Lúc này thân ảnh Lâm Phong xuất hiện trong một cánh rừng của Tuyết Nguyệt quốc, nơi này có từng sợi thần niệm chấn động, Lâm Phong mang phiến không gian này khắc trong đầu, hắn tiếp tục cưỡi cổ thuyền mà đi.

Đã hơn một tháng rồi, không lâu nữa hắn sẽ mang toàn bộ những người ở lại Tuyết Nguyệt quốc di chuyển đi, bởi vì đây là cố hương của hắn nên Lâm Phong muốn giữ lại nguyên trạng, còn về sau nó diễn hóa thành loại bộ dáng nào, thì tuỳ theo tạo hóa mà định ra. Một lát sau, Lâm Phong xuất hiện trong một thôn trang cổ xưa, người trong thôn trang đều là một số người bình thường, mặc dù có người tiếp xúc võ đạo, nhưng phần lớn cảnh giới đều là Khí Vũ cảnh.


- Đại tỷ, nơi này có nhận được lệnh di chuyển của Tuyết Nguyệt quốc không?


Lâm Phong đi đến trước người một phụ nữ đang lấy da thú dệt quần áo, mỉm cười hỏi một tiếng.


- Đến rồi, vài ngày trước có một đội kỵ binh đi tới thôn của chúng ta truyền lệnh của quân vương.


Thôn phụ ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, rồi lập tức đứng dậy mỉm cười nói:


- Ngươi là người phương xa tới à?


Mau ngồi xuống đi, ta đi lấy cho ngươi chén nước. Lâm Phong không có cự tuyệt, tiếp nhận lý nước lạnh thôn phụ mang tới, hắn lập tức cảm giác có chút mát lạnh, cười nói:


- Vậy người trong thôn trang có tính toán gì hay không?


Thôn phụ cười lắc đầu:


- Đây là thế giới võ đạo, chúng ta không phải nhân vật chính, phát sinh chuyện lớn hơn nữa thì chúng ta cũng không tham dự nổi, cần gì phải đi mò mẫm cho bận tâm, phí hết tâm tư ra bên ngoài thành, cần gì phải làm như vậy chứ.


Thôn phụ mỉm cười nói, lúc này cách đó không xa có một hàng thanh niên cầm theo vũ khí và trường mâu đi đến bên này, trên những binh khí kia có xá của rất nhiều dã thú, hiển nhiên họ mới đi săn trở về.


- Mẫu thân, ai đến đó?


Lúc này có một thanh niên cao giọng hỏi, thôn phụ đứng dậy, mỉm cười nói:


- Người đi ngang qua thôn chúng ta, dừng lại uống miếng nước.



- Huynh đệ, buổi tối hôm nay ở lại uống rượu, ăn thịt với chúng ta đi.


Thanh niên kia nhìn Lâm Phong hào sảng cười nói, Lâm Phong nhẹ gật đầu, không cự tuyệt, đến buổi tối, người trong thôn tụ tập cùng một chỗ, quây quanh đống lửa lớn ăn thịt nướng, có nam nữ trẻ tuổi trong thôn nhảy múa, Lâm Phong ngồi trong đám người, hưởng thụ lấy đoạn thời gian yên bình này, đối với bọn họ mà nói, loại an tĩnh này mới đúng là hạnh phúc. Ngày này, Lâm Phong cùng mọi người an tĩnh nằm trên mặt đất, cứ như vậy trôi qua một đêm, ngày thứ hai hắn lại lặng lẽ rời đi, dùng dấu chân của hắn đi khắp mỗi một cái góc nhỏ của Tuyết Nguyệt quốc. Thẳng đến kỳ hạn hai tháng, toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc, có không ít sinh linh xuất hiện cảm giác hoảng loạn, hai tháng trước quân vương lệnh xuống, Tuyết Nguyệt quốc sẽ phát sinh đại sự long trời lở đất, đến cùng thì cái đại sự này là chuyện gì? Trong hoàng cung thành Dương Châu Tuyết Nguyệt quốc! Lâm Phong cùng với người nhà của hắn đều ở đây, nơi đây còn có rất nhiều bằng hữu của hắn, xích huyết quân đoàn, cùng với người trong Kiếm Các.


- Các ngươi đã nghĩ kỹ chưa, bây giờ đi vẫn còn kịp, cho dù các ngươi rời đi, ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi.


Lâm Phong hỏi mọi người, hắn đã nói cho những người này biết, tiếp theo sẽ có một chuyện đại sự phát sinh, thậm chí có khả năng khiến bọn hắn và thế giới bên ngoài Tuyết Nguyệt quốc bị ngăn cách.


- Đã nghĩ thông suốt, nguyện ý lưu lại, vĩnh viễn thủ hộ Tuyết Nguyệt.


Một tràng thanh âm chỉnh tề cuồn cuộn vang lên, đối với xích huyết quân đoàn mà nói, vinh quang của Tuyết Nguyệt quốc là vinh quang của bọn hắn, bọn hắn vĩnh viễn không bỏ Tuyết Nguyệt mà đi.


- Tốt.


Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức nhìn về phía người Kiếm Các, nói:


- Hôm nay Kiếm Các đã xưng vương ở Bát Hoang, nếu hiện tại các ngươi rời khỏi nơi đây, trở lại Kiếm Các, sẽ có tiền đồ rộng lớn.


Ánh mắt người Kiếm Các trở nên sắc nhọn, song quyền nắm chặt lại, bọn hắn là người đưa ra lựa chọn khó khăn nhất, bởi vì những người khác đều ở Tuyết Nguyệt, mà bọn hắn lại là người Kiếm Các, dựa theo lời Lâm Phong nói, một khi đại sự phát sinh, sẽ không thể nghịch chuyển, thậm chí bọn hắn có khả năng vĩnh viễn ở lại Tuyết Nguyệt.


- Thiếu chủ, thuộc hạ quyết định lưu lại.


Thanh âm nghiêm túc và trang trọng của một người vang lên, hắn đã đưa ra quyết định của hắn, bọn hắn trở về Kiếm Các có thể sống an nhàn sung sướng, nhưng muốn tiến lên một bước rất khó, bọn hắn muốn tìm kiếm đột phá, đi theo Lâm Phong, có thể sẽ có một cơ hội cũng không chừng, bọn hắn nguyện ý đánh bạc lần này.


- Tốt, ta sẽ không khuyên các ngươi nữa.


Lâm Phong nhẹ gật đầu, chỉ thấy tâm niệm hắn vừa động, ánh sáng Vũ Hồn lập tức loé ra, từ trong thân thể của hắn có một thế giới Vũ Hồn trực tiếp lao ra, bay thẳng đến chân trời.


- Đó là cái gì?


Mọi người ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một tờ kim thư trong hư không, nhưng mà bên trong kim thư lại có rất nhiều lạc ấn và đồ án, giống như khắc họa một phiến thế giới vậy.


- Ông!


Hào quang chói mắt toả ra, đám người chỉ thấy trang kim thư kia điên cuồng khuếch trương, hóa thành màn sáng che trời, mang thiên địa đều bao phủ lại, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của bọn họ, hơn nữa nó không ngừng điên cuồng khuếch tán về phương xa, giống như vô cùng vô tận vậy.


- Thành Dương Châu, bị che lại!


Đồng tử người dân trong thành Dương Châu co rút lại, thân thể khẽ run lên, vòm trời phía trên giống như có một cái thế giới vậy, đó là một phiến thế giới hư ảo, mảnh thế giới này có Huyền Hoàng chi khí ngưng tụ mà thành, hư hư thực thực, khiến người ta khó có thể nắm lấy.


- Đây là.


. . Thân thể những người không biết chuyện trong hoàng cung thành Dương Châu khẽ run lên, kia không phải một trang kinh thư, mà là một phiến thế giới, giống như thế giới hư ảo của Hải Thị Thận Lâu vậy.


- Thế giới hóa khí, đây là tiểu thế giới.


Ánh mắt cường giả Kiếm Các đều nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, bọn hắn đã nghe nói qua một số Vũ Hoàng có tiểu thế giới, nghe đồn tiểu thế giới của Vũ Hoàng hình thành từ giới lực, cỗ giới lực này là một luồng huyễn khí, có thể huyễn hóa thành thế giới, mà trình độ vững chắc của nó lại căn cứ theo sự cường đại của chủ nhân tiểu thế giới mà định ra đấy. Nhưng mà tiểu thế giới của Vũ Hoàng có thể so sánh với tiểu thế giới của Lâm Phong sao, trực tiếp bày tiểu thế giới phía trên vòm trời, Lâm Phong đang muốn làm gì? Rất nhanh, người ở bất kỳ địa phương nào trong Tuyết Nguyệt quốc đều nhìn thấy trên đầu mình xuất hiện một thế giới hư ảo, cái thế giới hư ảo này giống như ngưng tụ từ một cỗ Huyền Hoàng chi khí mà thành, khiến nó vô cùng mờ ảo, càng rung động chính là thời điểm thế giới này đình chỉ việc khuếch trương, bọn hắn giống như nhìn thấy chỗ ở của mình chiếu xạ trong đó. Cái thế giới huyền huyễn kia cùng địa phương bọn họ đang giẫm đạp, hoàn toàn hợp lại! Đây là sự kiện long trời lở đất trong lệnh của quân vương sao, ai có thể nói cho bọn hắn biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!


- Thành Dương Châu, hoàng cung!


Thần sắc đám người trong hoàng cung thành Dương Châu cứng ngắc lại, nhìn chằm chằm vào thế giới trên không, hình ảnh phản chiếu trên không cùng hoàng cung thành Dương Châu, giống nhau như đúc.


- Rơi!


Lâm Phong phun ra một chữ, toàn bộ Huyền Hoàng chi khí lập tức tạo thành thế giới hướng phía hạ không hàng lâm, giờ khắc này nội tâm người Tuyết Nguyệt quốc đều run rẩy kịch liệt, một cái thế giới hư ảo đáp xuống, đây rốt cuộc là phúc hay là họa. Rất nhanh thế giới đã hàng lâm trong Tuyết Nguyệt quốc, hai cái thế giới này giống như trùng hợp với nhau, một thế giới lấy khí ngưng tụ thành, giống như hư ảo, cùng Tuyết Nguyệt quốc chân thật hoàn toàn dung hợp vào nhau, đám người phát hiện bọn hắn vẫn đứng tại chỗ, không có bất cứ chuyện gì xảy ra, nhưng mà bọn hắn lại cảm giác quanh người mình xuất hiện một cỗ khí tức kỳ diệu, từ Huyền Hoàng chi lực biến thành.


- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?


Nội tâm đám người kịch liệt dao động, cỗ lực lượng không biết tên này khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi nhè nhẹ. Lúc này bọn hắn cũng không biết, toàn bộ thế giới đã bắt đầu tiến nhập vào bên trong, chỉ có Lâm Phong vẫn bàng quan, vẫn đứng nguyên tại chỗ, trước người của hắn có một phiến thế giới bay lên trời, Huyền Hoàng chi khí bắt đầu ngưng thực, không còn khí nữa, mà là thành thị, kiến trúc chân thật.


- Thế giới kỳ diệu, thế giới của ta!


Trong ánh mắt Lâm Phong lộ ra một tia tiếu ý, chỉ thấy cái thế giới kia điên cuồng thu nhỏ lại, nhưng mà người trong thế giới lại hồn nhiên không biết, bọn hắn vẫn đứng trong Tuyết Nguyệt quốc như cũ, bọn hắn không cách nào tưởng tượng được, giờ phút này bọn hắn đã bị một cái thế giới khác bao trùm, chỗ bọn hắn đứng, chỗ bọn hắn nhìn thiên không, đã không còn là thế giới cũ nữa. Thế giới Vũ Hồn trở về vị trí cũ, Lâm Phong thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa hoàng cung thành Dương Châu lần nữa, giống như tự nhiên xuất hiện, khiến cho người trong hoàng cung rung động.


- Ca, sao vừa rồi đột nhiên không thấy ca vậy?


Lâm Vô Thương nhìn Lâm Phong, khuôn mặt có ý nghi hoặc, người khác cũng nhao nhao đưa ánh mắt về phía Lâm Phong, giống như đang đợi Lâm Phong trả lời. Nhưng mà Lâm Phong chỉ mỉm cười xuống, không có trả lời, chỉ thấy ánh mắt một vị cường giả Kiếm Các lóe ra kiếm quang, hỏi Lâm Phong:


- Thiếu chủ, nơi này.


. . Chính là Tuyết Nguyệt quốc sao? Trong ánh mắt Lâm Phong lóe lên một tia vui vẻ, nhìn cường giả Kiếm Các kia, mở miệng nói:


- Nơi đây vĩnh viễn là Tuyết Nguyệt quốc, các ngươi cũng một mực ở lại Tuyết Nguyệt quốc, hiểu chưa?


Trong đôi mắt vị cường giả kia lộ ra một vòng thâm ý, lập tức khẽ gật đầu:


- Thuộc hạ đã hiểu, nơi đây đúng là Tuyết Nguyệt quốc, vĩnh viễn là như vậy .


Lúc này vô số người trong Tuyết Nguyệt quốc vẫn ngẩng đầu nhìn hư không, bọn hắn phát hiện cái thế giới hư ảo kia không còn nữa, khí tức chung quanh cũng không có, tất cả đã khôi phục như thường, không có gì thay đổi gì, thỉnh thoảng sẽ có người phát hiện hoàn cảnh chung quanh xuất hiện biến hóa rất nhỏ, cùng trước kia không giống lắm, loại tình cảnh này khiến rất nhiều người lộ ra ý sợ hãi nhè nhẹ, bọn hắn không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Ví dụ như, bên cạnh bọn họ có một cái giếng cạn bị đậy lại, giờ mở ra lại phát hiện giếng cạn đã không có ở đây, chỗ hẻo lánh vốn có mấy con đường, nhưng mà hôm nay lại không có nữa, loại bất đồng này phát sinh ở mỗi một chỗ Tuyết Nguyệt quốc, một ít người tâm tư tinh tế tỉ mỉ cũng không cách nào suy nghĩ cẩn thận được. Lâm Phong có thể sáng tạo ra một cái thế giới, nhưng không có khả năng hoàn toàn giống với thế giới hiện tại, rất nhiều chi tiết nhỏ không có biện pháp chú ý tới, hắn chỉ có thể sáng tạo ra một cái thế giới có vẻ ngoài tương tự. Nhưng mà những biến hóa rất nhỏ này theo thời gian cũng sẽ bị quên lãng, bởi vì tất cả đều giống nhau, không có cái gì quá khác biệt, bọn hắn vẫn sinh hoạt trong Tuyết Nguyệt quốc, người chung quanh vẫn vận chuyển như thường lệ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play