Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1928 - Đại náo phong Vương đại điển


...

trướctiếp

Ngay lúc đó, mọi người gần Phong Vương Thai đột nhiên nhìn thấy có một người cuồn cuộn bay đến, khiến nét mặt của tất cả trở nên ngưng trọng.


- Thiên Đài đã chống lại quy định của học viện, giết hại đồng môn.


Người bị Lâm Phong đuổi giết rống giận nói, khiến cho sắc mặt các trưởng lão của Chiến Vương học viện trên Phong Vương thai trở nên lạnh như băng. Họ không ngờ một ngày quan trọng như phong Vương đại điển có quần hùng chứng kiến, lại xuất hiện chuyện như thế này.


- Mau đi chặn… bọn họ lại.


Có một người thấp giọng nói.


- Cứ bọn chúng chạy đến đây.


Để xem chúng định làm gì? Một vị trưởng lão trầm giọng nói, khiến cho người nọ lập tức dừng lại. Một lát sau, đám người Thiên Đài đã đi đến bên này. Vào lúc này, toàn thân đám người Thiên Đài đều tràn đầy sát khí cuồn cuộn gào thét, nhưng một đội quân mới đi ra từ trong biển máu. Khiến cho tất cả những người đứng đây đều phải chú ý đến Thiên Đài. Đặc biệt là Cơ Thương, nhưng khi hắn nhìn thấy Lâm Phong trên không trung, hắn không khỏi lộ ra vẻ bất ngờ. Cơ Thương có nghe những người của Cơ môn trở về từ tiên quốc thí luyện địa nói, Lâm Phong đã từng xuất hiện tại Tiên Quốc thí luyện. Sau đó đã bị Tông Khuyết tru sát, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây? Mà khi Cơ Thương nhìn thấy Kiếm Manh và Ngao Hư, đồng tử của hắn bỗng nhiên hiện lên một đạo hàn quang, dường như hắn đã phát hiện ra điều gì đó. Cùng lúc đó, khi Tông Khuyết nhìn thấy Lâm Phong đang cách đó không xa, sát ý của hắn càng thêm nồng nặc, tựa như một cơn cuồng phong quét qua đám người của Thiên Đài.


- Ngươi không phải đã chết rồi?


Tông Khuyết lạnh lùng hỏi. Mà những vị cường giả của Nham môn sau lưng hắn cũng tỏa ta từng luồng sát khí, khiến cho bầu không khí trở nên trầm trọng. Tựa như nhưng ngọn núi hung hăng áp chế đám người Lâm Phong.


- Đảo loạn phong Vương đại điển, phản nghịch Chiến Vương Học Viện, giết hại đồng môn, toàn bộ đều là tội đáng giết.


Sao còn không mau quỳ xuống nhận tội. Đám người Lâm Phong đột nhiên nghe thấy một giọng nói chói tai, khiến cho bọn họ phải quay lại nhìn người nọ. Người đó chính là chấp pháp giả ở trên chiến đài.


- Đồ cặn bã.


Đạm Đài nhìn người nọ, lạnh lùng mắng.


- Đồ chấp pháp giả chó đẻ nha ngươi mà cũng đòi bắt bọn ta quỳ.


Khi người của Nguyệt môn và Nham môn giết hại người Thiên Đài ta, người đang ở đâu. Mà bây giờ đòi lên tiếng, ta khinh. Sau mội câu nói của Đạm Đài, sắc mặt của người nọ càng thêm xanh mét, cung kính nhìn một vị trưởng lão, mở miệng nói:


- Huyền Thiên Lão Tổ.


Tại hạ xin lão tổ hãy cho đôi chấp pháp ra tay, giết sạch người của Thiên Đài, để làm sạch học viện. Tuy người kia vô cùng khẩn thiết nói, nhưng Huyền Thiên Lão Tổ không hề nhìn hắn, mà chỉ nhìn về phía trước. Còn người đang nhìn chằm chằm vào hắn, chính là Lâm Phong. Mặc dù Lâm Phong chỉ có tu vị Hạ Vị Vũ Hoàng, nhưng lại làm cho hắn cảm thấy có chút run sợ.


- Ta cho phép ngươi mở miệng giải thích.


Nếu như không có cũng đủ lý do, thì phải chịu trừng phạt. Dù các ngươi là người ở phương nào đi nữa, cũng phải chịu hậu quả. Huyền Thiên Lão Tổ thấp giọng nói. Lâm Phong cũng tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nhìn Huyền Thiên Lão Tổ nói:


- Nếu vãn bối mang theo người của Thiên Đài đến đây, tất nhiên tin tưởng học viện.


Vãn bối muốn hỏi tiền bối một tiếng, Chiến Vương Học Viện của tất cả học viên, hay của người được Phong Vương hoặc bộ phận học viên?


- Chiến Vương Học Viện có vô số anh kiệt, mặc kệ ngươi đến từ đâu.


Chiến Vương học viện là của tất cả học viên, sao lại trở thành sở hữu của một bộ phận học viên.


- Thế nhưng tại sao lúc người Thiên Đài ta đang công bình chiến đấu với người Nguyệt môn trên chiến đàithì Tông Khuyết lại xuất thủ, giết chết Thân Ngoại Hóa Thân của vãn bối.


Mà chấp pháp giả Chiến Vương Học Viện lại không những không để ý đến, mà còn nói vãn bối đáng chết, điều này có ý gì? Câu trả lời của Lâm Phong lập tức khiến Huyền Thiên Lão Tổ nhíu mày, rồi nhìn về hướng tên chấp pháp giả ở bên cạnh, hỏi:


- Có thật có chuyện này không?


Khi tên chấp pháp giả kia nghe vậy, hắn chuyển sang nhìn chằm chằm Lâm Phong, lập tức mở miệng nói:


- Lão Tổ, lúc người này trong Tiên quốc thí luyện, hắn ta đã từng hiệp trợ người của Minh Giới đối kháng quân đoàn của ta, giết học viên của Chiến Vương Học Viện ta.


Khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe vậy, ông ấy nhướng mày, lập tức nhìn về phía Lâm Phong, nói:


- Ngươi thân là người của Chiến Vương Học Viện, khi đại biểu Chiến Vương Học Viên tham gia Tiên quốc thí luyện.


Không những không giúp học viện giết địch, mà lại còn phản Chiến Vương Học Viện, giết học viên của học viên. Ngươi thất rất đáng chết.


- Thưa Lão tổ, lúc đó vãn bối không đại biểu Chiến Vương Học Viện tham gia Tiên quốc thí luyện.


Lâm Phong nhìn Huyền Thiên Lão Tổ, bình tĩnh nói tiếp:


- Do một cơ duyên xảo hợp, nên vãn bối vô tình đi đến Minh Giới.


Sau đó lại đi biết trong Tiên Quốc thí luyện có đường về Cửu Tiêu Đại Lục, nên mới bước vào Tiên Quốc thí luyện địa, để quay về Cửu Tiêu Đại Lục. Nhưng ngay lúc đó, lại gặp phải Cửu Tiêu Đại Lục phát động chinh phạt, phàm là người của Minh Giới đều phải bị tru sát. Lúc đó vãn bối cũng là người trong Minh Giới quân đoàn, nên cũng là đối tượng bị Cửu Tiêu quân đoàn săn giết. Xin hỏi Lão Tổ, lúc đó vãn bối nên làm như thế nào? Sau khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe xong, sắc mặt trở nên ngưng trọng.


- Đã như thế thì không thể coi ngươi là kẻ phản bội được.


Trong lúc ra ngoài lịch lãm, chết sống có số.


- Tiền bối nói không sai, chết sống có số.


Mặc dù là địch, nhưng vãn bối có tội gì? Còn Tông Khuyết lại làm trái với quy định của học viện, can dự một trận chiến công bình, xuất thủ giết đồng môn. Mà chấp pháp giả lại không đi ngăn cản, không hỏi nguyên do, giúp đỡ Tông Khuyết giết người. Lão Tổ biết tại sao không? Lâm Phong bình tĩnh nói. Ngay từ đầu, hắn đã cố tình lựa chọn phong Vương đại điển, nơi quần hùng hội tụ để vạch trần tất cả. Vì trước mặt mọi người, nên có muốn ám hại hắn và Thiên Đài cũng không được. Nếu như cao tầng của học viện cũng như những người kia, hắn cũng không còn lời nào để nói, cùng lắm thì ly khai Chiến Vương Học Viện mà thôi. Hắn không tin Chiến Vương Học Viện dám giết bọn họ trước mặt mọi người.


- Vì sao?



- Bởi vì Cơ Thương sắp phong Vương, nên tất cả mọi người đều như chó vẩy đuôi mừng chủ, cam chịu làm nô tài cho Cơ Thương.


Tông Khuyết vì Cơ Thương nên mới xuất thủ, chấp pháp giả cũng vì Cơ Thương mà bất công. Thử hỏi, Chiến Vương Học Viện có phải học viện của mình Cơ Thương không? Giọng nói cuồn cuộn của Lâm Phong khiến mọi người đều lộ ra vẻ tỉnh ngô. Chuyện phân biệt đối xử ở nơi nào cũng không thể tránh được. Tam đại học viện khác cũng không có tuyệt đối công bình, tất cả đều do thiên phú quyết định. Mà khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe xong thì tỏ ra trầm mặc, ánh mắt nhìn về tên chấp pháp giả kia tràn đầy hàn ý. Đúng lúc đó, một người ở bên cạnh Huyền Thiên Lão Tổ liền nhìn Lâm Phong, nói:


- Mặc dù bọn họ có sai, nhưng chuyện ngươi dẫn người giết hại đồng môn, cũng là tội không thể tha.



- Chó má.


Đạm Đài lập tức chửi nhỏ một tiếng. Hầu Thanh Lâm lại chế diễu nói:


- Chiến Vương Học Viện quả nhiên chướng khí mù mịt.


Khi hắn tiếng vừa nói xong, mọi người dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hầu Thanh Lâm.


- Láo xược.


Tên chấp pháp kia chợt quát một tiếng, nói:


- Lão Tổ, những … người này đều giết hại đồng môn, làm nhục học viện.


Cần phải trục xuất ra khỏi học viện.


- Nếu như ta có thể thoát ly Chiến Vương Học Viện, ta đã sớm ly khai rồi, cần gì ngươi đuổi.


Hầu Thanh Lâm lại lạnh lùng lên tiếng, khiến cho mọi người ồ lên một tiếng. Câu nói của Hầu Thanh Lâm không khác gì một cái tát vào thẳng mặt Chiến Vương học viện. Mà sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ vào lúc này cũng không được dễ nhìn cho lắm.


- Vãn bối cũng muốn hỏi Lão Tổ một tiếng, vì sao bọn ta gia nhập học viện?


Hầu Thanh Lâm nhìn về phía Huyền Thiên Lão Tổ hỏi.


- Thực lực.



- Lão Tổ nói không sai, tất cả học viên của Chiến Vương Học Viện gia nhập học viện đều vì thật lực mà thôi.


Học viện đối xử với chúng ta như thế nào, thì chúng ta sẽ đối xử học viện như thế ấy. Tuy nhiên, chấp pháp giả của học viện lại đối xử bất công. Còn cho Nguyệt môn và Nham môn giám thị nhất cử nhất động của Thiên Đài. Chỉ cần người Thiên Đài bước ra khỏi học viện nửa bước, sẽ lập tức sử dụng thủ đoạn hành hạ. Mà chỉ cần Thiên Đài thoát lý Chiến Vương Học Viện, Lão Tổ hẳn cũng có thể đoán ra bọn họ sẽ làm chuyện gì rồi chứ? Trong mấy tháng nay, tất cả người Thiên Đài đểu sống trong âm u, không người hỏi thăm. Xin hỏi Lão Tổ một tiếng, Thiên Đài ta sẽ cảm thấy luyến tiết học viện sao? Câu chuyện của Hầu Thanh Lâm liền khiến cho Huyền Thiên Lão Tổ minh bạch tất cả mọi chuyện chuyện từ đầu đến cuối.


- Thiên Đài gặp chuyện như vậy do Chiến Vương Học Viện có lỗi.


Nhưng Võ Đạo thế giới là như thế, thực lực vi tôn, không có tuyệt đối công bình. Nên Chiến Vương Học Viện cũng như thế, những nơi khác cũng như thế, cường giả sinh, kẻ yếu phải vong. Câu nói của Huyền Thiên Lão Tổ khiến cho không ít người ở quanh không nở nụ cười. Lão tổ thật thẳng thắng, một câu nói đã chỉ ra bản chất của sự việc. Không có thực lực, sẽ không được tôn trọng.


- Lão Tổ nói cực kì đúng.


Lâm Phong đột nhiên lớn tiếng mở miệng nói, đồng thời khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ. khiến cho mọi người khá tò mò. Sau đó Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn Huyền Thiên Lão Tổ, nói:


- Cường giả sinh, kẻ yếu phải vong.


Lúc Cơ Thương phong Vương, chính là lúc Nguyệt môn thế lớn, nên chấp pháp giả của học viện mới làm như thế. Mà khi Thiên Đài thể trình bày oan khuất, học viện lại không giải quyết. Nên Thiên Đài ta chỉ có tự mình báo thù, kẻ phế Nham môn, tru Nguyệt môn chính là bọn ta. Khi Huyền Thiên Lão Tổ nghe Lâm Phong nói vậy, ông ấy liên nở nụ cười vui vẻ, nói:


- Ân oán của Thiên Đài với Nguyệt môn và Nham môn là tư oán, nên ta cho ngươi vô tội.


Nhưng ngươi có nghĩ tới không, chỉ cần ta tha thứ cho Thiên Đài vô tội, thì Nguyệt môn và Nham môn sẽ lập tức trả thù Thiên Đài. Đến lúc đó Chiến Vương Học Viện cũng không thể can thiệp.


- Lão hồ ly.


Khi mọi người nghe thấy vậy, đều thầm mắn Huyền Thiên Lão Tổ giảo hoạt. Nhưng họ không thể làm gì? Nếu cứ như vậy, thì Thiên Đài chẳng khác nào đã lấy đá đập chân của mình.


- Tất cả ân oán từ xưa tới nay của Thiên Đài với Nguyệt môn cần được giải quyết.


Nên Lâm Phong khẩn thiết xin Lão Tổ cho phép, Thiên Đài mời Nguyệt môn đánh một trận, sinh tử bất luận. Lâm Phong khẽ khom người với Huyền Thiên Lão Tổ, cao giọng nói. Mà khi mọi người nghe xong, thần sắc của họ đều trở nên nghiêm trọng.


- Ngươi đã hủy Nham môn của ta.


Tại sao hôm nay không đề cập tới? Tông Khuyết đột nhiên lên tiếng.


- Ngươi yên tâm, ta vẫn chưa tính chuyện, ngươi giết Thân Ngoại Hóa Thân mà.


Nếu Nham môn nguyện ý tham gia, thì Thiên Đài ta xin phụng bồi, nguyện độc chiến Nguyệt môn và Nham môn, sinh tử bất luận. Lâm Phong lạnh lùng nhìn Tông Khuyết, nói.


- Nguyệt Môn cũng là một phần của Cơ môn, nên Cơ môn ta cũng sẽ tham chiến.


Thanh âm cuồn cuộn của Cơ Thương lập tức khiến cho thần sắc của mọi trở nên cứng đờ. Chẳng lẽ Cơ Thương cũng muốn động thủ sao? Ngay lúc đó, Lâm Phong chậm rãi chuyển sang nhìn Cơ Thương, cười nói:


- Nếu là Cơ môn cũng muốn đối phó Thiên Đài ta, Thiên Đài ta cũng sẽ không từ chối.


Cơ môn hoành hành được trong Chiến Vương học viện, cũng ỷ vào ngươi Cơ Thương ngươi được Phong Vương mà thôi. Nhưng ngay cả kẻ có thiên phú như ngươi mà cũng có thể được học viện phong Vương, thì quả thật sỉ nhục cho học viện!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp