Mặc dù Cửu trọng Ma kiếp rất mạnh, nhưng Lâm Phong vẫn có thể dựa vào thân thể chống cự được.

Chỉ có lúc Ma kiếp tấn công trúng Thần Hồn của hắn, hắn mới cảm thấy toàn thân rung chuyển, hồn phách rung động. Sau khi Cửu kiếp kết thúc, thân thể hắn vẫn vững vàng đứng sừng sững như một ngọn núi cao. Lúc cặp mắt sáng như ngọc của hắn mở ra, có kiếp quang lóng lánh xuất hiện. Cùng lúc đó, những đám mây đen trên bầu trời cũng bắt đầu tán đi, để cho những tia sáng mặt trời từ từ bao phủ mặt đất. Lúc đám người xung quanh thấy cảnh đó, cảm đám mới thở dài một hơi, nhưng trái tim của họ vẫn có chút không bình tĩnh. Người này rốt cuộc là ai? Tại sao vừa mới trải qua pháp tắc quán thể, lại bị Thiên Ma kiếp lực công kích? Sau đó có vài người mạnh dạn bay đến trước người Lâm Phong, khiêm tốn hỏi Lâm Phong:


- Chúc mừng các hạ đã đột phá thành công.


Không biết các hạ là ai? Những Lâm Phong chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, làm cho đám người đó cảm thấy như đang bị một con cự thú nhìn chằm chằm, thầm nghĩ trong lòng: “Mặc dù tu vi của người này chỉ có Trung Vị Vũ Hoàng, nhưng tại sao ánh mắt của hắn lại đáng sợ như vậy.” Ngay sau đó, bọn họ lại thấy đóa Thanh Liên dưới chân Lâm Phong đột nhiên bay lên trời, mang hắn rời đi. Khiến mọi người dù muốn truy kích để hỏi cho rõ, nhưng sau khi suy nghĩ lại bọn họ liền buông tha. Lâm Phong lựa chọn sơn mạch hẻo lánh này vì không muốn làm ra động tĩnh quá lớn. Dù sao dị tượng khi đột phá gông cùm xiềng xích của hắn cũng quá mức dọa người. Ngay khi Lâm Phong vừa bước vào Chiến Vương Học Viện, hắn đi thẳng đến mật thất, tiến vào Vũ Hồn Thế Giới một lần nữa. …… Thiên Trạch Cổ Thụ và Thanh Liên đã trở vị trí cũ của nó. Lúc này, Lâm Phong đang đứng trên Thanh Liên, tỏa ra các loại pháp tắc. Mà Thanh Liên cũng đang tỏa ra khí tức bao dung, từ từ dung hợp với những pháp tắc của Lâm Phong. Nhờ hành động trồng Thiên Trạch Thần Mộc trong cơ thể, Lâm Phong mới có thể cảm nhận được pháp tắc, rồi lại dùng Thanh Liên Đạo Ý làm cho pháp tắc của hai thế giới hòa trộn. Cuối cùng, hắn đã thành công khống chế được pháp tắc tại thế giới bên ngoài. Sau một lúc lâu, khi Lâm Phong vươn tay ra, trong tay hắn tỏa ra từng luồng khí tức kỳ diệu, khiến cho các loại pháp tắc của hắn hòa trộn với nhau. Nhưng vẫn thiếu một chút thứ gì đó, nên vẫn không thể dung hợp hoàn toàn.


- Hày… Mặc dù đã cảm ngộ được Thanh Liên Đạo Ý.


Nhưng ta cũng mới chỉ vừa bước vào con đường tầm đạo mà thôi. Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi lập tức đứng dậy, từ từ đi đến Ma đầm. Sau đó, hắn trực tiếp đi vào bên trong Ma đầm, bắt đầu thừa nhận nỗi thống khổ của Thiên Ma Giải Thể. Lấy thực lực hôm nay của hắn và thân thể kinh khủng sau khi được Thiên Ma kiếp gột rửa, hắn bây giờ có thể thừa nhận thêm một lần Thiên Ma Giải Thể. Mặc dù nỗi đau khi Thiên Ma Giải Thể rất kinh khủng, nhưng lại có thể làm cho cơ thể hắn càng thêm cường đại. Không bao lâu sau, cơ thể Lâm Phong đã hoàn thành Thiên Ma Giải Thể. Vào lúc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn ngập sức mạnh, chỉ cần hắn vung tay một cái, thiên địa đã chấn động liên hồi. Cường độ cơ thể của hắn lúc này đã ngang với cường độ cơ thể của Thượng Vị Hoàng, nên tất cả công kích cấp Trung Vị Hoàng đã không thể rung chuyển được hắn nữa. Dù cường giả Thượng Vị Hoàng muốn làm dao động cơ thể của hắn cũng không dễ dàng. Với sức mạnh bây giờ của cơ thể, hắn có thể dễ dàng hạ gục một cường giả Thượng Vị Hoàng. Đương nhiên có điều kiện, hắn đánh trúng đối phương. Sau khi điều khiển được pháp tắc tại ngoại giới, đột phá cảnh giới, gia tăng cường độ thân thể, Lâm Phong chỉ còn có một điểm thiếu sót, chưa thể hoàn toàn khống chế được sức mạnh của Đạo. Nếu nhưng hắn có thể bù đắp thiếu sót này, các loại pháp tắc của hắn có thể chính thức hòa trộn với nhau, phát huy ra ưu thế của kẻ có nhiều loại pháp tắc. …….. Vào lúc này, Lâm Phong đang đứng trước một ngọn núi có một mặt thạch bích bóng loáng. Khi hắn đứng trước thạch bích đó, hắn có thể cảm thấy vô số cổ ấn đang cuồn cuộn xoay tròn, không ngừng bài xích sức mạnh của hắn, khiến hắn không thể không lui lại.


- Phốc, phốc.


. . Mặc dù Lâm Phong không ngừng lui về phía sau, nhưng đôi mắt đen nhánh của hắn vẫn nhìn chằm chằm những cổ ấn kia, trong thức hải của hắn cũng bắt đầu điên cuồng suy diễn bản chất của cổ ấn. Theo cảm nhận của Lâm Phong, những Phù Thế Ấn đó ẩn chưa một loại lực lượng kỳ lạ, có thể giúp ích cho hắn, nên hắn đang muốn cảm ngộ nó. Sau khi bị đẩy ra khỏi phạm vi của cổ ấn, Lâm Phong lại chậm rãi bước vào trong, lần lượt cảm ngộ sự biến hóa của cổ ấn. Cứ như thế lặp đi lặp lại, Lâm Phong thậm chí còn quên mất cả thời gian, hoàn toàn chìm vào trong những biến hóa kia. Một ngày kia, trong thức hải Lâm Phong xuất hiện hiện vô tận cổ ấn từ bốn phương tám hướng lao đến. Vào lúc này, Lâm Phong có thể nhận thấy những cổ ấn đó không phải cổ ấn, mà là lực lượng của một thế giới. Trong những cổ ấn đó có ẩn chứa tất cả pháp tắc và sức mạnh của một thế giới đã được dung hợp một cách hoàn mỹ, tuy hai mà một.


- Với tu vi của ta bây giờ, không thể phá giải Phù Thế Ấn được.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi quay người rời đi. Đến hôm này, dù hắn có đi vào, cũng rất khó lĩnh ngộ thêm điều gì về Phù Thế Ấn, nên hắn quyết định trở về. ……. Sau hơn một năm, Lâm Phong mới chính thức trở về Thiên Đài. Khi hắn vừa mới đi ra, hắn đã gặp ngay Vân Thanh Nghiên đang đi tới, mỉm cười nói:


- Cái tên này, ngươi rốt cục cũng chịu xuất quan rồi sao?


Nếu cảnh giới trực tiếp biểu hiện của ngươi đã là Trung Vị Vũ Hoàng, thì thực lực của ngươi chắc đã có tiến bộ rất lớn.


- Ngươi cũng không kém ta mà.


Có khí tức vững chắc nhưng thế này, tu vi chắc cũng đã đạt đến Trung Vị Hoàng đỉnh phong chỉ cách Thượng Vị Vũ Hoàng một bước nhỏ thôi nhỉ? Lâm Phong vừa cười vừa nói. Lúc hắn gặp Vân Thanh Nghiên lần đầu, tu vi của nàng mới chỉ đến Trung Vị Hoàng, nhưng hôm nay đã đến Trung Vị Hoàng đỉnh phong rồi.


- Thì tính sao, so với ngươi, ta vẫn kém xa.


Vân Thanh Nghiên chép miệng cảm thán. Hơn một năm trước, Lâm Phong đã chém Tông Khuyết, đánh bại Thạch Hạo Thiên, cường thế bước lên vị trí thứ tư của Thiên bảng, rồi chiến một trận với Cơ Thương. Nên có rất nhiều người đều suy đoán, thực lực chân chính của Lâm Phong đã có khả năng đánh bại người đứng thứ ba trên Thiên bảng. Không biết sau một năm, thực lực của hắn đã tiến bộ đến mức nào.


- Nhị sư huynh đâu rồi?


Lâm Phong cười hỏi.


- Huynh ấy đã mang theo đám người mới của Thiên Đài ra ngoài lịch lãm rồi.


Mỗi lần trở về, chỉ ở lại vài ngày rồi đi, thật không ngại mệt mà. Vân Thanh Nghiên bĩu môi than vãn.


- Không cố gắn tu luyện như thế, thực lực làm sao có thể tăng nhanh được.


Lâm Phong cười nói, rồi lập tức hướng mắt về phía một người có ánh mắt vô thần đang ngồi gần đó, ngạc nhiên hỏi.


- Kiếm Manh, ngươi có ly khai hả?



- Hoàn cảnh của Chiến Vương Học Viện không tệ lắm, sao ta phải ly khai.


Kiếm Manh tùy ý đáp lại nói. Giọng nói của hắn không bao giờ thay đổi, không nóng không vội, dù gặp phải nguy hiểm tánh mạng, giọng nói hắn vẫn lạnh như vậy.


- Cũng tốt.


Lấy Ý Chí cứng cỏi và quang pháp tắc của ngươi, ngươi nhất định có thể trở thành nhân vật đứng đầu trong học viện. Lâm Phong cười nói. …… Cùng lúc đó, trong một tửu lâu tao nhã tại Thánh Thành Trung Châu, đang có không ít người nhìn phân thân của Lâm Phong chỉ trỏ. Mà bên cạnh phân thân đó còn có Mộng Tình, Tiêu Nhã và Vô thương.


- Ca, hình như bị họ đang đàm luận về ngươi kìa.


Vô Thường thấp giọng nói với Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong không hề nói gì, chỉ tập trung lăng nghe họ đang nói gì.


- Trong đại điển Phong Vương của Cơ Thương, cái tên Lâm Phong này cuồng ngạo vô cùng, đại khai sát giới với Nguyệt môn và Nham môn, khiến cho máu chảy thành sông.


Thậm chí hắn còn đánh với Cơ Thương một trận, mặc dù thực lực không bằng Cơ Thương, nhưng vẫn có thể toàn thân trở lui. Từ chuyện đó có thể thấy được, thực lực hắn mạnh đến cỡ nào. Nhưng sau ngày hôm đó, Hoàng bảng chỉ xếp Lâm Phong vào vị trí thứ 30. Ta tin trong lần vấn Hoàng bảng này, Lâm Phong sẽ leo lên top 20.


- Ngươi đừng quên, ngày vấn Hoàng bảng, chính là ngày Cơ Thương tìm Lâm Phong tính sổ.


Huống hồ, những nhân vật trong Hoàng bảng của Thánh Thành Trung Châu đều không phải hạng tầm thường. Nhất là những người trong Top 30, họ đều đã lĩnh ngộ được Đạo, mà tu vi của họ cũng đã đến Vũ Hoàng đỉnh. Cũng chỉ có những kẻ như Sở Xuân Thu mới có thể vượt qua bọn họ. Tuy Lâm Phong có chiến tích huy hoàng, nhưng vẫn còn kém Sở Xuân Thu khá nhiều, ta thấy hắn xếp ở vị trí thứ 30 đã hợp lý lắm rồi.


- Sở Xuân Thu quả thật rất lợi hại, bây giờ đã bước lên vị trí thứ 20 Hoàng bảng.


Mà tốc độ tu luyện của hắn mới thật sự đáng sợ, cộng thêm Thôn Thiên Đại Đạo uy lực vô cùng, ta nghĩ khó có người nào có thể dễ dàng đánh bại hắn. Từng có người suy đoán, Sở Xuân Thu thậm chí có thể thôn phệ tinh thần và Ý Chí của các thiên tài, hóa thành sức mạnh của mình, nhưng hiện tại hắn vẫn giấu, nên không thể khẳng định được.


- Chuyện đó rất có thể là thật, nhưng không chỉ có Sở Xuân Thu lợi hại.


Ta nghe nói có một nhân vật đáng sợ của Tuyết tộc mới xuất hiện, hắn đã trực tiếp bước chân vào danh sách những cường giả hàng đầu Hoàng bảng. Lúc phân thân Lâm Phong nghe thấy, có một nhân vật lợi hại của Tuyết tộc tới Trung Châu Thánh Thành, sắc mặt hắn không khỏi thay đổi. Không biết sự xuất hiện của người đó có liên quan gì đến Mộng Tình không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play