Lâm Phong chìm vào trong ngủ say, nhưng hắn lại cảm giác bản thân đang ngủ say nhưng cũng đang tu luyện.

Lần tu luyện này có hàng tỉ tinh thần, giống như ý niệm của hắn có thể câu thông giữa tất cả tinh thần trong thiên địa này, từng chùm tinh quang dừng ở trên người hắn, những đạo tinh quang này giống như có lực lượng kỳ diệu, loại lực lượng không biết này vô cùng mờ ảo.


- Thiên Đạo Mệnh Thuật.


Lâm Phong giống như có một đạo ý niệm trong vô tận tinh thần, hắn im lặng cảm thụ cỗ lực lượng này. Thánh pháp truyền thừa khiến Lâm Phong có thể dễ dàng tu luyện. Mặc dù hắn không thể tu luyện đến cực trí, nhưng mà lại có thể phát huy ra lực lượng này. Ngày xưa Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp chính là như thế, nhưng Thiên Đạo Mệnh Thuật lần này Lâm Phong lại cảm giác quá thâm ảo, lấy ngộ tính của hắn lại cảm giác cố hết sức, giống như không nắm bắt được, nhưng mà cái này cũng khiến Lâm Phong hiểu được, Thiên Đạo Mệnh Thuật là Thánh pháp mạnh mẽ chấn thước cổ kim. Bên trong tinh không vô tận, sinh linh càng ngày càng ít, người ở đây cũng dần dần rời khỏi, đi khắp nơi trong đại lục, mà rất nhiều người là đi về Cửu Tiêu. Bởi vậy, ngày hôm nay đột nhiên Cửu Tiêu xuất hiện vô số cường giả, trong những cường giả này nhiều nhất là cường giả Đế cảnh, nhất là Thánh Đế có số lượng lớn đến mức đáng sợ. Bọn họ chia về các địa phương không thể xưng hùng tại Cửu Tiêu thiên đình, bọn họ tới hạ giới, phân tán ra xung quanh. Đương nhiên, cường giả Thánh Nhân cũng không ngoại lệ, trải qua vô số năm tích lũy trong Thần Mộ cấm địa sinh ra rất nhiều cường giả Thánh cảnh. Sự tình này làm cho Cửu Tiêu càng thêm náo động, rất nhiều thế lực bắt đầu bị hủy diệt, nhưng cũng có những thế lực cường đại được sinh ra và bắt đầu quật khởi. Tại một tòa tháp trong Hỏa Diễm Thần Điện, thân ngoại hoá thân của Lâm Phong vẫn bị nhốt trong này, mỹ phụ kia lại đến đây, ánh mắt ác độc của nàng nhìn chằm chằm Lâm Phong, phóng thích lãnh ý không chút che dấu.


- Theo ta được biết, phong ấn của Thần Mộ đã mở ra, vô số cường giả bước ra khỏi cấm địa, tất cả mọi người đều có thể đi ra, bản tôn của ngươi đang ở chỗ nào?


Mỹ phụ nhìn chằm chằm Lâm Phong, thanh âm rét lạnh truyền ra, bản tôn Lâm Phong còn chưa xuất hiện, nhi tử Khung Dục của nàng vẫn còn ở trong tay Lâm Phong. Thân ngoại hoá thân của Lâm Phong chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy mỹ phụ lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:


- Ta ở trong tay Hỏa Diễm Thần Điện các ngươi còn không gấp, ngươi gấp cái gì.


Thần sắc mỹ phụ bị kiềm hãm, lạnh nhạt nói:


- Ngươi đừng quên những lời ta nói với ngươi lần trước.



- Ngươi cũng đừng quên mạng sống của Khung Dục còn ở trong tay ta.


Lâm Phong đáp lại.


- Ta cho ngươi ba năm thời gian, phải mang nhi tử Khung Dục của ta trở về, đổi lấy thân ngoại hoá thân của ngươi nếu không đừng trách ta không kiên nhẫn.


Mỹ phụ uy hiếp một câu liền rời đi, khiến cho đôi mắt thân ngoại hoá thân của Lâm Phong ngưng trọng, lại uy hiếp hắn sao.


- Thời đại ngày nay đã gặp phải loạn thế, bất kể Cửu Tiêu thiên đình hay chín khối đại lục hạ giới đều gặp phải chinh phạt không ngừng, vô cùng hỗn loạn.


Thanh âm mỹ phụ kia tiếp tục truyền đến, thân ảnh của nàng biến mất trong tầm mắt của Lâm Phong.


- Đã gặp phải loạn thế sao.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, Cửu Tiêu càng ngày càng rối loạn.


- Bản tôn, khi nào ngươi có thể thức tỉnh.


Ánh mắt thân ngoại hoá thân của Lâm Phong nhìn ra phương xa, bản tôn hắn còn đang tu luyện Thiên Đạo Mệnh Thuật, đây là một thần thông vô cùng huyền ảo, rất khó có thể lĩnh ngộ thấu đáo. Năm tháng sẽ vĩnh viễn không bởi vì chờ đợi người nào đó mà đình chỉ, tất nhiên là Lâm Phong cũng không làm được. Trong nháy mắt lại trôi qua bảy năm, một ngày này, rốt cục bản tôn của Lâm Phong cũng đình chỉ tu luyện, đôi mắt hắn chợt mở ra. Lâm Phong phát hiện bản thân hắn vẫn ngồi trên bồ đoàn, nhưng mà lúc này, hắn lại không có ở bên trong Tinh Thần Cổ Điện, mà hắn đang ngồi trên một vùng đất hoang dã, phía trên vòm trời phong vân cuốn động, ánh mắt Lâm Phong ngưng lại:


- Ta đang ở đâu?



- Ta mang ngươi ra khỏi Thần Mộ, nơi này là hạ giới của Cửu Tiêu, Thần Mộ cấm địa đã hồi phục diện mạo vốn có, chỉ có thiếu mất đi Tinh Không Chi Vực, mà ngươi đã không có ở đó, hết thảy Tinh Không Chi Vực sẽ còn không quan hệ cùng Thần Mộ.


Lúc này, có một đạo thanh âm truyền vào trong tai Lâm Phong, khiến cho ánh mắt Lâm Phong ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn lập tức nhìn về phía bồ đoàn hắn đang ngồi:


- Đây là.


. . Tâm niệm vừa động, thân ảnh Lâm Phong biến mất không thấy, cả thân hình hắn dường như tiến nhập vào trong bồ đoàn, đi tới bên trong Tinh Thần Cổ Điện, thân thể hắn vẫn ngồi ở phía trên bồ đoàn, lão ngưu cũng xuất hiện ở nơi này.


- Bồ đoàn này chính là tinh không thế giới?


Lâm Phong nói.


- Ân, chủ nhân đã giúp ngươi luyện hóa bồ đoàn này, luyện hóa toàn bộ tinh không thế giới, chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được?


Lão ngưu mở miệng hỏi, nhất thời Lâm Phong tự mình cảm nhận. Quả nhiên, hắn cảm giác như trong đầu mình có thêm rất nhiều thứ, tâm niệm chợt động, thân thể Lâm Phong trực tiếp biến mất tại chỗ. Ngay sau đó, hắn đi tới địa phương mà hắn từng trải qua khảo nghiệm, chín yêu thú kia vẫn bị nhốt ở nơi này. Lão ngưu cũng xuất hiện ở bên cạnh Lâm Phong, thậm chí Lâm Phong cũng không biết hắn làm như thế nào.


- Chủ nhân của tinh không thế giới giúp ta luyện hóa cả phiến thế giới này, ta mới có thể tùy ý dời khỏi nơi này, ngưu tiền bối không ngờ vẫn có thể đuổi kịp ta.


Trong lòng Lâm Phong có chút kinh ngạc, chín yêu thú kia nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt chúng lóe ra.


- Ngưu Thánh Chí Tôn, là tiểu tử này thông qua khảo nghiệm?


Tôn yêu thú suýt nữa bị Lâm Phong dùng Thánh Vương Binh chọc mù mắt hướng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Lâm Phong.


- Ngươi đang nói chủ nhân đó.


Thanh âm ngưu yêu lạnh lùng, khiến cho thân sắc tôn yêu thú cứng lại. Tiểu tử đê tiện này không ngờ thông qua khảo nghiệm ngày xưa chủ nhân lưu lại, chiếm được tinh không thế giới này.


- Thật may mắn, tất cả mọi thứ chủ nhân lưu lại đều do hắn kế thừa.


Trong lòng yêu thú kia rất buồn bực, ghen tị, nhưng hắn biết tinh không thế giới mà chủ nhân lưu lại là một pháp bảo khủng bố đến mức nào, ngay cả nằm mơ hắn đều muốn có nó trong tay, nhưng ngày hôm nay pháp bảo này lại bị Lâm Phong đạt được.


- Ân?


Lâm Phong nhìn đối phương, dường như hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được ý niệm không cam lòng của đối phương, loại cảm giác này có chút mơ hồ, nhưng lại rất chân thật.


- Thiên Đạo Mệnh Thuật, đây là uy lực của Thiên Đạo Mệnh Thuật sao.


Lâm Phong cảm giác được ý niệm của bản thân vô cùng rộng lớn, rất rõ ràng, giống như ẩn ẩn có thể đoán biết vận mệnh của người khác, nhìn thấu thiên đạo, phán đoán khí vận của người xung quanh, loại cảm giác này thật kỳ lạ. Lâm Phong cũng không có so đo cùng đối phương, tuy rằng hôm nay hắn chưởng khống tinh không thế giới, nhưng cũng không phải nhỏ mọn như vậy, tâm niệm chợt động, Lâm Phong lại biến mất. Lúc này, hắn thấy được chín tôn yêu thú khác, khí tức chín tôn yêu thú này càng thêm mạnh mẽ, chỉ là ánh mắt chúng nhìn hướng Lâm Phong liền khiến hắn cảm giác được bản thân không thể chưởng khống được.


- Chín Yêu Thánh đại thành.


Thần sắc Lâm Phong run rẩy, chín tôn Yêu Thánh này thật đáng sợ, chẳng lẽ còn có vô thượng Yêu Thánh tồn tại sao. Thân thể Lâm Phong lại biến mất lần nữa. Lúc này, hắn không còn nhìn thấy chín thân ảnh nữa mà chỉ có ba thân ảnh xuất hiện. Hơn nữa ba thân ảnh này đều là hình người, ba người này phân biệt đứng trong ba tòa Thiên Hà trên đỉnh núi, bọn họ đang nhắm mắt điều tức nhưng dường như họ cảm giác được cái gì, bọn họ mở mắt ra nhìn về phía Lâm Phong. Chỉ thấy một người trong đó có cặp mắt cực kỳ yêu dị, cặp mắt kia giống như có một luân bàn có đường văn hắc sắc, giống như lốc xoáy đáng sợ, hắn liếc mắt, khiến cho Lâm Phong cảm giác bản thân như muốn rơi vào trong tay của đối phương.


- Một đôi đồng tử thật đáng sợ.


Đôi mắt Lâm Phong nhắm lại, tâm thần bình tĩnh lại, mà đôi mắt yêu dị của người nọ chậm rãi nhắm lại, giống như không có nhìn thấy Lâm Phong.


- U.


Lúc này chỉ thấy lão ngưu đi tới bên cạnh Lâm Phong, hắn liền nhìn thấy tôn yêu thú kia.


- Chuyện gì?


U nhàn nhạt nói, đôi mắt hắn vẫn nhắm.


- Đây là người thừa kế của chủ nhân, Lâm Phong.


Lão ngưu mở miệng nói với ba người, nhưng mà ba người cũng không để ý đến hắn.


- Chờ hắn đạt được thực lực như chủ nhân, hãy đến đây khiến ta gọi hắn một tiếng chủ nhân.


U nhàn nhạt nói, bình tĩnh vô cùng, lão ngưu nhìn chằm chằm hắn, lập tức truyền âm nói với Lâm Phong:


- Lâm Phong, này ba tôn yêu thú này đều là vô thượng Yêu Thánh, là nhân vật cấp Chí Tôn, ngạo khí mười phần, cho tới bây giờ bọn họ cũng đều không quan tâm tới lời của ta, trừ phi chính ngươi có thực lực chinh phục bọn họ, nếu không sợ là bọn họ sẽ không có khả năng thần phục ngươi.



- Ta hiểu được.


Lâm Phong âm thầm gật đầu, đừng nói vài đầu Chí Tôn Yêu Thánh này, cho dù chín tôn Yêu Thánh tiểu thành kia cũng không hề để ý tới hắn, Yêu Thánh đại thành cũng thế, mặc dù hắn chiếm được truyền thừa của thần linh, nhưng mà đây dù sao cũng không phải tự thân thực lực của hắn.


- Chúng ta đi thôi.


Lâm Phong mở miệng nói, lập tức hắn nâng chân bước ra, không lâu sau hắn lại xuất hiện ở phía trước tòa Tinh Không Cổ Điện.


- Nơi này là vùng đất ngày xưa chủ nhân ngộ đạo, bên trong có chứa rất nhiều đại đạo cùng thiên đạo, có thể trợ giúp ngươi dễ dàng lĩnh ngộ những lực lượng này.


Nếu như ngươi muốn sửa tu lực lượng của chủ nhân, chủ tu căn nguyên tinh thần lực, ta sẽ toàn lực trợ giúp ngươi. Thanh âm lão ngưu truyền đến, giống như hắn có thể dễ dàng đuổi kịp cước bộ của Lâm Phong.


- Ân, còn có Thánh Vương Binh trong Tinh Thần Cổ Điện cùng với Thánh pháp cất chứa trong đó, mấy thứ này nếu là ở ngoại giới đủ để dẫn phát nên một trận tranh đoạt điên cuồng.


Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, tinh không thế giới này là một toàn bảo khố vô cùng to lớn, tài phú mà thần linh lưu lại là vô cùng đáng sợ, kinh thế hãi tục. Chẳng qua đối với việc tu luyện căn nguyên tinh thần lực, thì Lâm Phong cũng sẽ không chủ tu, hắn vẫn sẽ chủ tu chúa tể lực của bản thân hắn. Chúa tể lực là căn nguyên lực lượng siêu thoát hết thảy, đây là một loại lực lượng vô cùng độc đáo!


- Có thể kể cho ta về chuyện trước kia của thần linh không?


Lâm Phong mở miệng hỏi.


- Ta cũng không biết chủ nhân có bao nhiêu chuyện trong quá khứ, thậm chí tới loại hoàn cảnh này của chủ nhân ta cũng không biết hắn đã trải qua bao nhiêu thế, chỉ có chờ ngươi đạt tới cảnh giới nhất định mới có thể tiếp xúc đến bí ẩn trong này.


Lão ngưu lắc lắc đầu, lại nhìn Lâm Phong, nói:


- Ngươi chuẩn bị bế quan tu luyện một đoạn thời gian sao?



- Hiện tại ngoại giới đang rung chuyển, ta vẫn muốn đi ra nhìn xem.


Lâm Phong thấp giọng nói, lão ngưu khẽ gật đầu nói:


- Cũng tốt, tại ngoại giới, ta sẽ không giúp ngươi.



- Ân.


Tâm niệm Lâm Phong chợt động, nhất thời thân ảnh hắn biến mất, lập tức thân ảnh hắn xuất hiện ở ngoại giới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play