- Thiên Tứ Thánh Hoàng, bất kể ngươi nói như thế nào, các Thánh Hoàng khác cũng muốn thấy Lâm Phong, nếu ngươi muốn che trở hắn, ít nhất ngươi cũng phải để Lâm Phong đi đến trước mặt Thiên Hồn Thánh Nhân đã.


Cường giả Tần hoàng triều đạm mạc nói.


- Hừ, không có khả năng.


Thiên Tứ Thánh Hoàng phẩy ống tay áo nói, nhưng mà lúc này, lại có hai đạo thân ảnh buông xuống, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, cười nói:


- Không ngờ di tích còn có Thánh Nhân tồn tại, một khi cổ Thánh Nhân muốn thấy Lâm Phong, Lâm Phong phải đi đến đó.



- Cái đó và ngươi không có quan hệ?


Thiên Tứ Thánh Hoàng lạnh lùng quét mắt nhìn những người này, bọn họ cũng là một đời Thánh hoàng của các hoàng triều.


- Cổ Thánh Nhân chính là tổ tiên các hoàng triều của Kỳ Thiên Thánh Đô, chúng ta tự nhiên tôn kính họ.


Người nọ nhàn nhạt nói. Lâm Phong nhìn thấy người này, thần sắc trở nên lạnh lùng hơn, xem ra Thiên Hồn Thánh Nhân thật sự là một cổ Thánh Nhân, bởi vậy những người này mới nịnh hót như thế, muốn mượn thân thể hắn làm lô đỉnh cho tên kia, để lấy lòng cổ Thánh Nhân, để Thiên Hồn Thánh Nhân có thể ra khỏi tế đàn, đi đến hoàng triều bọn họ.


- Ta sẽ theo các ngươi đến đó.


Lâm Phong nói một câu đạm mạc, khiến cho thần sắc Thiên Tứ Thánh Hoàng ngưng lại, mở miệng nói:


- Lâm Phong, không thể.



- Thánh Hoàng yên tâm, một người gần đất xa trời ngay cả thân thể cũng không còn tồn tại, được những người này tôn xưng là cổ Thánh Nhân thì có gì phải sợ, vãn bối ngược lại muốn nhanh chân đến xem hắn là cổ Thánh gì.


Lâm Phong phất ống tay áo một cái, cước bộ bước ra, bay thẳng đến địa phương Thiên Hồn Thánh Nhân, đám người đều đi theo Lâm Phong, gia hoả này thật can đảm, biết rõ cổ Thánh Nhân muốn thân thể mình làm lô đỉnh, mà vẫn dám chủ động đi gặp, quả thực không biết sống chết. Thánh Hoàng Đại Mạc hoàng triều, Tần hoàng triều vẫn còn nơi này, không chỉ có bọn họ, nơi này còn có nhiều nhân vật cường đại khác, lúc này ánh mắt của bọn họ đang nhìn về phương xa, chỉ thấy một hàng thân ảnh cuồn cuộn mà đến, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười, nói:


- Thánh Vương, Lâm Phong đến rồi.


Ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân xuyên thấu không gian, nhìn về phía Lâm Phong, chỉ thấy đám người Lâm Phong ngự không mà đến, trong đôi mắt hắn không khỏi hiện lên hàn quang, không ngờ tên kia không chết, nếu như vậy thì càng tốt, hắn rất hài lòng với thân thể này, nếu như hắn có thể chiếm đoạt nó, hắn tự tin mình có thể khôi phục thực lực, thậm chí có một tia cơ hội trở về cảnh giới Thánh Vương, trở thành tồn tại Thánh cảnh. Sau khi Lâm Phong đến, thân thể vẫn đứng trong hư không, nhìn chư vị cường giả nói:


- Lâm Phong ra mắt chư vị Thánh Hoàng cùng với các vị tiền bối.



- Lâm Phong, còn không mau ra mắt Thiên Hồn Thánh Nhân.


Thánh Hoàng Tần hoàng triều nhàn nhạt nói.


- Thánh Nhân?


Lâm Phong nhìn về phía Thiên Hồn Thánh Nhân, cười nói:


- Với tu vi này của hắn, Thiên Tứ Thánh Hoàng có thể dùng một chưởng chụp chết, hắn cũng được gọi là Thánh Nhân à?



- Làm càn.


Tần Thánh Hoàng quát lên một tiếng, nói ra một câu lạnh như băng:


- Thánh Nhân phong giết tà linh, tu vi bị hao tổn, mới bị như ngày hôm nay, Thiên Hồn Thánh Nhân coi trọng thân thể của ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi vì ngươi có thể trở thành thân thể của ngài.



- Phải không, sao cái vinh hạnh này Tần hoàng triều không giữ lấy cho hậu bối mình đi.


Lâm Phong cười lạnh đáp.


- Thiên Hồn Thánh Nhân coi trọng thân thể của ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi.


Một cổ uy áp kinh khủng buông xuống trên người Lâm Phong, khiến cho hắn phá lên cười, quát lớn:


- Hắn nói hắn muốn thân thể của ta thì ta phải đưa cho hắn sao.


Chẳng lẽ tính mạng Lâm Phong ta lại do các ngươi quyết định, huống hồ, các ngươi thật sự tôn kính cổ Thánh như vậy?


- Đương nhiên, chư Thánh vì Kỳ Thiên Thánh Đô phong ấn tà linh với di tích chi, cổ Thánh Nhân đều vì hoàng triều.



- Phải không?


Lâm Phong cười nói:


- Tần Thánh Hoàng nói viễn cổ Thánh Nhân ngày xưa đều là người đứng đầu của các hoàng triều, Tần hoàng triều tôn cổ Thánh Nhân kia là chủ?



- Tần Tắc ta một lời đã định, cho dù ngươi có Thập Tuyệt Lão Tiên chống lưng, nhưng mà cổ Thánh xuất hiện thì các hoàng triều đều tôn người làm chủ, thân thể của ngươi cũng phải dâng ra.


Tần Thánh Hoàng dõng dạc nói, không cố ý nhắc đến Thập Tuyệt Lão Tiên, hiển nhiên hắn vẫn có chút kiêng kỵ người này, nếu không hắn sẽ không cùng Lâm Phong nói lời vô nghĩa, trực tiếp bắt lấy là xong.


- Một khi đã như vậy, Tần Tắc, ngươi còn không quỳ xuống cho ta.


Lâm Phong từ trên cao nhìn xuống, khoanh tay mà đứng, nhìn Tần Thánh Hoàng lạnh lùng nói, khiến cho ánh mắt đám người ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, không phải gia hoả này điên rồi chứ.


- Ngươi nói cái gì?


Tần Tắc cũng sửng sốt nói.


- Hừ.


Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy tâm niệm hắn vừa động, từng cỗ Thánh linh hiển hoá ra trước người hắn, phiêu phù trước mặt mọi người:


- Thiên Hồn lão nhân, nếu như ngươi là cổ Thánh, ngươi cũng nhận ra thần thông của ta chứ.



- Thánh Linh Tạo Hóa Công!


Đồng tử Thiên Hồn Thánh Nhân ngưng lại, tuy Thánh linh của Lâm Phong còn rất nhỏ yếu, nhưng nó đích thật là Thánh Linh Tạo Hóa Công.


- Nếu ngươi đã biết thì chuyện kia dễ làm rồi, Tần Tắc, vừa rồi ngươi nói muốn tôn cổ Thánh là chủ, Lâm Phong ta trong Thánh Linh hoàng triều bước trên Thánh Đạo Đài ngồi lên Thánh Hoàng tọa tìm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều, bởi vậy được Thánh Linh hoàng triều tôn thành Thánh Hoàng tử, không nghĩ đến Tần hoàng triều so với Thánh Linh hoàng triều càng thêm tôn trọng cổ Thánh Nhân, muốn tôn cổ Thánh Nhân làm chủ, một khi đã như vậy, Tần Tắc, ngươi quỳ xuống dập đầu với thiếu chủ đi.


Thanh âm phóng đãng không gò bó của Lâm Phong khiến cho thần sắc mọi người run lên, gia hoả này bảo Thánh Hoàng quỳ bái hắn sao? Hơn nữa, hắn nói hắn chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều? Cho nên Thánh Linh hoàng triều mới bảo vệ hắn như thế, tôn hắn làm Thánh Hoàng tử?


- Dõng dạc.



- Làm càn, không tôn trọng tiền bối.



- Tất cả câm miệng.


Lâm Phong chợt quát lên một tiếng, đôi mắt lạnh lùng đảo qua các nhân vật cường giả:


- Vừa rồi các ngươi không nghe thấy Tần Tắc Thánh Hoàng nói như vậy sao?


Muốn tôn cổ Thánh là chủ, ta là Thiếu chủ, các ngươi dám bất kính đối với ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ Tần Tắc Thánh Hoàng dâng các ngươi ra sao?


- Ha ha, Lâm Phong nói đúng đấy, hắn thật chiếm được truyền thừa của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều ta, hôm nay hắn chính là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều ta, vừa rồi Thiên Hồn Thánh Nhân cũng thừa nhận Thánh Linh Tạo Hóa Công, chính là công pháp do tổ tiên ta sáng chế ra, một khi Tần Tắc tôn trọng cổ Thánh như vậy, thì đối với Thiếu chủ cũng phi thường tôn trọng mới phải, quà gặp mặt có thể miễn nhưng ít nhất cũng phải quỳ một gối xuống đất để tỏ lòng tôn trọng chứ.


Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều cười nói, khiến cho sắc mặt Tần Tắc vô cùng khó coi, hắn cứng rắn nói lại:


- Hắn nói chiếm được truyền thừa cũng được sao?



- Tần Tắc, ngươi đang nói cái chó má gì đó, ngươi vừa mới nói cổ Thánh chính là cổ Thánh, muốn Lâm Phong trở thành lô đỉnh, Lâm Phong tìm được công pháp cổ Thánh Nhân thì ngươi lại không thừa nhận, ngươi có còn chút thể diện của cường giả không, hoặc nói người ở đây đều ngốc hết hả?


Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều liên tục cười lạnh. Lúc này Lâm Phong cũng đi ra đứng trước đám đông, lãnh miệt nói:


- Hôm nay Lâm Phong ta đứng chỗ này nhìn xem Thánh Hoàng mạnh mẽ ép Lâm Phong ta trở thành lô đỉnh cho tên Thánh Nhân chó má kia như thế nào?



- Ta cũng muốn nhìn xem, các ngươi lấy cái gì lý do bảo Lâm Phong trở thành lô đỉnh cho tên gọi cổ Thánh Nhân kia, ta còn muốn nhìn một chút Thánh Linh hoàng triều, Chiến Vương Học Viện, Yêu giới Vọng Thiên Cổ Đô, Cổ Giới tộc và Thập Tuyệt Lão Tiên có đồng ý hay không?


Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều tiếp lời, lời nói cực kỳ khí phách, khiến cho nhân tâm cường giả rùng mình. Thánh Hoàng Thánh Linh hoàng triều mang tất cả hậu trường của Lâm Phong nói ra, khiến cho người ta cảm thấy một trận run sợ. Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, cước bộ tiếp tục bước ra, ánh mắt quét về phía Thiên Hồn Thánh Nhân, từng cỗ Thánh linh hiện lên trước người, kiếm ý khủng bố tràn ngập mà ra, khiến cho đồng tử Thiên Hồn Thánh Nhân trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào hắn.


- Xuy.


. . Từng đạo kiếm quang quét ngang hư không, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, Ngũ Sắc Thạch trụ trên tế đàn trực tiếp bạo liệt, khiến cho thần sắc cổ Thánh Nhân bộc phát ra hàn quang cực kỳ đáng sợ, Lâm Phong dám hủy tế đàn của hắn.


- Ông.


. . Hồn lực khủng bố phun ra nuốt vào, bắt đầu hóa thành lực lượng sát phạt, Lâm Phong quét mắt nhìn hắn nói:


- Muốn ta làm lô đỉnh, một cái tàn Thánh cũng không xứng.



- Thiên Hồn Thánh Nhân ta khi nào bị một tiểu bối nhục nhã như vậy, lô đỉnh này ta sớm muộn cũng đạt được.


Con mắt yêu dị của Thiên Hồn Thánh Nhân quét nhìn Lâm Phong, hắn không nghĩ đến lô đỉnh hắn coi trọng cũng có chút bối cảnh, khiến mấy gia hoả Thánh Đế kia có chút kiêng kị, không dám không kiêng nể gì bắt Lâm Phong đưa cho hắn làm lô đỉnh, chúng sợ làm như vậy sẽ chọc giận một số người. Chẳng qua chỉ cần hắn ở đây, Lâm Phong chạy không thoát lòng bàn tay của hắn.


- Ha ha ha ha!


Đúng lúc này, một tiếng khóc cuồn cuộn truyền đến, khiến thiên địa duệ khiếu, khủng bố đến cực điểm.


- Đám tiểu gia hoả Thánh Đế cảnh kia nghe đây, ai có khả năng cởi bỏ xiềng xích trên người chúng ta, ta sẽ khiến các ngươi trở thành cổ Thánh, không cần tôn sùng người khác làm chủ.


Thanh âm này xuyên thấu hư không, từ trong vô tận bay đến, nơi đó chính là ngâm xướng sơn cốc, lực lượng âm ba có thể truyền âm thanh, không để ý khoảng thiên địa, bởi vậy hắn mới có thể tích tụ lực lượng oanh mở di tích. Các Thánh Hoàng ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng về ngâm xướng sơn cốc nhìn lại, cởi bỏ xiềng xích cho ma đầu? Bọn họ có thể trở thành tồn tại cấp bậc cổ Thánh?


- Lời nói của tà linh không thể nghe, bọn họ đều là ma đầu, một khi phá vỡ gông xiềng, sẽ trở thành đại nạn cho Kỳ Thiên Thánh Đô.


Thiên Hồn Thánh Nhân mở miệng nói:


- Các ngươi nhanh chóng tìm cho ta một khối thân thể hoàn mỹ đi.



- Ta là tà linh?


Buồn cười đến cực điểm, ta đến nói cho các ngươi biết, ngày xưa mấy tên cổ Thánh Nhân này cũng cúi đầu trước chúng ta nên mới gây ra đại chiến giữa các Thánh, ta có thể trợ giúp Thánh Nhân đột phá, huống chi các ngươi, chỉ cần các ngươi phá vỡ gông xiềng trên người ta ra, ta sẽ khiến các ngươi có cơ hội tiến nhập Thánh giai. Thanh âm kia không thèm nhìn khoảng cách, lại lần nữa bay đến, khiến cho đám người kinh ngạc run rẩy, nhưng mà không người nào dám nghe theo lời nói này, người bị gông xiềng khoá lại rất cường đại, một khi thả hắn ra bọn họ không thể khống chế được hắn nữa, nếu phán đoán sai lầm thì đó sẽ trở thành tai nạn, hiện tại bọn họ bị gông xiềng khóa lại, nhưng mấy nhân vật Thánh Đế như Thánh Hoàng vẫn không có biện pháp chạm đến. Thiên Hồn Thánh Nhân thì bất đồng, đây là một cổ Thánh bị thương rất nặng nhưng hắn lại là người có lợi cho bọn họ.


- Xem ra nơi này không có chuyện gì nữa rồi.


Lâm Phong nhàn nhạt nói, thân hình lập tức lóe ra mà đi, nhưng khi hắn giẫm chân rời đi, có vài đạo thân ảnh theo sát sau, những người này không phải cường giả Đế cảnh, cũng không phải nhân vật Thánh Hoàng, mà là những thiên tài cùng bước vào bí cảnh với hắn, Thánh Hoàng không có ra mặt đối phó Lâm Phong, nhưng bọn họ thì không cần cố kỵ nhiều. Lâm Phong bước đi thong thả trong hư không, từng đạo thanh âm phá không đuổi sát theo hắn, hơi thở mạnh mẽ nhất là của Vương Tiễn, cả thân hình hắn giống như binh khí ra khỏi vỏ, Lâm Phong chiếm được đầu lâu Thánh Nhân, lấy được bàn chân Thánh Nhân nữa, bọn họ đâu thể để Lâm Phong rời đi nhẹ nhàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play