Nhưng Lâm Phong vẫn chắp hai tay sau lưng, điều khiển từng luồng tử vong đạo uy bao phủ Dương Tiêu như đang thay cho lời nói. Thấy vậy, Dương Tiêu lạnh lùng nhìn Lâm Phong một cái, rồi lại biến mất một lần nữa. Một lát sau, khi Dương Tiêu đang bay vào trong đám mây đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Lâm Phong. Sát ý trên người hắn như những cơn gió thổi bay tất cả, dường như hắn không thể nhẫn nại được nữa, thật sự muốn quay đầu đánh với Lâm Phong. Nhất khi nhìn thấy Lâm Phong vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh lùng, hắn hận không thể lập tức cướp lấy trí nhớ của Lâm Phong, để xem trong đầu Lâm Phong rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, mà dám trêu hắn.
- Lâm Phong, ngươi đừng quên.
Lôi huynh đã nói gì? Ngươi thật sự dám động ta? Mặc dù giọng nói của Dương Tiêu vô cùng kiêu ngạo, nhưng bên trong lại ẩn chứa sự kiêng kị. Cuộc truy đuổi của Lâm Phong và Dương tiêu vẫn tiếp tục kéo dài. Từ lúc mặt trời lên đỉnh, đến khi sắc trời ảm đạm, mà vẫn chưa kết thúc. Từ đó đếb giờ, Dương Tiêu chưa hề rời xa phủ đệ của Thiên Ma Lôi gia. Hắn sợ, nếu hắn rời đi, Lâm Phong sẽ đột nhiên hạ thủ. …... Hai cái canh giờ sau, khi sắc trời lúc này đã tối hẳn, Dương Tiêu quay về tiểu viện của hắn, nhắm mắt tu luyện. Nhưng đúng vào lúc này, mặt hắn đột nhiên giật giật một cái, rồi lập tức mở đôi mắt ra, nhìn chằm chằm bóng đen mới xuất hiện, đồng thời tỏa ra sát khí ngút trời. Dương Tiêu nhìn chằm chằm Lâm Phong, giận dữ nói:
- Hỗn láo, ngươi rốt cuộc có ý gì?
Sau khi nghe xong, Lâm Phong chỉ nhìn hắn một cái, rồi lập tức xoay người, đưa lưng về phía hắn, tựu như đang đứng đó, mời Dương Tiêu động thủ. Từ trong cách xưng hô của mà hắn với Lâm Phong chuyển từ “huynh” sang “ngươi”, có thể thấy được lửa giận và sát ý của Dương Tiêu lớn đến mức nào. “ Không được! Nếu như ta thật sự động thủ, thì sẽ đúng ý nguyện của hắn sao?” Dương Tiêu thầm nghĩ. Từ trước tới giờ Dương Tiêu hắn là một người vô cùng cẩn thận, nếu không chắc chắn, tuyệt đối sẽ không ra tay. Lấy năng lực cướp đoạt trí nhớ của hắn, chỉ cần hắn còn sống, hắn sẽ không ngừng trở nên cường đại, số lượng công pháp và thần thông hắn nắm giữ cũng càng lúc càng nhiều. Đợi đến lúc hắn bước vào Đế cảnh, thực lực hắn sẽ tiến thêm một bước lớn, đồ sát Vũ Hoàng đỉnh phong chỉ là chuyện nhỏ. Mà lâm phong không phải kẻ bình thường, thủ đoạn của tên đó có thể nói tầng tầng lớp lớp. Lúc ở Thiên Trận Kỳ Phủ, hắn với nhiều cường giả Đế cảnh liên thủ, mà còn còn không bắt được Lâm Phong, chứ nói chi bây giờ. Chẳng may lâm phong thật sự có lá bài tẩy nào đó còn chưa lấy ra, khiến hắn lật thuyền trong mương thì sao? Cho nên dù cho có giận dữ tột độ, nhưng Dương Tiêu vẫn không dám ra tay. Mặc dù đã quyết định không ra tay, nhưng Dương Tiêu cũng muốn răn đe một chút, để lâm phong biết hắn không phải người dễ trêu, Dương Tiêu lập tức quát lớn một tiếng:
- Sao không nói gì?
Không lẽ ngươi đã sợ đến mức không nói lên lời? Tiếng quát giận dữ của Dương Tiêu tựa như những tiếng sấm, phá vỡ không gian yên tĩnh xung quanh, đồng thời kinh động những người khác xung quanh đó. Chỉ một lúc sau, đã có không ít người tò mò kéo tới. Trong những người mới tới, có không ít người biết mâu thuẫn giữa lâm phong và Dương Tiêu, mà dù có không biết, cũng được những người biết chuyện nhắc nhỡ, nên mọi người đều yên tĩnh đứng nhìn. Cũng nhờ chuyện khi sáng, cho nên cũng có không ít người biết năng lực quỷ dị của Dương Tiêu, khiến cho họ cảm thấy bị uy hiếp. Nên không hề có ai đứng ra ngăn cản hai người Lâm Phong và Dương Tiêu, thậm chí còn có người mong Lâm Phong giết Dương Tiêu để cho họ bớt đi một mối lo. ……. Trong lúc Dương Tiêu và Lâm Phong đang giằng co, thì trong một góc khác của phủ đệ Thiên Ma Lôi Gia cũng đang có một cuộc giằng co khác. Nhưng đó không phải cuộc giằng co giữa hai người, mà giữa hai thế lực lớn, Thiên Ma Lôi gia và Dan Vương gia.
- Lôi huynh, ta thấy huynh hơi quá rồi đó.
Chỉ là một tên Vũ Hoàng đỉnh phong, mà huynh ra giá như vậy. Huynh đâu cần làm gì đâu, huynh chỉ cần lơ đi là được mà. Gia gia của Vương Thế có chút giận dữ nói. Nhưng đám cường giả Lôi gia phía đối diện vẫn tỏ ra trầm mặc. Người của Thiên Ma Lôi gia đâu phải kẻ ngu, chỉ vì báo thù một tên Vũ Hoàng đỉnh phong mà Đan Vương gia nguyện ý giao ra ba bộ Thánh kinh quý hiếm và một bộ khống hỏa quyết phi thường lợi hại, chuyện này rất không bình thường, biết đâu lại có mục đích khác. Cộng thêm mâu thuẫn từ trước tới nay giữa Thiên Ma Lôi gia và Đan Vương gia, nên đám người Thiên Ma Lôi Gia vẫn giữ yên lặng.
- Động Thiên, con thấy đề nghị của Vương huynh như thế nào?
- Chuyện Lâm Phong là người con đích thân dẫn vào Thiên Ma Lôi gia rất nhiều người đều biết, cộng thêm lời hứa của con khi đó.
Nên nếu để cho lâm phong bị Vương gia giết, con còn mặt mũi nào để lăn lộn tại Thần Tiêu Thành nữa. Mặc dù lời của Lôi Động Thiên chân thành, nhưng không biết trong đó có bao nhiêu phần là thật. Khi Vương Thế nghe thấy lời của Lôi Động Thiên, sắc mặt hắn biến đổi, tỏ ra một chút hối hận. Nếu lúc đó hắn không quá mức tự tin, cho rằng Vương Giới chắc chắn sẽ thắng, mọi chuyện đã không trở nên như thế này. Mà không chỉ có một mình Vương Thế biến sắc, sắc mặt của tất cả người của Đan Vương ở đây khi nghe Lôi Động Thiên nói vậy đều biến đổi. Gia gia của Vương Thế lập tức lên tiếng đáp lại:
- Ta biết nếu làm như vậy sẽ khiến cho Động Thiên khó xử, nên Đan Vương gia ta đã chuẩn bị một viên Thất phẩm thối thể đế đan để làm bồi thường cho Động Thiên.
Không biết như vậy đã đủ chưa? Lúc đám cường giả Thiên Ma Lôi gia nghe gia gia Vương Thế tăng thêm một vên Thất phẩm thối thể đế đan, không ít người ra vẻ động tâm. Phải biết Thất phẩm đế đan là một trong những loại đan dược cực kỳ quý hiếm, dù Đan Vương gia nổi tiếng với danh hiệu Đan Vương cũng không luyện được bao nhiêu viên. Đừng nói Lôi Động Thiên còn đang ở Vũ Hoàng cảnh, dù Đại Đế cảnh và Thiên Đế cảnh phục dụng Thất phẩm vẫn còn rất lãng phí, chỉ có cường giả Thánh Đế mới có thể tận dụng được hết dược hiệu của Thất phầm đế đan. Có thể nói vì Vương Giới, Đan Vương gia đã hạ vốn gốc.
- Vương gia quả không hổ là Đan Vương của Thần Tiêu Thành.
Gia chủ của Thiên Ma Lôi gia trên chủ tọa lập tức lên tiếng cảm thán, rồi cười nói:
- Động Thiên là đệ nhất thiên tài của Lôi gia ta, nên thể diện của nó chính là thể diện của Lôi gia ta.
Mong Vương huynh đừng khiến ta khó xử. Ngay sau khi nói xong, gia chủ Lôi gia lại tiếp tục trầm mặt, nhưng lại không có hạ lệnh đuổi khách. Ý của ông ấy rất rõ ràng, nếu như Vương gia chịu tăng giá, Lôi gia sẽ làm ngơ chuyện của Lâm Phong. Những người đứng đầu một gia tộc như gia chủ Lôi gia đều quan tâm đến lợi ích, chỉ cần trả giá đủ cao, ai cũng có thể khiến cho bọn họ nhượng bộ. Không cần biết mục đích của Vương gia là gì? Chỉ cần cho Lôi gia đủ chỗ tốt, Lôi gia sẽ bán Lâm Phong. Khi gia gia của Vương Thế nghe thấy gia chủ Lôi gia nói vậy, ông khẽ nheo mắt, lạnh lùng nói;
- Nếu Lôi gia đã không muốn, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình để báo thù.
Xin cáo từ. Ngay khi gia gia của Vương Thế vừa dứt lời, đám cường giả Đan Vương gia lập tức đứng dậy, đi ra bên ngoài.
- Mau chuẩn bị hộ tống Lâm Phong đến chỗ của Tứ đại thế lực, để tránh đêm dài lắm mộng.
Giọng từ tốn của một vị cường giả Thiên Ma Lôi gia đột nhiên vang lên, làm cho sắc mặt của đám cường giả Đan Vương gia phải thay đổi.
- Nếu đã như vậy, ta cũng chỉ có thể ăn ngay nói thật.
Mặc dù Vương Giới đã bị tên khi giết, nhưng thần hồn của nó vẫn còn tồn tại. Có lẽ đã bị Lâm Phong kia nhốt. Mục đích của chúng ta không chỉ vì báo thù, mà còn vì thần hồn của Giới nhi. Nếu Thiên Ma Lôi gia đã không đồng ý giúp đỡ, chúng ta sẽ từ bỏ chuyện báo thù. Đợi đến lúc Lôi gia đưa tên kia đến chỗ của Tứ đại thế lực, Vương gia chúng ta sẽ tự mình thương lượng với tên Lâm Phong kia, để đổi lấy thần hồn của Giới nhi.
- Thì ra là thế!
Sau khi gia gia của Vương Thế nói xong, đám cường giả Lôi gia hiểu ra mọi chuyện. Nếu thần hồn của Vương Giới thật sự vẫn còn tồn tại, chuyện Đan Vương gia nguyện ý trả một cái giá lớn như vậy cũng rất hợp lý.
- Nếu Vương huynh đã có thành ý lớn như vậy, ta cũng không tiện từ chối.
dù sao cứu một mạng người cũng hơn xây bảy tòa tháp, nhưng huynh phải tăng thêm một viên Thất phẩm đế đan và phải giao hàng ngay bây giờ. Đặc biệt là không được động thủ trong Thiên Ma Lôi gia ta. Khi hắn ra khỏi Thiên Ma Lôi gia ta mới được động thủ.
- Nếu chẳng may thần hồn của Vương Giới đang bị hắn diệt thì sao?
Một vị cường giả của Đan Vương gia hỏi ngược lại.
- Đó là do các vị không may.
Ta nhắc lại, tuyệt đối không được động thủ trong Thiên Ma Lôi gia ta. Sau khi gia chủ Lôi gia nói xong, cả đại điện trở nên trầm mặc. Cả hai nhà đều đã đạt được nhận thức chung, chỉ còn sót lại một vấn đề nhỏ, để xem ai là người chịu thua trước.
- Được.
Sau một lúc giằng cò, đám người Đan Vương gia rốt cuộc cũng chịu thua. Có thể nói, vì Vương giới, mà Đan Vương gia đã bỏ ra một cái giá lớn. Vì muốn tối đa hóa lợi ích, mà Lâm Phong quyết định luyện chế Vương giới thành ma khôi, làm cho Đan Vương gia dùng vì lợi ích khiến cho Thiên Ma lôi gia đã bán Lâm Phong cho Đan Vương gia. Có thể nói, tất cả mọi người đều vì lợi ý mà làm hết thảy. Điểu vi thực vong, nhân vi tài tử (chim chết vì thức ăn, người chết vì tiền).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT