Ngay lúc Lâm Phong vừa tỉnh lại, thì ở trên bầu trời của Sinh Mệnh Thần Điện đột nhiên xuất hiện một đôi mắt màu vàng, giống như có thể xuyên thấu hư không, nhìn thấu hết thảy. Cùng lúc đó, cả Sinh Mệnh Chi Thành cũng đột nhiên bị một vầng lục quang bao phủ, khiến nó trở nên vô cùng sáng chói, ngăn chặn đôi mắt kia nhòm ngó. Nhưng từ trong sâu thẳm của đôi mắt kia, một luồng hào quang màu vàng đột ngột bắn ra, xuyên thấu tấm màng bao phủ Sinh Mệnh Chi Thành. Sau đó không lâu, khi đã xác định Lâm Phong còn sống, đôi mắt kia mới từ từ biến mất. Chỉ một lúc sau, tất cả các Thần Điện đều nhận được tin Lâm Phong chưa chết. Khi biết tin đó, các Thần Điện đều tỏ ra cực kỳ phẫn nộ, nhất là Hỏa Diễm Thần Điện. Bọn họ đã tốn công điều động cường giả cấp Thánh Vương xuất thủ, mà cũng không thể tru sát Lâm Phong, thử hỏi bọn họ còn mặt mũi nào để nhìn đời nữa. Nhất là vì giết Lâm Phong, bọn họ còn tổn thất một vị cường giả Thánh nhân nữa chứ. Càng đáng giận hơn nữa là chuyện vài đại Thần Điện vì giết chết Lâm Phong, mà đã ra tay đồ thành, giết rất nhiều vô tội người. Nhưng kết quả vẫn không có giết chết Lâm Phong. Lần này đúng là các Thần điện lỗ lớn rồi. Mà chuyện này không chỉ là vì mặt mũi của Thần Điện, mà còn là vì bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội giết chết cấm kị thể. Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết lần sau bọn họ phải trả giá như thế nào mới có thể giết được Lâm Phong. Vì muốn giải quyết triệt để, nên các đại thần điện đã huy động lực lượng phong tỏa Sinh Mệnh Thần Điện. Nhưng Vận Mệnh Thần Điện làm sao có thể không biết chuyện này, nên nhà tiên tri đã sớm thông báo cho Mộc Băng Nhan chuẩn bị. ……. Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, Lâm Phong phi thường cảm kích Mộc Băng Nhan cùng Mộ Dung Tích Tích. Hắn biết, nếu hai người bọn họ không cứu hắn, thì hắn đã không còn mạng mà ngồi đây rồi, chứ đừng nói gì tới chuyện lĩnh ngộ sinh tử đại đạo.
-Lâm Phong.
Trong khoảng thời gian ngươi ở đây, Sinh Mệnh Thần Điện luôn bị Phá Hư Chi Mâu của Hư Không Thần Điện giám sát, nên tin tức ngươi chưa chết chắc đã đến tai các Thần Điện. Bọn họ chắc chắn sẽ triệu tập quân đoàn bao vây Sinh Mệnh Thần Điện. Đến khi đó, ngươi có chạy đằng trời cũng không thoát, nên ta đề nghị ngươi đi hạ giới tránh trước đi. Ngay khi Mộ Dung Tích Tích dứt lời, sắc mặc của Lâm Phong lập tức trở nên ngưng trọng. Với tình hình hiện nay, đúng là hắn chỉ có thể tạm thời đi xuống hạ giới, rồi mới quay về Cửu Tiêu thiên đình để tránh đi phong mang.
-Không biết thế lực của Vạn Yêu Vương mạnh đến mức nào?
Chỉ có thể quay về xem thôi. Lâm Phong nói nhỏ. Hắn bây giờ rất muốn biết, rốt cuộc Vạn Yêu Vương là ai? Thực lực của hắn rốt cuộc lợi hại đến mức nào?
-Tích Tích cô nương.
Ân cứu mạng của cô nương, tại hạ sẽ không bao giờ quên.
-Gia hoả nhà ngươi đúng là thú vị, không ngờ lại dám gọi ta là Tích Tích cô nương.
Ngươi biết ta lớn hơn ngươi vao nhiêu tuổi không?
-Đã bước chân vào võ đạo, sao có thể căn nhất băng tuổi tác nữa.
Huống hồ Tích Tích cô nương lại có gương mặt như thiếu nữ 18 thế này, sao có thể gọi là tiền bối được. Câu trả lòi của Lâm Phong khiến cho đôi mắt xinh đẹp của Mộ Dung Tích Tích phải nhìn chằm chằm hắn. Nàng cười nói:
-Không ngờ cái tên Ma Thiên kia lại có thể bồi dưỡng ra một tên đệ tử đĩ miệng như vậy.
-Được rồi, hai người các ngươi đừng đùa giỡn nữa.
Lâm Phong phải nhanh chóng đi hạ giới, nếu không các Thần Điện sẽ đuổi kịp. Mộc Băng Nhan đột nhiên ngắt lời.
-Yên tâm đi, tại hạ vốn am hiểu ẩn nấp thuật.
Chỉ cần không có bị khóa chặt, thì không ai có thể nhận ra. Trừ phi Thần Điện đồ diệt Cửu Tiêu.
-Rất tốt.
Nhưng Thanh Phượng không thể đi bên cạnh ngươi được. Nếu không sẽ rất dễ bại lộ. Câu nói của Mộc Băng Nhan khiến Lâm Phong không khỏi khẽ gật đầu. Hắn liền quay qua nói với Thanh Phượng:
-Muội hãy về Phượng Hư gia tộc chờ ta.
Sau khi ta quay về Cửu Tiêu thiên đình, nhất định sẽ tìm muội. Khi Thanh Phượng nghe vậy, nàng liền tỏ ra sửng sốt, như nàng lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó. Nhưng nàng vẫn cố tỏ ra bình thường, đáp lại Lâm Phong :
-Huynh cứ yên tâm đi đi.
Lúc Tịnh Tả ở một bên nhìn thấy cảnh đó, ánh mắt của nàng liền lóe lên sự không đành lòng. Nàng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ như vậy. Thanh Phượng vì muốn cứu Lâm Phong, nên đã đáp ứng điều kiện của gia tộc, rồi sẽ hi sinh thân mình. Nhưng không ngờ, là Lâm Phong không cần Thanh Phượng phải hy sinh chính mình, khiến cho hai người họ không phải âm dương xa cách. Nhưng Thanh Phượng đã đáp ứng điều kiện của gia tộc, nên nàng cũng không biết phải làm sao bây giờ?
-Tích Tích, ngươi mang Lâm Phong đi thông đạo đến hạ giới đi.
Trong lúc Thanh Phượng và Tịch Tả còn đang băn khoăn, thì Mộc Băng Nhan lại mở miệng nói. Sau đó cả bốn người liền rời đi.
-Tích Tích cô nương, hình như Sinh Mệnh Thần Điện có rất ít người thì phải?
Lâm Phong có chút kinh ngạc hỏi.
-Ngươi không có thấy mà thôi.
Mộ Dung Tích Tích cười nói tiếp:
-Mỗi cành cây ngọn cỏ ở đây đều có linh, tất cả đều là sinh mệnh.
Khi nghe đến đây, sắc mặt của Lâm Phong liền ngưng trệ, sau đó lại lập tức nở nụ cười, không nói thêm gì. Qua một lúc sau, khi đứng trước thông đạo, Mộ Dung Tích Tích mới lại hỏi Lâm Phong:
-Ngươi muốn đi đại lục nào?
-Tử Tiêu đại lục đi.
Sau đó, Lâm Phong lại quay đầu nhìn về phía Thanh Phượng, cười nói:
-Chờ ta trở lại.
-Ân.
Khi thấy Thanh Phượng cười gật đầu, Lâm Phong lại nhìn về phía Tịnh Tả:
-Tịnh nha đầu, giúp ta chiếu cố Thanh Phượng nhé.
Lúc nghe Lâm Phong nói mình là “ Tịnh nha đầu” Tịnh Tả liền hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lúc đó đã xoay người rời đi. …… Ở một nơi nào đó thuộc Tử Tiêu đại lục. Ngay khi đáp xuống, gương mặt của Lâm Phong liền biến ảo, hóa thành một người khác. Rồi hắn lập tức bước về lãnh địa Vạn Yêu Vương. Lấy thực lực lúc này của Lâm Phong, hắn đã có thể hoành hành ở Tử Tiêu. Nên không tốn bao nhiêu thời gian, hắn đã đến Vĩnh Dạ thành. Ở trong cái Vĩnh Dạ Thành này, Lâm Phong đã từng mang theo một đám yêu thú khủng bố xuất hành, giết chết Thất Dạ Thiên Quân, khiến cho cả Vĩnh Dạ Thành phải tin vào truyền thuyết Vạn Yêu Vương. Sau sự kiện đó, Vĩnh Dạ Thành tràn ngập tin vịt về Lâm Phong, thậm chí có người còn nói hắn là hậu duệ của Vạn Yêu Vương, nên hắn mới có thể mang chư yêu hoành hành. Hắn chỉ bình tĩnh nhìn thoáng qua Vĩnh Dạ Thành một cái, rồi lại tiếp tục đi vào lãnh địa của Vạn Yêu Vương. Lãnh địa của Vạn Yêu Vương náo nhiệt như xưa. Nhìn cảnh chư yêu tụ tập cùng một chỗ, lại tường an vô sự như thế này, quả thực là khó có thể tưởng tượng. Mặc dù bọn họ có tranh phong, nhưng lại chỉ ở trong Yêu Linh Tháp, hơn nữa sẽ không phát sinh tử vong, nên tất cả yêu thú đều cảm thấy vui mừng. Đây là điểm Lâm Phong không thể không bội phục Vạn Yêu Vương. ….. Vào lúc này, ở trong lãnh địa của Bằng thống lĩnh đang có không ít yêu thú tụ hội. Khi chúng nhìn thấy Lâm Phong, chúng lập tức kêu to:
-Yêu tử, là yêu tử trở về.
-Đúng là yêu tử.
Ta thấy khí tức bây giờ của yêu tử vô cùng trầm ổn, căn bản là nhìn không thấu. Ta nhớ mất năm trước, hắn mới chỉ là Võ Hoàng đỉnh phong, mả đoạt được danh hiệu yêu tử, khiến cho Vạn Yêu Vương lãnh địa phải rung động. Một con yêu thú mở miệng cảm thán.
-Hay là ngươi hãy đi thử thực lực của yêu tử đi?
Có người giựt dây.
-Hắn là yêu tử đó.
Nếu ta đi thử, thì thống lĩnh sẽ làm thịt mất. Con yêu thú kia thản nhiên nói.
-Có cái gì là không thể.
Thử xem thực lực của yêu tử cũng không phải chuyện đại bất kính gì. Vạn Yêu Vương lãnh địa chúng ta vốn là thờ phụng thực lực mà. Một con yêu thú ở bên cạnh tiếp tục giựt dây.
-Hảo.
Khi nghe đến đây, con yêu thú kia liền gật đầu, rồi lập tức lao đến chỗ Lâm Phong. Cảnh này làm cho yêu thú xung quanh tỏ ra vô cùng hưng phấn, liên tục gào thét.
-Yêu tử cẩn thận.
Con ngưu yêu kia lên tiếng nhắc nhở một tiếng, rồi phát lực tấn công Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong chỉ phất tay một cái, con yêu thú kai đã bị đánh bay ra ngoài, nắm trên mặt đất.
-Thật là lợi hại, không hổ là yêu tử.
Khi thấy cảnh đó, những yêu thú xung quanh cũng ngây ngẩn cả người, sau một lúc mói có yêu thú lên tiếng.
-Các ngươi đúng là không có mắt.
Thực lực của yêu tử đã đến cảnh giới ta cũng nhìn không thấu, mà các ngươi còn muốn thử. Còn không mau cút về. Nagy lúc đó, một thanh âm lanh lảnh vang lên, khiến cho bầy yêu nhanh chóng rút lui. Sau đó Bằng thống lĩnh mới đi ra, nhìn Lâm Phong nói:
-Thực lực của ngươi làm ta rất kinh ngạc.
-Bằng thống lĩnh.
Lâm Phong mỉm cười chào, rồi nói tiếp:
-Ta chuẩn bị đi gặp Vạn Yêu Vương.
Không biết thống lĩnh muốn đi cùng không?
-Hảo, cũng lâu rồi ta chưa thấy lĩnh chủ.
Vừa dứt lời, Bàng thống lĩnh liền hóa thành một con đại bằng khổng lồ, quát:
-Đi lên.
Lâm Phong lập tức nhảy lên lưng đại bằng, lao về phương xa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT