Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1929 - Sinh tử sát phạt


...

trướctiếp


- Nhưng ngay cả kẻ có thiên phú như ngươi mà cũng có thể được học viện phong Vương, thì quả thật sỉ nhục cho học viện!


Khi câu nói của Lâm Phong vang lên, nó khiến cho tất cả mọi người ngơ ngát. Sau đó, lập tức có người tỏ ra hứng thú nhìn Lâm Phong, thầm nghĩ, “khẩu khí của người này thật lớn, ngay cả Cơ Thương cũng không để trong mắt”.


- Chư vị huynh đệ của Thiên Đài ta gia nhập Chiến Vương Học Viện cũng gần 4~5 năm gì rồi.


Khi đó, phần lớn chúng ta chỉ có tu vi Hạ Vị Hoàng, còn Cơ Thương thì lại có tiềm chất phong Vương, đứng thứ hai trên Hoàng bảng. Nhưng sau 4 năm, Cơ Thương mới được phong Vương, mà chúng ta đều đã đến Trung Vị Minh Hoàng, thiên phú của hắn thật không được tốt lắm đâu. Tham âm của Lâm Phong vô cùng nhẹ nhàng, nhưng khi hắn nói xong, có một tiến hừ lạnh vang lên. Sau đó, mọi người liền thấy đám người Nham môn và Cơ môn nhao nhao bay lên, tỏa ra sát khí mênh mông.


- Đồ không biết xấu hổ.


Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên, mọi người lập tức thấy Thạch Hạo Thiên khom người với Huyền Thiên Lão Tổ, nói:


- Lão Tổ, nếu Thiên Đài đã muốn chiến, Lão Tổ hãy thành toàn cho họ đi.



- Đúng vậy Lão Tổ.


Thiên Đài quá mức láo xược. Mặc dù tất cả mọi người đều nhao nhao lên tiếng những Huyền Thiên Lão Tổ vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn mọi người một cái, rồi mới mở miệng nói:


- Được rồi, mặc dù hôm nay diễn ra Phong Vương đại điển.


Nhưng tất cả mọi người đều nguyện dùng tính mệnh đánh cuộc, ta làm sao có thể không thành toàn. Ta sẽ tự mình làm chứng cho cuộc chiến giữa Thiên Đài với Cơ môn và nham môn, sinh tử bất luận. Khi khi Huyền Thiên Lão Tổ nói xong, trong mắt Tông Khuyết hiện lên một tia sát cơ. Hắn sẽ cố gắng theo dõi cái kết của Thiên Đài. Mặc dù thực lực Nguyệt môn không bằng Cơ môn, nhưng cũng có thể đánh ngang tay cùng Thiên Đài, chỉ có mấy người vô phương đối phó. Mà nham môn thì lại có năm vị Thượng Vị Hoàng chỗ này và rất nhiều Trung Vị Hoàng. Bọn họ đều đang mỏi mắt mong chờ, dựa vào cái gì mà Lâm Phong lại cuồng vọng như thế. Ngay lúc đó, tất cả người của Nguyệt môn và Nham môn đều cuồn cuộn bay lên không, tập hợp thành một luồng lực lượng cường đại, khiến cho cả phiến không gian này cuồng bạo. Khi hai phe đang giằng co, bên phía Thiên Đài lộ rỏ vẻ đơn bạc, vô phương chống lại Nguyệt môn và Nham môn. Ngay cả cường giả Thượng Vị Hoàng Thiên Đài cũng chỉ có một người mà thôi.


- Ngao Hư, ta nhớ ngươi không phải là người của Chiến Vương Học Viện thì phải?


Cơ Thương nhìn Ngao Hư, nói.


- Đây mới là phong độ của kẻ được phong Vương chứ.


Lâm Phong lập tức trào phúng nói. Mà Ngao Hư cũng nở nụ cười, đồng thời lui về phía sau, nhìn Cơ Thương nói:


- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không tham dự.


Cơ Thương có nghe được lời châm chọc của Lâm Phong, nhưng hắn cũng mặt kệ. Thực lực Ngao Hư quá mạnh, nếu để cho hắn tham gia, thắng bại khó liệu. Mà Lâm Phong cũng không phải dạng vừa, lúc Tông Khuyết nhìn thấy Lâm Phong tại Tiên Quốc thí luyện địa, thực lực của Lâm Phong đã rất lợi hại. Nhưng tại nơi này không có Minh Giới cường giả phối hợp với hắn, cho hắn mượn tử vong lực lượng, nên thực lực của Lâm Phong sẽ không quá mạnh mẻ, Tông Khuyết có thể áp chế hắn.


- Sát!


Tông Khuyết ngạo nghễ đứng trên hư không, lạnh lùng hét. Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức cuồng mãnh đột nhiên xuất hiện, lao về hướng người của Thiên Đài.


- Rống!


Cùng lúc đó, Đạm Đài cũng gào lên một tiếng, đại hi âm thanh, đại tượng vô hình, sức manh chấn động Thiên Địa. Ô hóa thành bản thể, một con Thái Dương Thần Điều. Thái Dương quang từ mặt trời không ngừng chiếu trên người hắn, khiến những chiếc lông vũ càng thêm óng ánh. Vào lúc này, trước người Ô xuất hiện một thanh Thái Dương Kiếm, tỏa ra từng luồng khí tức nóng bỏng, tựa như có thể đốt cháy cả thiên địa. Cùng lúc đó, Hầu Thanh Lâm cũng bắt đầu động thủ, từng luồng Luôn Hồi pháp tắc không ngừng xuất hiện.


- Chúng ta liên thủ đi.


Như Tà đối nhìn Kiếm Manh mở miệng nói, Kiếm manh lập tức khẽ gật đầu, rồi hai người sánh vai xông về phía trước, hai người, hai thanh kiếm. Mà Lâm Phong cũng không không, Thiên Ma kiếp quang trên người hắn cuồn cuộn di động, tạo ra từng sợi Sinh Tử Kiếp kiếm, tựa như một vị ma thần. Những nơi hắn đi qua, đều không có kẻ nào tránh khỏi cái chết.


- Sát!


Ngay lúc đó, đột nhiên có một người xuất hiện trên đỉnh đầuLâm Phong, hắn ta lập tức lấy ra một cái Cự Đỉnh màu vàng ẩn chứa uy áp vô cùng kinh khủng. Nhưng ngay khi nói chạm vào Lâm Phong, cái cự đỉnh kia nhanh chóng nổ tan. Sau đó, Lâm Phong tiếp tục phóng lên cao, đấm ra một quyền về phía người kia. Chỉ trong vài khoảnh khắc, thân thể đối phương đã bị một quyền của Lâm Phong đánh nổ.


- Thật mạnh!


Vào lúc này, tất cả những người đang quan chiến chung quanh đều lộ ra vẻ tĩnh ngộ, lúc này họ mới hiểu tại sao Lâm Phong lại cuồng vọng như thế. Trong đám người của Thiên Đài có mấy người có thực lực rất đáng sợ. Hầu Thanh Lâm thì đã Ngộ Đạo , có được Luân Hồi Lực, mỗi một cái Luân hồi thủ của hắn đều khiến cho một vị cường giả gặp nạn. Mà thực lực của Lâm Phong thì không cần phải nói, mỗi đòn công kích của hắn đều mang theo tử vong lực lượng, tựa như một vị chiến thần, thần cản sát thần, phạt cản sát phật. Còn có hai người Kiếm Manh và Như Tà, kiếm hai người đó thật sự quá nhanh. Đặc biệt khi hai người phối hợp với nhau, dường như không có bất kỳ một người có thể ngăn trở một kích của bọn họ. Đứng trước sức mạnh của đám người, những cường giả Nguyệt môn và Nham môn giống như những cây lúa trên cánh đồng, không ngừng ngã xuống.


- Ông!


Ngay lúc đó, mọi người lại thấy một vị Thượng Vị Hoàng bay về hướng Lâm Phong, trên người hắn tràn ngập một luồng khí tức kinh khủng. Sau đó hắn ngưng tụ Thần hồn thành một U Minh Quỷ Trảo về hướng Lâm Phong, hắn đang muốn dựa vào ưu thế Thần Hồn Để gạt bỏ hồn phách Lâm Phong. Khi thấy thế, Lâm Phong điều khiển một Hư Vô tử vong kiếm đâm về hướng quỷ trải. Khi cường giả kia thấy đòn vừa rồi không ăn thua, phía sau lưng hắn xuất hiện một quỷ ảnh, khiến cho cả người hắn trở nên hư ảo giống như U Linh vậy. Trên người Lâm Phong xuất hiện sinh tử quang hoàn để chống cự, nhưng khi quỷ trảo của người nọ chạm trúng Lâm Phong, vẫn khiến Lâm Phong cảm thấy thần Niệm rung chuyển, giống như đang bị U Minh quỷ hồn ăn mòn.


- Tử, tử!


Ngay lúc đó, Tử vong lực của Lâm Phong cũng điên cuồng lao ra, hóa thành một thanh kiếm đâm xuyên thân thể đối phương. Rồi Lâm Phong lạo tiếp tục đánh ra một quyền, khiến cho quỷ hồn kia hoàn toàn tan biến. Ngay khi người kia vừa bị giết chết, lại có một vị Thượng Vị Hoàng đánh tới. Mỗi đào tấn công của người đó đểu giống như một cơn sóng thần đang lao đến.


- Rầm rầm!


Khi thấy thế, Lâm Phong lập tức huy động hai tay, đánh ra từng cái tử vong ma chưởng, biến người kia thành cổ thi thể.


- Đạo Hóa Thần Thông.


Lúc những người phía dưới thấy Lâm Phong sử dụng chiêu thức kia, trong lòng mọi người đều cả kinh. Cùng lúc đó, Huyền Thiên Lão Tổ cũng đang chăm chú nhìn trận chiến của hai phe. Ông ấy cũng không khỏi cảm thán về sự lợi hại của Thiên Đài. Thậm chí còn phát hiện ra mấy người có thiên phú không hề kém Cơ Thương.


- Luân Hồi Đạo, Tử Vong Đạo, quang Đạo Ý, đây đều là đạo hiếm thấy.


Huyền Thiên Lão Tổ thầm nói một tiếng, rồi lại quay sang nhìn vào tên chấp pháp giả bên cạnh, khiến cho đối phương khẽ run. Vào lúc này chấp pháp giả cũng rất kinh hãi trước thực lực của Thiên Đài. Thế giới này là nơi lấy thực lực vi tôn, nếu như đám người Lâm Phong không có thực lực, cũng không ai nghe bọn họ nói. Chỉ có thực lực cường đại và thiên phú trác tuyệt mới đạt được sự tôn trọng. Nếu ngươi muốn Chiến Vương Học Viện coi trọng ngươi, đầu tiên ngươi phải có vốn liếng đã. Mà đám Lâm Phong đang hiển lộ vốn liếng hùng hậu của họ, mà vốn liếng của đám Lâm Phong càng mạnh, thì hắn càng nguy hiểm. Khi nghĩ tới đây, chấp pháp giả không khỏi cảm thấy lạnh gáy, rồi hướng mắt nhìn về hướng Tông Khuyết. Nếu Tông Khuyết vẫn còn đó, đám người Thiên Đài chắc chắn phải chết. Khi thấy người phe mình không ngừng ngã xuống, Tông Khuyết cũng đã bắt đầu hành động. Hắn tỏa ra một luồng khí thế kinh khủng khóa chặt Lâm Phong.


- Ngươi có thể trưởng thành đến một bước này không dễ.


Nhưng vào ngày hôm nay, ngươi cũng không thoát khỏi cái chết. Thanh âm Tông Khuyết cuồn cuộn vang lên, tựa như những tiếng chung không ngừng vang lên trong lổ tai Lâm Phong. Mà khi Lâm Phong nghe xong, hắn nở nụ cười lạnh lùng, rồi thi triển Nghịch Thiên Bộ. Mỗi bước của Lâm Phong lúc này đều khiến cho Tử Vong Khí tức điên cuồng trào ra. Mà sắc mặt của Tông Khuyết cũng dần dần trầm xuống.


- Đông!


Ngay sau đó, từng tiếng chuông vang lên.


- Tông Khuyết đã đến Thượng Vị Hoàng đỉnh phong, lại ngộ được Đạo.


Tuy Lâm Phong có thiên phú rất mạnh, nhưng đáng tiếc hẳn phải chết . Một người thở dài nói. Sau đó mọi người thấy tiếng chuông cuồn cuộn không ngừng khiến cho Lâm Phong chấn động, giống như sáp bại tới nơi. Nhưng thật ra, thần hôn của ma vẫn đang được Sinh Sinh Bất Tức phủ kín, nên Lâm Phong không hề bị gì. Ngay lúc mọi người cho đã kết thúc, Lâm Phong đột nhiên chém ra một kiếm về phía cổ chung.


- Đ-A-N-G.

..G! Khi một kiếm của Lâm Phong chạm đến cổ chung, cổ chung nhanh chóng bị chấn vỡ.


- Đ-A-N-G.

..G! Lại thêm một đạo tiếng chuông khác vang lên, báo hiệu cổ chung thứ hai đã bạo liệt. Ngay lúc đó, Lâm Phong cũng tỏa ra từng bước lại gần Tông Khiết.


- Sát!


Khi Tông Khuyết thấy thế, hắn quát một tiếng, rồi phát động ngàn vạn lần cổ chung cùng tề minh, khiến cho hư không như sắp nổ tan. Vào lúc này, tuy Lâm Phong đột nhiên cảm giác Thần Hồn của hắn chấn động không ngớt, nhưng ánh mắt tử vong của hắn vẫn toát lên vẻ cứng cỏi. Dù cho hôm nay trờ có sụp xuống, hắn cũng phải giết Tông Khuyết. Ngay sau đó, những đạo kiếm khí của Lâm Phong khiến cho từng cái cổ chung hóa thành phấn vụn. Mà khoảng cách giữa Lâm Phong và Tông Khuyết cũng càng ngày càng gần, khiến cho Tông Khuyết cảm thấy vô cùng áp lực.


- Ngươi quá yếu.


Khi Lâm Phong vừa dứt lời, Tông Khuyết cảm thấy trong đầu hắn đang có ngàn vạn đạo ma âm không ngừng vang lên. Cùng lúc đó, toàn bộ Hư Vô Tử Vong Kiếm Khí của Lâm Phong liền tuôn về hướng Tông Khuyết, khiến cho hắn đại biến..


- Ta muốn ngươi chết, ngươi phải chết.


Lúc giọng nói của Lâm Phong vang lên lần nữa, Tông Khuyết cảm thấy từng đạo tử vong kiếm ý đang điên cuồng ăn mòn bản thân, khiến hắn nổi giận gầm lên một tiếng, mà Lâm Phong cũng không ở không, hắn càng ngày càng tới gần Tông Khuyết. Khi khoảng cách giữa hắn và Tông Khuyết chỉ còn vài bước chân, trên người Lâm Phong xuất hiện một luồng tử khí, che phủ cả hai vào bên trong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp