Chiến Vương Học Viện, trên chiến đài Tiềm Vương Địa bảng, Nguyệt Môn và Thiên Đài đang chiến đấu vô cùng ác liệt, nhất là khi chế định quy tắc, chỉ cần bước lên chiến đài, nhất định phải bại mới có thể đi xuống, cảnh này khiến cường giả song phương giao thế bị đánh hạ trên chiến đài, không có mấy người có thể hoàn hảo đi xuống.
Có điều lúc này, người Chiến Vương Học Viện đối với người tiến bộ trong Thiên Đài vô cùng chấn động, ba năm, bọn họ chỉ dùng ba năm đã hoàn toàn lột xác, có thể đánh với Nguyệt Môn cường đại đến mức độ như vậy, những người này thiên phú thật đáng sợ, phải biết rằng, ba năm trước Nguyệt Môn có rất nhiều người nổi bật trong Trung Vị Hoàng, mà đệ tử Thiên Đài, khi đó mới chỉ ở Hạ Vị Hoàng đỉnh phong mà thôi, kém hẳn một đại cảnh giới. Nếu như bọn họ biết, toàn bộ người Thiên Đài đều tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh..., có lẽ sẽ không chấn động như vậy, bản thân bọn họ có thiên phú kinh khủng cộng thêm Thiên Diễn Thánh Kinh nữa, với lại bọn họ được Hầu Thanh Lâm dẫn dắt điên cuồng ra ngoài lịch lãm không gián đoạn, chưa bao giờ lãng phí một chút thời gian, nếu như thế mà còn có thể không có tiến bộ lớn, thì không thể nào nói nổi rồi.
- Đám khốn kiếp kia, lại chiêu mộ một ít cường giả trong Chiến Vương Học Viện tiến vào Nguyệt Môn, bọn họ có khả năng chiếm nhân số ưu thế hơn chúng ta.
Đạm Đài vô cùng buồn bực nói, hắn xuất trận đánh đầu tiên, hơn nữa dựa vào thực lực khủng bố, liên tục đánh bại ba vị cường giả Nguyệt Môn, sau đó bị một vị nhân vật vô cùng lợi hại đánh hạ trên chiến đài, trực tiếp nâng trận chiến ấy lên mấy cấp bậc, người không đủ cường đại gần như không có cơ hội tham gia. Mà giờ khắc này, trên chiến đài, Cơ Vô Ưu đứng phía trên đánh bại Thiên Si.
- Nhị sư huynh, xem ra Cơ Vô Ưu thật sự đã nắm giữ lực lượng đạo, hơn nữa lại là Băng Diệt đạo, Chúng Sinh Phật Tượng cùng Bất Diệt Kim Thân của ta đều bị hắn dùng đạo ý băng diệt tiêu diệt, lúc ngươi và hắn chiến đấu nhất định phải cẩn thận.
Lúc này, hơi thở trên người Thiên Si dao động vô cùng lợi hại, mới vừa rồi hắn bị Cơ Vô Ưu sử dụng Băng Diệt Đạo Ý đánh trúng, Thanh Long triển áp, máu tươi trong cơ thể hoàn toàn băng diệt, giờ phút này mặc dù không tiếp tục chiến đấu, nhưng vẫn cảm thấy khí huyết toàn thân đều sôi trào như cũ.
- Ta đã biết, ngươi an tâm dưỡng thương đi.
Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu, ý bảo Thiên Si không cần tiếp tục nói chuyện, mà ánh mắt của hắn lại nhìn tới Cơ Vô Ưu, trong con mắt thật giống như xuất hiện ánh sáng Luân Hồi, một luồng ma ý lạnh như băng phong lóe ra, thanh bào trên người bay phần phật, chiến ý thổi quét xuất ra.
- Lâm Phong muốn làm người nhu nhược hả?
Cơ Vô Ưu lạnh lùng nói, một luồng uy áp lao thẳng tới đám người Thiên Đài, tuy nhiên ngay khi hắn vừa dứt lời, chỉ thấy một đạo thân ảnh bạch y phiêu động, bay xuống chiến đài mà Cơ Vô Ưu đang đứng, hơi thở lạnh như băng thổi quét khắp Thiên Địa, trong hư không lại ngưng tụ thành từng mảnh bông tuyết, không ngừng từ trên bầu trời bay lả tả xuống, Thiên Địa phi sương.
- Hả?
Đồng tử của tất cả mọi người đều ngưng lại, thần sắc sững sờ, sao bạch y tiên tử lại bước lên đài chiến đấu? Hơn nữa lúc này, toàn thân nàng ấy lạnh như băng, Thiên Địa phi tuyết, đài chiến đấu đóng băng, giống như đang vô cùng phẫn nộ, điều này làm cho đám người âm thầm suy đoán, chẳng lẽ Cơ Vô Ưu và bạch y tiên tử có thù oán? Cơ Vô Ưu cũng sửng sốt nói:
- Đây là trận đấu giữa Nguyệt Môn ta cùng Thiên Đài, không liên quan gì tới ngươi, đi xuống đi.
Thần sắc Hầu Thanh Lâm ngưng lại, thân hình lóe lên, nghĩ muốn để Mộng Tình xuống chiến đài, nếu như Mộng Tình bị thương ở chỗ này, hắn không biết nói thế nào với Lâm Phong cả. Vậy mà đúng lúc này, Mộng Tình xuất thủ, thân thể của nàng trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, hư không na di, lúc xuất hiện lần nữa, đã đứng trước người Cơ Vô Ưu, một đạo chưởng lực mờ ảo đánh ra, khí chí hàn khiến cho trên mặt và thân thể Cơ Vô Ưu bao trùm một tầng băng sương, cả người đều lạnh run rẩy, ngay lúc này, một đạo chưởng lực bay bổng, muốn làm cho huyết mạch của hắn đều ngưng kết đóng băng lại.
- Thật lợi hại!
Rất nhiều người nhao nhao chấn kinh, trên khán đài có không ít người trực tiếp đứng dậy, Hư Không Na Di, đóng băng Cơ Vô Ưu, lúc này bạch y tiên tử mới vừa bước vào Chiến Vương Học Viện không lâu đã mạnh mẽ như thế rồi?
- Băng diệt!
Sau lưng Cơ Vô Ưu hiện lên một tôn Thanh Long Đồ Đằng, chói mắt vô biên, đồng thời Băng Diệt Đạo Ý kinh khủng đột nhiên phát ra, thổi quét Thiên Địa, băng tuyết quanh người điên cuồng nổ tung. Nhưng mà chỉ thấy trên người nữ tử áo trắng xuất ra một luồng đông lại lực kinh khủng, khắp Thiên Địa hư không, thậm chí ngay cả lực lượng băng diệt đều giống như bị đóng băng, thân thể Cơ Vô Ưu cứng tại chỗ, giống như bị định trụ, cánh tay hoạt động chậm chạp.
- Đạo Ý!
Trên khán đài, Tông Khuyết và Liễu Ngạn mạnh mẽ đứng dậy, trong ánh mắt lộ ra vẻ chấn động, điều này sao có thể, chư tướng Thiên Đài đều mạnh mẽ đánh vào lòng bọn họ, nghe nói những người này đều bước vào Chiến Vương Học Viện không đến năm năm, mà bản thân Cơ Vô Ưu cũng vô cùng lợi hại, thực lực cường thịnh kinh khủng, đã ngộ lực lượng đạo, mà đúng lúc này, một người mới giống như tiên nữ mới vào học viện cũng khống chế được lực lượng đạo, hơn nữa lại là băng diệt đạo. Trong lúc đó, thân thể Hầu Thanh Lâm ngừng lại trong hư không, kinh ngạc nhìn Mộng Tình, lập tức khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên một nụ cười thản nhiên, không nghĩ tới Mộng Tình khủng bố như vậy, nghe lão sư nói, nàng ấy là Vương Tuyết Linh Lung của Tuyết Tộc, nhưng mà ở Tiểu Thế Giới, cho dù cường giả Vũ Hoàng đều từ trong điển tịch cổ xưa đạt được một chút bí mật, đại truyền lưu xuống, kỳ thật bọn họ chân chính không biết Tuyết Tộc là loại tộc gì mà lại rất mạnh, cho tới hôm nay Hầu Thanh Lâm mới bắt đầu hiểu rõ từng chút một. Ngẩng đầu lên, lúc này mặt trời đã nhô cao, đại chiến thảm thiết lâu như vậy, người Thiên Đài lên nghênh chiến hơn phân nửa bị thương, lại khó khăn lắm mới qua hai canh giờ.
- Ông!
Một đạo cuồng phong cuốn qua, khiến cho xung quanh xuất hiện nhiều thanh âm nói nhỏ, lập tức ánh mắt Hầu Thanh Lâm chuyển qua đã thấy được thân ảnh của Lâm Phong. Người đến này rõ ràng là Thân Ngoại Hóa Thân của Lâm Phong, lúc hắn ở ngoài du lịch bị một một việc ngăn cản, sau khi đến Thánh Thành Trung Châu đã vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất lao tới bên này, tuy nhiên không nghĩ tới trận đấu đã bắt đầu rồi.
- Mộng Tình.
Trong lúc đó, đôi mắt Lâm Phong đã rơi vào thân ảnh bạch y đang cùng Cơ Vô Ưu chiến đấu, mặc dù trên mặt nàng có tấm lụa mỏng, nhưng hắn chỉ liếc mắt đã có thể nhận ra, khí chất của Mộng Tình, hắn làm sao lại không nhận ra được chứ?
- Nhị sư huynh, ngươi bước lên tòa chiến đài cách bên xa nhất, ta sẽ lên chiến đài bên phải, còn chiến đài còn lại không cần phải lên đó.
- Đang có ý đó.
Hầu Thanh Lâm nhẹ gật đầu, lập tức hắn bay tới một tòa đài chiến, nơi này có một vị cường giả Nguyệt Môn cường giả đang chờ.
- Ông!
Trong lúc đó, một đạo ánh sáng Luân Hồi từ trong mắt Hầu Thanh Lâm nở rộ xuất ra, lúc này hắn đã sớm nhẫn nhịn một thân lửa giận, trong nháy mắt bạo phát đi ra, phong ma ý đáng sợ trong con ngươi lại khiến cho lòng của đối phương hung hăng trầm xuống, thấy ánh mắt của đối phương, hắn chỉ cảm giác mình muốn sa vào trong Luân Hồi, vạn kiếp bất phục.
- Đông!
Hầu Thanh Lâm một bước đạp lên chiến đài, lực lượng Luân Hồi kinh khủng thổi quét xuất ra, trong thiên địa giống như nổi lên một dòng nước xoáy đáng sợ, trở thành lực lượng Luân Hồi muốn che hết đối phương.
- Không ngờ hắn lại bên bờ Ngộ Đạo.
Hầu Thanh Lâm cũng không ý thức được trên người hắn xảy ra chuyện gì, lúc này hắn chỉ có một ý nghĩ, hung hăng đánh đối phương xuống chiến đài, nhưng Tông Khuyết cùng với Liễu Ngạn thân là những người đứng xem lại thấy rõ ràng, Hầu Thanh Lâm mang theo lửa giận kinh khủng, lại mơ hồ xuất hiện đạo thai. Cước bộ không ngừng tiến lên, sắc mặt đối phương tái nhợt, lực lượng Luân Hồi rít gào, hóa thành nước xoáy đáng sợ, lúc này, cường giả Nguyệt Môn đối mặt với thế phong uy của Hầu Thanh Lâm lại cảm giác toàn thân đang run rẩy.
- Rống… Một đạo nước xoáy Luân Hồi nuốt hết bầu trời, người nọ nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bạo lui, xoay người điên cuồng chạy đi, trực tiếp đạp xuống chiến đài, sau đó điên cuồng bỏ chạy, khiến cho đám người trợn mắt hốc mồm.
Người Nguyệt môn thấy một màn như vậy sắc mặt xanh mét, tiếng vang răng rắc không ngừng, chỉ thấy bàn tay bọn họ nắm chặt, trong ánh mắt hiện lên sát ý sắc bén vô cùng. Thân Ngoại Hóa Thân của Lâm Phong cũng đồng dạng bước lên chiến đài, mặc dù chỉ là một khối Thân Ngoại Hóa Thân, không có khả năng có được lực lượng bổn tôn, tuy nhiên Thân Ngoại Hóa Thân từ hồn dựng dục, tương liên với Thần Hồn Lâm Phong, nếu thực lực Lâm Phong không ngừng tiến bộ, Thân Ngoại Hóa Thân cũng sẽ càng mạnh, bước lên chiến đài, hắn trực tiếp dùng thủ đoạn bạo lực đơn giản hung hăng đánh đối phương xuống chiến đài, khiến cho gân cốt toàn thân của đối phương vỡ vụn, đối mặt với các hệ lực lượng pháp tắc của Lâm Phong, người nọ mà ngay cả lực lượng phản kháng cũng không có.
- Lâm Phong tiến bộ cũng thật kinh khủng.
Mọi người thấy Lâm Phong trong nháy mắt đánh bại đối thủ, ánh mắt của mọi người đều ngưng lại, các hệ lực lượng pháp tắc đều trở nên cường thịnh, hơn nữa lực lượng cơ thể đơn thuần cũng cực kì khủng bố.
- Cút ngay!
Một tiếng quát lên hấp dẫn ánh mắt của mọi người, Cơ Vô Ưu và Mộng Tình vẫn đại chiến như cũ, nhưng vừa mới bắt đầu bởi vì không biết thực lực của Mộng Tình đáng sợ, cho nên Cơ Vô Ưu liên tục bị thương, có điều dù sao Cơ Vô Ưu cũng là nhân vật tuyệt đỉnh kinh diễm, danh chấn học viện, ngộ lực lượng đạo, sau khi ăn hết thiệt thòi vì khinh địch liền phấn chấn chống lại Mộng Tình, bạo chiến không ngớt, từng đạo Thanh Long triển áp Mộng Tình, tuy nhiên dưới sự ảnh hưởng của lực lượng băng kết, không thể làm được gì, nhưng trái lại thân thể Mộng Tình xuất quỷ nhập thần, bằng không na di, Cơ Vô Ưu thủy chung vẫn bị áp chế như cũ, cho tới giờ khắc này, thân thể hai người mới tách ra, hắn mới có cơ hội thở dốc.
- Thực lực của bạch y tiên tử thật đáng sợ, có thể áp chế Cơ Vô Ưu.
Trong lòng mọi người chấn kinh, chẳng lẽ giống như lời đồn, bạch y tiên tử chính là thiên tài của Tuyết Tộc cường đại?
- Cuộc chiến giữa Thiên Đài cùng Nguyệt Môn, có liên quan gì tới ngươi?
Sắc mặt Cơ Vô Ưu cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Mộng Tình nói, ba năm trước đây, hắn thua trong tay Lâm Phong, hôm nay, lại bị nữ tử mới vào học viện trấn áp, điều này làm cho hắn muốn phun ra trọc khí lại sinh sôi đè ép trở về, cực kỳ khuất nhục khó chịu.
- Hừ, người ngoài nhúng tay vào ước hẹn ba năm giữa Nguyệt Môn cùng Thiên Đài, nếu không cút xuống chiến đài, thì đừng trách bọn ta không khách khí.
Trên chiến đài, một vị cường giả lạnh như băng nói, uy áp trên người người này vô cùng kinh khủng, cuồn cuộn tràn ngập mà ra, khiến cho đồng tử của mọi người hơi khẽ co rút, người này là cường giả Nhật Môn của Cơ Môn, là người trên phong trên Tiềm Vương Thiên Bảng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT