Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2132 - Vào thành


...

trướctiếp

Thần Tiêu Đại Lục là trung tâm của thế giới, giáp giới với tám khối đại lục khác, tạo nên một khu vực mênh mông, khó có thể đo đếm được.

Mà Thần Tiêu Thành chính là trung tâm của phiến này đại lục, nên có thể đoán được nơi này đáng sợ đến mức nào. Nơi đây chính là nơi cường giả hội tụ, cộng thêm Cửu Tiêu Hội Ngộ sắp diễn ra, nên số lượng người đi vào Thần Tiêu Thành không biết bao nhiêu mà kể. Bên ngoài Thập nhị vực của Thần Tiêu Thành liên tục xuất hiện những bóng người phá không hoặc cưỡi yêu thú bay vào thành. Có người vội vã chạy đi, có người lại nhàn nhã đi vào, có người đi một mình, cũng có người kết bạn mà đi. Số lượng người kéo đến Thần Tiêu Thành rất đông, bất luận ban ngày hay ban đêm, đều có từng đoàn người đi vào. Mà tình trạng này đã kéo dài đến gần cả chục ngày, nên số lượng người đã đến thập nhị vực của Thần Tiêu Thành tuyệt đối là một con số làm cho người ta sợ hãi, đặt biệt là con số này vẫn đang gia tăng từng ngày. Nơi nào có người, nơi đó sẽ trở nên vô cùng phức tạp, Thập nhị vực của Thần Tiêu Thành đều đồng loạt công bố. Những người có tu vi dưới Vũ Hoàng cảnh không được bước vào Thần Tiêu Thành, mà người người có tu vi Vũ Hoàng cảnh phải thông qua một khảo nghiệm nữa, mới có thể đi vào. Mặc dù đã ban bố quy định hạn chế cảnh giới của những người muốn vào thành, nhưng vì sự kiện trăm năm mới có một lần sắp diễn ra, nên vẫn hội tụ rất nhiều người đủ điều kiện đi vào. Tất cả tạo nên một cảnh tượng vô cùng phồn thịnh.


- Thực náo nhiệt!


Khi một ông lão nhìn thấy thịnh cảnh của Thần Tiêu Thành, ông cũng không khỏi thì thào nói nhỏ. Mặc dù cường giả Vũ Hoàng đỉnh phong, nhưng khi tới nơi này, ông lại cảm giác mình cực kỳ nhỏ bé. Phần lớn người đứng ở đây đều là cường giả Vũ Hoàng đỉnh phong, thậm chí cường giả Đế cảnh.


- Gia gia.


Ở đây thật sự có rất nhiều nhân vật lợi hại. Bên cạnh ông lão giả là một cô gái trẻ, có tu vi Vũ Hoàng, nàng chính là người vừa mới lên tiếng. Ở quê hương của nàng, nàng được rất nhiều người gọi là thiên tài, khiến cho nàng rất tự hào. Nhưng bây giờ nàng mới phát hiện, nàng vẫn còn rất yếu, khí tức của bất kỳ người ở đây đều làm cho nàng khiếp sợ.


- Ân.


Cháu gái ngoan, nơi này không phải tòa thành nhỏ như quê hương của chúng ta, nó chính là Thần Tiêu Thành đó. Nó không chỉ có cường giả của Thần Tiêu đại lục chúng ta, mà còn cả thiên tài đến từ khắp nơi trên Cửu Tiêu đại lục. Sau khi vào thành, chúng ta nhất định phải điệu thấp một chút, hạn chế phát sinh xung đột với người khác. Ông lão căn dặn. Ở một nơi lớn như Thần Tiêu Thành, tuyệt đối không thể xằng bậy, nếu không sẽ đắc tội không ít người, bị giết như thế nào cũng không biết.


- Yên tâm đi gia gia.


Ta sẽ không gây chuyện! Cô gái kia lập tức đáp lại.


- Những kẻ yếu như các ngươi, mà cũng dám chạy tới Thần Tiêu Thành, không sợ mất mặt?


Đúng lúc này, đột nhiên có năm tên thanh niên chậm rãi bước về phía hai ông cháu, châm chọc một tiếng. Lúc ông lão và cô gái kia nhìn thấy năm tên thanh niên kia, sắc mặt của hai người họ trở nên ngưng trọng. Bọn họ đã không muốn gây sự, nhưng lại có người muốn tìm bọn họ gây sự, sao bọn họ không thể tức giận cho được. Mặc dù rất tức giận, nhưng họ cũng chỉ có thể nuốt cục tức này.


- Cháu gái ngoan, chúng ta đi thôi.


Ông lão lập tức lôi cô gái bên cạnh rời đi, không định gây chuyện.


- Đi?


Ai cho hai người đi? Mà tiểu cô nương này thật xinh đẹp, để ta bảo vệ ngươi nhé! Một thanh niên cười nói, lập tức đánh về phía cô gái kia, còn bốn người khác thì lại tỏa ra xung quanh, bao vây ông lão. Ngay từ khi hai ông cháu xuất hiện, bọn họ đã bắt đầu chú ý đến tiểu cô nương xinh đẹp này, đặc biệt là sau khi nghe xong đoạn đối vừa rồi, cả đám đã biết hai ông cháu đến từ một tòa thành nhỏ nào đó, không hề có bối cảnh. Nên cả đám lập tức có ý định bắt cô gái xinh đẹp kia làm lô đỉnh. Mặc dù chuyện này không mấy tốt đẹp, nhưng đây chính là hình ảnh thu nhỏ của Thần Tiêu Thành. Có rất nhiều người đến đây rất muốn khiêm tốn gây chuyện, nhưng cũng có rất nhiều người không có việc gì tìm việc, bắt đầu đi kiếm chuyện với người khác. Nơi càng nhiều người, thì càng nhiều thị phi, điều này không thể tránh khỏi. Ngay lúc đám thanh niên sắp bắt được cô gái kia, một đạo kiếm quang bay tới, xuyên thủng ngực của một tên thanh niên. Sự xuất hiện đột ngột của đạo kiếm quang đó khiến cho bốn tên thanh niên còn lại sợ ngây người. Ngay khi bọn họ định xoay người bỏ chạy, thì trước mặt họ lại xuất hiện một người thanh niên trẻ tuổi đang cưỡi trên một con yêu thú, chậm rãi chặn đường họ. Khí tức trên người tên thanh niên này rất giống với khí tức của đạo kiếm quang vừa rồi. Ngay sau đó, từng đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống lập tức bao phủ khu vực của những tên thanh niên kia. Chỉ một lúc sau, bốn tên thanh niên còn lại đã bị kiếm quang biến thành cát bụi. Bốn người họ thật bất hạnh, chọn lúc nào không chọn, lại chọn trúng lúc có người có tinh thần trượng nghĩa, lấy giúp người làm niềm vui đi ngang qua, nếu không họ đã không chết. Người vừa mới ra tay, chính là Lâm Phong. Có lẽ bởi vì hắn đã giết quá người, nên đôi khi cũng muốn làm một chút chuyện tốt. Lúc ông lão và cô gái kia nhìn thấy Lâm Phong giết chết đám thanh niên kia, cả hai nhìn chằm chằm hắn. Khuôn mặt tuấn lãng và đôi mắt thâm thúy, cộng thêm con Hỏa Diễm Sư Tử dữ tợn dưới chân, làm Lâm Phong vô cùng oai vệ. Đặc biệt là đầu Hỏa Diễm Sư Tử kia, nó cũng có vài phần giống Cùng Kỳ, nên đặc biệt oai vệ, khiến cho ông lão kia có chút khiếp sợ.


- Đây rốt cuộc là yêu thú cấp bậc gì?


Sao lại khiến ta cảm thấy nguy hiểm? Ông lão thầm nghĩ trong lòng một tiếng, rồi khẽ hạ thấp người với Lâm Phong, nói:


- Đa tạ công tử cứu giúp.


Trong mắt ông lão, Lâm Phong hẳn là con cháu của một đại gia tộc nào đó, nên mới có thực lực và tọa kỵ lợi hại như vậy. Hắn chỉ dùng vài đạo kiếm quang, đã tru sát vài vì cường giả cùng cảnh giới với lão, nên lão vô cùng cung kính. Cùng lúc đó, cô gái kia cũng trừng mắt nhìn Lâm Phong, nói:


- Ca ca thật lợi hại.



- Chỉ nhấc tay một cái thôi!


Lâm Phong mỉm cười, nói. Khi ông lão nhìn thấy nụ cười của Lâm Phong, thầm than một tiếng.


- Một cái nhấc tay của công tử đã cứu hai ông cháu chúng ta một mạng.


Lão thật sự không biết cánh nào để báo ơn công tử đây? Ông lão chân thành nói. Ông biết nếu Lâm Phong không xuất thủ, vận mệnh của cháu gái ông sẽ rất bi thảm và ông cũng không còn sống đến giờ này.


- Lão nhân gia đứng khách khí!


Ở phía trước là cửa vào Phương Đông Vực của Thần Tiêu Thành à?


- Ừm, đi một đoạn ngắn nữa sẽ tới.


Ông lão khẽ gật đầu, đáp.


- Vậy thì đi thôi, để ta hô tống hai người một đoạn.


Ngay khi Lâm Phong vừa nói xong, ông lão ngẩn người, còn cô gái kia lại tỏ ra hưng phấn, nhảy lên Hỏa Diễm Sư Tử, ngọt ngào nói:


- Đa tạ ca ca.



- Đa tạ công tử.


Cháu gái của lão vẫn còn nhỏ, nên công tử chớ trách. Ông lão vẫn duy trì một sự cung kính nhất định đối Lâm với Phong. Tuy Lâm Phong có cùng cảnh giới với ông, nhưng ông biết mình tuyệt đối không thể tránh nổi một kiếm của Lâm Phong, nên mới không dám tùy ý xưng hô như cháu gái.


- Không sao đâu!


Lão nhân gia cứ gọi ta Lâm Phong. Ta chỉ hơn nha đầu này mấy tuổi, nên xưng hô ca ca cũng hợp lý. Ngay khi Lâm Phong vừa nói xong, cô gái kia làm mặt quỷ với ông lão., khiến cho lão nở nụ cười vui vẻ, rồi cũng bước lên Hỏa Diễm Sư Tử. Ông cũng không lo Lâm Phong có ý đồ gì với hai ông cháu họ, lấy thực lực của Lâm Phong, hắn còn cần sử dụng thủ đoạn? Mỗi khi Hỏa Diễm Sư Tử lướt qua một người đi đường, những người đều phải nhìn về phía nó. Họ đều có ý nghĩa giống ông lão kia, nghĩ Lâm Phong hẳn là con cháu của một đại gia tộc nào đó. Nếu không lấy tu vi Vũ Hoàng cảnh của hắn làm sao có thể có tọa kỵ lợi hại như vậy. Những người khác nghĩ như vậy cũng có lý của họ, con Hỏa Diễm Sư Tử kia chính là một vị Yêu Đế, nên Vũ Hoàng bình thường thấy nó phải lo chạy xa, chứ nói gì chuyện hàng phục. Dù lấy thực lực miểu sát Vũ Hoàng của Lâm Phong, hắn cũng tốn rất nhiều công sức, mới có thể hàng phục Hỏa Diễm Sư Tử làm tọa kỵ.


- Ca ca.


Nhà huynh trong mấy tòa thành gần Thần Tiêu Thành à?


- Không.


Ta đến từ Thanh Tiêu đại lục xa xôi. Câu trả lời của Lâm Phong khiến cho cô gái kia lộ vẻ bất ngờ.


- Thanh Tiêu đại lục của huynh có giống Thần Tiêu đại lục không?



- Con đường võ đạo trăm sông đổ về một biển, nên võ giả ở Thanh Tiêu đại lục cũng giống Thần Tiêu Đại Lục thôi.


Chỉ có điều, thực lực bình quân không bằng Thần Tiêu đại lục.


- Thần Tiêu đại lục là trung tâm của Cửu Tiêu đại lục, nên những khu vực kia sao có thể bằng được.


Ca ca lợi hại như vậy, hẳn cũng là thiên tài nổi tiếng ở Thanh Tiêu nhỉ? Cô gái cười nói. Chỉ sau một lúc trò chuyện, ba người đã đi tới cổng vào của phương đông vực. Vì Thần Tiêu Thành là chủ thành của cả Đại Lục, nên thập nhị vực đều nghiêm cấm phi hành, chỉ có một số ít cường giả đỉnh cao mới có thể tự do phi hành.


- Đến được cửa vào của phương đông vực chưa chắc đã được vào thành, chúng ta còn phải qua một trạm kiểm soát nữa, mới chính thức bước vào trong thành.


Không biết hai ông cháu ta có thể đi vào được không nữa? Khi ông lão nhìn thấy sau cửa thành có một màn sáng, cho rất nhiều người thông qua, nhưng cũng ngăn cản không ít người vào thành, nên lập tức lên tiếng giải thích.


- Đi thôi, hai ông cháu sẽ làm được mà.


Ông lão nhân lập tức gật đầu, cười nói:


- Thiên phú của ta và cháu gái ta không sai biệt mấy, nên ta sẽ thử trước.


Nếu ta có thể đi vào đi, cháu gái ta cũng có thể đi vào. Ngay khi vừa dứt lời, ông lão bước qua màn sáng kia, nhưng đáng tiếc lại không thể đi qua. Sau khi trở chỗ của Lâm Phong, ông tỏ ra một chút mất mác, nói:


- Không ngờ tốn một năm chạy tới đây, lại không thể bước vào thành!



- Không sao đâu gia gia!


Chúng ta đi dạo ngoài thành qua một vòng cũng biết thêm không ít kiến thức mà. Cô gái an ủi nói!


- Để ta mang hai người đi vào.


Lâm Phong lập tức thu hai người vào vũ hồn thế giới, rồi cưỡi Hỏa Diễm Sư Tử xông qua màn sáng, tiến nhập Thần Tiêu thành. Sau khi vào bên trong thành, hai ông cháu vẫn còn đang mờ mịt đứng tại chỗ, Lâm Phong và Hỏa Diễm Sư Tử đã đi xa, làm cho hai người họ không kịp phản ứng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp