Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 2017 - Đầu lâu của Thánh nhân


...

trướctiếp


- Không ngờ đầu lâu kia có thể tồn tại dưới kiếm khí, hơn nữa nó còn không hề mục nát, chẳng lẽ nó của Thánh Nhân sao?


Có người mở miệng khiến tâm thần mọi người run sợ, cho dù nó không phải đầu lâu của cổ Thánh Nhân thì nó cũng là đầu lâu của cường giả tuyệt thế, chỉ có như vậy nó mới có thể tồn tại dưới loại kiếm khí này mà không bị phá huỷ.


- Chúng ta không thể đánh tan luồng kiếm khí này, chúng ta chỉ có thể từ đào xuống lòng đất lấy đầu lâu kia ra.


Mọi người nghĩ âm thầm trong lòng, ngay sau đó có người bắt đầu hành động, từng đạo công kích mang đại địa xung quanh màn kiếm khí kia xé mở, khiến vùng đất bên dưới trở thành chân không, vị trí mọi người đứng càng ngày càng thấp, rất nhanh, bọn họ đã đứng phía dưới kiếm mạc, một phương đại địa bị bọn họ oanh cho không còn.


- Đi ra!


Chỉ thấy bàn tay một người trong đám đông mạnh mẽ hút một cái, đầu lâu kia phát ra tiếng vù vù, giờ khắc này, màn kiếm ý kia như muốn nứt ra, hóa thành từng đạo kiếm quang xé rách hư không, mọi người sinh ra một cỗ ảo giác, bọn họ giống như trơ mắt nhìn kiếm kia ý đâm vào trên người mình, thời gian như đình chỉ lại.


- Cẩn thận.


. . Lâm Phong hét lớn một tiếng, thân thể lao ra, muốn đi đến bên cạnh Mộng Tình đánh tan cỗ kiếm ý kia nhưng mà hắn không kịp, động tác của bọn họ giống như bị chậm lại, trong chớp mắt kiếm quang buông xuống, tiếng xuy xuy truyền ra, kiếm quang xuyên thấu xương vai Lâm Phong, một dòng máu tươi vung vẩy. Hư không giống như bị ngưng kết, tất cả mọi người trầm mặc, cảm nhận áp lực đáng sợ.


- Vù.


. . Rốt cục, Lâm Phong cũng thở ra một ngụm trọc khí thật dài, thời gian giống như trôi qua một hồi lâu rồi, chỗ xương vai chảy ra từng đợt tơ máu, nhưng nó không có lan đến cả thân thể hắn, không chỉ có hắn mà tất cả thiên tài ở đây không có một ai tránh được, tất cả đều bị kiếm khí xuyên thấu thân thể, chẳng qua vết thương ở những bộ vị khác nhau mà thôi.


- Luồng kiếm khí kia yếu ớt như tơ nhện, không có sức giết người, nếu không tất cả mọi người hẳn phải chết không thể nghi ngờ.


Phiêu Tuyết công chúa cũng cảm thấy hoảng sợ, không ngờ bọn họ vừa động vào đầu lâu kia, nó lại có biến hoá đáng sợ như vậy, lúc này, ánh mắt tất cả đều nhìn về phía đầu lâu, chỉ thấy đầu lâu xảy ra biến hóa, nó huyền phù trong hư không, xung quanh có từng đợt từng đợt ý cảnh tràn ra, mặc dù mọi người đứng phía xa, nhưng vẫn có thể cảm thụ được từng đợt từng đợt ý cảnh trong đó, kiếm ý và ảo giác.


- Rất có thể đầu lâu này còn trân quý hơn đạo ấn.


Trong lòng mọi người sinh ra hàng loạt ý tưởng, bên trong ánh mắt có ánh sáng lóe ra, tất cả đều nhìn chằm chằm vào đầu lâu đang không ngừng tràn ra kiếm ý.


- Có lẽ nó thật sự là đầu lâu của Thánh Nhân, trong đó ẩn chứa ý niệm cuối cùng của cổ Thánh Vương.



- Mặc dù đó chỉ là một loại ý niệm, nhưng nó cũng bao hàm võ đạo của cổ Thánh Nhân, đầu lâu kia chính là một trân bảo a.


Mọi người âm thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt dần dần trở nên nóng bỏng, nhưng mà bọn họ lại liếc mắt nhìn lẫn nhau, tuy họ động tâm những vẫn có chút kiêng kị, nhiều thiên tài như vậy, muốn đoạt đầu lâu này trước mắt mọi người không hề dễ dàng.


- Một khi đầu lâu này là đầu lâu của cổ Thánh Nhân, ẩn chứa ý chí của cổ Thánh Nhân, muốn đoạt nó cũng không dễ dàng.


Hầu Thanh Lâm thấp giọng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, trong đầu lâu kia ẩn chứa kiếm ý khổng lồ, cho dù nó là một bộ xương khô nhưng vẫn không tiêu tan, có thể thấy được uy lực của kiếm ý mạnh bao nhiêu. Tất cả mọi người đều yên lặng, rốt cục cũng có người bắt đầu động, chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên phá không bay về phía đầu lâu, tốc độ nhanh như cuồng phong cuốn qua không gian, trong lúc người này bước ra không ngờ không có ai tranh cùng hắn, một đôi mắt bình tĩnh mà trầm mặc làm cho người ta cảm giác thấy sợ hãi.


- Tốc độ của người này thật đáng sợ, nhưng mà trước mặt nhiều người như vậy một mình động thủ, không phải muốn chết hay sao?


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, trong khoảnh khắc cơn lốc cuốn về phía đầu lâu đột nhiên không gian có từng đợt từng đợt kiếm ý khủng bố bạo phát ra, tất cả mọi người đều cảm nhận được cỗ ý chí kinh khủng kia, ý chí Thánh Nhân bất diệt, ai có thể động vào đầu hắn? Năm tháng giống như đông lại, thời không đình chỉ, giờ khắc này mọi người cảm nhận được một cỗ ý cảnh kinh khủng, đó là một vị cường giả viễn cổ tay kiếm quyết, niêm hoa nhất chỉ, kiếm như lá liễu, thời không rút lui, chỉ có một kiếm kia vẫn ở phía trước, tràn ngập mỹ cảm về thời gian, tuy một kiếm này không phải thực chất, nhưng mà nó lại khắc sâu vào trong lòng mọi người.


- Xuy.


. . Từng đợt văn ấn truyền ra, mọi người nhìn thấy cơn lốc dừng lại, thân ảnh vị thiên tài kia lại lần nữa hiện lên, nhưng mà trên người hắn tràn đầy kiếm ý, không có kiếm quang, không có lợi kiếm, chỉ có cỗ kiếm ý kia, giống như tử thần đã tước đoạt sinh mệnh hắn, cỗ ý cảnh kia đã khiến mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể hắn bị xuyên thủng.


- Già Diệp Kiếm Khí.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, khiến cho ánh mắt rất nhiều người trở nên kinh ngạc nhìn về phía hắn.


- Già Diệp Kiếm Khí?


Hoàng tử, công chúa trong các hoàng triều khẽ run rẩy, trong thời kỳ viễn cổ, có một vị Thánh Vương khủng bố tồn tại, hắn là một kiếm tu, thanh kiếm hắn sử dụng tên Già Diệp Kiếm. Già Diệp, tên của một trong các cổ kinh phật môn, Già Diệp phật là vị phật của quá khứ, một kiếm vừa rồi khiến thời gian giống như bị thác loạn, Già Diệp Kiếm, một kiếm chém năm tháng, diệt thời gian, bên trong điển tịch, các Thánh Nhân cũng không muốn đối mặt với nhân vật am hiểu kiếm thuật này, Già Diệp Kiếm chính là Thánh Vương mạnh nhất kiếm thuật nhất.


- Sao ngươi biết được Già Diệp Kiếm?


Phiêu Tuyết công chúa nhìn Lâm Phong hỏi.


- Ta cũng kiếm tu, nên nghe nói qua.


Lâm Phong mỉm cười đáp, hắn không nói thật, việc hắn tìm được truyền thừa của Thánh Linh hoàng triều có quan hệ quá lớn, nếu hắn nói ra chỉ sợ có một số lão quái vật đánh chủ ý lên hắn, phải biết rằng Thánh Linh hoàng triều cũng bắt hắn lưu lại huyết mạch cho họ, nếu không hắn cũng không biết họ sẽ đối phó hắn như thế nào. Người kia bị kiếm ý trong đầu lâu gạt bỏ, mọi người đã tỉnh lại nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi, cước bộ của bọn họ khẽ đi về phía đầu lâu, nhưng vẫn rất cẩn thận, bọn họ đối mặt không chỉ thiên tài chung quanh, mà còn có kiếm ý trong đầu lâu, đó là kiếm ý có thể giết người. Chỉ thấy thân thể Vương Tiễn bên cạnh Yến hoàng tử đột nhiên xuất hiện trong hư không đánh ra một kim bát vô cùng to lớn, kim bát toả ra hào quang vạn trượng, vô kiên bất tồi, cùng lúc đó thân thể Vương Tiễn có một áo giáp hiện lên, bao trùm cả thân hình hắn, nhìn hắn giống như một chiến thần, chân hắn chậm rãi bước về phía trước, kim bát trước người cũng bay về phía đầu lâu.


- Vương Tiễn ra tay rồi, người này am hiểu binh đạo, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, giống như vương trong vạn binh, hắn có thể ngưng tụ binh khí vô hình, phi thường lợi hại, còn có thể quản lý binh khí trong khắp thế gian.


Mọi người thầm nghĩ trong lòng, tay trái Vương Tiễn xuất hiện một khiên giáp, tay phải cầm một thanh trường mâu cự đại màu vàng, dưới chân có cự kiếm loé ra lưu quang, cả thân hình được vũ trang hạng nặng. Ở một phương hướng khác, cũng có người bước ra, người này là Trác Khanh, trên người hắn xuất hiện quang hoa vạn trượng màu vàng nhìn rất khủng bố, sau lưng có gió lốc chậm rãi bay lên không, hư không bị tàn phá, uy áp vô thượng giống như có thể triển áp giết chết tất cả địch nhân, người này có vương thể kim hệ, Kim Cương Bất Diệt Vương Thể, hắn và Vương Tiễn giống nhau, trên người đều khoác một kiện áo giáp, giống như chế tác từ vàng 9999. Xa xa có một đạo thân ảnh bay tới, dung mạo người này giống như tiên tử, hư không trước người nàng giống như bị thác loạn vặn vẹo, một cỗ uy áp đáng sợ từ trên người nàng tràn ngập ra, Cổ Dao Tiên Tử. Sở Xuân Thu cũng đến, chân hắn khẽ bước ra, trên người xuất hiện từng tôn cổ vương, lực lượng thôn thiên bao phủ hư không, giống như chư vương thời thượng cổ, không ai dám khinh thị thực lực Sở Xuân Thu, vô luận thiên phú, hay sức chiến đấu, Sở Xuân Thu đều đã chứng minh qua, trong sự kiện vấn đạo Hoàng Bảng tại Thánh Thành Trung Châu, hắn đã biểu hiện ra chiến lực làm cho người ta sợ hãi, sau này hắn lại bước lên Thánh Đạo Đài trong Thánh Linh hoàng triều, ngoài Lâm Phong ra hắn là người thứ hai có tiềm chất Thánh Nhân, hơn nữa tu vi và cảnh giới của hắn đều không giống Lâm Phong, Lâm Phong có thiên phú rất mạnh, nhưng cảnh giới chỉ đến trung vị Hoàng, chiến lực còn đáng hoài nghi, thiên phú Sở Xuân Thu xếp sau Lâm Phong nhưng cảnh giới của hắn lại là thượng vị Hoàng, am hiểu thôn thiên lực, dự uy hiếp của Sở Vương và kẻ điên Sở gia ngày xưa khiến mọi người kiêng kị Sở Xuân Thu hơn Lâm Phong. Không chỉ bọn họ làm động tác mà những người khác cũng bắt đầu rục rịch, Cuồng Ngưu, Doanh Mạc, cường giả Hạ gia, Yến hoàng tử, trên người bọn họ đều có hơi thở mạnh mẽ, cước bộ hướng tới đầu lâu kia, đầu lâu này là bảo vật đầu tiên bọn họ phát hiện, rất có khả năng nó là bảo vật của thân ảnh màu đen lúc nãy, có thể thân ảnh đó từng bị đầu lâu của Già Diệp Thánh Vương giết chết, chiếc đầu lâu kia ẩn chứa ý chí của Già Diệp Thánh Vương bên trong, nên người các hoàng triều rất khó chạm đến! Trên người Lâm Phong cũng có từng luồng hơi thở tràn ra, hắn cũng tùy thời chuẩn bị xuất thủ, những người này không có chú ý hắn như Sở Xuân Thu lại là chuyện tốt, đương nhiên, hắn biết một khi hắn lấy được đầu lâu, rất có khả năng sẽ trở thành đích cho mọi người công kích, nhưng dù vậy đến lúc tất yếu hắn vẫn sẽ lấy! Đầu lâu Cổ Thánh Nhân hắn muốn chắc rồi, không nói đến việc trong đầu lâu ẩn chứa kiếm ý có tác dụng đối với hắn, mà chỉ cần cảm giác thời gian ngưng lại kia cũng rất tốt, nếu đưa nó cho Nhược Tà cảm ngộ thì tuyệt đối đạt được chỗ tốt lớn, Nhược Tà am hiểu lực lượng thời gian nên hắn đã bắt đầu đi theo một phương hướng phi phàm, một khi Nhược Tà có thể mang thời gian ẩn vào trong đó, hắn sẽ là một tồn tại siêu cấp khủng bố!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp