Lúc Lâm Phong nhìn thấy ba người, hắn nhận ra người thanh niên cầm đầu tên Tuyết Phàm, hắn đã từng gặp họ trong bữa tiệc tại Cơ gia, bọn họ chính là Tuyết tộc.
Khi Mộng Tình quay lại nhìn mấy người Tuyết Phàm, nàng cũng cảm nhận được một luồng khí chất tương tự nàng trên người đối phương. Cộng với câu hỏi nọ, nàng đã đoán ra đối phương đến từ nơi nào.
- Không phải.
Câu trả lời của Mộng Tình khiến cho Tuyết Phàm nhíu mày. Hắn đã tận mắt nhìn thấy nàng xuất thủ khi Thiên Đài giao phong với Nham môn và Nguyệt môn, nên hắn có thể khẳng định, Mộng Tình là Tuyết tộc.
- Để cho ta xem thử.
Khi Tuyết Phàm nói xong, hắn bước lại gần Mộng Tình. Cùng lúc đó, Lâm Phong lại xuất hiện trước mặt Tuyết Phàm, chặn hắn lại.
- Nàng ấy đã nói không phải, là không phải.
Lâm Phong lạnh lùng nói. Sau khi nghe xong, Tuyết Phàm nhìn thẳng vào trong mắt Lâm Phong, trong con mắt của hắn ẩn chứa một luồng hàn ý vô cùng rét lạnh, như muốn đóng băng thần hồn Lâm Phong. Mà nhiệt độ xung quanh dường như cũng bị đôi mắt đó ảnh hưởng, không ngừng giảm xuống. Lúc hắn thấy Lâm Phong đã bị một tầng sương giá bao trùm, Tuyết Phàm lạnh lùng mở miệng nói:
- Dù ngươi có thực lực mạnh mẽ đến đâu, thì trước mặt Tuyết tộc, ngươi vẫn phải im lặng, tránh ra.
Vì là một thành viên của Tuyết tộc, nên các thế lực của Thánh Thành Trung Châu đều rất nể mặt Tuyết Phàm. Mà thực lực của hắn cũng không phải dạng vừa, nên Tuyết Phàm rất kiêu ngạo. Nếu hôm nay hắn đã đích thân đi tìm Mộng Tình, hắn phải điều tra cho rõ. Mặc dù tầng sướng giá trên người Lâm Phong ngày càng dày, nhưng hắn vẫn không có ý định tránh né. Đồng tử hắn đang bắn ra từng tia tử khí, trực tiếp vây quanh thần hồn đối phương. Khi bị tử khí bao vây, sắc mặt của Tuyết Phàm trở nên lạnh giá, hàn khí trên người hắn cũng càng lúc càng lạnh, dường như có thể đóng băng cả tử khí.
- Nơi này không phải tuyết tộc, mà là Thiên Đài.
Ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên lên tiếng, rồi bước lên trước một bước. Ngay lập tức, xung quanh hắn xuất hiện ngàn vạn đạo tử vong kiếm khí, những đạo kiếm khí đó hướng về phía Tuyết Phàm. Khiến Tuyết Phàm cảm thấy cả cơ thể hắn đang bị một luồng tử vong kiếm khí bao trùm. Dù hắn cố gắng đóng băng những đạo tử vong kiếm kia, nhưng chúng vẫn còn rất nhiều. Nhưng ngay lúc đó, hắn lại thấy Lâm Phong lại bước lên một bước nữa. Chỉ trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi, tất cả nhưng đạo tử vong khí đó tấn công hắn.
- Láo xược.
Tuyết Phàm không ngờ Lâm Phong lại dám xuất thủ với hắn, nên phản ứng hơi chậm. Lúc hắn bắt đầu xuất thủ, nhiệt độ xung quanh giảm xuống thêm một lần nữa, những bông tuyết trắng muốt cũng bắt đầu rơi xuống. Vào lúc này Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân đông cứng, động tác cũng trở nên trì trệ.
- Đông!
Ngay sau đó, khí thế của Lâm Phong gia tăng nhanh chóng, khiến thiên địa bị một lượng tử khí khổng lồ bao phủ.
- Đặng, đặng, đặng… Thấy vậy, Tuyết Phàm liên tục lui về phía sau, để tránh mũi nhọn của Lâm Phong.
Cùng lúc đó, đám người Thiên Đài cũng bắt đầu tụ hội, đang có ý định bao vây ba người Tuyết Phàm.
- Cút.
Lâm Phong hô to một tiếng, rồi lập tức sử dụng tử vong ma đồng nhìn về phía ba người Tuyết Phàm. Lúc bọn chúng cảm thấy một luồng tử khí đang ào ào tấn họ, hàn khí trên người họ càng thêm băng giám
- Ngươi thật can đảm.
Sau khi nói xong, Tuyết Phàm quét nhìn Thiên Đài một cái, rồi lập tức xoay người đi, nói:
- Rút.
Ngay sau đó, cả ba người bay lên trời, ly khai Thiên Đại.
- Tuyết tộc.
Lúc Ngao Hư nhìn thấy ba người đó rời đi, hắn mới nhỏ giọng nói một tiếng, rồi lại nhìn về phía Mộng Tình. Theo cảm nhận của hắn, Mộng Tình thật có khí chất đặc trưng của Tuyết tộc. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng đi đến bên người Mộng Tình, nắm tay nàng mỉm cười nói:
- Dù Tuyết tộc cũng không thể mang nàng đi.
- Ừm.
Mộng Tình lập tức nở nụ cười đáp.
- Lâm Phong, mặc dù lần này chúng ta đã chiến thắng, nhưng ta lại có cảm giác, con đường phía trước sẽ càng ngày càng khó đi.
Đối thủ của chúng ta cũng sẽ ngày càng lớn mạnh. Nên Thiên Đài nhất định phải cố gắng gia tăng thực lực lên, nếu không sẽ rất thảm. Hầu Thanh Lâm đi đến trước mặt Lâm Phong, mở miệng nói. Cơ Thương tuyệt đối không phải người bình thường, lại có Cơ gia hậu thuẫn. Bây giờ lại thêm sự xuất hiện của Tuyết tộc, nên kẻ địch trong tương lại của Lâm Phong và Thiên Đài vô cùng cường đại.
- Ừm, Nhị sư huynh.
Làm phiền huynh chú ý nhiều hơn đến các vị huynh đệ của Thiên Đài, chỉ cần trở thành thành viên hạch tâm của Thiên Đài, huynh hãy truyền thụ Thiên Diễn Thánh Kinh cho họ. Chỉ có như thế, Thiên Đài mới có khả năng chống lại Cổ tộc. Lâm Phong nhìn Hầu Thanh Lâm, nghiêm túc nói. Sau khi nghe xong, Hầu Thanh Lâm cũng lập tức gật đầu.
- Đệ đang chuẩn bị chỉnh lý sở học, nên sẽ bế quan một khoảng thời gian.
Đệ sẽ lưu một cái Phân Thân bên ngoài, nên có việc gì thì cứ thông báo cho nó. Chư vị huynh đệ phải chú ý cẩn thận một chút. Lâm Phong nhìn mọi người, mở miệng nói.
- Yên tâm đi Lâm Phong, ngươi cứ an tâm tìm hiểu Võ Đạo.
Lấy thiên phú của ngươi, chỉ cần tập trung tu luyện vài năm, đã có thể san bằng sự chênh lệch với Cơ Thương rồi. Đến khi đó, ngươi có thể dễ dàng hạ gục hắn, trở thành Vương giả duy nhất của học viện. Câu nói của Đạm Đài khiến cho mọi người đều nhao nhao gật đầu. Trận chiến hôm nay giữa Lâm Phong và Cơ Thích đã khiến cho bọn họ có động lực để tu luyện, nên bọn họ cũng sẽ cố gắng.
- Đến hôm nay, nhị sư huynh và Lâm Phong sư đệ đều đã ngộ đạo.
Nên chúng ta cũng phải cố gắng lên. Như Tà nhìn mọi người nói. Sức mạnh của đạo quá mạnh mẽ, chỉ vì đạo của Lâm Phong mạnh hơn Tông Khuyết và Thạch Hạo Thiên, nên hắn mới có thể vượt qua sự chênh lệch của tu vi, trực tiếp dùng đạo gạt bỏ Tông Khuyết, đánh bại Thạch Hạo Thiên. Sau khi nghe Như Tà nói, Lâm Phong vừa nhìn mọi người vừa nở một nụ cười. Tất cả thành viên hạch tâm của Thiên Đài đều là nhân vật có thể trấn áp một phương, nên hắn rất yên tâm.
- Ngao Hư, ngươi định khi nào rời di?
Lâm Phong quay sang nhìn Ngao Hư, hỏi.
- Ha ha,.
.. Ta cũng không biết. Đến khi cảm thấy chán, ta sẽ rời đi. Ngao Hư đáp.
- Hảo, Ngao Hư.
Ta có một chuyện muốn phó thác cho ngươi. Ngao Hư lập tức mở miệng nói.
- Đầu Ma Long kia sao?
Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:
- Ngao Ma do huyết mạch của ta dưỡng dục, nên thiên phú của nó tuyệt đối không kém hơn ta, mà nó cũng thừa hưởng rất nhiều năng lực của ta.
Nếu nó được Long Tộc bồi dưỡng, thì chắc chắn sẽ trưởng thành được nhanh hơn, dù sao Ngao Ma vãn là Yêu Long.
- Cũng tốt.
Ngươi cứ đem tiểu gia hỏa kia giao cho ta đi. Sau khi Ngao Hư vừa dứt lời, Lâm Phong triệu hoán Ngao Ma, rồi bảo nó đi theo Ngao Hư. Sau khi xử lý xong chuyện của Ngao Ma, Lâm Phong nhìn về phía Kiếm Manh, mở miệng nói:
- Kiếm Manh.
Bây giờ ngươi có thể ly khai rồi. Sau khi nghe xong, Kiếm Manh không hề nói thêm gì, chỉ lẳng lặng đứng đó. …… Vào lúc này, Lâm Phong đã mang theo Mộng Tình tiến vào Vũ Hồn Thế Giới của hắn. Sau khi được Lâm Phong cải tạo, thế giới này đã càng thêm hoàn thiện. Lúc này, Lâm Phong đang dẫn Mộng Tình đi đến Thiên Trạch Cổ Thụ trong hoàn cung của Tuyết Nguyệt Quốc. Nơi này đã hóa thành một Thanh Liên thế giới, khắp nơi đều có những đóa Thanh Liên có khí tức kỳ diệu. Ở giữ vô số Thanh Liên là một gốc Thanh Liên to lớn, chín cánh hoa của nó không ngừng vũ động, tỏa ra từng luồng khí tức kinh khủng, bao dung tất cả pháp tắc. Mà Thiên Trạch Cổ Thụ bên cạnh nó cũng không ngừng tỏa ra từng sợi pháp tắc, liên tục dung hòa với khí tức của Thanh Liên.
- Đúng là kỳ cảnh.
Lâm Phong cảm thán. Mặc dù hắn đã biết Thiên Trạch Cổ Thụ và Thanh Liên có một mối liên hệ kỳ diệu, nhưng không ngờ lại kỳ diệu đến mức này. Sau đó Lâm Phong bước vào trong Thanh Liên, nhắm nhìn bóng người mỹ lệ đang được Thanh Liên bao bọc, nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve má nàng.
- Lâm Phong.
Sao ta lại cảm giác đóa Thanh Liên này dường như có được sinh mệnh vậy. Còn cô gái trong nó nữa, nàng là ai? Mộng Tình nghi hoặc hỏi.
- Mộng Tình, Thanh Liên này do một vị trưởng bối giúp ta rất nhiều, khi ta còn ở Minh Giới.
Còn cô gái trong đó, là con gái của của ông ấy. Câu trả lời của Lâm Phong khiến Mộng Tình cảm thấy rất tò mò. Nên Lâm Phong kể cho nàng mọi chuyện của hắn ở Minh Giới. Lúc Mộng Tình nghe xong, nàng ấy có chút thất thần, thở dài một tiếng, nói:
- Thanh Liên Thống Lĩnh và Thanh Thanh thiện lương mà lại lại gặp phải tình cảnh này, ông trời thật không có mắt.
- Nàng cũng đừng buồn.
Dù so thì Thanh Liên Thống Lĩnh vẫn còn tồn tại, ông ấy ở đây thủ hộ Thanh Thanh không phải rất tốt sao? Ta tin ông ấy nhất định còn sống, ta có thể cảm giác được. Khi Mộng Tình thấy Lâm Phong an ủi mình, nàng ôn nhu cười, nói.
- Ta cũng cảm thấy Thống lĩnh đại nhân nhất định vẫn còn sống.
Gốc Thanh Liên này chính là ông ấy. Sau đó, Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, cảm thủ sự giao hòa giữa khí tức của Thanh Liên và pháp tắc của Thiên Trạch Cổ Thụ. Không hiểu sao, nhưng hoàn cảnh nơi này rất thích hợp cho hắn tu luyện!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT