngủi, các thế lực lớn tranh phong, tứ đại học viện đều bị cuốn vào trong đó. Tuy nhiên hết thảy mọi sự tình đều chấm dứt sau khi một cỗ thế lực mạnh nhất xuất hiện, Thiên Võ hoàng triều, thời gian Thiên Võ hoàng triều quật khởi không dài, nhưng mà tốc độ bọn họ quật khởi lại vô cùng đáng sợ, đương nhiên bọn họ không phải tự mình bồi dưỡng ra cường giả, mà là trong quá chinh phạt, hợp nhất, lấy thời gian vài năm ngắn ngủn, Thiên Võ hoàng triều liền trở thành thế lực mạnh nhất Thánh Thành Trung Châu, duy ngã độc tôn, lực áp tứ đại học viện, khiến các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu thần phục, hết thảy cũng đơn giản là vì trong Thiên Võ hoàng triều có cường giả Thánh cảnh. Nếu không có thế lực phật môn hưng thịnh cường đại, Thiên Võ hoàng triều liền có thể chân chính nhất thống Trung Châu, bởi vì thế lực phật môn tại Trung Châu dần dần thống nhất, sáng lập ra Già Nam thánh triều, cùng Thiên Võ hoàng triều trở thành kiềm chế lẫn nhau. Tuy là như vậy nhưng sau vài chục năm phát triển, Thánh Thành Trung Châu không thể phục hồi lại vận mệnh trước kia, cả Thánh Thành Trung Châu bị hai cỗ thế lực Thiên Võ hoàng triều cùng Già Nam thánh triều thống nhất. Cường giả cấp Thánh cảnh tại hạ giới Cửu Tiêu đều là một vài ẩn sĩ, căn bản không xuất hiện trước mặt thế nhân, đều là tồn tại trong truyền thuyết. Nhưng mà hôm nay, tại Thánh Thành Trung Châu lại xuất hiện tồn tại Thánh Nhân trong truyền thuyết mới tồn tại, bọn họ sao có thể không nhất thống thiên hạ. Bởi vậy, Thiên Võ hoàng triều cùng thần bí Già Nam thánh triều lấy tư thái cường thế đăng đỉnh, thiên hạ quy tâm, hôm nay cả Thánh Thành Trung Châu đều lấy này hai thế lực lớn này làm trung tâm. Còn các thế lực khác không cần hoàng triều đi chinh phạt bọn họ, chỉ cần qua một đoạn thời gian, chính bọn họ sẽ chậm rãi suy yếu đi, rất nhiều người hiểu rõ loại tình huống này, nhưng cũng không có người nói cái gì, dù sao, Thiên Võ hoàng triều quật khởi đã là thế không thể đỡ, mặc dù là tứ đại học viện thì cũng chỉ có thể chấp nhận, bọn họ cũng không ngăn trở đệ tử, thậm chí họ nguyện ý để đệ tử học viện tiến vào Thiên Võ hoàng triều, bái nhập làm môn hạ Thánh Nhân. Dù sao, náo động kia cũng vì hai thế lực lớn xuất hiện mà bình ổn, mặc dù hôm nay mạch nước ngầm của cả Thánh Thành Trung Châu vẫn bắt đầu khởi động, nhưng ít ra ở bên ngoài vẫn có hai đại thế lực chí cường trấn áp. Thiên Đài, đứng sừng sững giữa Thánh Thành Trung Châu, bọn họ phát triển đến nay cũng coi như là một cỗ thế lực cường đại, nhưng mà hôm nay, biểu hiển lại có chút lạnh lùng, vài năm qua, không người của Thiên Đài đều gia nhập vào Thiên Võ hoàng triều. Lúc này, tại bên ngoài Thiên Đài, xuất hiện một đạo thân ảnh, Lâm Phong phát hiện ý nghĩ đầu tiên của hắn sau khi trở lại Thanh Tiêu đại lục đó là trở lại nhìn xem Thiên Đài ra sao, tiến vào Thánh Thành Trung Châu, hắn liền nghe thấy không ít chuyện tình, trong lòng hắn nổi lên nghìn vạn cảm khái, không nghĩ tới Cửu Tiêu rung chuyển, lại khiến Thánh Thành Trung Châu tao ngộ đại biến hóa như thế, lúc này mới chỉ trải qua thời gian vài chục năm mà thôi. Bên ngoài Thiên Đài hiện lên vẻ lạnh lùng, trên người Lâm Phong khoác trường bào đơn giản, hắn nhìn phía trước, thầm nói trong lòng:


- Không biết sư tôn cùng chư vị sư huynh còn ở trong Thiên Đài không.


Ý niệm Lâm Phong chợt động, nhất thời thần niệm đáng sọe kia của hắn lập tức bao phủ cả Thiên Đài, ngoại trừ nhìn trộm bí mật của người khác ra, tất cả các địa phương khác đều không thoát khỏi thần niệm của hắn thăm dò.


- Các sư huynh cũng không có ở đây, chỉ có hai vị sư tôn còn ở lại Thiên Đài, chỉ sợ bọn họ đã đi thượng giới lịch lãm.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ý niệm của hắn trực tiếp buông xuống một tòa đại điện, sư tôn Mộc Trần cùng với Vũ Hoàng của hắn đang ở nơi này, ngoại trừ bọn họ ra còn có vài người quen của Lâm Phong, đó là Vân Thanh Nghiên cùng Tần Vũ, dường như bọn họ đang thương lượng sự tình gì đó.


- Tiểu Thần cũng ở đây, hôm nay tiểu Thần cũng đã đạt tới Đại Đế cảnh , ta người sư tôn này thật ra không có làm tròn nghĩa vụ.


Lâm Phong cảm giác có chút hổ thẹn. Trong đại điện, chỉ thấy ánh mắt Mộc Trần nhìn Diệp Thần, mở miệng nói:


- Tiểu Thần, lần này Thiên Võ hoàng triều mời tất cả các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu dự thịnh điển, ý muốn thể hiện ra thực lực của bọn họ, chỉ sợ lần này ngươi tới đó sẽ phi thường nguy hiểm, ngươi vẫn nên suy nghĩ cho kỹ.


Dù sao, ngươi là đệ tử duy nhất của tiểu Phong, tiểu Phong không có ở đây, chúng ta cũng không thể dạy dỗ ngươi thật tốt, tất cả đều là dựa vào tự ngươi tu luyện, chúng ta không hy vọng ngươi có sơ xuất gì.


- Sư tổ, ta đã bước vào thế giới võ đạo sao có thể sinh lòng sợ hãi, sư tôn có sự tình bận rộn, ngài theo đuổi con đường võ đạo đỉnh phong vô thượng, ta người đệ tử này sao có thể để cho sư tôn mất mặt, Thiên Võ hoàng triều mời các thế lực đến dự thịnh điển, tất cả mọi người đều hiểu rõ ý định của bọn họ, nhưng mà tất cả các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu cũng không thể không tham dự, bao gồm cả tứ đại học viện ở bên trong, chúng ta sao có thể lùi bước, người hãy để tiểu Thần đi.


Diệp Thần khẽ hạ thấp người nói với Mộc Trần. Mộc Trần cùng Vũ Hoàng liếc nhau, hắn lập tức gật đầu, nói:


- Ngươi đã có tâm ý này thì chúng ta cũng cảm thấy cao hứng, chỉ là nếu gặp được đối thủ quá mạnh mẽ thì nghìn vạn lần ngươi không được cậy mạnh.



- Đệ tử hiểu.


Diệp Thần cười đáp lại.


- Tiểu Thần, cố lên.


Vân Thanh Nghiên nhìn Diệp Thần, cổ vũ hắn:


- Hôm nay các sư thúc sư bá của ngươi đều lưu lạc bên ngoài, nếu không mấy cái thế lực này sao có thể kiêu ngạo như vậy, còn có sư tôn của ngươi, tên hỗn đản kia đã qua nhiều năm như vậy đều không trở lại, cũng không biết liệu hắn có đạt đến Thánh cảnh không, nếu đã tiến vào Thánh cảnh thì tốt nhất hắn nên xử lý Thiên Võ hoàng triều, khiến bọn họ biết như thế nào là không ai bì nổi.



- Thánh cảnh, đó là cảnh giới trong truyền thuyết, mặc dù tiểu Phong có thiên phú dị bẩm, ta tin tưởng hắn đã đạt tới Đế cảnh đỉnh phong, nhưng Thánh cảnh nào có dễ dàng như vậy.


Mộc Trần cười khổ:


- Chẳng qua ngày xưa tiểu Phong để lại một khối khôi lỗi chiến lực cường đại làm bạn ở bên cạnh ta, tuy rằng đến nay đều không có tác dụng nhưng có khôi lỗi kia ở đây liền có thể đảm bảo Thiên Đài ta không có lo lắng.



- Được rồi, tất cả mọi người giải tán, ngày mai chính ngày diễn ra Thiên Võ thịnh điển, chỉ sợ Thiên Võ hoàng triều sẽ tranh phong cùng Già Nam thánh triều, tiểu Thần hãy chuẩn bị thật tốt, chúng ta cũng sẽ liên lạc với Chiến Vương Học Viện bên kia.


Vũ Hoàng mở miệng nói, nhất thời mọi người gật đầu rời đi, đợi cho bọn họ rời khỏi, Vũ Hoàng cùng Mộc Trần liền thở dài một tiếng.


- Đáng tiếc chúng ta vô năng, lại đặt trọng trách lên trên người của đệ tử hậu bối.


Mộc Trần lắc đầu nói. Tất cả mọi việc xảy ra ở nơi này đều rõ ràng truyền vào trong đầu Lâm Phong, trong lòng Lâm Phong có chút cảm khái, hắn không ở đây, các sư huynh đệ lại đi ra ngoài lưu lạc, ném tất cả trọng trách lại cho hai vị sư tôn, thật khổ cho bọn họ .


- Ngày mai, Thiên Võ thịnh điển diễn ra, ta phải đến xem.


Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, hắn nhắm mắt lại. Một lát sau, trên mặt đất xuất hiện một hàng thân ảnh cường giả, trong những người này, có người lộ ra khí tức tử vong đáng sợ, cũng có người ánh mắt giống như yêu thú, yêu khí mười phần.


- Các ngươi cùng tiến đến bái nhập vào làm môn hạ của Thiên Đài, trở thành đệ tử Thiên Đài cho dù bọn họ muốn các ngươi làm cái gì thì các ngươi cũng phải nghe theo, không được trái lệnh.


Lâm Phong mở miệng nói với mấy người.


- Vâng.


Đoàn người gật đầu.


- Hãy đi đi, tạm thời không cần báo cho ta, sáng ngày mai tự ta sẽ biết.


Lâm Phong nói, lập tức thân hình hắn lóe ra liền rời khỏi nơi này, còn có một ngày thời gian, hắn không có lập tức gặp mặt cùng sư tôn, mà hắn muốn đi hoàn thành một cái hứa hẹn, trong vòng trăm năm tất sẽ trả Thiên Trạch Cổ Thụ về, lần này hắn tiến vào Thanh Tiêu đại lục, tất nhiên muốn rút sạch Thiên Trạch Cổ Thụ trả lại cho Thần Mộc Cốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play