Cánh đại bàng giương ra nghìn mét, rong ruổi về phía chân trời, ngay lập tức ở trong ngàn trăm dặm, tầng mây quay cuồng, tiếng gió rống giận. Bằng thống lĩnh mang theo Lâm Phong đi tới phủ đệ của lĩnh chủ, nhưng mà không thấy lĩnh chủ.


- Yêu tử, chắc ngươi có biện pháp tìm được lĩnh chủ đại nhân đi?


Bằng thống lĩnh mở miệng nói.


- Ta đã thông báo cho lĩnh chủ, chúng ta cứ ở chỗ này chờ đi.


Lâm Phong bình tĩnh nói, tuy hắn là yêu tử, nhưng còn chưa chân chính nhìn thấy bản tôn của Vạn Yêu Vương, chỉ thấy bảy thế thân của hắn, thậm chí Lâm Phong còn suy đoán, lĩnh chủ đại nhân này cũng không nhất định gặp được bản tôn của Vạn Yêu Vương, chỉ sợ có rất ít người biết Vạn Yêu Vương chân chính là ai? Tám mươi mốt thế nhân sinh đều tu thành đại đạo, Lâm Phong thậm chí hoài nghi Vạn Yêu Vương không chỉ tu tám mươi mốt thế, thậm chí còn nhiều hơn nữa, nhưng chỉ có tám mươi mốt thế tu hành thành công rồi lưu truyền tới nay, còn những thế gian khác cũng bị phá hủy trong thời không, không được Vạn Yêu Vương lưu lại. Đương nhiên, tất cả những thứ này đều là phỏng đoán, còn tình hình thực sự như thế nào, sợ là cũng chỉ có Vạn Yêu Vương biết. Không nói đến Vạn Yêu Vương, chỉ sợ tu vi của lĩnh chủ này cũng là siêu phàm, thần long thấy đầu không thấy đuôi, hắn lại có bao nhiêu thân phận đây? Tuy rằng Lâm Phong ra mắt một thân phận của hắn, thậm chí là người nhà của hắn, nhưng nghe trong lời nói của đối phương, chẳng lẽ lĩnh chủ đại nhân kia cũng chỉ có một thân phận kia thôi sao? Chỉ cần nói đến Lâm Phong hắn, hiện tại đều có không ít thân phận, ai biết được đệ tử Vận Mệnh Thần Điện sẽ là yêu tử của lãnh địa Vạn Yêu Vương này?


- Lâm Phong!


Rốt cục, có thanh âm truyền đến, rõ ràng chính là lĩnh chủ đại nhân kia đến rồi, chỉ thấy thân thể hắn từ trên bầu trời chậm rãi bay xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:


- Cảnh giới của ngươi?


Lâm Phong khẽ mỉm cười đáp:


- Mấy năm nay ta đã trải qua ngộ đạo, cho nên tu vi tăng lên rất nhanh, còn cảnh giới, lĩnh chủ cứ coi ta đang ở Thánh Đế cảnh đi.



- Thánh Đế.


Thần sắc lĩnh chủ ngưng lại, rất chấn động, ngày xưa khi Lâm Phong còn ở Võ Hoàng đã có sức chiến đấu siêu việt của Đại Đế đỉnh phong, chiến lực tốc hành Thiên Đế, hôm nay hắn nói chính mình đã lĩnh ngộ được vài chỗ, sức chiến đấu đã ép vào Thánh Đế cảnh, thật nhanh, hắn chưa từng thấy người nào có sức chiến đấu trưởng thành nhanh đến như vậy. Lĩnh chủ, ta muốn gặp Vạn Yêu Vương. Lâm Phong nhìn về phía lĩnh chủ, mở miệng nói. Lập tức, ánh mắt lĩnh chủ nhìn chằm chằm Lâm Phong, sau đó gật đầu nói:


- Được, ta mang ngươi đi gặp Vạn Yêu Vương.


Dứt lời, chỉ thấy hắn mang theo Lâm Phong chợt lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất không thấy. Lúc này, thân thể Lâm Phong ở trên hư không lóe lên, không bao lâu sau, hắn phát hiện đường đi phía trước hình như có hơi quen thuộc, không khỏi mở miệng hỏi:


- Lĩnh chủ đại nhân, cả thế giới Vạn Yêu Vương rốt cuộc lớn đến mức nào?



- Thế giới quá nhiều, ta cũng không biết nó lớn bao nhiêu?


Lĩnh chủ cười đáp lại, khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút, lại lần nữa hỏi:


- Vậy thì thế giới lãnh địa của Vạn Yêu Vương hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới sao?



- Đúng vậy, nhưng mà không có khả năng hoàn toàn ngăn cách, giống như Bạch Đế, hắn ở cấp bậc cường giả bước vào lãnh địa Vạn Yêu Vương cũng có thể nhấc lên mưa gió, chẳng qua một khi hắn vẫn muốn đi ra ngoài, Vạn Yêu Vương nguyện ý thả hắn ra, chẳng qua, tính mạng của hắn đã không còn là của hắn nữa.


Lĩnh chủ bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong khẽ ngưng, xem ra, Bạch Đế chết thật đúng là có liên quan đến lãnh địa Vạn Yêu Vương.


- Đương nhiên, thân là nhân vật trung tâm là có thể đi ra thế giới này, giống như yêu tử ngươi, còn có lĩnh chủ các thế giới.



- Vạn Yêu Vương khống chế các thế giới còn nghiêm ngặt hơn so với Thần Điện khống chế Cửu Tiêu.


Lâm Phong thấp giọng nói câu, lĩnh chủ mỉm cười gật đầu nói:


- Đúng vậy, ta cũng từng đi tới Cửu Tiêu, các Thần Điện cũng cực kỳ cao ngạo, bọn họ cao cao tại thượng coi chúng sinh như con kiến, không có ai có khả năng khiêu khích quyền uy của bọn họ.



- Ừ.


Lâm Phong gật đầu, chấp nhận đánh giá của lĩnh chủ đối với Thần Điện, ở thiên đình Cửu Tiêu, các thần Điện đúng là tồn tại chí cao vô thượng, mà bọn họ hạ hạt Cửu Tiêu đại lục, tuyệt đại đa số người thậm chí không biết sự tồn tại của thiên đình Cửu Tiêu, hoặc là nói nó chỉ tồn trong tưởng tượng của bọn họ, còn Thần Điện, đối bọn họ mà nói giống như trong truyền thuyết thần thoại cực kỳ xa xôi. Vô số năm qua, Thần điện bọn họ cao cao tại thượng đã biến chính mình trở thành thần thoại, ngoại trừ Thần Điện và một ít nhân vật ở Thái Yêu Giới, thì không có ai có thể lay động bọn họ tồn tại, bọn họ cũng chỉ là kiêng kị những Thần Điện khác. Dòng khí khủng bố cuồn cuộn mà động, lúc đạt đến mục đích, Lâm Phong lộ ra một chút kinh ngạc, hai người đều rơi xuống đất.


- Lĩnh chủ, làm sao lại tới nơi này?


Lâm Phong nhìn thấy cảnh trí quen thuộc phía trước không khỏi kinh ngạc, phía trước, rõ ràng là nơi lần trước lĩnh chủ dẫn hắn tới, là nhà của hắn.


- Ngươi đi theo ta sẽ biết.


Lĩnh chủ khẽ nở nụ cười với Lâm Phong, lập tức hắn lại lần nữa hóa thành người thường, toàn bộ khí chất đều thu liễm lại đi tới phía trước.


- Vương thúc.


Lâm Phong cũng thu liễm khí chất, hô một tiếng cười khổ nói, hai người đi vào con đường cũ, lại một lần đi tới nhà của lĩnh chủ, cô gái tung tăng chạy đến nghênh đón, nhìn thấy Lâm Phong còn trừng mắt nhìn, mỉm cười nói:


- Ngươi lại tới nữa à.



- Ừ, ta cùng Vương thúc đến xem.


Lâm Phong nở nụ cười nói, chỉ thấy lĩnh chủ hỏi nữ nhi của hắn:


- Nha đầu, lão nhân vẽ tranh còn ở đó không?



- Còn ạ, hắn ngoại trừ vẽ ra thì còn có thể làm cái gì?


Nha đầu cười nói.


- Ta đi xem hắn.


Lĩnh chủ nhàn nhạt nói, lập tức mang theo Lâm Phong đi tới một nơi, đẩy cánh cửa của một căn phòng nát ra, lập tức Lâm Phong thấy được ở trong viện cũ nát có một vị lão nhân một mực chuyên chú vẽ tranh.


- Trống không?


Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, bức tranh mà đối phương vẽ chỉ đơn giản là trống không, cái gì cũng đều không có, thậm chí, hắn còn cầm bút vẽ trên tảng đá, làm sao có thể vẽ ra tranh được?


- Lĩnh chủ đại nhân?


Lâm Phong nghi hoặc nhìn lĩnh chủ, chỉ thấy đối phương cười nói:


- Ngươi ở trong này nhìn nhiều hơn một chút, mỗi khi hắn vẽ tranh đều không dừng lại, đợi chút nữa đi.


Lâm Phong quay đầu đi không khỏi càng thêm tò mò, không hiểu vì sao lĩnh chủ đại nhân lại dẫn hắn tới nơi này, chẳng qua rất nhanh, Lâm Phong khẽ nhíu mày, hắn phát hiện bức tranh của lão nhân kia tựa hồ không đơn giản như trong tưởng tượng, hắn thấy được ở dưới ngòi bút giống như có một ít quang hoa rót vào bên trong tảng đá, mắt thường gần như không thể nhìn thấy.


- Sao lại thế này?


Lâm Phong tin tưởng chính mình không có khả năng nhìn lầm, nhìn chằm chằm bút kia, chỉ thấy đối phương không ngừng khắc, tuần hoàn đền đáp lại, như là đang vẽ Thiên Thư.


- Có đôi khi hắn vẽ một bức tranh mất vài năm, thậm chí vài chục năm, vĩnh viễn không ngừng.


Lĩnh chủ nhàn nhạt nói, khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút lại, vẽ tranh, một bức tranh vài chục năm, hắn không thể làm được, thậm chí, vài năm hắn cũng không thể làm được. Lại để cho hắn ở đây trong vài năm lặp lại một chuyện không có dừng lại, thì cần nghị lực đáng sợ cỡ nào, hơn nữa, lão nhân bình thường này nhìn như không có khí tức gì, mọi người đi ngang qua chẳng thèm liếc nhìn hắn thêm một cái, nhưng hắn có thể vài chục năm không ăn không uống? Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qúa, nhìn về phía lĩnh chủ, há miệng thở dốc, nói:


- Hắn là.


. . Lĩnh chủ tựa hồ biết Lâm Phong muốn hỏi cái gì, mỉm cười gật đầu, khiến cho đồng tử của Lâm Phong lại co rút, sau đó lúc nhìn về phía lão nhân một lần nữa, trong mắt hắn hiện lên một đạo tinh mang.


- Vạn Yêu Vương!


Lão nhân ngu ngốc bình thường đến cực điểm lúc nào cũng lặp lại đồng một động tác này, chính là Vạn Yêu Vương? Chẳng qua đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Lâm Phong đối với chuyện ly kỳ cũng có thể bình tĩnh tiếp nhận, bởi vậy vẻ mặt hắn rất nhanh đã khôi phục như thường, sau đó thở ra một hơi, lập tức lui đến một bên, ngồi cùng một chỗ với lĩnh chủ đại nhân nhìn lão nhân vẽ tranh. Một bức tranh này vẽ đúng mười tám ngày, lão nhân cuối cùng cũng ngừng bút lại, nhưng không có ngẩng đầu, mấy ngày qua, hắn giống như chưa từng ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong.


- Cuối cùng cũng xong.


Lão nhân duỗi thắt lưng, lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, ánh mắt kia khẽ híp lại, lập tức cười nói:


- Lâm Phong, chúng ta lại gặp mặt.



- Vạn Yêu Vương.


Lâm Phong khẽ gật đầu, Vạn Yêu Vương có bảy thế nhân sinh, có thể nói hắn đã ra mắt đối phương bảy lần, đương nhiên, cũng có thể nói bọn họ kỳ thật một lần cũng không từng ra mắt.


- Không tệ, vô cùng không tệ.


Vạn Yêu Vương nhìn Lâm Phong không khỏi gật đầu, cười nói:


- Lần này ngươi tới tìm ta là vì chuyện gì?



- Vạn Yêu Vương ngươi từng nói qua, yêu tử được quyền cai quản lực lượng quân đoàn một giới, ta muốn biết, lực lượng của ngươi rốt cuộc mạnh đến mức nào, ta chuẩn bị liên thủ cùng ngươi.


Lâm Phong bình tĩnh nói, mặc dù nhân vật ở trước mặt hắn chính là Vạn Yêu Vương, nhưng hắn vẫn dùng hai chữ liên thủ. Lập tức, thần sắc Vạn Yêu Vương khẽ nheo lại cười nói:


- Liên thủ làm cái gì?


Lâm Phong nhìn chằm chằm Vạn Yêu Vương, lạnh lùng nói:


- Kéo những kẻ cao cao tại thượng kia xuống thần đàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play