Đường U U nhìn thấy thân thể tiều tụy của Mộc Trần, thần sắc khẽ sững lại, nàng đương nhiên biết địa vị của Mộc Trần trong lòng Lâm Phong, chỉ sợ trong hắc tháp này, Mộc Trần đã chịu không ít tội.
Chỉ thấy trên người nàng phóng thích hàn ý mãnh liệt, lạnh như băng nhìn về phía đám người vừa từ trong hắc tháp đi ra.
- Tiền bối, đa tạ cứu giúp.
Trong những người này, có không ít người khí tức mạnh mẽ, do bị trận đạo nhốt lại nên không thể phá vỡ, cảm nhận được khí thế trên người Đường U U, bọn họ rất tự nhiên nói lời cảm tạ.
- Hôm nay hai vị lão tổ của Kinh gia đều xuất môn , muốn báo thù thì cứ việc động thủ, động tác nhanh lên một chút.
Đường U U lạnh như băng nói, ngay lập tức trong mắt mọi người mang theo một chút tàn nhẫn, báo thù, đương nhiên muốn báo thù.
- Giết.
- Diệt Kinh gia.
Hỏa diễm cừu hận điên cuồng phóng thích trên người bọn họ, bọn họ cũng biết tốc độ phải nhanh, vì vậy không hề nhiều lời, trực tiếp nhảy vào Kinh gia. Đường U U thân hình chợt lóe, đi tới bên cạnh Mộc Trần, mang theo thân thể của hắn bay lên trời.
- Lão sư, thương thế của ngươi như thế nào?
Lãnh ý trên người Đường U U biến mất, hướng Mộc Trần hỏi.
- Thương thế thật ra không có trở ngại, nhưng nằm mơ cũng không có nghĩ tới, ngươi sẽ trở nên cường đại như vậy, hơn nữa, thế nhưng lại bằng lòng gọi ta một tiếng lão sư, nhớ rõ lúc trước thời điểm ngươi cam nguyện trở thành người canh gác của Lâm Phong cũng chưa bao giờ gọi ta là lão sư.
Mộc Trần ôn nhu cười nói, tất cả, đích xác đều giống như giấc mơ, rất khó tin Đường U U, người canh gác ngày xưa, xem như là một nửa đệ tử của hắn, hôm nay, cũng đã cường đại đến mức khiến người khác phải sợ hãi rồi.
- Lão sư, hiện tại không giống vậy.
Đường U U mỉm cười nói, ôm lấy cánh tay Mộc Trần, lộ ra ý cười nhàn nhạt, khiến cho Mộc Trần ngẩn người, nói:
- Có phải, ngươi cùng tiểu gia hỏa Lâm Phong kia.
..
- Vâng.
Vẻ mặt Đường U U lộ ra một chút ngượng ngùng, cười nói:
- Lão sư, thực lực của ta do một vị tiền bối phi thường lợi hại dùng sinh mệnh của bản thân để tạo thành, không phải do bản thân ta tu luyện, nếu không không thể nào tu luyện nhanh như vậy, còn chuyện ta tới cứu ngươi, là Lâm Phong kêu ta tới.
- Lâm Phong, hắn cũng đến đây?
Đồng tử Mộc Trần khẽ co rút lại.
- Vâng, đều đến đây, lão sư, chư đệ tử của Thiên Đài, rất nhiều người đều tới rồi, hôm nay, bọn họ đang dây dưa với cường giả của Kinh gia, dẫn nhân vật Thánh Đế của Kinh gia qua bên đó, mới có thể giúp ta dễ dàng động thủ, chẳng qua Kinh gia bị công kích, hắc tháp bị phá, bên kia chắc đã biết rồi.
Đường U U khẽ nở nụ cười nói, khiến cho Mộc Trần nháy mắt trở nên trầm mặc, rất lâu không nói gì, sau đó lại vui sướng cười nói:
- Ta Mộc Trần này cả đời kiêu ngạo chính vì có những đệ tử như các ngươi.
Đúng như lời của Đường U U, thời điểm hắc tháp của Kinh gia chịu phải công kích, đài chiến đấu bên kia, người của Kinh gia liền đã nhận được tin tức, biết được Kinh gia bị công kích hai nhân vật Thánh Đế sắc mặt rất khó coi, tiến thoái lưỡng nan.
- Không nghĩ tới mấy tên tiểu gia hỏa các ngươi thế nhưng lại dùng thủ đoạn đê tiện như vậy, đánh lén Kinh gia ta.
Tộc lão của Kinh gia nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát ý tràn ngập.
- Nghe câu này, ta thực cảm thấy xấu hổ thay cho bản mặt già nua kia của ngươi, nếu không phải do Kinh gia ngươi đê tiện, ta cần gì phải làm như vậy?
Lâm Phong thanh âm lạnh lùng, tôn Thánh thể kia cũng bảo vệ phía trước đệ tử Thiên Đài, mặc dù ngoại trừ cường giả Ngu gia, Ôn gia và Phùng gia cũng đã có hai vị Thánh Đế, lại còn có thêm một thân thể cực kỳ quỷ dị đáng sợ, lúc này mới khiến cho hai vị Thánh Đế của Kinh gia cảm thấy khó xử, bọn họ lui về sau, liền mang theo người của Kinh gia cùng nhau rời đi, nếu không ở tiếp tiếp ở lại chỗ này, ai biết thân thể điên cuồng kia sẽ làm ra chuyện gì.
- Lão nhân, ta đi trước, ngươi ở lại chỗ này.
Bà lão kia lạnh như bằng nói, nàng nhận được tin tức, Kinh gia đang bị trả thù, nàng phải quay về, chỉ có những nhân vật cao tầng của Kinh gia mới biết, giữa hắc tháp, còn nhốt một con quái vật chỉ hai người bọn họ mới có thể chế phục được, đó chính là một trận đạo tông sư mà bọn họ đã nhốt lại nhiều năm trước Cường giả Ôn gia, Phùng gia cùng với Ngu gia trong lòng cũng có chút khiếp sợ, không nghĩ tới Lâm Phong còn an bài một chiêu như vậy, rút củi dưới đáy nồi, gia hoả này rốt cuộc có bao nhiêu con bài chưa lật, nhìn phản ứng của hai lão gia hỏa kia, chắc Kinh gia đã gặp phải tai ương ngập đầu, rất hiển nhiên, một vị Thánh Đế hoặc nói có thể so với cả hai vị Thánh Đế của Kinh gia, lực lượng mà người của Thiên Đài có thể vận dụng, tựa hồ vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ. Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không xem nhẹ thiên phú của bản thân Lâm Phong, thật là đáng sợ, vũ đài hôm nay, tựa hồ đã thuộc về mấy người trẻ tuổi này, cái gọi là thiên tài của Thiên Trận Kỳ Phủ, lại trở thành bị chèn ép làm nền.
- Các ngươi sẽ phải trả giá thật lớn.
Tộc lão của Kinh gia sát khí tàn phá trong hư không, chèn ép về phía Lâm Phong, nhưng mà bởi vì số lượng cường giả đang đứng ở thế yếu, hắn căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Trả giá thật lớn?
Lâm Phong lộ ra một nụ cười quỷ dị:
- Xem ra, ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ thế cục hiện tại.
Kinh gia tộc lão cau mày, Lâm Phong, chẳng lẽ còn có thể động vào Kinh gia hắn hay sao.
- Hai vị tiền bối, mạch khoáng của Kinh, hai người có muốn hay không?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Đương nhiên.
Hai người cười lạnh, Kinh gia suýt nữa đoạt lấy mạch khoáng của gia tộc bọn họ, hôm nay mạch khoáng tới tay, há có thể không cần, nhưng mà bọn họ vẫn có chút lo lắng, trừ phi hai nhà bọn họ hợp thành một nhà, hơn nữa phải không có nhị tâm, mới có thể đủ chống lại Kinh gia, nếu không, không có Ngu gia tham dự, Kinh gia không chấp nhận, bọn họ rất khó đối phó.
- Ngu gia, muốn hay không?
Lâm Phong nhìn về phía Ngu gia, lạnh lùng hỏi. Người của Ngu gia trầm mặc trong chốc lát, sau đó chỉ nghe một người mở miệng nói:
- Việc này, Ngu gia ta không tham dự.
- Được, Ngu gia không tham dự, như vậy mạch khoáng của Kinh gia, đương nhiên cũng không có phần của Ngu gia phân.
Lâm Phong bình tĩnh nói:
- Thiên Đài huynh đệ, hộ pháp cho ta, để ta triệu hoán sư tôn đến đây.
- Cái gì?
Đám người đồng tử co rút lại, sắc mặt xanh thẫm, Lâm Phong, hắn còn muốn triệu hoán sư tôn đến, chẳng lẽ hắn còn có một sư tôn lợi hại nữa sao?
- Được.
Bọn người Hầu Thanh Lâm hiểu được ý tứ của Lâm Phong, ngay lập tức làm thành một đoàn, bao vây thân thể của Lâm Phong bên trong, chỉ thấy từng đạo quang hoa lóe ra, bao phủ lấy không gian xung quanh Lâm Phong, thân ảnh của Lâm Phong, biến mất giữa tầm mắt của bọn họ.
- Triệu hoán sư tôn, cần triệu hoán như vậy sao?
Đám người thần sắc ngưng trong, ngay cả tộc lão của Kinh gia cũng chau mày, không biết Lâm Phong đang đùa cái gì. Tất cả mọi người đều im lặng nhìn về bên kia, đám người không có ý thức được, bất tri bất giác, Lâm Phong đã trở thành tiêu điểm tuyệt đối trong mắt bọn họ, phiến không gian này, trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị. Đông! Một lúc lâu sau, giống như có một đạo thanh âm nhảy lên truyền tới, khiến trái tim đám người cũng theo đó nhảy lên. Đông! Lại một tiếng động truyền tới, lập tức, có một cỗ khí tức đáng sợ tràn ngập xuất hiện từ phía dưới lòng đất.
- Dưới lòng đất?
Ánh mắt của mọi người đều chăm chú nhìn vào mặt đất, sau đó, mặt đất xung quanh giống như đều đang rung chuyển, dần dần, thân thể của đám người, cũng theo đó rung chuyển.
- Giả thần giả quỷ.
Thánh Đế kia của Kinh gia hừ lạnh một tiếng, cước bộ hung hăng giẫm lên mặt đất, lực lượng đáng sợ phá hủy mọi thứ, đại địa xuất hiện vô số vết rạn, uy lực sát phạt trực tiếp đánh xuống lòng đất, nhưng mà ngay lúc này, tiếng vang răng rắc truyền tới, lòng đất phía trước người Thánh Đế của Kinh gia có một đôi bàn tay khổng lồ, chậm rãi từ dưới nền đất duỗi ra. Một màn quỷ dị như thế, khiến cho trái tim của đám người các đập nhanh hơn, một bàn tay khổng lồ. Răng rắc! Đại địa rạn nứt, một tôn thân thể chậm rãi xuất hiện từ dưới nền đất, đó là một thân thể khôi ngô, giống như một người khổng lồ đứng ở kia, Thánh Đế của Kinh gia thế nhưng lại nhỏ bé giống như một con kiến, tựa như chỉ cần hắn giẫm nhẹ chân đã có thể nghiền nát đối phương thành bột phấn. Khí thế không phải rất đáng sợ, nhưng mà lại mang theo một cỗ Thánh uy, Thánh Đế của Kinh gia chưa bao giờ cảm thụ qua cảm giác Thánh uy tràn ngập xuất hiện, khiến cho hai chân của hắn bắt đầu đứng không vững. Thánh, đây là Thánh uy. Trong nháy mắt, đôi mắt cực lớn mở ra, sáng chói loá mắt, nhìn chằm chằm vào tộc lão của Kinh gia.
- Ngươi khi dễ đệ tử của ta?
Thanh âm giống như tiếng nổ nổ vang trong hư không, khiến tộc lão của Kinh gia thân là Thánh Đế cũng khẽ lùi về sau, sắc mặt tái nhợt, gắt gao dừng trước mắt đám người.
- Không có khả năng, ngươi không thể là cổ Thánh, vừa rồi căn bản không phải cổ Thánh từ xa tiến đến, ngươi chỉ có được một lũ Thánh uy mà thôi.
Kinh gia tộc lão lạnh lùng nói, trên người hắn, phóng thích lực lượng đáng sợ, tựa hồ đang chuẩn bị đánh nhau.
- Đúng vậy, ta chỉ là luyện chế hai con rối đặt tại bên người đệ tử ta, vừa rồi cũng là vậy, hiện tại cũng là vậy, ta còn đưa một chút lực lượng thần hồn đặt trên người đệ tử ta, tùy thời đều có thể triệu hồi, ngươi có muốn cảm nhận thử một chút lực lượng của ta hay không?
Người khổng lồ bình tĩnh nói, cước bộ chậm rãi đi về phía trước, kia Kinh gia tộc lão sắc mặt tái nhợt, không tự chủ được lại lui về phía sau. Mà đúng lúc này, một khối thân thể khác cũng bước đến, khiến cho Thánh Đế kia của Kinh gia sắc mặt càng khó coi hơn, nếu như có lão bà tử ở đây, có lẽ hắn có thể thử một phen, nhưng hiện tại, hắn chỉ có một người.
- Lâm Phong.
Vào đúng lúc này, xa xa hư không gào thét, có hai đạo thân ảnh đang tiến đến, Đường U U và Mộc Trần đang bay tên trời, nhìn thấy chư đệ tử của Thiên Đài cùng với người khổng lồ kia, ngay lập tức hiểu được đi tới, mà đồng thời, chư đệ tử của Thiên Đài nhìn thấy Mộc Trần xuất hiện, cũng đều mang theo thần sắc kích động.
- Đại sư huynh.
Trên gương mặt bọn người Hầu Thanh Lâm lộ vẻ kích động, Mộc Trần nhìn thấy những gương mặt quen thuộc, ngay lập tức cảm thấy hốc mắt có chút ướt át, không ngừng gật đầu nói:
- Tốt, các tiểu gia hỏa cuối cùng cũng trưởng thành rồi.
- Đại sư huynh, Vũ Hoàng sư tôn hôm nay cũng ở cùng chúng ta, để tìm được thần hồn của ngươi hắn đã bị thương nặng, chúng ta không có để hắn đến, chỉ tự mình tới đây.
Hầu Thanh Lâm mở miệng nói, Mộc Trần cảm thấy trong lòng vui mừng, lão bằng hữu cũng an toàn, hắn còn có gì không hài lòng nữa đây, những đệ tử đi ra từ tiểu thế giới này, hôm nay từng người diện mạo hiên ngang, làm cho người ta cảm thấy phi thường thoải mái, tâm huyết lúc trước của hắn, cuối cùng cũng không uổng phí, chân chính dạy dỗ ra một đám đệ tử kiệt xuất, cái bọn họ có, không chỉ vẻn vẹn là thiên phú, quan trọng nhất là nhân tâm. Khi tộc lão của Kinh gia cảm nhận được khí tức tràn ngập trên người Đường U U, sắc mặt trở nên càng khó coi, thế cục, tựa hồ càng ngày càng nghiêng về một phía, nếu như chỉ đối mặt với Thánh uy của người không lộ, hắn tất nhiên phải thử một chút người khổng lồ này thật hay giả, có thể phát huy bao nhiêu lực lượng, nhưng giờ phút này, hắn cũng không dám dễ dàng động thủ. Người khổng lồ cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, giờ phút này hai tôn Thánh thân thể kia đều là do Lâm Phong khống chế, lần trước qua đi, ý thức của Tần Sơn cổ Thánh cũng bị ảnh hưởng một chút, lại trải qua một hồi chiến đấu không dậy nổi, nếu có thể, Lâm Phong sẽ tận lực để hắn không sử dụng lực lượng, chỉ dùng để uy áp đe dọa đối phương, nếu không có như thế, Lâm Phong cũng sẽ không kéo dài tới hôm nay, Tần Sơn cổ Thánh, không thể làm ra rung chuyển quá lớn, hôm nay Lâm Phong thật hy vọng có thể tìm được một vài dược vật nghịch thiên, ít nhất khiến cho ý thức của cổ Thánh lớn mạnh hơn một chút, như vậy, ít nhất bên người còn có một cường giả chân chính bảo vệ, cũng không cần phải giống hiện tại sợ đầu sợ đuôi như vậy. Chẳng qua cục diện trước mắt, đối phó Kinh gia, tựa hồ cũng đủ rồi, nhiều cường giả như vậy tề tụ, hắn không tin, Thánh Đế này của Kinh gia, có thể dám giao thủ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT