Lúc này, ba tràng chiến đấu khác đã có hai tràng chiến đấu phân ra thắng bại, sức chiến đấu ương ngạnh của Phong Trần khiến cho người sợ hãi, nhưng mà hắn vẫn thua trong tay Vô Nhai Tử, Thái thượng diệt tình đạo làm cho mọi người nghĩ đến việc để Vô Nhai Tử và Vô Tình công tử chiến đấu với nhau thích hợp nhất, vô tình đạo đối chiến diệt tình đạo.

Bích Tiêu Đệ Nhất Khanh cùng Bích Tiêu Đệ Nhất Quân chiến đấu, cuối cùng không có xuất hiện nghịch chuyển, người Bích Tiêu đại lục người cũng không có nhìn lầm, thực lực của Bích Tiêu Đệ Nhất Khanh Tuyết Y quả thật mạnh hơn so với Bích Tiêu Đệ Nhất Quân Thiết Trọng Dương, trận chiến này Thiết Trọng Dương bị loại, chỉ có Thiên Hồn Thánh Nhân cùng Tịnh là vẫn đang trong chiến đấu, hơn nữa càng đánh càng cuồng bạo, giống như trận chiến giữa Lâm Phong và Nghịch Thương, chuyện này làm cho người ta không ngừng rung động, thực lực của Tịnh rất đáng sợ, giờ phút này nàng đã tiến vào trạng thái bạo nộ, Phượng Dực Thiên Tường, Phượng Tường Cửu Thiên, khí tức nguy hiểm của Thiên Hồn Thánh Nhân cũng hoàn toàn nở rộ, trong thiên địa tràn ngập Linh Hồn Xiềng Xích cùng với trường mâu vắt ngang trên hư không khiến cho người ta run rẩy. Nhưng mà rất nhiều người chú ý đến trận chiến của Nghịch Thương và Lâm Phong, trận chiến này quá mức kinh khủng, nó khiến cho người ta phải chú mục, Cửu U Ma Khúc hiện, thiên địa hóa cửu u, cửu u ý niệm mặc kệ thiên địa, không gì có thể ngăn cản, uy lực không ngừng mạnh lên.


- Cút ngay!


Nghịch Thương quát lớn một tiếng, quyền mang khủng bố xuyên qua thiên địa, nhằm thẳng phía trước mà đi, uy lực vô cùng đáng sợ.


- Không có tác dụng.


Gió lốc rít gào, âm thanh nguyền rủa lại xuyên thấu màng tai Nghịch Thương lần nữa, cửu u hiện, uy lực của một trong chín khúc âm chí cường phát ra càng đáng sợ, ý chí của Nghịch Thương đã bắt đầu loạn cả lên, chuẩn bị đi đến chỗ tan vỡ. Lúc này ánh mắt Lâm Phong trở nên lạnh lùng vô cùng, lực lượng phong thuộc tính tràn ra, chân hắn đạp hư không bước đi, ma âm vang lên không dứt:


- Nghịch Thương, ngươi đã thua, từ nay về sau sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ sẽ không có bóng dáng của ngươi nữa, từ bây giờ tên của ngươi sẽ bị xoá, ngủ đi, vĩnh viễn ngủ đi.


Đại mộng pháp tắc lại lần nữa tràn ra, Nghịch Thương thật sự rất mệt mỏi, muốn ngủ say, nhưng mà ý chí bất khuất của hắn vẫn nhắc nhở hắn, chiến đấu còn không có chấm dứt. Lúc này, Lâm Phong đã vô thanh vô tức đến gần sát hắn, đại mộng pháp tắc khiến cho Nghịch Thương hoàn toàn rơi vào ngủ say, ánh mắt, ý chí của Nghịch Thương lung lay sắp đổ. Lăng Thiên kiếm ý trong tay Lâm Phong phát ra ánh chói loá, kiếm ý rống giận, ma quang diệu thiên.


- Vĩnh viễn ngủ say đi!


Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm cuối cùng vào trong óc đối phương, sau đó lập tức chém xuống một kiếm, hư không bị xé rách, một đạo tiếng vang đáng sợ truyền ra, Tử Tiêu Đệ Nhất Quân Nghịch Thương bị một kiếm giết chết, thần hồn câu diệt. Đây là vị cường giả thứ hai chết trong tay Lâm Phong, hơn nữa những người mày còn là nhân vật trong tốp ba mươi, thậm chí người vừa bị giết còn là Tử Tiêu Đệ Nhất Quân, Nghịch Thương. Người trong Thần Tiêu Thành trầm mặc khi nhìn thấy Lâm Phong đứng trong hư không, phía trên đầu có cửu u chi tuyền, bọn họ thật sự xem nhẹ Lâm Phong rồi, đây là một nhân vật có cơ hội đặt chân vào tốp mười người mạnh nhất, Nghịch Thương bị trảm thì tốp mười đã xuất hiện một danh ngạch trống. Chỉ thấy cửu u dần dần tiêu tán, hư không lại khôi phục sự yên tĩnh, bốn tràng đại chiến chỉ còn lại chiến cuộc giữa Thiên Hồn Cổ Thánh và Tịnh chưa chấm dứt. Thân thể Lâm Phong chậm rãi chuyển qua nhìn hai người chiến đấu, giờ phút này Thiên Hồn Thánh Nhân đã sử dụng uy lực thánh pháp, toàn bộ thiên địa đều là Linh Hồn Xiềng Xích đáng sợ, cho dù đối phương đứng xa cũng bị ngăn cách linh hồn, có thể thấy được giờ phút này Tịnh thừa nhận áp lực đáng sợ cỡ nào. Nhưng mà lúc này mọi người lại thấy Tịnh kéo lê phượng kiếm trên mặt đất, chậm rãi hướng về phía trước đi tới, cỗ ý chí điên kia khiến Thiên Hồn Thánh Nhân cũng phải run rẩy.


- Ngươi muốn tìm chết sao.


Tóc dài trên đầu Tịnh cuồng loạn, giống như hóa thành hỏa diễm vậy, thân thể long lanh trong suốt của nàng giống như được bao bọc trong hư ảnh phượng hoàng, một cỗ khí tức ngọc thạch câu phần từ giữa hư ảnh tràn ngập ra, hồn lực chung quanh không thể xâm lấn, Thiên Hồn Thánh Nhân nhìn thấy ánh mắt kia của Tịnh không ngờ cảm giác được một tia sợ hãi, nữ nhân này điên rồi.


- Đình chiến.


Trong lòng Thiên Hồn Thánh Nhân thầm mắng một câu sau đó mở miệng nói. Khí tức của hắn thu liễm, lúc này cước bộ của Tịnh mới dừng lại, hỏa diễm trên người cũng dần dần tán đi, hai người chiến đấu không có kết cục, không ai làm gì được ai, bọn họ không có dùng hết mọi loại lực lượng, vì chuyện này không đáng, trong nơi này còn có rất nhiều người, dựa vào cái gì mà hai người bọn họ phải làm vậy.


- Thế hoà là xong việc sao?


Thần sắc mọi người ngưng lại, cứ như vậy chiến cuộc đã giảm bớt một nửa người, hiện tại chỉ còn lại mười năm người, tiếp theo chỉ cần đào thải năm người nữa là đủ, nhưng mười năm người phía sau, muốn đào thải một người cũng tuyệt không dễ dàng. Còn lại mười năm người phân biệt là: Hoa Thanh Phong: đệ nhất. Trận linh thể: thứ hai. Vô Nhai Tử: thứ ba. Ngọc Thanh: thứ tứ. Sở Xuân Thu: thứ năm. Vô Tình công tử: thứ sáu. Không Minh: thứ tám. Yêu Tam: thứ chín. Cửu Linh Hoàng: thứ mười. Tuyết Y: mười một. Thiên Hồn Thánh Nhân: mười hai. Ma La: mười bốn.. Ám Dạ Chi Vương, mười năm Tịnh: mười tám. Chu Vinh Mãn: hai mươi tám. Lâm Phong: Ba mươi. Từ lúc chưa đổi mới xếp hạng, những người xếp sau không thể nghi ngờ là Lâm Phong, Chu Vinh Mãn và Tịnh, nhưng Lâm Phong đã chém người xếp thứ bảy là Tử Tiêu Đệ Nhất Quân Nghịch Thương, còn ai dám cho rằng hắn xếp hạng ba mươi nữa? Chu Vinh Mãn vẫn làm cho người ta có cảm giác nhìn không thấu, cả người hắn vô hại nhưng lại nguy hiểm đến cực điểm, phàm là người cùng hắn chiến đấu, đều không có lưu lại, vừa rồi Tịnh điên cuồng, đám người vẫn không có quên. Ma La là nhân vật Vương thể sát thần, thủ đoạn sát phạt lên đến cảnh giới vô ảnh vô hình, ai dám khinh thị hắn, Thiên Hồn Thánh Nhân có lực lượng công kích linh hồn, ai cũng phải kiêng kị, năm người bọn họ sẽ dễ dàng bị đào thải sao? Càng về sau chiến đấu càng khó, những nhân vật đó càng không muốn xuất thủ, ai sẽ đi mạo hiểm đây, vừa rồi Nghịch Thương chiến đấu với Lâm Phong, tính mệnh cũng đánh mất. Không khí phát ra sự vi diệu, Hoa Thanh Phong một mình một người đứng phía trên ngọn núi, không nhúng tay vào chiến cuộc, Trận Linh Thể cũng giống vậy, tất cả chiến đấu cùng hắn không có quan hệ, hắn không rảnh lãng phí thời gian, nếu ai đến khiêu chiến hắn, hắn lền đưa họ đi ra. Người trong Thần Tiêu Thành cũng không thể dự đoán tiếp theo sẽ phát sinh ra chuyện gì, ngoại trừ vài người không có khả năng đào thải ra, những người khác họ cũng không dám nói nhất định sẽ bị đào thải, bởi vì vòng này đã không còn kẻ yếu nữa, chỉ có Chu Vinh Mãn là có khả năng bị đá ra nhất, sau đó là người bài danh thứ tám Không Minh, tuy rằng thanh danh Thánh Sơn rất lớn nhưng sức chiến đấu không biết mạnh như nào, hắn chưa có trải qua chiến đấu, bởi vậy mọi người cũng xếp Không Minh vào vị trí có khả năng bị đào thải. Trầm mặc một lát, Hoa Thanh Phong phía trên ngọn núi xa xa lần đầu tiên mở miệng :


- Lần Cửu Tiêu Hội Ngộ này ngươi không cần tham gia, ngươi vẫn đi ra ngoài đi.


Vẻ mặt mọi người ngưng lại, không biết Hoa Thanh Phong đang nói chuyện với ai. Ánh mắt của Tịnh chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía Hoa Thanh Phong, hắn đang nói chuyện với nàng.


- Tái chiến một trận.


Tịnh nhàn nhạt nói một tiếng, ánh mắt lập tức nhìn về phía Yêu thiếu, nàng rất muốn chiến người này, hắn chính là kẻ đánh Thanh Phượng bị thương, sau khi trận chiến này kết thúc, vô luận thắng hay bại thì nàng đều rời khỏi nơi đây.


- Lăn ra đây.


Ánh mắt Tịnh nhìn chằm chằm về phía đệ tam Yêu thiếu, khí chất tên này lạnh như băng, sát ý dâng lên mãnh liệt, thân thể của hắn chậm rãi bay lên không, nghỉ ngơi một nén nhang, hắn tiếp tục tái chiến. Tịnh khiêu chiến Yêu thiếu khiến cục diện bế tắc bị đánh vỡ, Tuyết Y cũng chuẩn bị xuất thủ lần nữa. Nàng không có lựa chọn người có bài danh phía trước nàng, không lựa chọn sát thần, cũng không có lựa chọn Lâm Phong, mà nhìn về phía Chu Vinh Mãn, hình như thân thể người này có chút lợi hại, mà nàng từ trước đến nay không úy kỵ người có thân thể lợi hại, còn Lâm Phong cũng cực kỳ đáng sợ, không biết Chu Vinh Mãn này cùng Lâm Phong mạnh như thế nào. Tuyết Y đi tới trước người Chu Vinh Mãn nói:


- Cho ta xem thực lực chân chính của ngươi đi.



- Ta gọi Chu Vinh Mãn.


Chu Vinh Mãn nhếch miệng mỉm cười, hắn rất thích có người khiêu chiến hắn.


- Ta biết ngươi tên Chu Vinh Mãn.


Mắt liễu của Tuyết Y nhìn gia hoả này một chút nhưng không nói gì.


- Ta muốn cô nhớ một chút, dù sao đây cũng là trận chiến đấu cuối cùng của cô, tôi đào thải cô thì tự nhiên cô phải nhớ rõ ba chữ Chu Vinh Mãn này.


Chu Vinh Mãn gãi gãi đầu cười nói. Tuyết Y đảo cặp mắt trắng dã, vẻ mặt không nói gì, lạnh nhạt nói:


- Chiến đi.


Khi âm thanh hạ xuống, ngôi sao trên bầu trời cũng xuất hiện, ánh nắng chiều trong hư không biến mất, chỉ có đêm tối và ngôi sao, đây là trận chiến thứ hai của Tuyết Y. Thiên Hồn Thánh Nhân đi về phía Không Minh, người này vô cùng bình tĩnh, đến hiện tại cũng chưa chiến đấu qua một hồi, hắn nên bị đá ra rồi, trong năm người cuối cùng dù sao cũng phải có một người bị đào thải, Không Minh đã được Thiên Hồn Thánh Nhân liệt vào đối tượng bị đào thải, dù sao những người khác cũng không dễ trêu chọc, trong đó bao gồm cả Lâm Phong, Thiên Hồn Thánh Nhân không nghĩ tới thực lực Lâm Phong càng lúc càng mạnh, ngay cả Nghịch Thương cũng bị hắn trảm. Còn những người khác, vẫn không có ý định xuất thủ, họ đợi cho ba tràng chiến đấu này phân ra thắng bại để chọn ra mười hai người mới quyết định xem hai người cuối cùng nên đào thải là ai.


- Sau khi Lâm Phong chém Nghịch Thương xong, quả nhiên không có ai khiêu chiến hắn, những nhân vật lợi hại cũng không muốn đi mạo hiểm, chỉ sợ hắn thực có cơ hội bước vào tốp mười.


Mọi người không thấy ai lựa chọn Lâm Phong thì âm thầm nghĩ, nếu Chu Vinh Mãn còn tự đại như vậy thì hắn thật sự muốn chết mà. Chỉ sợ Không Minh cũng gặp phải nguy hiểm, rất có khả năng bị đào thải. Lúc này, chiến đấu giữa Tịnh và Yêu thiếu đã bạo phát, hai người giống như đang liều mạng, cả hai đều cực kỳ cuồng bạo, hai người đại chiến trong hư không tốc độ nhanh đến mức làm cho ánh mắt người ta không thể nắm bắt.


- Thật lợi hại, nữ nhân tên Tịnh này là nhân vật gì vậy?


Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, chiến đấu hấp dẫn đa số ánh mắt mọi người.


- Ta gọi Chu Vinh Mãn.


Lúc này có một đạo thanh âm đột nhiên truyền ra, đám người sửng sốt, ánh mắt chuyển qua, bọn họ lập tức phát hiện phía đối diện Chu Vinh Mãn đã không có người, mà cột đá bên ngoài lại nhiều ra một người, Bích Tiêu Đệ Nhất Khanh, Tuyết Y. Biểu tình kinh ngạc xuất hiện trong mắt mỗi một người, câu nói “ta gọi là Chu Vinh Mãn” quanh quẩn trong không gian! Rốt cục bọn họ cũng ý thức được, tiếp sau Lâm Phong bọn họ đã xem nhẹ cái tên Chu Vinh Mãn này rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play