Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2031 - Trảm hoàng tử


...

trướctiếp

Trong hư không có rất nhiều thân ảnh không ngừng lóe ra, tất cả đều có vẻ điên cuồng, nhân vật tuyệt thế bị xiềng xích ở kia cũng không có động tĩnh gì, bọn họ phá mở di tích, chính vì đả thông ngoại giới, nhìn xem có cơ hội mở xiềng xích trên người hay không, hy vọng của bọn họ trên người những tồn tại có cảnh giới Thánh Đế.


- Lâm Phong kìa, hắn chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, trong đầu lâu đó có kiếm ý khủng bố, không biết có truyền thừa bên trong hay không?



- Trăm năm một lần, tất cả các nhân vật thiên tài đều bước vào trong di tích này, nhưng người tìm được thu hoạch lớn lại rất ít, chỉ có vài người có thể gặp được di tích cổ Thánh, động tĩnh lần này rất, Lâm Phong không chỉ chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, mà ta còn nghe nói hắn lấy được một bàn chân lớn của tổ tiên Tần hoàng triều, bởi vậy những người này mới đuổi giết hắn, mong tìm được bảo vật của Thánh Nhân.



- Đi, bảo vật của Thánh Nhân, thấy có thể tranh, bảo vật chỉ có thể quy về cường giả.


Rất nhiều thân ảnh gia nhập trận doanh truy kích Lâm Phong, nhất thời thiên tài toàn bộ chân trời dần dần hội tụ cùng một chỗ truy đuổi Lâm Phong, một mình Lâm Phong vẫn tiếp tục đi về phía trước, coi như không nhìn thấy những người phía sau, hắn bước đi không nhanh không chậm, cũng không có ý trốn tránh, trận chiến này không thể tránh được, nếu ứng phó không xong thì vô luận Thập Tuyệt Lão Tiên hay Chiến Vương Học Viện cũng không phải lực lượng thuộc về chính mình, chỉ có thực lực tự thân mới vĩnh hằng. Lúc này, Lâm Phong hạ xuống đỉnh một tòa sơn mạch, rồi đột nhiên dừng cước bộ, xoay người lại, ánh mắt quét về phía các nhân vật thiên tài, cười nói:


- Các ngươi đuổi theo ta có ý gì, chiến hay không chiến?


Thần sắc đoàn người lóe lên, trong lòng có rất nhiều tâm tư, hôm nay hắn đã là người của Thiên Tứ hoàng triều, nếu bọn họ liên thủ đánh chết Lâm Phong, sợ rằng hoàng triều sẽ cho người xuất thủ ngăn cản, nếu Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, bọn họ cứ đuổi theo theo tìm cơ hội xuống tay tru sát hắn thì tốt hơn.


- Các ngươi muốn đầu lâu, muốn bàn chân của Thánh thể thì dùng thực lực đến đây mà lấy, hiện tại Lâm Phong ta cũng muốn chiến một trận, ai có thể đánh chết ta, đồ trên người ta đều là của hắn, đương nhiên, muốn giết ta thì cũng làm tốt chuẩn bị bỏ mạng đi.


Lâm Phong đảo mắt qua đám người nói:


- Ai có thực lực thì cứ tới giết ta, cướp lấy bảo vật của Thánh Nhân.


Cuồng phong càn quét qua thân thể khiến quần áo Lâm Phong bay phần phật, tóc dài màu đen tung bay như thác nước, cặp mắt đen ngòm lộ ra thần thái kinh thế, một người khiêu chiến các thiên tài, ai đến cũng được. Nếu giết được hắn sẽ lấy được Thánh vật, nếu không giết được hắn thì làm sẵn chuẩn bị chết trong tay hắn, ai dám đến chiến! Lúc này Phiêu Tuyết công chúa cũng đuổi đến, nàng nghe được lời nói của Lâm Phong ánh mắt ngưng lại, lá gan gia hoả này không khỏi quá lớn rồi, trước mặt hắn chính là những nhân vật thiên tài tập hợp, nàng liếc mắt đảo qua đã thấy được nơi này có rất nhiều nhân vật tiếng tăm, hoàng huynh của nàng Yến hoàng tử cũng bên trong, nàng biết rõ thực lực Yến hoàng tử phi thường đáng sợ, tuy hắn không dễ dàng bại lộ lực lượng của chính mình, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không yếu hơn so với Vương Tiễn, còn có Vương Tiễn cũng ở kia, nhân vật này giỏi dùng binh khí thực lực rất đáng sợ, Trác Khanh có Vương thể, ngoại trừ bọn họ ra, còn có rất nhiều hoàng tử và công chúa của các hoàng triều, Lâm Phong đứng trên đỉnh núi, khiêu chiến quần hùng, ai đến cũng chiến, gia hoả này quá xúc động rồi. Phiêu Tuyết công chúa tin tưởng thiên phú của Lâm Phong, vì chỉ có hắn bước lên trên Thánh Đạo Đài, ngồi lên Thánh Hoàng tọa, thiên phú của hắn là đệ nhất, nhưng cảnh giới lại ở trung vị Hoàng đỉnh phong, những người kia phần lớn đã đến thượng vị Hoàng đỉnh phong, chênh lệch một cảnh giới với hắn. Từng đạo ánh mắt giống như lợi kiếm đâm về phía Lâm Phong, trong hư không có cuồng phong thổi qua, từng đạo thân ảnh cường giả buông xuống, những ngươi này chính là nhân vật tiền bối của các hoàng triều, cường giả của Thiên Tứ hoàng triều cũng đến.


- Lâm Phong, theo như lời ngươi nói ai giết được ngươi thì Thánh vật sẽ thuộc sở hữu người đó.


Một cường giả lạnh lùng nói:


- Thiên Tứ hoàng triều không được can thiệp.



- Thiên Tứ hoàng triều không can thiệp, nếu ta giết các ngươi thì người trong hoàng triều các ngươi cũng không được chạy đến can thiệp.


Ánh mắt Lâm Phong càn quét hư không, khiến từng đạo âm thanh hừ lạnh vang lên.


- Có thể lấy Đế binh ra dùng không, vẫn nên nói rõ quy tắc thì tốt hơn, miễn cho đến lúc đó có người đột nhiên hạ đòn sát thủ.



- Đương nhiên không thể, chỉ sợ trong người các ngươi có mang theo Đế binh nên không thể chiến như thế!


Cường giả Thiên Tứ hoàng triều nói thay Lâm Phong.


- Tốt, không dùng Đế binh, ta cũng muốn nhìn ngươi làm như thế nào chiến các thiên tài.



- Thánh vật, ngươi nuốt không trôi đâu, nếu như hiện tại hối hận giao ra đây vẫn còn kịp.



- Chiến thì chiến đi, sao lại nói nhiều lời vô nghĩa quá.


Lâm Phong miệt thị nói một tiếng, âm thanh hừ lạnh lại lần nữa truyền đến.


- Giết hắn, lấy Thánh vật.



- Lâm Phong, ta muốn mạng ngươi!


Chỉ thấy một đạo thân ảnh giẫm chân tại chỗ mà ra, người này mặc một yến vĩ trường bào, hơi thở trên người hắn vô cùng mạnh mẽ, có khí tức hoàng giả, khí chất phi phàm, vừa thấy cũng biết không phải nhân vật bình thường. Lâm Phong đã chứng minh qua chiến lực của mình, mặc dù hắn vẫn là trung vị Hoàng đỉnh phong, nhưng hắn lại có thể đánh bại Cơ Thương, chuyện này đủ để nói rõ thực lực của hắn rất mạnh, nhân vật thiên tài bình thường không dám ra chiến đấu sinh tử cùng hắn, đúng như Lâm Phong nói, muốn đoạt Thánh vật, không có thực lực không thể được.


- Mạc Ảm Nhiên, hoàng tử Đại Mạc hoàng triều.



- Đại đạo hắn tu luyện cũng phi thường lợi hại, một bút có thể vẽ đất đai thành hoang mạc, một bút có thể vẽ ra núi sông xã tắc, đây là một chút thủ đoạn đặc biệt của cường giả Đại Mạc hoàng triều, có người nói đó là Thiên Thu Đạo, thủ tự một bút ẩn chứa thiên thu.



- Đại đạo có ba nghìn, chỉ cần ngươi có cũng đủ ngộ tính, đạo gì cũng có thể ngộ ra, thậm chí khai sáng đại đạo chưa từng có ai tu luyện cũng không phải không thể, đã từng xuất hiện một nhân vật tuyệt thế, khai sáng ra đại đoạ trước nay chưa từng có tên Hoá Đạo Chi Đạo, biến lực lượng đại đạo của người khác thành lực lượng của chính mình công kích lại đối phương, đáng sợ đến cực điểm.



- Đúng vậy, đó là một số nhân vật trong truyền thuyết, họ khai sáng một đường đi mới, không phải còn có người không sợ hãi lực lượng đại đạo, khắc lên người hàng nghìn hàng vạn đại đạo sao.



- Nhân vật như vậy, ngay cả những thiên tài yêu nghiệt trước mắt cũng không thể đánh đồng, không biết giữa bao nhiêu nhân vật thiên tài mới có thể xuất hiện một người, nhưng thật ra Thánh Vương cảnh còn có thể ảo tưởng một lần, tiến nhập Thánh giai, siêu thoát ba nghìn đại đạo.


Dưới đất có một số người tự nhận không có năng lực giết Lâm Phong đang nghị luận với nhau, lúc này mọi người nhìn thấy trường bào Mạc Ảm Nhiên phiêu động, hắn dĩ nhiên bước ra phía trước, chỉ thấy trên người hắn treo một bức cổ họa, nhưng mà nó lại toả ra hào quang chói mắt, giống như có thể diễn hoá ra lực lượng vô tận. Mạc Ảm Nhiên duỗi tay chỉ, hào quang trong bức tranh kia nhất thời chói sáng lên, Mạc Ảm Nhiên duỗi tay xẹt một bút trên hư không, trong khoảnh khắc trường hà, mặt trời bắn về phía Lâm Phong, cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ. Tóc đen Lâm Phong tung bay, trước người có từng đạo Thánh linh hiện lên, vô tận kiếm ý tràn ngập không gian, phía sau hắn giống như có hơn mười thanh cổ kiếm.


- Xuy Bàn tay xẹt qua, kiếm khí phá thiên, chặt đứt trường hà, mặt trời bị phá vỡ, tất cả công kích đều biến mất, nhưng mà lúc này Mạc Ảm Nhiên đã tiến đến, một bút huyễn hoá ra yêu long, đánh về phía Lâm Phong, một bút xuất hiện đại đao từ trên bầu trời phách xuống, lại là một bút cắt qua, khiến bầu trời trên đầu Lâm Phong có núi cao áp chế, muốn trấn áp hắn.



- Đạo pháp thật kỳ diệu.


Lâm Phong cuồn cuộn bước ra, vô hình kiếm ý giảo sát thiên địa, đôi mắt hắn chăm chú nhìn Mạc Ảm Nhiên, lực lượng tử vong khủng bố nhảy vào bên trong óc đối phương, Mạc Ảm Nhiên không chút nào yếu thế, hừ lạnh một tiếng, bên trong đôi mắt cũng có thiên thu đại đạo, mỗi một bút xẹt qua, hư không lại có kiếm quang chém về phía thần hồn Lâm Phong.


- Giết!


Đạo ý của Lâm Phong hóa thành vô số tử vong lợi kiếm, đồng thời bên trong đồng tử của hắn cũng có một tôn quang minh Thánh linh trực tiếp bắn ra, đó là cửu u ánh sáng, giờ khắc này cửu u bám vào trong óc đối phương, khiến cho thần sắc Mạc Ảm Nhiên run rẩy dữ dội, cửu u treo cao, nước suối chảy nhỏ giọt, thần hồn của hắn giống như sắp bị ma hóa, bị người khác khống chế. Kiếm quang của Lâm Phong vũ động thiên địa, tất cả công kích đều bị phá vỡ, đồng thời hắn cũng liên tục đánh ra Thánh linh.


- Hôm nay ngươi sẽ phải chết.


Thanh âm Lâm Phong vang vọng bên trong óc Mạc Ảm Nhiên khiến cho thần hồn Mạc Ảm Nhiên rung chuyển càng thêm lợi hại, đây là uy áp của Chú Thánh linh.


- Xuy!


Mạc Ảm Nhiên vẽ ra một bút trong hư không, hắn muốn ngăn cách thân thể mình và Lâm Phong nên chém ra một đạo hư không thiên hà.


- Ngươi không có đường trốn!


Minh Vương Thánh Linh đánh vào trong đầu đối phương, năm tôn minh vương bao vây thần hồn hắn bên trong, tùy ý để thần hồn đối phương công kích vẫn lù lù bất động, cùng lúc đó Lâm Phong dùng một kiếm chém rách thiên hà, khiến hư không xuất hiện một thông đạo, thân thể hắn trực tiếp vượt qua. Chỉ thấy hai tay Mạc Ảm Nhiên hợp lại cùng một chỗ, mười ngón tay giao nhau, trong khoảnh khắc hư không xuất hiện hơn mười đạo công kích điên cuồng cuốn lên, giống như muốn bao phủ thiên địa, mà thân mình hắn cũng bị khóa lại bên trong.


- Công kích thật mạnh.


Mọi người cảm nhận được cỗ uy áp kia thì trong lòng run lên, cùng lúc đó Lâm Phong cũng bước ra một bước, tay bắt kiếm quyết, trong khoảnh khắc Thánh linh trước người hắn bắt đầu điên cuồng gào thét, hoà lại cùng nhau, tạo thành một thanh cự kiếm nuốt hết thiên địa. Lâm Phong vẫn hướng về phía trước bước đi, mỗi một bước bước ra đều có một cỗ áp lực trầm trọng buông xuống người đối phương, trong đó còn có lực lượng tử vong mộng cảnh, khiến đối phương lâm vào áp lực, điều này làm cho thần sắc Mạc Ảm Nhiên cứng ngắc, ánh mắt dần nhắm lại, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thiên thu đại đạo, thiên thu công kích, giờ khắc này giống như có vô cùng vô tận lực lượng đồng thời thổi quét mà ra. Mà đúng lúc này Lâm Phong cũng chém ra một kiếm, cự kiếm đáng sợ phá diệt hết thảy, từng đạo công kích bị phá mở, khiến cho đám người có loại cảm giác hít thở không thông.


- Một kiếm này ra, ngươi đã vong!


Thanh âm Lâm Phong chấn động đầu óc đối phương, Tử Vong Kiếm ám sát mà ra, một tôn Ma Vương từ trong thần niệm của hắn bước ra ngoài, nhảy vào trong mi tâm đối phương, giờ khắc này phòng ngự của đối phương giống như đê vỡ, thần hồn điên cuồng chấn động, cự kiếm của Lâm Phong vẫn tiếp tục chém xuống.


- Oanh!


Một cỗ thần niệm kinh khủng bộc phát ra ngoài, Lâm Phong chỉ cảm thấy thần niệm rung chuyển, sắc mặt cứng đờ, thần niệm của đối phương có cường giả bảo vệ, nhưng mà kiếm trong tay hắn không có dừng lại, tiếng oanh long vang lên, thân thể Mạc Ảm Nhiên bị phá mở ra thành hai đoạn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp