- Người tham gia Tiên quốc thí luyện cần gì có điều kiện gì không?
Lâm Phong tò mò hỏi một tiếng. Hắn không ngờ Minh giới này lại còn có một nơi để cho các thiên tài thí luyện nữa.
- Không cần điều kiện gì, chỉ cần có tu vi Minh Hoàng sẽ có thể bước vào trong đó.
Nhưng khi tiến vào bên trong, triệt để ngăn cách với thế giới bên ngoài, trong đó cũng không thể mượn ngoại vật để chiến đấu, ví dụ như thần niệm phụ thể, thế giới đó bị một cỗ lực lượng kỳ lạ bảo vệ, nên mới được xưng Tiên quốc thí luyện. Thạch Xuyên mở miệng nói với Lâm Phong. Mà khi nghe xong, sắc mặt Lâm Phong trở nên nghiêm trọng, nói:
- Tiền bối.
Bất cứ lúc nào, cũng có thể vào Tiên quốc thí hả?
- Tiên quốc thí luyện chỉ mở ra một năm một lần.
Nên khi ngươi tiến vào trong đó, nhất định phải ở lại một năm. Cũng vì thế, nên Tiên quốc thí luyện mới trở nên vô cùng nguy hiểm. Một khi bước vào bên trong, thần niệm của tiền bối bảo hộ ngươi cũng mất tác dụng. Nên có bị người giết cũng không ai biết được. Tiên quốc thí luyện chính là nơi tràn đầy giết chóc. Những gì Thạch Xuyên nói khiến Lâm Phong phải gật đầu. Một khi bước vào Tiên quốc thí luyện, ai cũng giống nhau, dù thân phận của ngươi có đặc thù đến bao nhiêu, cũng không có người nào bảo hộ ngươi, một thế giới cực kỳ hỗn loạn.
- Bao lâu nữa Tiên quốc thí luyện sẽ bắt đầu?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Không lâu nữa sẽ đến ngày Tiên quốc thí luyện mở ra.
Nên ta mới triệu tập Thanh Liên quân đoàn, chuẩn bị chọn vài người tiến vào đó.
- Mỗi năm một lần ư?
Khi nghe vậy, trong mắt Lâm Phong xuất hiện một đạo phong mang, rồi nhìn về phía Thanh Liên thống lĩnh.
- Thống lĩnh đại nhân, ta muốn tham gia Tiên quốc thí luyện lần này.
Khi Thanh Liên thống lĩnh nghe xong, sắc mặt ông ấy trở nên ngưng trọng, nhìn Lâm Phong một cái.
- Tiên quốc thí luyện có nguy cơ trùng trùng, mặc dù chỉ kéo dại một năm, nhưng vẫn có rất nhiều người không cách nào đi ra, bên trong có rất nhiều nhân vật đáng sợ, thậm chí có có cường giả Minh Hoàng đỉnh phong.
Lâm Phong, ngươi vẫn nên bước vào Thượng vị Minh Hoàng rồi hãy đi. Nếu không muốn chờ lâu, cũng có thể tu luyện cho tu vi vững chắc, rồi đi cũng được. Dù sao, năm nào cũng mở ra mà.
- Võ đạo là con đường không có lối về, chỉ có dũng mãnh tiến lên phía trước, mới không bị đào thải.
Thống lĩnh, ý ta đã quyết, ngài đừng khuyên nữa. Lâm Phong thận trọng nói. Thời gian của hắn cũng không có nhiều, nên hắn phải tận dụng mọi cơ hội để gia tăng thực lực. Sau đó còn phải tìm phương pháp trở về Cửu Tiêu đại lục. Mà nơi gia tăng thực lực nhanh nhất, chính là Tiên Quốc thí luyện. Lúc Thanh Liên thống lĩnh nghe được lời Lâm Phong, ông ấy trở nên trầm mặc. Sau một lát, mới khẽ gật đầu:
- Nếu ngươi đã quyết định, ta cũng không ngăn trở.
Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, an toàn trên hết, trong Tiên quốc thí luyện không chỉ có cường giả của Minh giới đâu.
- Hả?
Khi Lâm Phong nghe được Thanh Liên thống lĩnh nói trong Tiên Quốc thí luyện còn có cường giả của thế với khác, trong mắt hắn xuất hiện một tia dị quang:
- Thống lĩnh đại nhân, ngài nói “trong Tiên quốc thí luyện, không chỉ có cường giả của Minh giới”, có ý gì?
- À, việc này ngươi chỉ cần biết như thế thôi, không nên nói ra ngoài.
Đợi đến lúc, ngươi tiến vào Tiên quốc thí luyện, sẽ hiểu rõ tất cả mọi chuyện. Một khi Thanh Liên thống lĩnh đã nói như vậy, Lâm Phong hiểu ông ấy không muốn nhiều lời. Nhưng từ khi nghe tin đó, Lâm Phong vẫn không thể bình tĩnh được. Thật sự có cường giả của thế giới khác tiến vào Tiên quốc thí luyện sao? Nếu thật sự như vậy, thì trong Tiên Quốc thí luyện có thể có phương pháp trở về Cửu Tiêu. Tin tức này vô cùng trọng yếu đối với Lâm Phong mà nói. Dù sao, khoảng cách của hắn với Thập Điện Diêm vương vẫn còn rất xa xôi, xa xa không bằng. Nên hắn chỉ có thể tìm những biện pháp khác để trở về Cửu Tiêu đại lục.
- Lâm Phong, nếu như ngươi quyết định đi Tiên quốc thí luyện, hãy tu luyện tại đây một thời gian ngắn đi.
Đợi đến lúc Tiên quốc thí luyện mở, ta sẽ bảo Thạch Xuyên mang ngươi đi. Thanh Liên thống lĩnh ân cần nói với Lâm Phong, Lâm Phong cũng gật đầu.
- Tốt, đa tạ thống lĩnh đại nhân.
……. Trong khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Phong thường xuyên đi đi lại lại tại giữa Thanh Liên Địa Ngục và thành chủ phủ. Mỗi lần hắn đến thành chủ phủ, cũng chỉ vùi đầu trong Tàng kinh các, để nghiên tu cổ kinh và các thần thông. Mặc dù Lâm Phong không thể tu luyện những cổ kinh đó, nhưng chúng vẫn có tác dụng tham khảo. Trong lúc Lâm Phong đi ra Tàng Kinh các, hắn đột nhiên cảm thấy một ánh mắt đang theo dõi mình. Nhưng Lâm Phong vẫn tỏ ra bình thường, tiếp tục bước đi như không có chuyện gì vậy. Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn có cảm giác bị theo dõi, nhất định đang có người nào đó giám thị hắn, trong Tống Đế Thành này, hắn chỉ có chút mâu thuẫn với Vương Chấn và cha Vương Trác, Vương Tiêu. Nhưng sau khi Vương Trác chết, Vương Tiêu vẫn yên lặng, không hề làm phiền hắn, khiến cho hắn khá bất ngờ. Có lẽ người đang giám sát hắn, chính là người của Vương Tiêu. Nhưng chỉ cần hắn trong thành chủ phủ, Vương Chấn và Vương Tiêu đều không dám trực tiếp động thủ với mình. Dù sao hắn vẫn là người bách chiến bách thắng trên chiến đài ngoài thành chủ phủ, mới có thể có đặc quyền trong này. Mà Thanh Liên thống lĩnh cũng rất ưu ái hắn, nên hai người đó lạ càng không dám động thủ. Nếu như hắn gặp chuyện không may ở phủ thành chủ, thì hai người kia rất khó thoát khỏi trách nhiệm. Nên chỉ cần hắn không ra khỏi đây, hai người nok không thể làm gì hắn đâu. ……. Một tháng sau. Lúc này, Lâm Phong đang ngồi trên một ngọn núi băng, xung quanh người hắn xuất hiện vô số sinh tử quầng sáng, khiến hắn cảm thấy mình có thể nắm trong tay sinh tử vạn vật xung quanh. Một lúc sau, hư không đột nhiên xuất hiện một bóng người, nhìn Lâm Phong kinh ngạc nói:
- Kẻ này có thể khống chế sinh tử pháp tắc, thiên phú thật xuất chúng.
Khó trách thống lĩnh lại coi trọng hắn. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng mở mắt ra, nhìn về phía người kia mỉm cười, đáp:
- Thạch Xuyên tiền bối.
Tiên quốc thí luyện sắp mở ra rồi à?
- Ừm, chuẩn bị xuất phát.
Thạch Xuyên gật đầu. Sau đó, Lâm Phong bay lên không cùng Thạch Xuyên ly khai Thanh Liên địa ngục. Sau một lát, bọn họ lại xuất hiện trên một tòa băng sơn khác, trên đó xuất hiện không ít cường giả, đa phần những người này đều có khí chất phi phàm. Tiên quốc thí luyện cực kỳ nguy hiểm, nên tất cả những người dám bước vào trong đó, đều là nhân vật cường hoành. Đúng như Thanh Liên thống lĩnh và Thạch Xuyên nói, Tiên quốc thí luyện là chiến trường của cường giả., những người bình thường không dám bước vào bên trong. Dù có vào, cũng chỉ trở thành mục tiêu cho kẻ khác săn giết. Khi đến nơi, Lâm Phong thấy Thanh Liên thống lĩnh mở miệng hỏi:
- Chư vị đã chuẩn bị xong chư?
- Thống lĩnh đại nhân yên tâm.
Lần thí luyện này, chúng ta nhất định sẽ đồng tâm hiệp lực, nếu gặp được nguy hiểm, sẽ nhất trí đối ngoại. Một người mở miệng, khiến Thanh Liên thống lĩnh mỉm cười gật đầu.
- Các ngươi hãy cẩn thận, không được tự kiêu.
Các ngươi đều là tinh anh của Thanh Liên quân đoàn ta, ta hi vọng các ngươi đều bình yên trở về. Dù thực lực không có tiến bộ cũng không sao, giữ được núi xanh, sự gì không có củi đốt.
- Vâng.
Mọi người lập tức nhao nhao khom người đáp tạ. Sau đó, Thanh Liên thống lĩnh nhìn qua nói với Lâm Phong.
- Lâm Phong, thực lực của ngươi yếu nhất, nên nhất định phải cẩn thận gấp đôi.
Phải nhớ, tất cả cường giả tiến vào Tiên quốc thí luyện đều không phải nhân vật tầm thường, nhất định phải chú ý. Lâm Phong nặng nề gật đầu.
- Thống lĩnh đại nhân cứ yên tâm, ta sẽ không chủ quan.
- Nếu đã như thế, ta cũng không cần phải nhiều lời nữa.
Các vị, ta chờ các ngươi chiến thắng trở về. Thanh Liên thống lĩnh nghiêm túc nói.
- Lên đường thôi.
Thạch Xuyên phất phất tay, ra hiệu cho mọi người ra khỏi Địa Ngục. Lúc đám người Lâm Phong xuất hiện tại thành chủ phủ, Lâm Phong mới phát hiện. Hôm nay không chỉ có người Thanh Liên quân đoàn được điều động, mà cả Tống Đế Thành đều phải xuất động. Vì Tiên quốc thí luyện không có điều kiện hạn chết, số Minh Hoàng muốn tham gia rất đông. Không chỉ có người của Thanh Liên quân đoàn, mà người của những quân đoàn khác cũng đang nhao nhao bay về hướng Tiên Quốc thí luyện. Lối vào Tiên quốc thí luyện nằm trên một ngọn núi tại khu giao giới của Thập Đại chủ thành, cách khá xa Tống Đế Thành. Đám người Lâm Phong phải bay gần một tháng, mới đến được nơi đó. Vào lúc này, bên ngoài lối vào Tiên Quốc Thí luyện xuất hiện không ít cường giả. Bọn họ đểu là người của Thập đại chủ thành, nhưng cũng có không ít tán tu, không thuộc về bất kỳ thế lực nào. Nói tóm lại, gần như tất cả cường giả ở đây đều đạt đến Trung vị Minh Hoàng và Thượng vị Minh Hoàng, rất ít Hạ vị Minh Hoàng.
- Số lượng cường giả thật khủng khiếp.
Lúc Lâm Phong nhìn thấy đám cường giả đông như kiến mà cảm thấy rung động. Minh giới mênh mông vô tận, vô số cường giả, khó có thể đếm. Mà những người ở đây đều là tinh anh trong đám cường giả của kia.
- Khi bước vào Tiên quốc thí luyện, sẽ có nhiều cường giả hơn đang chờ ngươi.
Bọn họ đều là nhân vật đáng sợ, chỉ có những nhân vật vô cùng mạnh mẽ mới dám trong đó hơn một năm. Thạch Xuyên lên tiếng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT