Tên phế vật nhà ngươi làm sao có thể có phát huy ra sức mạnh thật sự của nó. Tuy giọng nói Lâm Phong rất bình thản, nhưng khi lọt vào tai Cơ Vô Ưu thì nó lại trở thành một nắm thanh xuyên thấu màng nhĩ hắn. Khiến Cơ Vô Ưu trợn tròn mắt, tóc tai tán loạn, giống như một kẻ điên. Sau đó, hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời lao về hướng Lâm Phong. Tuy thấy Cơ Vô Ưu đang lao về phía mình, nhưng Lâm Phong vẫn không nhúc nhích, chỉ đứng đó chờ hắn ta chạy đến. Lúc nhìn Cơ Vô Ưu lao về phía Lâm Phong, trong mắt Cơ Thương liền hiện lên hàn quang, lạnh lùng nhìn đám người Lâm Phong. Ngay lúc Cơ Vô Ưu sắp xuất hiện trước mặt Lâm Phong, Cơ Vô Ưu đột nhiên cảm thấy một luồng tử khí kinh khủng xuất hiện quanh người hắn. Những sợi tử khí kia trực tiếp xông vào trong đầu của hắn, làm sắc mặt của chuyển thành màu tro tàn.
- Cút!
Ngay lúc đó, Lâm Phong lại đánh ra một quyền về phía Cơ Vô Ưu, nhưng do Cơ Vô Ưu đang bị tử khí bao trùm, làm sao có thể chú ý đến công kích của Lâm Phong. Sau đó mọi người liền nhìn thấy Cơ Vô Ưu bị Lâm Phong hung hăng đánh bay ra ngoài. Lúc Cơ Thương nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt hắn càng thêm lạnh lùng, Cơ Thương lập tức đi về hướng Lâm Phong. Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi, một luồng khí tức hủy diệt đột nhiên xuất hiện hiện, dường như nó muốn hủy diệt cả vùng thiên địa này.
- Đông!
Khi thấy thế. Ngao Hư lập tức bước lên trước một bước, tỏa ra một luồng Bá Đạo Đạo Ý càn quét hư không. Khi Bá Đạo Đạo Ý va chạm với Băng Diệt Đạo Ý, những bàn rượu xung quanh đều điên cuồng nổ tung, đám người đang đứng quanh đó cũng nhao nhao lui về phía sau. Tuy có chút chật vật, nhưng tất cả mọi người đều hăng hái nhìn khung cảnh náo nhiệt trước mặt.
- Các ngươi vẫn như cũ, chẳng có tiến bộ gì cả.
Cáo từ. Lâm Phong từ tốn nói, đồng thời bay lên không, rời đi. Cùng lúc đó, Kiếm Manh cũng gia tăng tốc độ đuổi theo Lâm Phong, còn Ngao Hư thì lạnh lùng nhìn Cơ Thương một cái, rồi cũng xoay người rời đi. Khi thấy cảnh đó, sát khí trong mắt Cơ Thương càng thêm dâng trào, phảng phất như muốn xuyên thấu hư không, dùng mắt giết người Lâm Phong. Nhưng Cơ Nguyên lại bình tĩnh nói:
- Bình tĩnh, Vô Ưu cần phải tự mình vượt qua chuyện này.
Biểu hiện gần đây của hắn khiến ta rất thất vọng Khi nghe thấy vật, cả người Cơ Vô Ưu đều khẽ run lên, mà Vũ Văn Tĩnh đứng bên cạnh hắn cũng cảm thấy từng sợi hàn ý. Cơ gia chính là Thánh Tộc, nên không hề thiếu cường giả, tuy Cơ Thương và Cơ Vô Ưu đều là dòng chính của Cơ gia, nhưng khi họ thất bại, địa vị sẽ rơi xuống ngàn trượng. Mà nàng lại là hôn thê của Cơ Vô Ưu, nên khi hắn thất bại, nàng cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
- Chúng ta xin cáo từ.
Ngay lúc đó, Lang Tà và Quân Mạc Tích đột nhiên lên tiếng cáo từ, rồi lập tức rời đi, khiến cho bữa tiệc kết thúc một cách không vui.
- Cơ Thương, ngươi hay quay về học viện, chuẩn bị Phong Vương đi.
Những chuyện khác không cần ngươi cần xen vào. Cơ Nguyên nghiêm túc nhìn qua nói với Cơ Thương, Cơ Thương phải gật đầu. Khi hắn nhìn thoáng qua Cơ Vô Ưu, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng. …… Chiến Vương Học viện vẫn như trước, có khác là tất cả mọi người đều đang đợi Cơ Thương Phong Vương. Nhưng áp lực của Thiên Đài vẫn không hề giảm, dù cho Cơ Thương sắp Phong Vương, nhưng Cơ môn và Nham môn vẫn không ngừng chèn ép Thiên Đài. Mấy ngày trước, lúc Đạm Đài vừa mới đi ra khỏi Chiến Vương Học Viện, đã bị một đám cường giả phục kích, đánh gẫy mấy cái xương sườn. Nên Đạm Đài đang vô cùng túc giận, hỏi Vân Thanh Nghiên:
- Nhị sư huynh vẫn chưa kết thúc bế quan sao?
- Ừm.
Vân Thanh Nghiên khẽ gật đầu, nhìn Đạm Đài nói:
- Ta đã sớm bảo ngươi không được xúc động cơ mà.
Khi nghe vậy, Đạm Đài lập tức phẩn nộ nói.
- Chẳng lẽ cả đời ta co đầu rút cổ trong học viện, cùng lắm thì chúng ta ly khai Chiến Vương Học Viện.
- Đó không phải đúng ý của bọn họ rồi sao?
Như Tà đột nhiên mở miệng nói:
- Lúc Thiên Đài rời khỏi Chiến Vương học viện, cũng chính là lúc Thiên Đài bị đuổi giết.
Ngươi tưởng vì cái gì mà bọn họ lại muốn bức bách chúng ta ly khai học viện.
- Như Tà nói không sai.
Cơ môn và Nham môn đang muốn bức bách chúng ta ly khai Chiến Vương Học Viện. Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng vang lên, khiến mọi người đều quay lại nhìn. Khi họ quay lại, họ thấy Hầu Thanh Lâm đang từ từ đi đến. Khí tức trên người Hầu Thanh Lâm lúc này đã có biến hóa không ít, đặc biệt là cặp mắt của hắn, càng ngày càng trở nên khó dò.
- Vậy chúng ta nên làm như thế nào?
Đạm Đài hỏi Hầu Thanh Lâm.
- Nhẫn, chờ đợi thời cơ.
Khi Hầu Thanh Lâm vừa dứt lời, ở trong mắt hắn liền hiện lên một đạo hàn mang.
- Đến lúc nào mới là thời cơ - Ngày Cơ Thương Phong Vương chính là thời cơ.
Đột nhiên có một giọng cuồn cuộn vang lên, khiến cho sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi. Khi mọi người nhìn hướng phát ra giọng nói, họ thấy ba người đang đi đến. Khi mọi người đang nhíu mày suy nghĩ, thì người ở giữa đột nhiên vung tay một cái, để lộ ra khuôn mặt của Lâm Phong.
- Lâm Phong!
Mọi người lập tức hô lên một tiếng, họ không ngờ Lâm Phong lại trở về.
- Lâm Phong, đệ không sao chứ?
Hầu Thanh Lâm nhìn Lâm Phong hỏi. Lúc Thân Ngoại Hóa Thân của Lâm Phong bị hủy, không biết có ảnh hưởng tới hắn không.
- Không sao đâu, đệ đã khôi phục rồi.
Lâm Phong gật đầu mốt cái, rồi đi tới trước mặt mọi người, nói:
-Ta đã biết tất cả mọi chuyện rồi.
Ngày Cơ Thương Phong Vương, chính là ngày Cơ môn và Nham môn phải trả giá. Khi Hầu Thanh Lâm nghe Lâm Phong nói xong, hắn hơi nhíu mày. Chuyện Cơ Thương Phong Vương được học viện rất coi trọng, nếu như Lâm Phong đến gây sự, thì mọi chuyện chẳng phải sẽ xấu hơn sao.
- Lâm Phong, Cơ môn và Nham môn đều rất cường đại, nhất là môn chủ Nham môn, Tông Khuyết.
Hắn ta phi thường lợi hại, còn lĩnh ngộ đạo ý, cộng thêm Cơ Thương với vừa phong Vương. Chúng ta không có phần thắng. Vân Thanh Nghiên tĩnh táo nói.
- Ta không muốn chiến thắng, ta chỉ muốn mượn ngày Cơ Thương Phong Vương để kiểm tra thái độ của Chiến Vương Học Viện.
Xem thử Cơ môn và Nham môn có thể đại biểu cho Chiến Vương Học Viện hay không? Khi vừa nói xong, trong mắt Lâm Phong liền lóe lên một đạo hàn quang.
- Hảo.
Ngươi đã nói như vậy, ta sẽ tin tưởng ngươi, ta sẽ cho cha mẹ ta biết. Nếu có chuyện gì, bọn họ cũng có thể chiếu ứng một chút. Vân Thanh Nghiên nhẹ nhàn nói. Cùng lúc đó, Hầu Thanh Lâm cũng nhìn Lâm Phong, nói:
- Lâm Phong, đệ đã thực sự chuẩn bị kỹ chưa?
- Ừm.
Khi thấy Lâm Phong gật đầu, Hầu Thanh Lâm lập tức nói:
- Triệu tập các huynh đệ của Thiên Đài.
Bảo họ mấy ngày nay, không nên gây sự với Cơ môn và Nham môn. Lâm Phong quay qua nhìn Ngao Hư, nói:
- Ngao Hư, ngươi có tính toán gì không?
- Tạm thời chưa có.
Nên ta sẽ đi theo ngươi phá Thánh Thành Trung Châu. Ngao Hư vừa cười vừa nói.
- Tốt, ngươi và Kiếm Manh cứ ở lại đây đã.
Lâm Phong lập gật đầu, nói. Sau khi dàn xếp cho Ngao Hư và Kiếm Manh xong, hắn lập tức đi tới chỗ của Mộng Tình. ……… Lúc này Mộng Tình đang tu luyện, nên khi Lâm Phong vừa bước vào tiểu viện của nàng, hắn cảm thấy trong phòng tràn ngập hàn khí lạnh giá. Ngay lúc đó, Mộng Tình đột nhiên mở ra ra, bắn ra một đạo hàn khí đông cứng cả hư không.
- Mộng Tình.
Khi nghe thấy giọng nói quen thuộc đó, cả người Mộng Tình trở nên cứng đờ. Chủ nhân của giọng nói đó là người nàng đã nhớ nhung bấy lâu nay. Hàn khí trên người nàng lập tức bị hòa tan trong chớp mắt, nụ cười sáng lạn cùa nàng cũng khiến cho cả gian phòng trở nên ấm áp hẳn lên. Vào lúc này, trong mắt Lâm Phong cũng không còn sự lạnh lùng, mà chỉ có nhu tình.
- Chàng có khỏe khô.
.. Mộng Tình ôn nhu hỏi, nhưng khi nàng còn nói hết câu, thì đã bị Lâm Phong trực tiếp đè xuống. Khi nhìn thấy khuôn mặt gần trong gang tấc thì tỏ ra hờn dỗi, khiến người ta vo cùng xót xa. Nếu nhưng người khác nhìn thấy Băng Tuyết tiên tử của họ có lúc tỏ ra hờn dỗi như thế này, nét mặt của họ sẽ đặc sắc đến cỡ nào.
- Đừng nói chuyện.
Khi nói xong, Lâm Phong nở một nụ cười sáng lạn, cứ như vậy mà nhìn Mộng Tình. Hành động của hắn cũng khiến cho Mộng Tình nở một cười vui vẻ. Hai người cứ như vậy mà nhìn đối phương, tất cả băng sương lãnh ý và sát phạt tử vong của hai người họ đều bị nụ cười của đối phương hòa tan.
- Nàng vẫn đẹp như vậy.
Lâm Phong nhẹ nhàng nói nhỏ một tiếng, rồi từ từ cúi xuống, hôn vào môi Mộng Tình. Động tác của hắn rất nhẹ nhàng, giống như sợ làm hư một tuyệt tác của tọa hóa vậy. Cuối cùng, hai người cũng dần dần hòa quyện với nhau, giống như muốn hóa thành một thể. ... ... Một lúc lâu sau, trong Vũ Hồn Thế Giới. Khi Mộng Tình nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc trước mặt, nàng ngây ngẩn cả người, vui mừng nhìn Lâm Phong, nói:
- Lâm Phong, huynh làm sao làm được vậy?
- Bí mật, nàng chỉ cần biết đây là thế giới của ta, thế giới của chúng ta là được.
Mộng Tình vuốt tóc Tiểu Nhã, nhìn về phía trước, nói:
- Phụ thân, mẫu thân.
- Ừ.
Nguyệt Mộng Hà và Lâm Hải đều nhẹ nhàng gật đầu một cái. Hai người họ đều cảm thấy rất cso hứng khi thấy Mộng Tình. Chỉ có Vô Thương đang tò mò đánh giá Mộng Tình nhìn Lâm Hải hỏi:
- Phụ thân.
Vị thần tiên tỷ tỷ này là con ruột của hai người hả? Sao con lại không biết vậy?
- Ha ha.
Khi Nghe Lâm Vô Thương nói thế, tất cả mọi người đều nở nụ cười. Liễu Phỉ lập tức chạy lại gõ đầu Lâm Vô Thương một cái, nói:
- Ca, huynh thật giỏi, không chỉ có thực lực lợi hại, mà còn có thể kiếm được tẩu tẩu xinh đẹp như vây.
- Không biết lớn nhỏ.
Lâm Phong trợn mắt nhìn Lâm Vô Thương một cái. Không khi cả nhà đoàn tụ vô cùng vui vẻ, khiến cho Lâm Phong rất hài lòng. Nên những ngày tiếp theo, Lâm Phong và Mộng Tình đều trong Vũ Hồn Thế Giới, chỉ để lại một cái Thân Ngoại Hóa Thân canh giữ bên ngoài. Mấy ngày sau, thời khắc Cơ Thương Phong Vương rốt cục đã đến. Cả Chiến Vương Học Viện đều trở nên náo nhiệt lên, cường giả khắp nơi nhao nhao kéo đến. Ngày Cơ Thương phong Vương là khởi đầu cho sự thịnh thế của Thánh Thành Trung Châu. Vào ngày này, tất cả người của Cơ môn đều cảm thấy vinh quang. Mà Thiên Đài vẫn tỏ ra an tĩnh như trước, phảng phất như việc này không hề liên quan đến bọn họ. Nhưng vẫn có người của Cơ môn và Nham môn giám sát chặt chẽ phủ đệ của Thiên Đài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT