Lâm Phong bọn họ sớm đã đi xa, mục đích duy nhất mà bọn họ ở lại Thanh Sơn Thành là tìm cách để cứu Mộc Trần, hôm nay đã cứu được, hơn nữa trên tay còn có con tin, bọn họ không cần phải ở lại vùng đất thị phi này.

Còn chuyện của Thanh Sơn Thành, để cho tự Thanh Sơn Thành giải quyết, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng rằng, Kinh gia kiếp nạn lần này gặp phải, tuyệt đối sẽ không dễ dàng vượt qua, không chết thì cũng tróc mất một lớp da, đây cũng xem như cái giá cho việc bọn họ nhốt Mộc Trần. Lúc này, tại một vùng đất trên núi, phía trên vòm trời xuất hiện ma vân khủng bố, từng đạo kiếp quang đáng sợ cắt ngang hư không, hung hăng bổ vào thân ảnh đang đứng trên đồi, không ai không cảm thấy run rẩy trong lòng, thân ảnh kia đứng dưới vô tận kiếp quang trở nên nhỏ bé đến lạ.


- Lâm Phong gia hoả này, chấp nhận được sao?


Mộc Trần tim khẽ nhảy lên, cảm giác một trận rung động, cỗ ánh sáng ma kiếp kia, hắn cảm giác chỉ cần một tia sáng cũng đủ có thể giết chết hắn, nhưng mà gia hỏa kia không ngờ còn nghịch thế bay lên, lao thẳng tới chỗ đó, ngạo nghễ bất khuất.


- Đại sư huynh, chuyện mà gia hỏa này làm, ngươi không cần phải cảm thấy kỳ quái.


Hầu Thanh Lâm cười nói, Mộc Trần khẽ gật đầu:


- Ta cũng thật không ngờ, nhân sinh của các ngươi lại tuyệt vời như thế, hơn nữa chư sư đệ còn cùng nhau tiến vào Chiến Vương học viện, khai sáng Thiên Đài.



- Đương nhiên, chúng ta còn muốn để cho Thiên Đài đứng sừng sững tại đại lục Cửu Tiêu, từ đời này sang đời khác.


Hầu Thanh Lâm ánh mắt kiên nghị, chậm rãi nói:


- Lão sư, vị trí đứng đầu Thiên Đài trước giờ vẫn luôn giữ cho người và Vũ Hoàng sư tôn, ngươi cần phải dưỡng thương thật tốt, khai sáng Thiên Đài thịnh thế.



- Ta không thể được rồi.


Mộc Trần cười lắc đầu:


- Già rồi, thiên phú của các ngươi cũng mạnh hơn so với ta, thực lực cũng đều đuổi kịp và vượt qua ta, về sau cũng sẽ càng mạnh hơn, Thiên Đài này, giao cho các ngươi được rồi, ta vẫn nên cùng Hiểu Nguyệt tiêu diêu tự tại thì hơn.



- Ngươi cùng sư nương ở Thiên Đài cũng có thể tiêu dao mà.


Thiên Si mỉm cười nói, Mộc Trần xoa đầu Thiên Si, nói:


- Si nhi, ngươi hôm nay cũng đã trưởng thành rồi, năm tháng, trôi qua quá nhanh.



- Đúng vậy, Lâm Phong gia hỏa kia cũng đã có tiểu hài tử rồi, Đại sư huynh, ngươi khi nào thì cùng sư nương sinh ra một tiểu sư đệ đây.


Nhược Tà tiến tới, một người luôn không nói nhiều như hắn cũng hài hước nói một câu, mọi người trò chuyện, tất cả đều cảm giác vui sướng trong lòng, hôm nay, sẽ chờ, chờ cho thương thế của Mộc Trần chậm rãi khỏi hẳn, trọng thương của Mộc Trần bị thương linh hồn, hy vọng về sau có thể tìm được một vài linh hồn đan dược tốt để chữa lành. Lúc này, vô tận ma vân trong hư không dần dần tiêu tán, chỉ thấy Lâm Phong hít sâu, giống như nuốt hết thiên địa ma quang vào trong miệng, sau đó thân thể hắn chợt lóe, đi về phía Mộc Trần bên này.


- Đại sư huynh.



- Cảm giác như thế nào?


Mộc Trần cười nói.


- Rất thích, toàn thân đều có lực lượng.


Lâm Phong khẽ nở nụ cười, duỗi tay, âm thanh răng rắc không ngừng vang lên, thân thể cường tráng lúc này mang theo lực lượng bạo tạc. Mộc Trần đứng dậy, một quyền nện trên người Lâm Phong, chỉ cảm thấy mình giống như đang đấm vào đá, không thể dao động được, cười nói:


- Thân thể này của ngươi, ngay cả thượng vị Hoàng đỉnh phong cũng không thể uy hiếp được.



- Đại sư huynh, Diệp Khuyết kia được gọi là Vũ Hoàng tiếp cận vô địch, kì thực, Lâm Phong gia hoả này mới chân chính là Vũ Hoàng tiếp cận vô địch, có lẽ đợi đến khi cảnh giới của hắn tiến tới Vũ Hoàng đỉnh phong sẽ chân chính trở thành Vũ Hoàng vô địch.


Đạm Đài nhếch miệng cười nói, hắn trước kia không quen biết Mộc Trần, chẳng qua một khi đã là sư phụ của Thiên Đài, hắn đương nhiên cũng sẽ tôn trọng, gọi Đại sư huynh Mộc Trần.


- Cửu Tiêu đại lục quá mức rộng lớn, ta cũng không thể biết rõ chân chính vô địch một cảnh giới cần thực lực mạnh mẽo tới mức nào, ví dụ như lực lượng của Cơ Thương lúc trước được cho rằng đó là Vũ Hoàng đỉnh phong, rồi sau đó đến Sở Xuân Thu lại càng mạnh hơn, sau này lại còn có thêm Vương Tiễn Trác Khanh, tiếp theo, Vô Tuyệt, cùng với mười ba thiếu của Yêu Vực xuất hiện, giống như từng bậc từng bậc thang, càng lên cao, càng ít, nhưng Cửu Tiêu quá lớn, ngươi vĩnh viễn cũng không dám nói không ai có chiến lực mạnh hơn, chỉ có thể không ngừng cố gắng, để cho bản thân mình trở nên cường đại hơn một chút, nếu như tới một cảnh giới nhất định, có thể phá vỡ trói buộc Đại Đế đương nhiên rất tốt, không cần quá để ý đến việc xưng hùng tại một cảnh giới.


Lâm Phong bình tĩnh nói, tuy rằng người có thiên phú chiến lực không được quyết định dựa trên cảnh giới, nhưng đối với cùng một người mà nói, cảnh giới rất cao, đương nhiên chiến lực sẽ càng mạnh.


- Lời này nói có lý.


Mộc Trần mỉm cười nói:


- Lâm Phong, trước không đề cập tới Cửu Tiêu, Thần Tiêu đại lục này ở vị trí trung tâm của Cửu Tiêu đại lục, chắc chắn sẽ có vô tận nhân tài, Thanh Sơn Thành nho nhỏ, cũng như thế, Thiên Trận Kỳ Phủ kia,cũng có một Diệp Khuyết giống như vậy.



- Ừm, Thiên Trận Kỳ Phủ quả thật lợi hại, ta bắt giữ mấy người kia chính là muốn để bọn họ giới thiệu một chút tình hình của Thiên Trận Kỳ Phủ, nơi này đúng thật là một vùng đất kỳ diệu, võ tu bên trong đó, vô luận võ đạo hay trận đạo đều út lợi hại, hơn nữa không hề thiếu bí cảnh.



- Có thể có một chút danh tiếng trên Thần Tiêu đại lục thì đương nhiên cũng có chút lợi hại, tiếp theo chúng ta chuẩn bị đi đâu?


Mộc Trần mở miệng nói.


- Chủ thành của Thần Tiêu đại lục, Thần Tiêu Thành, vùng đất Cửu Tiêu Hội Ngộ.


Trong ánh mắt Hầu Thanh Lâm hiện lên một đạo phong mang, bọn họ một khi đã đi tới Thần Tiêu đại lục, mục đích cuối cùng, đương nhiên muốn nhìn xem thịnh cảnh của Cửu Tiêu Hội Ngộ, mặc dù không thể tham gia, chỉ có thể đứng ngoài đánh giá, nhưng vẫn như trước muốn đi.


- Có người kể rằng ngoại thành Thần Tiêu Thành có mười hai vực, có thể so với mười hai đại chủ thành, mỗi một tòa chủ thành đều có một đạo thang trời để đi đến nội thành Thần Tiêu Thành, mà nội thành thần bí kia của Thần Tiêu Thành, mới là vùng đất Cửu Tiêu Hội Ngộ, Cửu Tiêu Hội Ngộ hôm nay hội tụ phong vân của Cửu Tiêu, vô tận cường giả đều tới đây, chỉ sợ muốn thông qua thang trời để tiến vào nội thành của Thần Tiêu Thành cũng không phải dễ dàng.


Mộc Trần chậm rãi nói, Ngu Tâm bên cạnh cũng gật đầu, nói:


- Mười hai vực ngoại thành Thần Tiêu Thành mênh mông vô tận, mỗi một lần Cửu Tiêu Hội Ngộ đều gió nổi mây phun, vì vậy chỉ có khi Thần Điện tổ chức Cửu Tiêu Hội Ngộ, thang trời đi tới nội thành mới có thể mở ra.


Mặc dù đối với người của Thần Tiêu đại lục mà nói, Thần Tiêu Thành, giống như là một thần thoại, nhất là nội thành, đó là vùng đất tiến hành Cửu Tiêu Hội Ngộ.


- Thời điểm diễn ra Cửu Tiêu Hội Ngộ vẫn còn rất xa, nhưng mà Cửu Tiêu đại lục đã bắt đầu lên men, người của tất cả các nơi đều lao tới Thần Tiêu đại lục, được gọi sự kiện lớn nhất của Cửu Tiêu cũng không hề sai.



- Ừm, chúng ta trước tới Thần Tiêu Thành, thời gian còn rất dài, có thể suy xét đến con đường khác.


Mộc Trần cười nói, lần này người của Thiên Đài đi tới Thần Tiêu đại lục, đương nhiên không thể trực tiếp đi thẳng tới Thần Tiêu Thành, có thể từ từ thưởng thức phong cảnh xung quanh một phen.


- Đại sư huynh nói rất đúng, ta cũng nghĩ như vậy, có lẽ trên đường đi sẽ có cơ ngộ, đương nhiên, còn dư rất nhiều thời gian để tới mười hai vực của Thần Tiêu Thành, chúng ta xác định lộ tuyến, sau đó có thể xuất phát.


Hầu Thanh Lâm đáp lại cười nói, sau đó nhìn Lâm Phong:


- Lâm Phong, ngươi có ý gì không?



- Ta muốn đến Thiên Trận Kỳ Phủ một chuyến.


Lời nói của Lâm Phong khiến cho Hầu Thanh Lâm thần sắc sững lại, gia hoả này, còn muốn đến Thiên Trận Kỳ Phủ. Lâm Phong mấy ngày nay đều đang chuẩn bị luyện chế ba người Diệp Khuyết bọn họ thành ma khôi, lấy thiên phú của Diệp Khuyết, nếu như có thể luyện chế thành ma khôi, sau đó lại phụ trợ bằng Thiên Diễn Thánh Kinh, thiên phú chắc chắn sẽ càng cường đại hơn, xuất chúng hơn so với Cổ Dao Thánh Nữ, mà hắn từ trong miệng bọn họ, cũng đã biết được một chút tình huống của Thiên Trận Kỳ Phủ, đối với Thiên Trận Kỳ Phủ, hắn có chút tò mò, chuẩn bị đến đó nhìn thử một phen.


- Xem ra ngươi trong lòng đã có tính toán.


Hầu Thanh Lâm cười nói:


- Cũng tốt, kỳ thật Thiên Đài chúng ta nhiều người như vậy, có thể chia thành nhiều đường để đi, sau đó lại đến Thần Tiêu Thành hội họp.



- Ừm, ta cũng nghĩ vậy , nhiều người như vậy đi cùng nhau, ngược lại có chút không tiện, có thể chia làm bốn đường, Đại sư huynh, ngươi muốn tĩnh dưỡng hay đi cùng mọi người?


Lâm Phong hỏi Mộc Trần.


- Ta có thể đi với Hiểu Nguyệt, thưởng thức phong cảnh ven đường.


Mộc Trần cười nói.


- Như thế cũng được, ta để thân thể khôi lỗi kia đi theo bảo vệ các ngươi từ xa.


Lâm Phong mở miệng nói, Mộc Trần cùng Kinh Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, sau đó cười gật đầu:


- Cũng được, vậy chúng ta hẹn gặp lại ở Thần Tiêu Thành.


Mộc Trần đã đáp ứng, Lâm Phong yên tâm hơn một chút, có Thánh thể bảo vệ, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, còn chư vị sư huynh đệ đều là người tâm trí cứng cỏi sắp bước lên đỉnh cao của võ đạo, không cần quá mức lo lắng. Cuối cùng quyết định, mọi người chia thành năm đường; Lâm Phong một đường, Mộc Trần cùng Kinh Hiểu Nguyệt một đường; Hầu Thanh Lâm Thiên Si mang theo vài người khác đi một đường; đoàn người Kinh Thú và Kiếm Manh bọn họ một đường; Nhược Tà Đạm Đài Ngu Tâm bọn họ một đường. Sau khi hội tụ vài ngày Thiên Đài lại lần nữa tách ra, thiên địa mênh mông, hai người Lâm Phong và Đường U U tiêu sái tiến lên, trên đường đi, Lâm Phong ở ma đàm hai lần tiến hành rèn luyện Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, khiến cho thân thể trở nên cường đại hơn, hắn không thể biết được Cửu Tiêu Hội Ngộ sẽ xuất hiện bao nhiêu nhân vật yêu nghiệt khủng bố, ở Thanh Tiêu đã có mười ba thiếu cùng với Thiên Hồn Thánh Nhân có khả năng đối kháng với hắn, huống chi Thần Tiêu đại lục, còn có cường giả đẳng cấp như Thanh Tiêu đệ nhất quân, bọn họ sẽ tề tụ một đường, hơn nữa, chỉ nói tới Thiên Hồn Thánh Nhân kia, bản thân hắn chính là cường giả cổ Thánh, tất nhiên sẽ tiến bộ rất nhanh, vì vậy, Lâm Phong muốn khiến cho thực lực của mình đạt tới một cái giá trị cực đại, càng mạnh càng tốt. Thiên Trận Kỳ Phủ, sẽ là một nơi để hắn lịch lãm ở Cửu Tiêu Đại Lục, kiến thức một phen vạn trận họa bích ở nơi đó, cảm ngộ một phen làm thế nào để vận dụng trận đạo mênh mông. Trận đạo mà Lâm Phong tu hành chính là cơ sở trận đạo, trận đạo lớn nhỏ đều đóng vững đánh chắc, nhưng mà đối với trận pháp thiên biến vạn hóa cùng với cách vận dụng, Thiên Trận Kỳ Phủ tất nhiên sẽ là chỗ có thể học hỏi, vì vậy hắn mới muốn đi tới Thiên Trận Kỳ Phủ một phen. Thiên Trận Kỳ Phủ, tại một ngọn núi ở trong thành trì, tách biệt với thành trì, nó là một không gian độc lập, sừng sững đứng phía trên vòm trời, giống như là thiên ngoại chi thành. Lâm Phong bước đến từ hư không, nhìn thấy vùng đất nguy nga kia, không khỏi cảm thán trong lòng, đích thật là địa phương rất tốt, đứng ở giữa thành trì tám phương, giống như cửu long bao thiên, di thế mà độc lập.


- Thiên Trận Bia ở đây sao?


Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía tấm bia đá dán phía trên vách núi, đó là Thiên Trận Bia, cũng là cổng vào của Thiên Trận Kỳ Phủ. Giẫm trân lên hư không, Lâm Phong đi tới phía trước Thiên Trận Bia, bàn tay trực tiếp đặt ở trên tấm bia, trong nháy mắt quang hoa chói sáng, Lâm Phong chỉ cảm thấy mình đang ở trong một mảnh không gian trận đạo, chung quanh có vô tận lực lượng sát phạt cuồn cuộn vọt tới. Lâm Phong khẽ mỉm cười, chỉ thấy hắn cước bộ bước ra, đi vào vùng đất văn lộ giao hội, bàn tay trực tiếp chụp lấy, ngay lập tiếng tiếng vang nổ tung truyền tới, trận đạo yên diệt, phía trước, Thiên Trận Bia chậm rãi mở ra, xuất hiện một cái cửa vào, Lâm Phong lập tức tiến vào trong đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play