Tuyết Thần Phong sửng sốt trong nháy mắt, hai tay lập tức ngưng ấn, một cỗ lực lượng cực hàn đóng băng thân thể hắn lại, trong nháy mắt cả người hắn được bao trùm bởi một tầng băng giáp kinh khủng, khối băng kia mang thân thể hắn chôn vùi vào bên trong.
- Oanh Tạch.
..! Cổ ấn như lưu tinh oanh trên thân giáp, một vết nứt dài hẹp xuất hiện trong khoảnh khắc, thân thể Tuyết Thần Phong bị đánh bay ra ngoài, áo giáp băng vỡ nát nhưng lực lượng kinh khủng vẫn đánh lên nhục thể hắn như trước, khiến cho thân thể hắn cong lại, hộc ra mấy ngụm máu tươi, khuôn mặt vốn trắng nõn giờ phút này lộ ra vẻ trắng bệch. Một ngọn gió xẹt qua, thân thể Lâm Phong đi tới trước mặt Tuyết Thần Phong, thân ngoại hoá thân dung nhập vào bên trong bổn tôn, ánh mắt ngạo nghễ nhìn đối phương, bình tĩnh nói:
- Người như ngươi cũng kiêu ngạo, thật đáng buồn.
Dứt lời, Lâm Phong vẫy tay, thân hình lóe ra, quay trở về thiên trụ, lần này hắn tiến lên vị trí của Tuyết Thần Phong, đệ thất tịch của Hoàng Bảng. Tuyết Thần Phong cùng cường giả Tuyết tộc đều cảm thấy trên mặt nóng bỏng, chuyện này giống như một cái bạt tai đánh vào trong lòng bọn hắn, khiến bọn họ cảm giác cực kỳ khó chịu, thể diện Tuyết tộc cũng mất hết. Bùi Đông Lai chuyển ánh mắt nhìn về phía Ngân Cổ Thiên, nói:
- Lâm Phong đã tiến lên vị trí thứ bảy, bây giờ ngươi có cơ hội khiêu chiến Tuyết Thần Phong rồi đó, ngươi lựa chọn chiến hay không chiến?
- Đương nhiên phải chiến.
Ngân Cổ Thiên nhẹ gật đầu, Bùi Đông Lai lại nhìn về phía Tuyết Thần Phong nói:
- Hiện tại ngươi muốn chiến, hay cần tĩnh dưỡng trước?
Ánh mắt Tuyết Thần Phong hiện lên một đạo hàn quang chói mắt, vọt tới vị trí của Ngân Cổ Thiên, hắn làm sao dễ dàng tha thứ cho mình.
- Lăn ra đây!
Giọng nói trầm thấp của Tuyết Thần Phong vang lên, khiến ánh mắt Ngân Cổ Thiên trở nên lạnh lẽo, hai con ngươi màu bach tràn ngập hàn ý. Ngân Cổ Thiên đạp chân xuống đất bước ra ngoài, hắn và Tuyết Thần Phong lần thứ hai chạm vào nhau, lần này Tuyết Thần Phong chiến đấu so với lúc chiến cùng Lâm Phong càng thêm cuồng bạo, giống như rơi vào trạng thái điên cuồng, đại khai đại hợp, thiên địa đóng băng, thấy một màn như vậy người Ngân tộc đều trở nên kinh hãi khiếp đảm, Ngân Cổ Thiên lo lắng, Tuyết Thần Phong mang tất cả lửa giận trút lên người Ngân Cổ Thiên. Cuối cùng Ngân Cổ Thiên thất bại, bị Tuyết Thần Phong hóa thành băng nhân.
- Hạ thủ lưu tình!
Ngân Thụy nhìn thấy Tuyết Thần Phong không chịu từ bỏ thì quát một tiếng, khiến Tuyết Thần Phong hướng ánh mắt nhìn lại, lập tức hừ lạnh một tiếng, hung hăng vung một chưởng đánh lên người Ngân Cổ Thiên đã bị đóng băng, đánh bay thân thể hắn ra ngoài lần thứ hai. Ngân Thụy thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên sắc mặt hắn rất nhanh lạnh xuống, Tuyết Thần Phong thật vô liêm sỉ, bị Lâm Phong đánh bại lại trút giận lên người Ngân Cổ Thiên, hôm nay vấn đạo Hoàng Bảng, tốp mười tranh phong, Ngân Cổ Thiên không có năng lực nhúng tay vào, bị những người kia kéo xuống một bậc, điều này làm cho hắn cực kỳ khó chịu.
- Lâm Phong!
Ngân Thụy hướng ánh mắt về phía Lâm Phong nhìn lại, giống như mang Lâm Phong trở thành đối tượng hận thù, đồng tử hắn lạnh như băng. Sau khi đánh xong trận này, vị trí thứ tám, thứ chín, thứ mười và thứ ba trên Hoàng Bảng đã được định đoạt, Tuyết Thần Phong, rơi xuống vị trí thứ tám Hoàng Bảng, Ngân Cổ Thiên ở vị trí thứ chín, Vương Chung thứ mười. Mà cách nhìn của mọi người đối với Lâm Phong cũng có sự thay đổi, cổ ấn thần kỳ, năng lực trận pháp cường thịnh, giúp hắn đánh bại Tuyết Thần Phong, đá Tuyết Thần Phong xuống dưới, lúc này vị trí thứ sáu ở Hoàng Bảng là Thạch Vân Phong, hắn khiêu chiến Đấu Chiến Tăng thất bại, nên bài danh đã được cố định, hắn mà một mực ở vị trí thứ sáu thì Lâm Phong cũng vô phương tiến lên, nếu Lâm Phong có thể tiến lên phía trước một bước, hắn sẽ đẩy Thạch Vân Phong đi xuống một bậc.
- Thạch Vân Phong và Tuyết Thần Phong không có giao thủ chính diện, nên không biết thực lực hai người chênh lệch như thế nào, nhưng nhìn cuộc chiến kinh thiên động địa của Thạch Vân Phong và Đấu Chiến Tăng, công kích của hắn cường bạo hơn Tuyết Thần Phong không ít, Lâm Phong muốn đối phó hắn rất khó, càng tiến về phía trước thì Quỷ Lệ cùng với Đấu Chiến Tăng càng mạnh hơn.
Mọi người âm thầm tính toán xếp hạng sau cùng của Hoàng Bảng, chỉ sợ cuối cùng Lâm Phong sẽ có bài danh thứ trên Hoàng Bảng, Sở Xuân Thu và Lâm Phong là hai người có bước tiến lớn nhất trong lần tranh đoạt Hoàng Bảng này, nhất là Sở Xuân Thu, cường thế bước chân vào vị trí thứ ba, thực lực khiến người khác phải thán phục. Đương nhiên, Đấu Chiến Tăng vẫn có cơ hội tranh hùng cùng Sở Xuân Thu như trước, dù sao bọn họ cũng đều bắt đầu trên người Quỷ Lệ, hai người đều đánh bại Quỷ Lệ, nhưng hai người bọn lại chưa từng giao phong qua. Quỷ Lệ liên tục chiến bại hai trận, đầu tiên bại bởi Sở Xuân Thu, lần thứ hai bại bởi Đấu Chiến Tăng, chuyện này cũng có nghĩa, trừ phi Sở Xuân Thu và Đấu Chiến Tăng chèn Cơ Thương xếp trước mặt của hắn, hắn mới có cơ hội khiêu chiến Cơ Thương, nếu không bài danh của hắn đã bị cố định tại chỗ này. Ánh mắt Bùi Đông Lai rơi vào người Đấu Chiến Tăng cùng Sở Xuân Thu, cuối cùng hắn nhìn về phía Sở Xuân Thu, mở miệng nói:
- Trận này vốn do Đấu Chiến Tăng khiêu chiến trước, nhưng ta cho rằng, Sở Xuân Thu mà khiêu chiến Cơ Thương trước, thì lần tiếp theo Đấu Chiến Tăng sẽ khiêu chiến ai, cho nên Sở Xuân Thu khiêu chiến trước mới càng hoàn mỹ, Sở Xuân Thu, Đấu Chiến Tăng, các ngươi nghĩ như thế nào?
Hai người đều nhẹ gật đầu, không có ý kiến.
- Cơ Thương, là người phong Vương, Sở Xuân Thu!
Ánh mắt mọi người loé lên, tất cả đều chờ mong cuộc tỷ thí này, Sở Xuân Thu bỗng nhiên nổi tiếng, có thể dao động được vị trí thứ hai của nhân vật đã phong Vương hay không.
- Ông!
Hai đạo thân ảnh cùng đạp chân bước ra, Cơ Thương cùng với Sở Xuân Thu đứng trên hư không, nhìn chăm chú đối phương, trên người lộ ra khí chất không ai bì nổi, giống như hai vị cổ Vương. Thanh Long lại xuất hiện phía sau Cơ Thương, chói mắt vô biên, mi tâm Sở Xuân Thu bộc phát ra tinh thần lực kinh khủng, khiến khí tức trên người hắn lại điên cuồng kéo lên, cả người giống như có được khí thế vương đạo vô hạn, hắn muốn xưng Vương, không có ai có thể ngăn cản, Cơ Thương đã phong Vương cũng không ngoại lệ.
- Tất cả công pháp thần thông của Chiến Vương Học Viện đều lấy chiến lực cường thịnh mà xưng danh, nhưng giờ khắc này Sở Xuân Thu lại cho người ta cảm giác hắn giống như nhân vật được Chiến Vương Học Viện và Tuyên Cổ Học Viện bồi dưỡng ra, hắn không những có chiến khí vương giả ngập trời, mà còn có tinh thần ý chí kinh khủng, giống như chư Vương thượng cổ vậy, mặc kệ ngươi là người phương nào cũng đều phải tránh lui.
Tiếng Thanh Long gào rú truyền ra, chỉ thấy trong tay Cơ Thương hiện ra hư ảnh Thanh Long, đánh về phía Sở Xuân Thu, hình như công kích này chỉ mang tính dò xét, chỉ thấy Sở Xuân Thu đánh ra một quyền, lực lượng mênh mông rung chuyển sơn hà, hư ảnh Thanh Long bị sụp đổ. Cơ Thương bước ra một bước, Băng Diệt Đạo Ý tràn ngập, trực tiếp bao phủ Sở Xuân Thu, đồng thời đôi mắt của hắn cũng nhìn chăm chú vào đối phương, giống như muốn nhìn xuyên thấu đồng tử người đối diện, khiến cỗ tinh thần ý chí kinh khủng của Sở Xuân Thu phải sụp đổ.
- Ý chi Cổ Vương, há lại ngươi có khả năng làm sụp đổ!
Sở Xuân Thu đứng chắp tay, giống như thương thiên to lớn duy ngã độc tôn, cỗ tinh thần ý chí của Cổ Vương trên người hắn điên cuồng bạo phát ra, một luồng lực lượng thôn phệ thương thiên tràn ngập ra ngoài, trong khoảnh khắc Băng Diệt Đạo Ý bị hắn nuốt hết.
- Đạo Ý cũng có thể nuốt?
Đồng tử mọi người co rút lại, cho dù người trong tốp mười Hoàng Bảng cũng bị chấn động trong lòng, trận chiến này ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết được. Sau lưng Sở Xuân Thu, xuất hiện một tôn cổ Vương to lớn, ngạo thị thiên địa, hùng cứ vũ trụ, đồng thời trong hư không cũng xuất hiện một cái hư ảnh, giống như cổ Vương, đứng quanh người Sở Xuân Thu, giờ khắc này Sở Xuân Thu giống như vương giả trong Vương, chấn động nhân tâm.
- Giết !
Một tiếng thét vang lên, chỉ thấy Sở Xuân Thu bước ra một bước, những hư ảnh cổ Vương kia cũng hoạt động theo hắn, đánh giết về phía Cơ Thương, lực lượng tinh thần kinh khủng khiến cho tâm thần Cơ Thương hơi chấn động, hình như tâm trí vô cùng cứng cỏi cũng có một tia dao động. Chỉ thấy Cơ Thương nổi giận gầm lên một tiếng, vũ động hai tay khiến Thanh Long bay lên trời, Băng Diệt Đạo lật úp thiên địa, đánh về phía những hư ảnh cổ Vương kia. Đúng lúc này, Sở Xuân Thu đạp bước đi ra dùng tay chụp một cái, lực lượng thôn thiên hóa thành xoáy nước đáng sợ, Băng Diệt Đạo Ý cũng bị hắn cắn nuốt hết thảy, đồng thời tinh thần ý chí của Cơ Thương cũng bị rung chuyển không thôi, huyết nhục trong thân thể đều bị run rẩy.
- Yêu Nghiệt!
Mấy vị lão giả trong hư không, nhìn xuyên thấu qua mấy tầng mây, về phía Nhân Hoàng đài, họ thấy Sở Xuân Thu bùng nổ thực lực, trong lòng cũng khẽ run lên, Sở Xuân Thu quá yêu nghiệt rồi.
- Chúc mừng mấy lão gia hỏa kia, không những có Doanh Thành sắp xưng đế, mà còn có một Sở Xuân Thu trong tương lai còn mạnh hơn Doanh Thành.
Chỉ thấy tầng mây trong có tổng thể bôn nhân vật lớn ngồi tại bốn phía một bàn cờ thật lớn, trong đó có một vị lão giả nhìn về phía mấy người đối diện cười nói, trong tiếng nói lộ ra vài phần đố kỵ, vận khí Thiên Thần Học Viện thật tốt.
- Thịnh thế ah, lần tranh đấu Hoàng Bảng này, tuyệt đối là lần tranh đấu mạnh nhất trong trăm năm qua!
Một vị lão giả của Thiên Thần Học Viện vuốt râu, mỉm cười nói:
- Nhìn Sở gia dốc hết của cải bồi dưỡng Sở Xuân Thu, nhưng ta vẫn hơi nghi hoặc, dùng thế cục của Sở gia hôm nay, bọn họ vẫn còn dưỡng dục ra nhiều ý chí cổ vương như thế cho Sở Xuân Thu sao, hoặc nói đây là đồ vật của lão bất tử kia lưu lại!
- Nhìn hắn và Sở Xuân Thu rất giống nhau, chỉ sợ tương lai Sở gia lại có một vị Sở vương, nhưng không biết hắn có điên giống người kia hay không, tự mình ép mình tu luyện đến điên luôn, cuối cùng bị Quảng Hàn cung khống chế .
Chiến đấu phía dưới càng lúc càng thảm thiết, tuy nhiên những lão gia hỏa này lại trò chuyện rất bình tĩnh. Trong lịch sử Sở gia đã xuất hiện hai nhân vật nghịch thiên, một là Sở vương khai sáng Sở gia, đó là một nhân vật đáng sợ thật sự; sau khi xuống dốc một đoạn thời gian, Sở gia lại xuất hiện một nhân vật điên, hắn rất có khả năng khôi phục lại sự cường thịnh của Sở vương ngày xưa, nhưng đáng tiếc lại chết non, nghe nói bởi vì tu luyện Thôn Thiên Thánh kinh, nhưng Thánh kinh quá bá đạo, khiến người kia gặp ai cũng muốn tru sát, hắn nuốt quá nhiều ý chí của các nhân vật thiên tài nên xảy ra chuyện như vậy, quả thực là một tai họa to lớn, nhưng Sở Xuân Thu so với kẻ điên kia lại khá hơn rất nhiều, không có làm ra chuyện tình khác người, nếu không những đại nhân vật này sẽ đề phòng hắn, tuy Sở Xuân Thu như vậy, nhưng hắn vẫn khiến cho người ta cảm giác được sự đáng sợ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT