Trận pháp bao bọc hoàng cung thành Dương Châu trong thế giới của Lâm Phong đã biến mất, hôm nay bọn hắn đã không cần trận pháp kia bảo hộ nữa, thay vào đó là một cây cổ thụ sống không biết bao nhiêu vạn năm, gốc cổ thụ này gieo xuống trong nháy mắt, toàn bộ hoàng cung thậm chí cả thành Dương Châu đều tràn ngập lực lượng vạn pháp.

Hơn nữa, cỗ lực lượng vạn pháp này còn đang không ngừng hướng về mỗi một cái ngóc ngách của Tuyết Nguyệt quốc, tin tưởng không bao lâu nữa, Tuyết Nguyệt quốc sẽ trở thành phiến đại lục thứ nhất trong thế giới của Lâm Phong, trở thành một phiến thánh địa tu luyện tràn ngập lực lượng pháp tắc. Phía dưới Thiên Trạch cổ thụ lúc này, Lâm Phong cùng với mọi người trong nhà đều ở đó, cảm thụ lực lượng pháp tắc mênh mông trong Thiên Trạch cổ thụ, ánh mắt Lâm Vô Thương lóe lên, nói:


- Ca, cái gốc cổ thụ này ẩn chứa lực lượng pháp tắc so với mệnh cách ca cho đệ khi còn bé mạnh hơn nhiều lắm, căn bản không cách nào so sánh.



- Cái này tự nhiên, có gốc cổ thụ này ở đây, toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc có thể có một lần lột xác.


Lâm Phong mỉm cười nói:


- Các ngươi cũng không cần lãng phí tài nguyên, Vô Thương, cái này tên Thiên Trạch cổ thụ, nó có thể khôi phục cánh tay đã đứt của đệ, cọ rửa thân thể cho đệ, khiến đệ được lột xác, cũng có thể giúp đệ tu luyện mau hơn.



- Đệ biết rồi.


Lâm Vô Thương mỉm cười gật đầu, mặc dù Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ lại không có hỏi nhiều, Tuyết Nguyệt quốc vẫn còn, thành Dương Châu vẫn vậy, người cũng vẫn còn, cái này không phải đủ rồi sao, đối với bọn họ mà nói, tất cả đều không có gì thay đổi, phi thường hoàn mỹ. Nguyên nhân Lâm Phong sáng tạo tiểu thế giới vì người nhà của mình, nhưng chỉ đơn thuần mang người nhà tiếp nhập vào trong tiểu thế giới thì không khỏi quá mức nhàm chán, hắn mang trọn cái đế quốc này chuyển vào trong tiểu thế giới chính mình, khiến mảnh thế giới này bắt đầu sinh sôi nảy nở, người nhà cũng có được cuộc sống như lúc trước, hắn có thể tuỳ thời đến thăm bọn họ, như vậy hắn sẽ không còn bất kỳ nỗi lo về sau.


- Phụ thân, mẫu thân, con còn chút chuyện bề bộn.


Lâm Phong khẽ gật đầu với mọi người, bước chân lập tức đạp mạnh vào hư không, biến mất ngay tại chỗ, chỉ một lát sau, Lâm Phong bước chân vào biên cảnh Tuyết Nguyệt quốc, đây cũng là nơi hắn sáng tạo điểm tận cùng thế giới, nơi đây bị một cỗ lực lượng kết giới bao vây lấy, bất luận kẻ nào cũng không có cách bước ra, trước hắn đã nhắc nhở qua người Tuyết Nguyệt quốc, lần này Tuyết Nguyệt quốc có thể sẽ ngăn cách cùng ngoại giới một đoạn thời gian, như vậy cho dù bọn hắn thấy kết giới, cũng không dám suy nghĩ đây là một thế giới khác, dù sao loại ý nghĩ này cũng quá hoang đường. Lâm Phong trực tiếp bước ra khỏi cái kết giới này, ở bên ngoài đế quốc, hắn sáng tạo ra một tòa sơn mạch liên tục, bên trong sơn mạch hắn gieo một cây cổ thụ bốn mùa, đồng thời bên trong sơn mạch, hắn lại trồng vào mấy cây Ma Bồ Đề, biên giới sơn mạch hắn tạo ra một cái hạp cốc, dòng sông, đại đạo, thông suốt về phương xa. Làm xong hết thảy, Lâm Phong đứng phía trên một tòa chủ phong, sơn cốc bốn mùa ở trước mắt hiện lên vài cái chữ to, lộ ra vẻ chân thật. Lâm Phong lại bước ra ngoài lần nữa, bắt đầu diễn hoá ra những địa phương khác, dùng chính sức sáng tạo của mình, khiến mảnh thế giới này không ngừng biến hoá, thẳng đến lúc hắn cảm giác Huyền Hoàng chi khí của mình đã không cách nào tiếp tục diễn hoá ra mới dừng tay lại, đứng trên hư không nhìn thế giới do chính mình sáng tạo, Lâm Phong lộ ra một nụ cười, hắn rất thích loại cảm giác sáng tạo này. Hiện tại mảnh thế giới này chỉ thiếu hụt nhân loại cùng với thời gian mà thôi, đương nhiên nhân loại cũng có thể theo thời gian mà sinh sôi nảy nở, nhưng Lâm Phong cho rằng, hiện tại chỉ có một đế quốc nhân loại, hình như có chút không đủ, như vậy quá trình diễn hoá nhân loại, chỉ sợ phải qua mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm mới có thể có quy mô. Đương nhiên, Lâm Phong có quy tắc chế định cụ thể, cấm chiến đấu sát phạt, nói như vậy nhân loại sẽ sinh sôi nảy nở càng nhanh, nhưng mà thế giới không có đấu tranh, còn có thể xưng là thế giới võ đạo sao, vì lý do đó, tất cả trật tự trước đây vẫn vận hành như thường lệ, hắn không có chế định cái gì ngoài quy tắc của hắn, hắn mặc kệ thế giới phát triển. Lâm Phong ngồi ngay ngắn trong mây, nhìn xem Tuyết Nguyệt quốc dưới hạ không, nụ cười trên mặt có chút sáng lạn, mảnh thế giới này do hắn nắm giữ.


- Không biết trong thế giới của ta, ta có thể sáng tạo ra lực lượng hoặc pháp tắc chỉ thuộc về ta hay không!


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, hắn nghĩ tới địa cầu, địa cầu là thế giới văn minh, thế giới của khoa học kỹ thuật, mà Cửu Tiêu đại lục là thế giới võ đạo, con đường diễn hoá của hai thế giới khác nhau, thiên địa cho loài người các loại gien khác nhau, làm cho hai cái thế giới không có bất kỳ điểm chung nào. Nhưng mà Cửu Tiêu đại lục, lại có thể đại biểu thế giới võ đạo sao? Thiên Địa Huyền Hoàng, thiên là huyền, địa là hoàng, thế giới từ Huyền Hoàng sáng chế, âm dương nhị khí thôi động thế giới sinh sôi nảy nở, lấy ngũ hành chi lực làm lực lượng bổn nguyên, thế giới của hắn cũng không cách nào nhảy ra khỏi vòng tuần hoàn này, mặc dù không cách nào nhảy ra cái vòng tuần hoàn này nhưng lực lượng pháp tắc ở đâu? Thật sự chỉ có thể nắm giữ những lực lượng pháp tắc ngoại giới hay sao? Trong thế giới của hắn, hắn có thể sáng tạo ra pháp tắc thuộc về mảnh thế giới này hay không? Trầm tư rất lâu, tâm niệm Lâm Phong vừa động, thân ảnh của hắn biến mất trong thế giới này. Ngoại giới, hôm nay Tuyết Nguyệt đế quốc đã trở nên rỗng tuếch, an tĩnh khiến người ta cảm thấy đáng sợ, trong nội cảnh Tuyết Nguyệt quốc, vô luận nhân loại, hay yêu thú, toàn bộ đã biến mất, trong nháy mắt ngắn ngủi kia, không còn sót lại chút gì. Tại biên cảnh Tuyết Nguyệt quốc xuất hiện lời đồn, có người nhìn thấy toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc bay lên, những người ngoại giới nghe thế, đều nói những người kia điên rồi, hoặc say rượu. Nhưng mà, tại biên cảnh Tuyết Nguyệt quốc và các nước khác, bắt đầu lưu truyền một câu chuyện quỷ dị, Tuyết Nguyệt quốc đã trở thành một tòa đế quốc trống không, giống như trong một đêm tất cả nhân loại đều bốc hơi mất. Khi lời đồn quá nhiều thì cho dù là lời nói của người điên, cũng sẽ bị hoài nghi, rất nhanh càng ngày càng có nhiều người đặt chân vào Tuyết Nguyệt quốc, vì vậy lời đồn càng lúc càng bắt đầu lan tràn, lấy một tốc độ khủng khiếp truyền khắp các quốc gia chung quanh, rất nhiều người vẫn không tin như cũ, nhưng khi người chung quanh dần dần bị lời đồn mê hoặc thì không kẻ nào tránh được sự hoài nghi, vì vậy họ đi thăm dò, cuối cùng tiếp xúc đến chân tướng, mà cái chân tướng này khiến họ thấy mà giật mình, làm cho người ta cảm thấy một hồi kinh hồn táng đảm. Lời đồn đãi trở thành sự thật! Tuyết Nguyệt quốc lớn như thế, đã trở thành một toà thành trống không rộng mênh mông vô tận, không có bất kỳ bóng người nào, thậm chí yêu thú cũng không thấy, không có ai biết Tuyết Nguyệt đã xảy ra chuyện gì, chuyện này đã trở thành một chuyện khó hiểu, người ngoại giới bắt đầu di chuyển vào trong Tuyết Nguyệt quốc, mà cái chuyện khó hiểu này vẫn được một số người nhớ kỹ sau vô số năm, cuối cùng cũng có người mang theo lòng hiếu kỳ mãnh liệt muốn giải khai cái đáp án này, chỉ có điều họ không có thu hoạch được gì. Lâm Phong đã rời khỏi Tuyết Nguyệt quốc, đối với phiến cố thổ này, hắn vẫn có một tia hoài niệm, dù sao đây cũng là nơi tạo nên khởi điểm võ đạo của hắn, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn phải rời đi, sau khi giải quyết băn khoăn về tiểu thế giới xong, hắn có thể mang toàn bộ tâm thần đặt vào con đường võ đạo, theo đuổi cảnh giới chí cường. Hoang hải, cấm địa của người trong võ đạo, cho dù cường giả Vũ Hoàng cũng không dám bước vào, mà giờ khắc này, có một đạo thân ảnh hành tẩu trên mặt biển bạo loạn đằng kia, sóng lớn kinh khủng không ngừng đánh thẳng vào thân thể hắn, nhưng không cách nào lung lay hắn dù chỉ một chút.


- Nghe đồn hoang hải chính là chiến trường thời cổ đại, nơi đây tượng trưng cho sự hủy diệt, nó được máu của người trong võ đạo tưới tiêu mà thành, chỉ sợ hoang hải trong thời đại kia mới thật sự là hoang hải, vô số năm diễn hóa, lực lượng hủy diệt trong hoang hải cũng dần bốc hơi suy yếu.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, chỉ thấy mi tâm của hắn lập tức mở ra con mắt thứ ba, sau khi con mắt đó mở ra, một cỗ lực lượng thôn phệ kinh khủng truyền ra, điên cuồng thôn nạp hoang hải, giống như vĩnh viễn không dừng lại. Từng tiếng rồng ngâm cuồn cuộn vang lên, Cửu Long Thiên Phệ Thú xuất hiện, đồng thời mở ra cái miệng khổng lồ, điên cuồng thôn phệ lực lượng hoang hải, giống như muốn cỗ lực lượng này tràn vào thân thể, hồn phách của mình. Lâm Phong đi chậm bên trong hoang hải, giống như đang đi du lịch, hưởng thụ cỗ lực lượng này tẩy lễ, cái này gọi là số lượng đạt đến một mức nhất định sẽ sinh ra biến đổi về chất, huống hồ hắn đối với việc lĩnh ngộ hoang lực lượng đã đạt tới cấp độ nhất định, trong hoang hải thừa nhận loại lực lượng này trùng kích, ai nói không thể lột xác thành pháp tắc. Bảy ngày sau, tại biên giới Cửu U tuyệt địa trong Cửu U thập nhị quốc, xuất hiện một thanh tuấn tú, khoác lên mình một áo bào trắng, nhưng mà sắc mặt lại hơi vàng, giống như vừa trải qua một cơn bệnh nặng vậy, mặc dù khuôn mặt thanh tú có thêm vài phần tức giận, nhưng mà một nhân vật như vậy cũng dám đặt chân đến biên giới tuyệt địa sao, người này đương nhiên là Lâm Phong rồi. Hắn đánh chết thanh niên uy hiếp gia đình hắn lúc trước đã biết được, người trong Cửu U phủ đã đến Cửu U tuyệt địa, Cửu U phủ là thế lực bậc nào, có khả năng bọn họ có quan hệ với Cửu U Thánh Quân, bọn hắn đã dùng năm nghìn năm để đi tìm kiếm phiến tuyệt địa này, có thể thấy được cái này không phải tâm huyết nhất thời dâng trào, chỉ sợ Cửu U tuyệt địa thật sự có bí mật ít người biết. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong tới biên giới Cửu U tuyệt địa, từ trước đến nay Cửu U tuyệt địa luôn có danh tiếng cấm địa nguy hiểm nhất thế giới, ngày xưa chúng Hoàng cũng không dám đặt chân tới, có thể thấy được hung danh khủng bố của nó như thế nào, nhưng mà hôm nay Lâm Phong lại không nhịn được ý nghĩ muốn đến xem phiến tuyệt địa này. Đất màu đen, thiên không màu đen, ngay cả dòng sông bên trong tuyệt địa cũng màu đen, màu đen vô cùng thâm thúy, giống như đến từ Cửu U Địa Ngục. Lâm Phong nhìn thấy bóng người bên ngoài tuyệt địa là cường giả Vũ Hoàng, hơn nữa đây nhất định là Vũ Hoàng phi thường lợi hại, không thể ngờ được trong tiểu thế giới lại xuất hiện nhân vật bực này, nhất định là người Cửu U phủ trong lời thanh niên kia rồi. Lâm Phong không có đi quấy rầy những người kia, hắn ngồi trên mặt đất dùng tay khắc họa cái gì đó, trên thực tế hắn ngồi trên đường khắc họa rất nhiều hình thù kỳ quái, đây là đồ án, đồ án trận đạo. Đối mặt cường giả Đại Đế cảnh, đương nhiên Lâm Phong phải cẩn thận một chút, phải làm tốt chuẩn bị tùy thời chuồn đi, mà những cái trận đạo này có thể trợ giúp hắn chạy trốn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play