Sắc mặt cường giả Thiên Tứ hoàng triều rất khó coi, nhưng dựa vào trận thế trước mắt họ có thể đoán được địa vị của thanh niên cường thịnh bá đạo này ở Tuyết tộc không tầm thường, cường giả Tuyết tộc đi theo hắn, không có nửa điểm can thiệp.
Thanh niên Tuyết tộc kia tự ý tiến nhập Thiên Tứ hoàng triều, nếu những người khác đã sớm bị bọn họ giết chết, nhưng hắn lại là người Tuyết tộc, bộ tộc thần bí mà cường đại, bọn họ trong một mảnh đại lục thần thánh, Thiên Tứ hoàng triều không có cổ Thánh Nhân nên bọn họ không thể trêu vào chỗ đó, mặc dù trong lòng phẫn hận nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nuốt xuống, may mà cường giả Tuyết tộc vì Lâm Phong mà đến, chỉ có đều bọn họ cũng bị vạ lây.
- Chúng ta sẽ phái người đi đến Thánh Linh hoàng triều mời Lâm Phong trở về, chư vị đến là khách, còn thỉnh chư vị tạm thời nghỉ ngơi trong Thiên Tứ hoàng triều ta.
Lão giả cầm đầu ngăn chặn lửa giận trong lòng, mặc dù giận nhưng không dám nói năng bừa bãi, lão chỉ có thể nén giận, còn bọn họ nghe theo lời nói đối phương vì bọn họ ở thế yếu. Lúc này phong ba mới bình ổn xuống, cường giả Thiên Tứ hoàng triều rất phẫn nộ nhưng vẫn bảo trì thái độ trầm mặc, tuy nhiên họ vẫn đánh giá thanh niên Tuyết tộc kia đáng sợ. Lâm Phong không biết người Tuyết tộc đã đến Kỳ Thiên Thánh Đô rồi, hơn nữa bọn họ còn vì hắn mà đến, nhưng Thánh Linh hoàng triều đã nhận được tin tức, hơn nữa trước khi Tuyết Ngao bước vào Thiên Tứ hoàng triều, người Thiên Tứ hoàng triều đã đến Thánh Linh hoàng triều nói chuyện, Thánh Linh hoàng triều tự nhiên tiếp kiến.
- Ta xin đi thẳng vào vấn đề chính, vương thể Tuyết tộc bước vào Thiên Tứ hoàng triều ta vì muốn gặp Lâm Phong.
Cường giả Thiên Tứ hoàng triều nhìn người ngồi trên ghế chủ vị của Thánh Linh hoàng triều mở miệng nói, làm sao cường giả Thánh Linh hoàng triều có thể để cho Lâm Phong tiến đến, hắn phất tay áo nói:
- Lâm Phong có chuyện quan trọng, không tiện đi ra ngoài.
- Hôm nay Lâm Phong đã là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều, các ngươi tự nhiên phải bảo vệ hắn, nhưng mà lần này Lâm Phong không thể không đi, nếu không Thánh Linh hoàng triều các ngươi chờ thừa nhận lửa giận của Tuyết tộc đi.
Cường giả Thiên Tứ hoàng triều hừ lạnh nói, nếu Lâm Phong không xuất hiện, bọn họ cũng sẽ bị liên lụy, ai biết tiểu tổ tông kia sẽ phát điên như thế nào, nếu hắn ở Thiên Tứ hoàng triều giết người thì bọn họ phải nhận mệnh à, chẳng lẽ bọn họ dám tru giết vương thể Tuyết tộc.
- Không nói nhiều lời nữa, trong vòng ba ngày, Tuyết tộc muốn gặp Lâm Phong, cáo từ.
Cường giả Thiên Tứ hoàng triều hừ lạnh một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi, khiến cho sắc mặt mọi người trong Thánh Linh hoàng triều lạnh xuống, chuyện này quá nhục nhã, như thế nào mà chuyện này liên quan đến cả Tuyết tộc cường đại kia, nếu như một hoàng triều hoặc cổ thánh tộc khác, lấy sự cường đại của Thánh Linh hoàng triều và nhân vật sau lưng Lâm Phong cũng có thể kinh sợ đối phương, nhưng Tuyết tộc lại khác, cho dù Thập Tuyệt Lão Tiên, bọn họ cũng sẽ không sợ hãi. Lúc này, chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên buông xuống, mọi người đều đứng dậy, nói:
- Thánh Hoàng.
- Ân.
Thánh Hoàng khẽ gật đầu, mọi người mới ngồi xuống, có một người đứng dậy nói:
- Thánh Hoàng, Tuyết tộc đến đột ngột hiển nhiên muốn gây bất lợi cho Lâm Phong, hôm nay Lâm Phong một mực bế quan tu luyện, chúng ta không nói cho hắn nên hắn không biết được tin tức này, việc này, chúng ta nên xử lý như thế nào?
- Tuyết tộc.
Thánh Hoàng thầm nghĩ trong lòng, bây giờ hắn còn không biết rõ Tuyết tộc tìm Lâm Phong có chuyện gì nên hắn đắn đo việc không giao Lâm Phong ra sẽ trả giá như thế nào, nếu sự tình rất trọng yếu thì Thánh Linh hoàng triều cũng không chịu nổi.
- Ta đi hỏi Lâm Phong một chút rồi mới làm ra quyết định.
Thánh Hoàng bình tĩnh nói, sau đó lập tức bước ra bên ngoài, trước hết hắn phải biết rằng Tuyết tộc vì sao mà đến đã. Sau khi Thánh Hoàng rời khỏi nơi này tìm được Lâm Phong, Lâm Phong nhìn thấy Thánh Hoàng tiến đến có chút kinh ngạc.
- Lâm Phong, ta có một số việc muốn hỏi ngươi một chút.
- Thánh Hoàng nói đi.
Lâm Phong gật gật đầu.
- Ngươi và Tuyết tộc có ân oán gì không?
Thánh Hoàng mở miệng hỏi khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, Thánh Hoàng tự mình hỏi chuyện hắn cùng Tuyết tộc, hiển nhiên việc này không giống bình thường .
- Thánh Hoàng tiền bối, Tuyết tộc đến Kỳ Thiên Thánh Đô rồi sao!
Lâm Phong vẫn chưa đáp lại, mà hỏi ngược lại khiến cho Thánh Hoàng cũng ý thức được việc này có chút nghiêm trọng.
- Tuyết tộc đã đến Thiên Tứ hoàng triều, bọn họ ra lệnh cho Thiên Tứ hoàng triều trong vòng ba ngày phải giao ngươi ra, mà Thiên Tứ hoàng triều đã đi đến Thánh Linh hoàng triều báo tin.
Thánh Hoàng bình tĩnh nói, nhưng mà bên trong sự bình tĩnh đó, Lâm Phong vẫn có thể cảm giác được sự tình có bao nhiêu trầm trọng.
- Có bao nhiêu cường giả Tuyết tộc đến đây?
Lâm Phong hỏi.
- Xuất hiện một nhân vật vương thể, một lão giả cường đại cùng với một đám người trẻ tuổi.
Thánh Hoàng nói. Xem ra bọn họ vì Mộng Tình mà đến, Lâm Phong cảm giác được một cỗ áp lực vô hình buông xuống, Thánh Hoàng tự mình tiến đến hỏi có thể thấy được Tuyết tộc cường đại như thế nào, rất có khả năng Thánh Linh hoàng triều cũng khó có thể đối mặt với áp lực cự đại của Tuyết tộc.
- Nếu sự tình không nghiêm trọng, Thánh Linh hoàng triều nguyện ý đỡ cho ngươi cỗ áp lực này.
Thánh Hoàng mở miệng nói, Lâm Phong nhìn Thánh Hoàng thật sâu, cặp mắt bình tĩnh kia như muốn nhìn thấu đối phương. Nếu Thánh Linh hoàng triều thật sự dám gánh vác, Thánh Hoàng sẽ không tiến đến . Đương nhiên, Lâm Phong cũng không oán trách đối phương, tuy nói địa vị hắn trong Thánh Linh hoàng triều hôm nay không tầm thường, nhưng nếu chuyện tình của hắn cùng Tuyết tộc có tính liên lụy quá lớn, Thánh Linh hoàng triều toàn lực che hắn mà chọc giận Tuyết tộc, loại hậu quả này Thánh Linh hoàng triều gánh vác không nổi. Nhìn thấy ánh mắt Lâm Phong, Thánh Hoàng giống như đã có quyết định, hắn quyết đoán xoay người hướng về phía bên ngoài đi đến, đồng thời mở miệng nói:
- Lâm Phong, ta sẽ thiết yến khoản đãi cường giả Tuyết tộc, ít nhất bên trong Thánh Linh hoàng triều Tuyết tộc có cường thịnh hơn nữa cũng không dám động đến ngươi mảy may, trước tiên chúng ta kéo Tuyết tộc lại, nếu ngươi có thể cho Tuyết tộc áp lực, tự nhiên tốt nhất.
- Đa tạ Thánh Hoàng.
Lâm Phong nhìn Thánh Hoàng rời đi cảm tạ một tiếng, nếu Tuyết tộc thật sự vì chuyện của Mộng Tình mà đến thì Tuyết tộc sẽ không cùng hắn chơi trò chơi, mà trực tiếp lấy thế nghiền ép, Thánh Linh hoàng triều có thể làm được bước này Lâm Phong đã rất cảm kích, từ thái độ của Thánh Hoàng, Lâm Phong đã mơ hồ đoán ra thực lực Tuyết tộc đã siêu thoát hoàng tộc cùng cổ thánh tộc, việc này cũng có ý nghĩa, bên trong Tuyết tộc có thánh giả tồn tại. Hôm nay Thánh Linh hoàng triều tuyên bố, Thánh hoàng tử Lâm Phong bên trong hoàng triều khoản đãi cường giả Tuyết tộc, cũng hoan nghênh các nhân vật thiên tài trong Kỳ Thiên Thánh Đô đến làm khách, tự nhiên chuyện này cũng bao gồm cả những khách nhân vì di tích cổ mà đến. Tin tức truyền ra, Thiên Tứ hoàng triều có không ít người cười lạnh, từ tin tức đơn giản kia họ nhìn ra Thánh Linh hoàng triều có ý bảo vệ Lâm Phong, đầu tiên là việc Thánh Linh hoàng triều thiết yến, thứ yếu là họ không cố ý cường điệu Thánh hoàng tử Lâm Phong mà khoản đãi cường giả Tuyết tộc cùng với các thế hệ thiên tài đến làm khách, đây là cách tạo áp lực cho Tuyết tộc, khiến Tuyết tộc không thể ỷ thế hiếp người. Sau khi tin tức truyền ra ngoài, vốn nó không có hưởng ứng quá lớn nhưng Thiên Tứ hoàng triều lại tung tin bốn phía khiến cho tin tức lan truyền rất nhanh, rất nhiều người hướng ánh mắt về phía Thánh Linh hoàng triều. Lâm Phong, đã có hơn một năm không có xuất hiện qua, không nghĩ đến hắn vẫn còn bên trong Thánh Linh hoàng triều, hơn nữa hắn còn thiết yến khoản đãi người Tuyết tộc, bọn họ ngược lại muốn đi xem, xem lần này lại có chuyện thú vị gì diễn ra. Phương hướng di tích, phía trên một tòa sơn mạch, ánh mắt Vương Tiễn sắc bén, hơn một năm qua hắn vẫn chưa rời khỏi di tích, hơn nữa hắn còn triệu tập cường giả trong gia tộc đến, tìm kiếm di tích, nhưng mà thu hoạch không có nhiều, ngày xưa hắn có cơ hội đồ diệt Lâm Phong, đoạt bảo vật trên người Lâm Phong nhưng mà bởi vì Yến hoàng tử ngu xuẩn phá hủy kế hoạch, lại còn chết trong tay Lâm Phong nữa. Trên một dải đất bằng phẳng trong di tích, ánh mắt Sở Xuân Thu cũng hướng về phía Thánh Linh hoàng triều, hơn một năm trôi qua, hơi thở của hắn càng lộ ra sự khủng bố, ánh mắt kia tràn ngập hào quang, yêu dị và lạnh lùng, trong mắt lộ ra một cỗ khí khái vương giả làm cho người ta run sợ, giống như vương thể thật sự. Sở Xuân Thu không có ham muốn mãnh liệt với di tích như những người khác, hắn ngoại trừ di tích ra, mệnh của những thiên tài đồng lứa khác hắn cũng muốn. Đúng lúc này trong hư không có mây trắng cuồn cuộn, chỉ thấy phía trên mây trắng có rất nhiều đạo thân ảnh, trang phục hai người phía trước có chút cổ quái, đó là một đạo sĩ ra vẻ đạo mạo, mang theo một tiểu đạo sĩ khác.
- Vô Lượng Thiên Tôn, nhiều năm không gặp rồi, không ngờ tiểu hỗn đản kia lại làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Đạo sĩ vung phất trần lên, nhìn như có chút tiên phong đạo cốt.
- Sư tôn, Lâm Phong kia chính là ‘ Lâm Phong ’ trong lời ngài nói sao?
Tiểu đạo sĩ bên cạnh gãi gãi đầu cười nói, hình như có chút sợ lão đạo này.
- Ân, ngày xưa Lâm Phong có thiên phú thường thường, chẳng qua hạnh ngộ bản Đế, được bản Đế dạy dỗ một đoạn thời gian, có thành tựu hôm nay, hôm nay hắn đã có uy danh chấn Kỳ Thiên Thánh Đô, chính ngươi cũng nghe được, đây là do hắn rời khỏi bản Đế, nếu không hắn còn có thành tựu lớn hơn nữa, dáng vẻ sẽ không giống như ngươi, đến hiện tại mới đến trung vị Hoàng, quả thực mất hết thể diện bản Đế, chỉ sợ Lâm Phong dùng một tay cũng có thể bóp chết ngươi, may cho ngươi và ta có duyên thầy trò, lại gặp được nhau, coi như một hồi đại tạo hoá của ngươi, về sau thành tựu của ngươi tuyệt đối chấn thước cổ kim.
Thần sắc lão đạo trang nghiêm nhưng mà đôi mắt tiểu đạo sĩ bên cạnh hắn lại trở nên càng đen thêm, trong lòng ân cần thăm hỏi tổ tông lão đạo một phen. Thiên phú Lâm Phong thường thường? Lúc trước Vận Mệnh Giả cũng kiểm nhận một phen vì hắn mà nhận làm đệ tử ký danh, lão bất tử này da mặt thực dầy, ghê tởm hơn chính là lão tạp mao này còn nói nghiêm trang như thế, giống như thành tựu của Lâm Phong đều có công lao của hắn vậy. Đương nhiên, mấy điều này ngẫm trong lòng đủ rồi, thực lực lão đạo sĩ này vẫn rất mạnh, hắn cũng ăn không ít đau khổ, mỗi lần muốn mắng hắn là bị hắn đánh cho đến tả.
- Sư tôn nói con đi theo sư tôn thì thành tự trong tương lai sẽ mạnh hơn so với Lâm Phong cao ?
Tiểu đạo sĩ giả bộ bình tĩnh hỏi.
- Kia không nhất định, ngươi gặp được vi sư quá muộn, thiên phú khó sửa, không giống Lâm Phong lúc còn trẻ đã gặp được bản Đế, đương nhiên thành tựu của ngươi vốn chỉ đến trung vị Hoàng đỉnh nhưng gặp được vi sư đó sẽ có đại tạo hoá, đại cơ duyên của ngươi, hôm nay ngươi mới có thể bước vào trung vị hoàng, nếu không ngươi cho lấy thiên phú bình thường đến không thể bình thường hơn của ngươi có thể bước vào thành tự bực này nhanh như vậy sao.
Lão đạo vòng vo một vòng nhưng vẫn không có trả lời vấn đề của tiểu đạo sĩ, khiến cho tiểu đạo sĩ phỉ báng hắn trong lòng, tiểu đạo sĩ lại nói:
- Sư tôn, chúng ta đi đâu vậy?
- Tự nhiên đi Thánh Linh hoàng triều rồi, Lâm Phong do một tay bản Đế dạy dỗ, tuy có một chút danh khí, nhưng dù sao cũng trẻ tuổi khí thịnh, hôm nay đắc tội cường đại Tuyết tộc, thời khắc mấu chốt này cần phải có bản Đế ra mặt!
Lão đạo tỏ vẻ chính khí nói. Tiểu đạo sĩ âm thầm lau mồ hôi,:
- Sư tôn thực mạnh!
- Uh!
Lão đạo nhắm mắt dưỡng thần, từ chối cho ý kiến, tiếp tục đi về phía Thánh Linh hoàng triều!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT