Ngoài Sơn cốc, bọn người Cơ Thương, Hạ Xán đang chạy ra khỏi nơi đây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào sơn cốc đã đình chỉ dao động âm luật, sắc mặt xanh thẫm.
- Vừa rồi âm sát lực lượng bạo động, chúng ta ởên ngoài khó khăn lắm mới tránh được một kiếp, sợ rằng Tần Hoàng và Lâm Phong khó tránh khỏi chết.
Ngân Cổ Thiên nhìn chằm chằm vào sơn cốc, mở miệng nói. Chỉ thấy sắc mặt Cơ Thương lạnh lùng, nói:
- Cơ Thương, không phải ngươi hy vọng Lâm Phong chết sao?
Hạ Xán thấy Cơ Thương nói vậy thì mở miệng hỏi.
- Đáng tiếc, ta không thể đích thân tru sát hắn, một thế hệ thiên tài, lại chết trong ngâm xướng sơn cốc.
Cơ Thương giống như vì Lâm Phong chết mà cảm thấy bi thương, hắn và Lâm Phong có cừu hận cực kỳ sâu, Lâm Phong quật khởi vì giẫm đạp lên hắn mà thành danh, Cơ Thương rất thống hận Lâm Phong, nhưng hắn không thể không thừa nhận thiên phú của Lâm Phong, một người từng ngưỡng mặt nhìn mình, nhân vật chiến đấu cùng đệ đệ Cơ Vô Ưu của hắn, lại trong ngày vấn đạo Hoàng Bảng đánh bại hắn, người như vậy, mặc dù hắn hận, nhưng tâm vẫn có một tia kính ý đối với Lâm Phong, đó là đối thủ đáng để tôn kính, nhưng hôm nay hắn lại bị chết trong sơn cốc này, Cơ Thương chỉ có thể thầm than đáng tiếc. Lúc này Lâm Phong xuyên qua từng tòa cổ phong, không ngừng xâm nhập vào bên trong sơn cốc, rốt cục hắn cũng thấy được thân ảnh người khổng lồ bị xiềng xích ở kia, người này có tóc dài chạm đến mặt đất, đôi mắt màu trắng bạc, mặc dù bị xiềng xích khoá lại, nhưng mà cỗ khí chất kia vẫn làm cho người ta có cảm giác hắn giống như thượng cổ chư vương vậy, chỉ cần liếc mắt, nhân sinh phải quỳ bái. Lâm Phong nhìn thoáng qua bên cạnh, thần sắc không khỏi khẽ ngưng lại, chỉ thấy phương hướng vòng tròn kia, có hai bàn tay cự đại, cùng với một đỉnh vô cùng khủng lồ, phân ra thành ba phương vị lớn trấn thủ tại chỗ này, giống như đang trấn giữ âm sát lực lượng khủng bố trong này tránh nó lan tràn đi ra ngoài
- Cánh tay Thánh Nhân?
Lâm Phong thân thể khẽ run rẩy hạ, ánh mắt nhìn thấy thân ảnh bị xiềng xích khóa, mở miệng nói:
- Tiền bối có gì phân phó?
- Đợi lâu như vậy rốt cục cũng đợi một người có thể mang thân thể bị tàn phá này đi, tiểu gia hỏa, vận khí của ngươi không tồi đâu, ngươi tìm được hai bàn chân lớn kia, ở đây lại có hai cánh tay và đỉnh lớn, tất cả những thứ đó là thân thể của một vị cổ Thánh Nhân, ngươi cũng thu lại đi, khối thân thể này đối với ngươi mà nói là bảo vật vô thượng, thân thể Thánh Nhân cũng không phải thân thể Vũ Hoàng, Vũ Hoàng rút đi phàm thể, có thể xưng tu luyện thể, nhưng thánh thể mới là thân thể siêu phàm nhập thánh chân chính, bất tử bất diệt.
Thân ảnh kia nói với Lâm Phong mở, khiến Lâm Phong không biết nói gì hơn, trong mắt đối phương mắt, thân thể Vũ Hoàng mới là thân thể rút được phàm thai, trở thành cơ thể có thể tu luyện. Thánh Nhân mới là thân thể hoàn chỉnh. Lâm Phong nhìn lướt qua cánh tay khổng lồ cùng với cự đỉnh, sau đó lại nhìn xiềng xích khóa trên người cường giả nói:
- Thân thể Thánh Nhân đối với tiền bối có gì trở ngại hay sao?
- Đương nhiên, hắn trấn áp lực lượng của ta khiến ta rất khó chịu, ngươi mau lấy chúng đi đi.
Cường giả có đôi mắt màu trắng nói với Lâm Phong. Lâm Phong hiểu được mình không có tư cách ra điều kiện cùng với đối phương, chỉ cần đối phương phun ra một hơi thở đã có thể lấy âm luật giết chết hắn, huống hồ thu hồi thân thể Thánh Nhân, đối với hắn cũng là chuyện rất tốt cớ sao không làm. Lâm Phong rất quyết đoán thu lại cánh tay Thánh Nhân cùng với đỉnh lớn kia lại, chỉ thấy cường giả có đôi mắt màu trắng kia khẽ ngẩng đầu lên, nhìn vào hư không, sau đó hít một hơi thật sâu, giống như rất thống khoái.
- Đa tạ tiểu bằng hữu, kế tiếp, phiến di tích cổ lão này, nên hấp thu một ít không khí mới mẻ rồi.
Viễn cổ cường giả thì thào nói nhỏ một tiếng, lập tức há mồm hít một hơi, trong khoảnh khắc toàn bộ lực lượng âm ba trong sơn cốc hướng tới miệng của hắn hội tụ, giờ khắc này, một luồng âm luật dao động trực tiếp bắn lên trên vòm trời.
- Các lão bằng hữu, cùng đi ra hít thở không khí nhé!
Miệng người này phun ra một đạo thanh âm, trong khoảnh khắc một đạo âm luật vô hình giống như lưỡi dao khổng lồ chém về phương xa, nghiền nát thương khung, giờ khắc này tất cả nhưng địa phương trong di tích đều vang vọng một đạo thanh âm như vậy. Vô số người ngẩng đầu lên, chứng kiến một đạo âm ba khủng bố xuyên thấu bầu trời trên đỉnh đầu bọn họ, khiến thân thể họ phải nằm sấp xuống dưới, loại uy lực này cho bọn họ cảm giác được mình nhỏ bé ra sao. Âm ba khủng bố xuyên thấu ngàn dặm không gian, đi đến chỗ màn trời bị phá vỡ, tiếp tục chém nó ra, tiếng răng rắc vang lên, ánh sáng màu vàng cũng không ngừng tan vỡ, thân ảnh trong quầng sáng màu vàng cũng đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt màu vàng kim sáng chói lộ ra quang mang đáng sợ, nhiều năm như vậy rồi mà lực lượng của bọn họ cũng dần dần khôi phục, mấy lão bằng hữu cũng được giải phóng.
- Phốc xuy!
Lại một đạo âm ba xuyên thấu hư không, chém đến địa huyệt trực tiếp trảm nó vỡ vụn ra, sau đó lập tức nhảy vào vực sâu, toàn bộ vực sâu bắt đầu sụp xuống, thân ảnh hắc ám dưới vực sâu dần dần hiện lên, đầu của hắn khẽ ngẩng, có chút không thích ứng với ánh sáng, đồng tử lạnh như băng khiến cho hư không cũng phải náo động. Rừng rậm vô tận, sơn mạch màu vàng, thế giới bị đóng băng trên trời. . . Từng đạo âm nhận chém qua, tất cả các di tích đều bị loạn động, đám người bước vào trong di tích cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ, sinh linh cũng phủ phục run rẩy. Ngoài di tích, cường giả các hoàng triều vẫn chờ, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía trước, không biết các thiên tài bước vào di tích lần này, có bao nhiêu người bị chết, lại có bao nhiêu người có thể tìm được dấu chân tiền bối. Kinh nghiệm vô số năm qua nói cho bọn họ biết, loại trả giá này để tìm được hồi báo tựa hồ không đáng, hoàng tử cùng công chúa bị chết không ít, nhưng mà sau đó bọn họ lại có đại thu hoạch, dù sao đây cũng là thế giới bị chư thánh niêm phong, cho dù đó chỉ là chút cơ hội, bọn họ sẽ không ngừng thử, chỉ cần có một người thành công tìm được di tích cổ Thánh Nhân hoặc truyền thừa của họ, hoàng triều sẽ phục hưng. Những người này cũng rất im lặng, bọn họ biết, mấy người bước vào di tích sẽ không ra nhanh như vậy.
- Oanh ca!
Một đạo tiếng vang đột nhiên đánh vỡ yên tĩnh, ánh mắt mọi người trở nên cứng đờ, nhìn chằm chằm vào cửa di tích.
- Sao lại thế này?
Trong lòng đám người khẽ run rẩy, tiếng oanh long không ngừng vang lên, khiến cho ánh mắt bọn họ cứng ngắc lại, có người công kích phong ấn.
- Oanh!
Một đạo âm thanh đáng sợ truyền ra, sơn mạch bị phá ra một động khẩu cực lớn, bên trong sơn mạch, xuất hiện một thế giới, điều này làm cho mọi người run rẩy trong lòng, không ngờ phong ấn của Thánh Nhân lại bị phá mở.
- Đã xảy ra chuyện gì?
! Thân thể mọi người cũng khẽ run rẩy lên.
- Nhanh, thông báo cho Thánh Hoàng và tất cả trưởng lão.
- Thỉnh Thánh Hoàng.
Từng đạo thân ảnh lao đi giống như tên bắn, di tích bị phong ấn vô số năm bị người ta phá vỡ từ bên trong, chuyện này có quan hệ quá lớn, nó có ý nghĩa di tích Thánh Nhân sẽ lộ diện dưới ánh mặt trời, tiếp xúc cùng với thế giới bên ngoài.
- Di tích bị phá vỡ?
Thánh Linh hoàng triều, sau khi Thánh Hoàng nhận được tin tức, nhịn không được trong lòng khẽ run rẩy, mấy ngày hôm nay có quá nhiều chuyện chấn động đến hắn, chuyện thứ nhất do Lâm Phong mang đến.
- Di tích bị phá mở rồi!
Thiên Tứ hoàng triều cũng truyền ra âm thanh.
- Ai giết chết con ta, phá vỡ di tích, cho dù ta ngã xuống cũng muốn nhìn bên trong có gì.
Tần hoàng triều có một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền ra. Giờ khắc này, Kỳ Thiên Thánh Đô, hoàn toàn rung chuyển lên, các hoàng triều tụ tập lại, vô số cường giả khủng bố đều hướng đến một phương hướng. Lúc này trong thế giới di tích, đám người bị rung động không yếu hơn bên ngoài, bọn họ chứng kiến lực lượng hủy thiên diệt địa băng qua nên cả kinh không thể nói được gì, người khiếp sợ nhất không thể nghi ngờ là Lâm Phong, lúc này hắn đã rời khỏi di tích, hắn nằm mơ cũng không ngờ tới hắn thu hồi thân thể Thánh Nhân dẫn đến chấn động đáng sợ như thế, có vẻ lúc này đùa hơi lớn rồi. Thiên Hồn Thánh Nhân nhìn thấy hư không bạo động thì thân thể hắn cũng khẽ run rẩy, hắn đuổi giết Lâm Phong tiến vào trong sơn cốc, sau đó phát sinh ra chuyện như vậy, chẳng lẽ đây là thiên ý sao? Trong đôi mắt hắn lập tức lộ ra vẻ kích động, chuyện này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, rốt cục hắn cũng có cơ hội đi ra ngoài rồi. Sở Xuân Thu đứng phía trên đại địa, vừa rồi hắn cắn nuốt lấy một vị cường giả, lập tức xảy ra rung chuyển đáng sợ này, tâm thần thầm than một tiếng, xem ra chuyện tình lại có chút hỏng rồi, nếu không chắc chắn trở thành đích cho mọi người chỉ trích, hơi thở trên người dần dần thu liễm lại, một thân trường bào phiêu động trong gió, Sở Xuân Thu lại khôi phục loại khí chất bất phàm kia, không còn lộ ra khí chất Tà Vương nữa, Thôn Thiên Thánh Kinh bá đạo mà cường đại, thôn thiên nhiếp địa, nhưng mà hắn biết rất rõ, một khi hành động bừa bãi, hắn dễ dàng đưa tới họa sát thân, ai bảo hắn chưa đủ cường đại chứ, đợi khi hắn bước vào cảnh giới Đại Đế, mới là lúc hắn bắt đầu tu luyện, hiện tại hắn còn chưa có nuốt qua nhân vật vương thể! Người ngoại giới đã bắt đầu đặt chân lên di tích, cùng tiến đến chạm mặt với các nhân vật thiên tài, rất nhanh, mọi người đều biết tin di tích bị phá vỡ. Lúc này, tại một phương hướng khác, có cường giả hoàng triều buông xuống, hỏi người trước mặt:
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, sao di tích xuất hiện rồi?
- Không biết, công kích trực tiếp xuyên thấu hư không mà đến, còn di tích tổ tiên ta cũng không nhìn thấy, chỉ có một đầu lâu Thánh Nhân bị Lâm Phong tìm được, bởi vì việc này mà hắn còn dẫn động Ma Vương dưới vực sâu, người nọ chính là tồn tại vô cùng đáng sợ, có thể hắn là cổ Thánh Nhân cũng không chừng.
- Ma Vương, mang ta đi nhìn xem.
Đoàn người hướng tới vị trí địa huyệt mà đi, khi bọn họ đến nơi, vực sâu đã nứt toác ra, hóa thành một lớn động, trong động lớn xuất hiện một tôn Ma Vương khủng bố đang ngẩng đầu nhìn bọn họ, thần sắc lạnh lẽo đến cực điểm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT