Lúc mọi người nghe được câu nói của Vân Thanh Nghiên và Đạm Đài, họ cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
- Mặc dù Cơ Thương chiếm cứ ưu thế, nhưng Lâm Phong đã cùng hắn giằng co đến bây giờ, cũng đã đủ làm cho ta kinh ngạc.
Nói cách khác, Cơ Thương đã bại, dù sao ba năm trước, Cơ Thương đã là người đứng trên đỉnh của Chiến Vương Học Viện, mà Lâm Phong khi đó mới chỉ đến Hạ Vị Hoàng. Đương nhiên không ai cho rằng Cơ Thương có thực lực yếu, trước khi Lâm Phong xuất hiện, tất cả mọi người đều bị thực lực của Cơ Thương thuyết phục. Chỉ cần có Cơ Thương Chiến Vương Học Viện, bọn họ sẽ vĩnh viễn phối hợp với hắn, nhưng cục diện đó đã bị đánh vỡ, mà kẻ đánh vỡ nó lại còn chọn ngày Cơ Thương cử hành Phong Vương đại điển để thực hiện. Sự cường thế của Lâm Phong cho tất cả mọi người thấy được một vị thiên tài khác đang trổi dậy, hắn sẽ cướp đi tất cả vinh quang của tất cả thiên tài trong Chiến Vương Học Viện. Cũng vị trận chiến này, mà địa vị của Lâm Phong sẽ gia tăng không ít, trở nên ngang bằng với Cơ Thương. Có lẽ mấy năm sau, Lâm Phong sẽ hoàn toàn vượt qua Cơ Thương.
- Cùng một thời đại mà Chiến Vương học viện đồng thời có hai người được Phong Vương, quả là chuyện đáng mừng.
Khi mọi người nghe thấy câu nói của Huyền Thiên Lão Tổ, cả đám đều cảm thấy bất ngờ. Mặc dù sau trận chiến này, Chiến Vương Học Viện nhất định sẽ nghĩ tới chuyện Phong Vương cho Lâm Phong, nhưng không nhờ lại nhanh như vậy. Nếu đúng như lời của Huyền Thiên Lão Tổ, Chiến Vương học viện sẽ chính thức bước vào Song Vương thời đại, chuyện này sẽ làm cho Chiến Vương Học Viện bước vào thời kỳ thịnh thế. Phải biết rằng, không phải thời đại nào, Tứ Đại học viện tại Thánh Thành Trung Châu cũng xuất hiện người được Phong Vương. Tỷ như Tuyên Cổ học viện và Xuân Thu Học Viện đều không xuất hiện nhân vật có thể Phong Vương. Mà Chiến Vương học viện lại có đến hai người.
- Song Vương thời đại.
Một học viên âm thầm nói. Có lẽ thời đại này sẽ là thời đại thuộc về Thiên Thần Học Viện và Chiến Vương Học Viện. Thiên Thần Học Viện đã có Doanh Thành được Phong Vương, mà Sở Xuân Thu cũng đã bộc lộ tài năng, có tiềm chất Phong Vương. Có lẽ vào một ngày không xa, hắn cũng sẽ đứng trên Phong Vương thai của Thiên Thần Học Viện. Nhưng Tuyên Cổ học viện và Xuân Thu Học Viện vẫn có cơ hội, dù sao trong học viện của họ vẫn có học viên đó Vương thể. Đến lúc Vương thể trưởng thành, những học viên đó sẽ có thực lực phi thường kinh khủng.
- Phong Vương đại điển hôm nay đến đây kết thúc.
Đa tạ chư vị đã đến dự. Huyền Thiên Lão Tổ nhìn về phía mọi người, khách khí nói, rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong:
- Chuyện hôm nay, dừng tại đây.
Từ nay về sau, trong học viện không được phát sinh chuyện nào như lần này nữa. Sau hôm nay, mọi người phải bỏ qua tất cả chuyện cũ. Khi Huyền Thiên Lão Tổ nói xong, sắc mặt tất cả mọi người đều ngưng lại. Cùng lúc đó, Cơ Thương liếc nhìn Lâm Phong một cái, nói một câu, rồi xoay người rời đi.
- Lâm Phong, ta sẽ chờ ngươi trên Hoàng bảng Sau khi, Lâm Phong nghe xong, hắn lộ ra vẻ nghi hoặc, Hoàng bảng là cái gì?
Sai hắn chưa từng có nghe ai nói qua. Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhao nhao nhìn về phía Lâm Phong. Sau khi đánh xong một trận này, Lâm Phong tất nhiên sẽ được đưa vào Hoàng bảng, mà vị trí của hắn rất có thể sẽ không thấp hơn top 30, nhất chiến thành danh a. Thánh Thành Trung Châu là nơi thiên tài hội tụ, Tứ đại học viện cũng có vô số nhân vật rước xưng Thiên Kiều Chi Tử. Nhưng chỉ có những người trên Hoàng bảng và Đế bảng, mới được cả Thánh Thành Trung Châu chú ý. Đế Bảng là nơi dành cho tất cả những nhân vật đứng đầu tại Thánh Thành Trung Châu, họ đều là cường giả danh chấn cổ kim. Còn Hoàng bảng chính là nơi dành cho những thiên tài. Những người được xếp hạng trên Hoàng bảng đều là những người có thiên phú trác tuyệt, tỷ như Vương thể
- Lão Tổ tiền bối.
Ngay lúc Huyền Thiên Lão Tổ đang chuẩn bị rời đi, Lâm Phong hướng mắt nhìn về phía Huyền Thiên Lão Tổ, chậm rãi mở miệng nói.
- Lâm Phong, ngươi còn có chuyện gì sao?
Huyền Thiên Lão Tổ mở miệng hỏi.
- Vãn bối còn cần một cái công đạo.
Lâm Phong nhìn Huyền Thiên Lão Tổ, bình tĩnh nói:
- Thiên Đài đã dùng nhiệt huyết của mình, tự cho mình một cái công đạo.
Nhưng vẫn còn chưa đủ, vãn bối còn cần một cái công đạo nữa. Vừa dứt lời, Lâm Phong dùng đôi mắt đen kịt của hắn nhìn về phía tên chấp pháp giả kia. Mà khi tên chấp pháp giả kia nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng của Lâm Phong, hắn cảm thấy một luồng lãnh ý chạy dọc sống lưng. Vào lúc này, hắn đang cảm thấy vô cùng hối hận, vì lúc trước làm quá lố, triệt để đắt tội Thiên Đài, nên Lâm Phong mới tính sổ hắn. Mặc dù thế giới này không có tuyệt đối công bình, nhưng khi Lâm Phong chứng minh được thực lực bản thân, thì hai “công bình” này sẽ được lấy ra lại. Công bình chỉ thuộc về kẻ mạnh. Mà khi hắn nhìn thấy Huyền Thiên Lão Tổ nhìn về phía hắn, hắn càng cảm thấy băng giá hơn. Vì một người có tiềm chất Phong Vương, học viện sẽ hy sinh hắn, để lôi kéo đối phương.
- Chấp pháp bất công, làm trái với quy tắc của chiến đài, sĩ nhục học viên.
Ngươi thân là chấp pháp giả của học viện, nên hẳn phải rõ sẽ bị xử như thế nào. Mỗi câu nói của Huyền Thiên Lão Tổ đều khiến cho chấp pháp giả cảm thấy như đang rơi vào trong hầm băng.
- Lão Tổ thứ tội.
Tên chấp pháp giả kia quỳ một chân trên đất, không hề giảo biện, bây giờ hắn chỉ có nhận tối mới còn đường sống, nếu không chỉ có con đường chết.
- Niệm tình ngươi đã là người của Chiến Vương Học Viện nhiều năm, lại từng có cống hiến với học viện.
Nên ta chỉ phế một tay của ngươi và trục xuất ra khỏi học viện. Ngươi có ý kiến gì không? Khi giọng nói bình thản của Huyền Thiên Lão Tổ vang lên lần nữa, tên chấp pháp giả kia thở phào nhẹ nhỏm. Mặc dù bị Huyền Thiên Lão Tổ hoàn toàn phế bỏ một cánh tay, nhưng hắn vẫn cảm thấy đây đã là kết cục tốt nhất. Nếu theo đúng quy định, hắn sẽ bị phế bỏ tu vi.
- Đa tạ Lão Tổ.
Người nọ dập đầu, lập tức đưa tay ra. Huyền Thiên Lão Tổ chỉ phất tay một cái cánh tay của tên chấp pháp giả kia đã hoàn toàn bị hủy diệt, biến mất không thấy gì nữa.
- Ngươi đi đi.
Sau khi Huyền Thiên Lão Tổ nói xong, người nọ đứng dậy, khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ mổ cái, rồi lập tức rơi đi. Lúc hắn ly khai, hắn có thể cảm thấy trong ánh mắt của Lâm Phong đã không còn hận ý, khiến cho hắn chỉ cảm khái thế sự vô thường. Lúc trước, Lâm Phong chỉ là một kẻ xếp trên Nhân bảng vô cùng nhỏ bé, còn hắn là chấp pháp giả cao cao tại thượng. Mà hôm nay, Lâm Phong đã trở thành kẻ sắp được Phong Vương, còn hắn lại bị đuổi khỏi học viện. Sau khi nhìn người nọ rời đi, Huyền Thiên Lão Tổ nhìn về phía Lâm Phong, hỏi:
- Lâm Phong, ngươi đã vừa lòng chưa?
- Đa tạ Lão Tổ.
Lâm Phong lập tức khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ, đáp. Học viên có thể làm được một bước này, hắn cũng không có gì có thể nói nữa. Thứ hắn muốn, chỉ là thái độ của học viện mà thôi. Kể từ hôm nay, trong Chiến Vương Học Viện đã không có người dám ức hiếp Thiên Đài nữa. Mà đám người của Thiên Đài bây giờ đều trải qua Đoạt Thiên Môn cải tạo thiên phú, khiến cho bọn chúng đều trở thành tuyệt diễm thiên tài, có thể sáng ngang với Thanh Phượng. Cộng thêm tất cả bọn họ đều tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh, nên thiên phú của họ đều được phát huy một cách tối đa. Tỷ như Nhị sư huynh Hầu Thanh Lâm, huynh ấy đã lĩnh ngộ được Luân Hồi Đạo, sớm muốn gì huynh ấy cũng vượt qua Cơ Thương. Cái gọi song Vương thời đại, thật sự khinh thường Thiên Đài ta a.
- Ngươi cũng quay về đi.
Sau khi Huyền Thiên Lão Tổ nói xong, Lâm Phong khẽ gật đầu, dẫn Thiên Đài rời đi. Vào lúc này, tất cả người bên Thiên Đài đều cảm thấy vô cùng hưng phấn. Sau một khoảng thời gian dài thừa nhận khuất nhục, vào ngày hôm nay, Thiên Đài đã đòi lại cả vốn lẫn lời, cái cảm giác này quá ư sung sướng. Mà thực lực của Lâm Phong cũng khiến cho bọn họ cảm thấy vừa chấn động vừa vui mừng. Mà sau khi Thiên Đài rời đi, những người đến đây xem lễ cũng liên tục tán đi, lần lượt ly khai Chiến Vương Học Viện …….. Một lúc sau, bên ngoài phủ đệ của Thiên Đài xuất hiện ba bóng người chậm rãi đi đến. Ba người này đều mặc bạch y, nam thì tuấn dật vô cùng, nữ lại mỹ lệ vô song, làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
- Người đang tới, là người phương nào?
Khi ba người đó đến ngoài cửa Thiên Đài, lập tức có một người Thiên Đài ngăn lại. Khiến cho người thanh niên cầm đầu hơi khẽ nhíu mày, nói.
- Ta muốn gặp một người.
Người thanh niên kia đạm mạc nói một tiếng, lập tức tiếp tục đi vào trong. Lúc người Thiên Đài định ngăn cản, thì trên người tên thanh niên xuất hiện một luồng hàn khí kinh khủng, khiến cho nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống. Mà người Thiên Đài cũng cảm thấy rùng mình một cái, động tác đều trở nên cứng ngắc, để cho ba người kia bước chân vào trong. Khi những người trong phủ đệ cảm thấy một luồng hán ý từ từ truyền tới, ánh mắt của họ quay ra nhìn về phía cửa. Họ nhìn thấy ba bóng người tuấn dật, xinh đẹp đi tới. Khi vào trong, ánh mắt của ba người đó đều ngừng lại trên người Mộng Tình, phản phất như muốn nhìn thấy nàng.
- Ngươi có phải là Tuyết tộc không?
Người thanh niên đứng đầu nhướng mày, hỏi. Hắn đang cố gắng nhớ xem, có từng gặp qua Mộng Tình chưa. Nếu đã từng gặp qua Mộng Tình trong Tuyết tộc, thì với dung nhan và với khí chất cực kỳ xuất chúng của nàng phải để lại ấn tượng với hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT