Ánh mắt cường giả của Hắc Sa quân đoàn nhìn chăm chú vào người vừa xuất hiện, tận cùng phía dưới có hoàng tuyền, một khi bước vào phải chết, nay lại có người đi ra từ tiên sơn, hỏi sao hắn không ngạc nhiên.
- Đám người đánh một trận lớn, tử thương nhiều cường giả như vậy nhưng trong Tiên sơn chỉ xuất hiện một võ tu, thật oan uổng quá đi.
Mọi người thầm nghĩ, ánh mắt họ cũng chăm chăm vào Tiên Thiên Bất Hủ Chiến Vương Thể Kia, khí chất vương giả, nổi bật hơn người, giống như con cháu cổ Vương, cực kì chói mắt, người này chắc chắn không phải bình thường. Thanh niên có Tiên Thiên Bất Hủ Chiến Vương Thể kia lạnh băng liếc qua cường giả Hắc Sa qquân đoàn, không nói gì, ngay sau đó ánh mắt đảo qua xung quanh, hình như đang xem xét nơi mình đang đứng.
- Ta đang hỏi ngươi đó!
Người kia thấy mình bị ngó lơ, trong ánh mắt phóng ra khí lạnh, dường như có một đoàn minh hỏa đang muốn thiêu rụi đối phương. Đột nhiên ánh mắt thanh niên Tiên Thiên Bất Hủ Chiến Vương Thể quay lại, mắt hắn tỏa ra hai đạo Sát lục Ma khí, sát khí bất diệt khiến hư không rung rẩy, như có hai tiếng sấm sét nổ vang, làm mắt cường giả Hắc Sa quân đoàn đau nhói, bước chân lùi về sau, chỉ cảm thấy từng đợt ý chí sát lục đang tàn phá trong đầu hắn, tung hoành ngang dọc.
- Bất diệt Vương giả còn ẩn chứa lực lượng sát lục ma đạo.
Thâm tâm cường giả Hắc Sa quân đoàn run sợ, ngay sau đó thanh niên chiến Vương thể kia bước lên một bước, cả hư không dường như bị một luồng sát lục chi khí bất tận bao phủ, hóa thành lốc xoáy sát lục.
- Lực lượng sát lục của người này còn chưa thành đạo, mà đã khủng khiếp như vậy, không biết trong tay hắn ta đã nắm giữ biết bao sinh mạng, hơn nữa, cộng thêm việc có Chiến Vương thể bẩm sinh bất diệt, sức chiến đấu có thể khiến cho người khác rung sợ.
Trong lòng Ngao Hư thầm run sợ, tuy hắn là cường giả của Long tộc, bản tôn yêu long, thiên phú có thể so với Vương thể của nhân loại, người này có Vương thể bẩm sinh, cộng thêm sát lục đạo, còn lợi hại hơn cả hắn.
- Chúng ta đi, người này tu luyện sát lục đạo, sẽ lấy chúng ta ra để rèn luyện đạo của hắn đấy.
Ngao Hư nhắc nhở, chỉ thấy tên kia đã bắt đầu chém giết cường giả của Hắc Sa quân đoàn, vô số đạo sát lục chi khí như những lưỡi hãi tử thần đang cướp đoạt mạng người, địa ngục hỏa cũng bị đối phương đánh nát. Người bên Thiên Nguyệt Động Tiên dần rút lui, không lâu sau, đám cường giả của Hắc Sa quân đoàn đã bị đối phương giết gần sạch. Nhưng hắn không dừng lại, bóng hình chợt lóe, trên người xuất hiện lên từng đạo sát lục ma quang, cơ thể chợt động, hàng ngàn vạn bất diệt sát lục vương khí tỏa ra, xông về hướng cường giả Hắc Sa quân đoàn còn lại.
- Chết!
Sau trận chiến vừa rồi, Hắc Sa quân đoàn và Thủy Nguyệt Động Tiên đại tổn nguyên khí, tử thương vô số nhưng vẫn còn rất nhiều cường giả, tử vong minh lực nở rộ, chém về phía thanh niên Vương thể. Ngay lúc này, chỉ thấy sau lưng hắn xuất hiện một tôn Sát Lục Chi Vương, đứng ngạo nghễ giữa trời, sát lục khí hóa thành từng vòng ánh sáng bao phủ cơ thể hắn làm tử vong lực không thể thâm nhập vào.
- Đoong!
Thanh niên Vương thể bước ra một bước khiến tinh thần cường giả đối diện run rẩy dữ dội, cảm giác đối phương cho hắn giống như thiên thần hạ phàm, như Vương giả sát lục thật sự giáng xuống phàm trần, khiến hắn sinh ra ảo giác không thể chống lại. Chỉ thấy thanh niên Vương thể đưa tay ra, sát lục chi khí khủng khiếp xuyên qua đầu cường giả kia, một cường giả ngã xuống trong chớp mắt khiến tất cả mọi người kinh sợ. Không bao lâu sau, từng xác chết rơi xuống phía dưới, bị hoàng tuyền cuốn đi, tất cả mọi người đều đứng quan sát từ xa, nhìn người Hắc Sa quân đoàn không ngừng ngã xuống, bên phía Hắc Sa quân đoàn cũng dần mất đi ý chí chiến đấu, càng dễ suy sụp, bọn họ cũng là những nhân vật tinh anh nhưng khi đối diện với kẻ địch đẳng cấp này thì lại có cảm giác như tính mạng mình như rơm rác, bị giết như trở bàn tay.
- Người này chỉ giết người không cần thi thể, để chúng rơi bừa xuống hoàng tuyền, bị hoàng tuyền nuốt chửng mất, bảo vật cũng trôi đi theo.
Tần Vũ nhìn phía đó, khẽ run trong lòng, người này toàn tâm theo đuổi sát lục.
- Hắn đang rèn luyện sát lục đạo, lấy người làm vật tế, chiến trường trong Tiên quốc thí luyện rất thích hợp cho việc này.
Mọi người lần lượt nhận ra mục đích của đối phương, loại người này quá đáng sợ, bảo vật cũng không làm hắn động lòng, chỉ có Lâm Phong hiểu rõ, người này được thần sứ Ma Thần điện dẫn dắt, hắn vốn không thiếu công pháp cổ kinh, nếu muốn có bảo vật thì chắc chắn sẽ có, thứ hắn muốn là lực lượng bản thân, lấy sát lục ngộ đạo.
- Nhân vật đẳng cấp này Tần Vũ ta tự thẹn không bằng, không biết có phải người Minh giới không, hắn đến từ thiên hà, rốt cuộc đến từ nơi nào?
Trong lòng Tần Vũ không hiểu, khi tiến vào đây, bọn họ chỉ điên cuồng chiến đấu, tuy họ đều biết Thiên Hà Chiến Trường ngăn Tiên Quốc Thí Luyện ra làm hai phần, phần còn lại cũng có đại quân rất lớn, nhưng những thứ họ gặp chỉ có sát lục, đa số đều không biết đối phương đến từ đâu, thậm chí rất nhiều người cho rằng đều đến từ Minh giới. Chỉ có một số người biết được bí mật, họ hiểu rõ Minh giới không phải thế giới duy nhất, nhưng rốt cuộc có bao nhiêu thế giới thì họ cũng không rõ, có lẽ những người bên đó đến từ một địa ngục khác. Lâm Phong vẫn luôn quan sát trận chiến của thanh niên Vương thể, trong lòng dậy sóng, người này lấy sát lục cầu đạo, lạnh lùng quyết đoán, nhưng thế giới võ đạo vốn tàn khốc, cả Thiên Hà Chiến Trường đều xuất hiện cảnh chém giết, cường giả sống, không cần biết đúng sai, Lâm Phong bây giờ cũng chỉ quan sát thực lực của đối phương, nghĩ thầm trong lòng, con đường của bản thân, làm sao để vận dụng thần thông trong tấn công, mà không dực hoàn toàn vào trận đạo.
- Chúng ta đi thôi.
Bạch Lăng lên tiếng nhắc nhở, mọi người nhau nhau gật đầu, nếu như tên này nổi hứng sát lục thì không biết sẽ chém giết bao nhiêu người nữa, không cần thiết phải va chạm với loại người như thế, rất nguy hiểm. Lúc này cường giả Thủy Nguyệt Động Tiên cũng chỉ còn lại hơn hai mươi người, có thể nói tử thương nặng nề, hôm nay Lâm Phong mới hiểu được ý nghĩ của những người trong Tiên Quốc Thí Luyện, tất cả bọn họ điều kinh diễm, trên cảnh giới của Hoàng, bắt đầu đuổi lĩnh đạo của chính mình.
- Thánh thành Trung Châu, tứ đại học viện, Doanh thành phong Vương, Cơ Thương đứng đầu trong dánh sách phong Vương của Chiến Vương học viện, có tiềm lực phong Vương, hai người là thế hệ thanh niên có một không hai của nơi đây, họ cũng có đạo của riêng mình, nếu không thì dựa vào đâu mà xưng bá Vũ Hoàng.
Trong lòng Lâm Phong cảm thấy áp lực nhân đôi, cứ không ngừng đi trước như vậy hình như vẫn chưa đủ, hơn nữa, khi hắn còn trong Chiến Vươnghọc viện thì Cơ Thương đã rất mạnh rồi, bây giờ đã qua lâu như vậy, không biết Cơ Thương đã phong Vương chưa. Đám người Lâm Phong tiếp tục tiến về trước, thiên hà vũ vẫn cứ buông xuống điều đặn, đám người Lâm Phong tuy chỉ còn lại hơn hai mươi người nhưng vẫn toàn là những nhân vật tinh anh, giành không ít đồ tốt, nhưng lúc này mọi người lại có cảm giác hứng thú suy giảm, ngay cả Ngao Hư cũng không còn kiểu khí khái hăng hái, hình như đã bị Bất Hủ Chiến Vương Thể kia kích động.
- Thiên địa rộng lớn, cường giả nhiều, chỉ còn một lòng võ đạo không thay đổi theo đuổi cực hạn của võ đạo, sao phải vì một người mà dao động ý chí.
Lâm Phong đến gần Ngao Hư nhẹ nhàng nói, khiến sắc mặt Ngao Hư cứng đơ, ánh mắt nhìn qua Lâm Phong, thắng thắn nói:
- Tu vi của ta coi như hạ vị Hoàng, thực chất đã đến trung vị Hoàng, sinh tử chuyển đổi, Sinh Tử Trận uy lực vô cùng, tựa hồ chạm đến đạo vận, thiên phú kinh người, bây giờ lại thấy rất nhiều cường giả trong Thiên Hà Chiến Trường, sẽ sinh ra cảm giác hiu quạnh sao?
- Ta không thể quản người khác cường đại, nhưng ta phải làm cho mình càng cường đại hơn người khác.
Lâm Phong mỉm cười nói, Ngao Hư nhìn Lâm Phong nở một nụ cười, cao giọng nói:
- Tuy nói như thế, nhưng nếu như ngày thường thì ta nhất định phải chiến đấu nghìn trận, thử xem thực lực của hắn thế nào, vậy mà khi thấy sát lục chi khí ban nãy được giải phóng, ta có thể cảm nhận được việc lấy sát chứng đạo của hắn, trong lòng có ý muốn nhưng lại không dám ra tay đấu một trận, thế nên có chút chán chường.
- Thì ra như thế.
Lâm Phong mỉm cười gật đầu:
- Đợi đến ngày ngươi thành đạo rồi đấu cũng chưa muộn.
- Đúng vậy, Long tộc ta đều phải lĩnh hội thiên phú bản thân, đến lúc gặp lại tên kia, nhất định phải đấu một trận cho đã, ta cũng hy vọng hắn trưởng thành nhanh một chút.
Ngao Hư cười nói sảng khoái, ánh mắt hướng về xa xa phía trước, chỉ thấy nơi đó, có một đoạn kiều, trên hoàng tuyền có một ngọn núi mờ ảo, rất nhiều người trôi nổi xung quanh ngọn núi đó, nhưng lại có chút chần chừ không dám bước về trước, hình như vô cùng do dự.
- Thiên Hà Chiến Trường, trên hoàng tuyền lại cổ sơn?
Sắc mặt Lâm Phong đơ ra, ngay sau đó hắn chỉ thấy dường như ngọn cổ sơn kia như biết chuyển động, điều này thật kỳ lạ a.
- Ủa?
Sắc mặt Ngao Hư ngạc nhiên, nhìn chằm chằm ngọn núi mờ ảo phía trước.
- Thiên Hà Chiến Trường ngoài Thiên hà hàng bảo, còn rất nhiều nơi khác, hoặc gặp nguy hiểm, hoặc có kỳ ngộ, ngọn cổ sơn này không biết nơi nào, chùng ta đi xem sao.
Một đoàn người tăng tốc, bay về hướng cổ sơn mờ ảo, khi đến gần nó, bọn họ thấy trên đỉnh núi mờ ảo có một ảo ảnh mờ ảo, lại có mấy chữ lớn trước mắt, lúc ẩn lúc hiện.
- Vấn Đạo Phong!
Lâm Phong thì thầm, chỉ thấy sắc mặt đám Ngao Hư hơi thay đổi, để lộ vẻ kinh hãi:
- Đúng là Vấn Đạo Phong, đã nghe nói từ lâu, nhưng đây là lần đầu nhìn thấy.
- Đây là nơi nào?
Lâm Phong hỏi, chỉ thấy Tần Vũ mở miệng nói:
- Nghe nói Vấn Đạo Phong chính là nơi vấn đạo, trong đó có vấn đạo thiên bia, có thể soi lòng hướng đạo của ngươi.
- Nếu đã như vậy, tại sao những người này lại do dự không tiến.
Lâm Phong nhìn những người xung quanh nói.
- Vấn Đạo Phong, có rất nhiều người có đi không về, có vào nhưng không thể ra.
Tần Vũ bình thản nói làm Lâm Phong ngơ ra, quả nhiên kì địa của Thiên Hà Chiến Trường a!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT