Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2059 - Giết chóc


...

trướctiếp


- Các ngươi thích nghĩ thế nào cũng được!


Giọng nói bình tĩnh của Lâm Phong khiến sắc mặt đám thanh niên Cơ gia trở nên tối sầm. Ngay sau đó, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy từng đợt từng đợt áp lực bao phủ quanh người hắn, làm cho tất cả những người trong tửu lâu rời xa vị trí của Lâm Phong.


- Tu vi của các hạ cũng không kém Cơ mỗ là mấy, nên Cơ mỗ xin mạn phép thỉnh giáo một phen, để xem các họ có vốn liếng gì để khiêu khích Cơ gia ta?


Một người thanh niên lập tức bước ra trước mặt Lâm Phong, bình tĩnh nói. Chuyện Cơ Thương bị Lâm Phong đánh bại và chuyện Lâm Phong đánh lui một trăm bị Vũ Hoàng đều là sỉ nhục của Cơ gia, mà người này lại có ngang nhiên nhắc đến nó trong địa bàn của họ.


- Cơ gia ư!


Khi Lâm Phong nghe nói đối phương nói xong, bàn rượu phía trước người hắn phát ra một tiếng răng rắc, nhanh chóng tách làm đôi, khiến cho mọi người kinh sợ. Lúc ở Kỳ Thiên Thánh Đô. U U đã bị Thánh Đế của Cơ gia làm trọng thương, cộng thêm ân oán trước đây, nên Lâm Phong đã quyết tâm tiêu diệt Cơ gia, khiến cho cả Cơ gia phải trả giá. Sau đó, Lâm Phong đứng dậy, bước về phía người nọ, mỗi bước của Lâm Phong đều ẩn chứa uy thế kinh người, làm cho người nọ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không nói nên lời. Ngay sau đó, vị cường giả có gia kia đột nhiên nhìn thấy một bàn tay tay đen kịt xuất hiện trước người hắn. Vị cường giả Cơ gia kia lập tức quát lên một tiếng, rồi đánh ra một quyền khủng bố tựa như một thanh long giận dữ về phía bàn tay đen thui kia.


- Răng rắc!


Một âm thanh thanh thúy tựa như tiếng xương gãy vang lên,làm cho tất cả mọi người đều đứng hình. Cánh tay của vị cường giả Cơ gia đã bị bàn tay đen kịt bẻ gãy, nhưng khí thế của bàn tay kia vẫn như chẻ tre, xuyên thủng trái tim hắn. Vào lúc này, trái tim những người trong tửu lâu dường như muốn ngừng đập, họ không nhờ Lâm Phong lại tàn nhẫn như vậy? Mà sắc mặt đám người còn lại của Cơ gia cùng trở nên rất khó coi, trên người tràn ngập sát khí đáng sợ, tựa như muốn lột da tróc vẩy Lâm Phong. Họ cũng không ngờ Lâm Phong dám giết người. Mỗi khi Lâm Phong nhớ đến hình ảnh từng con thanh long của Thánh Đế Cơ gia lần lượt tấn công U U, trái tim hắn cảm thấy quặn đau. Sau khí trong lòng hắn cũng càng thêm mãnh liệt, giống như muốn tru diệt thiên hạ, san bằng Cơ gia. Vì vậy nên Lâm Phong không hề lưu thủ, hắn không hề do dự khi tung quyền, mỗi một quyền của hắn đều giết một vị cường giả của Cơ gia. Khiến cho mặt đất trãi đầy những thi thể lạnh như băng. Giờ khắc này, tất cả những người trong tửu lâu đều cảm thấy cả người chảy mồ hôi lạnh. Lâm Phong trong mắt họ vô cùng đáng sợ, tựa như kẻ điên không muốn sống. Mà kẻ điên này lại có sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, bất luận thượng vị Hoàng hay trung vị Hoàng, đểu không có người nào có thể chịu được một quyền của hắn. Làm cho mọi người đều có ảo giác, cường giả Vũ Hoàng của Thánh tộc Cơ gia vô cùng yếu ớt. Đến lúc chỉ còn lại một vị cường giả của Cơ gia còn sống, Lâm Phong đi đến trước mặt người đó, thấp giọng nói:


- Đám Cơ gia ngươi quả thựcquá yếu.


Ngươi hãy trở về, nói cho Cơ Thương, có người đang muốn mạng của hắn, người đó đang chờ hắn ở đây. Ngay khi vừa dứt lời, Lâm Phong giơ chân đá người nọ bay ra khỏi tửu lâu.


- Thì ra hắn muốn khiêu chiến Cơ Thương.



- Có người khiêu chiến Cơ Thương, có người khiêu chiến Cơ Thương!


Chẳng lẽ lại xuất hiện thêm một nhân vật như Sở Xuân Thu và Lâm Phong nữa sao? Mau về thông tri cho gia tộc. Lúc đám người trong tửu lâu nghe thấy lời của Lâm Phong, cả đám trở nên nháo nhào, sau đó có vài người tức tốc chạy đi.


- Thực lực người này rất mạnh, chỉ cần một quyền đã đánh chết cười giả Thượng Vị Hoàng của Cơ gia.


Không biết người phương nào? Có thực lực đánh với Cơ Thương không nữa?


- Một khi đã có can đảm khiêu chiến Cơ Thương, hắn phải rất tự tin về sức mạnh của mình.


Ta tin thực lực hắn tuyệt đối không kém. Chỉ một lúc sau, tin tức có người muốn khiêu chiến Cơ Thương đã lan đến rất nhiều nơi, nên Cơ gia chắc cũng đã chiếm được tin tức. Họ làm so có thể để yên cho người muốn tru Cơ gia, giết Cơ Thương được. ….. Cùng lúc đó, bên trong tửu lâu. Lâm Phong vẫn đang im lặng ngồi tại vị trí cũ, hắn vô cùng bình tĩnh, giống như người hắn vừa mới giết không phải người của Cơ gia vậy, Lâm Phong biết rất rõ, nếu hắn lấy gương mặt của Lâm Phong đi khiêu chiến, Cơ gia quyết sẽ không cho Cơ Thương đi ứng chiến. Bọn họ vẫn còn nhớ trận chiến một năm trước, tám đại cường giả liên thủ đối phó hắn, mà còn bị hắn giết năm người, đánh thương ba người, nên Cơ gia không dại gì để cho Cơ Thương solo với hắn. Bởi vậy nên hắn mới cải trang, rồi đi giết người khiêu khích, ép Cơ Thương ra mặt. Không phụ sự kỳ vọng của Lâm Phong, chỉ một lúc sau đã có một cổ uy áp kinh khủng bao phủ cả tửu lâu. Cổ uy áp kia khiến cho rất nhiều người cảm thấy hít thở không thông, tâm thần run rẩy. Lập tức có người nhận ra đây là Đế uy, Cơ gia đã phái một vị cường giả Đại Đế cảnh đến.


- Lăn ra đây mau!


Một giọng nói lạnh lùng lập tức vang lên, tiến thẳng vào trong tai mọi người, làm cho tất cả người trong tửu lâu đều nhìn phía Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong lại phụ sự kỳ vọng của mọi người, hắn dường như không có nghe thấy lời nói đối phương. Lúc này hắn đang uống rượu một mình, tựa như chỉ có một mình hắn trong tửu lâu. Một lúc sau, khi thấy không có người nào đứng ra, cả tửu lâu bắt đầu rung động, giống như đang trong trung tâm của một cơn địa chấn, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ. Ngay sau đó, những người trong tửu lâu đều nhao nhao chạy ra, chỉ để lại một mình Lâm Phong đang độc ẩm.


- Oành!


Sau một tiếng nổ to lớn, cả tửu lâu bắt đầu sụp xuống, từ từ hóa thành từng đống gạch vụn, nhưng trong tửu lâu vẫn có người uống rượu.


- Ngươi là người phương nào?


Vì tính nghiêm trọng của sự việc, nên Cơ gia cử không ít người đến đây, lại thêm một vị cường giả Đại Đế cảnh dẫn đội, nên họ vô cùng tự tin. Khi vị Đại Đế kia nhìn thấy Lâm Phong, trong mắt hắn lộ ra từng tia hàn ý. Vì liên tục thất bại trong việc ngộ đạo, nên tâm tình mấy ngày nay của vị Đại Đế này rất không tốt. Địa vị của hắn trong Cơ gia ngày càng thấp, thậm chí không bằng một số cường giả Vũ Hoàng nữa, nên khi nghe nói có người sỉ nhục Cơ gia, hắn xung phong đi trừng trị để bảo vệ địa vị.


- Cơ Thương đâu?


Lâm Phong nhàn nhạt hỏi. Mặc dù chưa từng quay lại nhìn đám người Cơ gia, nhưng hắn vẫn cảm nhận được trong đó không có Cơ Thương, nên Lâm Phong không khỏi có chút thất vọng.


- Số người ở Thánh Thành Trung Châu muốn khiêu chiến Cơ Thương nhiều nhưng sao trên trời, ta làm sao có thể để một vô danh tiểu tốt đi khiêu chiến hắn được?


Vị cường giả Đại Đế kia lập tức nói.


- Cơ Thương chỉ là một tên bất tài, liên tục bị đánh bại, ngay cả một tên Trung Vị Hoàng cũng không đánh lại, mà lại được Cơ gia tán tụng thành thiên tài tuyệt thế, quả thật mỉa mai hai chữ “thiên tài”.


Chắc cũng vì vậy mà Cơ gia mới xuống dốc đến nhưng vậy, huy động cả một vị cường giả Địa Đế cảnh đi đối phó Vũ Hoàng. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, luồng Đế uy bao phủ mảnh thiên địa này càng thêm nặng nề, khiến cho không ít người phải thối lui.


- Cơ Phong Liệt, ngươi đi giết tên cuồng vọng kia đi.


Vị cường giả Đại Đế kia lập tức nói với một người bên cạnh.


- Cơ Phong Liệt, một thiên tài mới quật khởi của Cơ gia, hắn đã lĩnh ngộ được băng diệt đạo, lại có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.


Không biết hắn và vị thanh niên che mặt kia, ai mạnh hơn? Khi mọi người thấy Cơ Phong Liệt bước ra, họ lập tức nghị luận. Chiến lực của cường giả Vũ Hoàng đã lĩnh ngộ đạo và Vũ Hoàng không có lĩnh ngộ đạo chênh lệch rất lớn, nên Cơ Phong Liệt vô cùng tự tin. Lúc Cơ Phong Liệt bước ra, cả hư không run rẩy, băng diệt đạo bắt đầy tràn ngập khắp thiên địa, tự như một cơn lốc tiếng thẳng về phía Lâm Phong.


- Giết!


Ngay sau đó, Cơ Phong Liệt xuất hiện trước người Lâm Phong, đấm ra một quyền ẩn chứa băng diệt đạo uy. Nhưng đúng lúc đó, Lâm Phong đột nhiên đứng dậy, cánh tay phủ đầy ma khí của hắn giống như có thể xuyên qua thiên địa, đánh thẳng đến chỗ Cơ Phong Liệt.


- Oanh ca!


Một tiếng nổ đáng sợ lập tức vang lên, chấn động hư không, làm cho ánh mắt của đám đông trở nên trì trệ.


- Này.


. .


- Sao có thể như vậy?


Cơ Phong Liệt đã lĩnh ngộ được đạo, nên công kích của hắn vô cùng kinh khủng, làm sao có thể bị đánh chết trong một quyền được. Mà cổ ma đạo pháp tắc kia cũng thật khủng khiếp! Vào lúc này, vẫn có rất nhiều người không dám tin những gì đang diễn ra. Nhưng Lâm Phong không hề để cho họ thời gian bình tĩnh lại, hắn lập tức bay đến trước mặt vị Đại Đế kia của Cơ gia.


- Thanh long khiếu!


Khi thấy vậy, vị Đại Đế kia quát to một tiếng, tựa như một con thanh long đang rít gào, khiến cho đám đông đang quan chiến phải thối lui, nhưng tiếng rống đó không hề làm gì được Lâm Phong.


- Giết!


Vị Đại Đế kia lại hô to thêm một lần nữa, đồng thới đánh ra vài con Thanh long có tốc độ nhanh như chớp về phía Lâm Phong. Nhưng ngay lúc đó, trên người Lâm Phong lại bạo phát ra một luồng ma ý mạnh mẽ, vượt xa pháp tắc của vị Đại Đế kia, ngăn cản tất cả Thanh long.


- Sao có thể như thế?


Pháp tắc của cường giả Vũ Hoàng làm sao lại mạnh như thế? Vị Đại Đế kia lập tức hét to một tiếng, rồi liên tiếp tạo ra những con thanh long ngăn cản Lâm Phong. Nhưng tất cả những con thanh long đó đều bị ma ý của Lâm Phong phá tan, tất cả nỗ lực của hắn đều phí công, Lâm Phong vẫn ung dung xuất hiện trước mắt hắn, đánh ra một quyền về phía hắn. Khi mọi người nghe thấy một tiếng nổ khủng bố kia, cơ thể vị Đại Đế kia đã bị một quyền của Lâm Phong đánh thành tro bụi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp