Tuyết Nguyệt quốc đã sớm không còn là Tuyết Nguyệt quốc ngày xưa, chúng Hoàng hàng lâm Tuyết Nguyệt, Cửu U Ma Đế cùng mộ của Hi Hoàng xuất khiến thiên địa linh khí bao trùm toàn bộ Tuyết Nguyệt quốc, khiến cho Tuyết Nguyệt quốc trở thành thánh địa tu luyện.
Vô số người xung quanh nhao nhao lao tới tu luyện ở đây, trải qua hơn mười năm phát triển, hôm nay Tuyết Nguyệt quốc, phải chuyển thành gọi là Tuyết Nguyệt đế quốc, lãnh thổ đế quốc được mở rộng lên vài lần, mang các quốc gia xung quanh đều đã nhét vào lãnh thổ của mình. Có thể nói, hôm nay thậm chí Tuyết Nguyệt đế quốc đã xưng vương tại Tuyết Vực. Long Sơn đế quốc, Hắc Vũ đế quốc cùng hạ phẩm đế quốc, thực lực tổng hợp đã bị Tuyết Nguyệt đế quốc vượt qua. Bên trong Tuyết Nguyệt đế quốc, nhân vật cấp bậc Thiên Vũ tùy ý có thể nhìn thấy, cường giả Tôn Vũ cũng thỉnh thoảng hiện thân. Trước kia, người của Tuyết Nguyệt quốc không dám tưởng tượng quốc gia của mình có thể phát triển đến như hiện tại. Đừng nói cường giả Tôn Vũ, cho dù cấp bậc Thiên Vũ trước kia đã từng là nhân vật đứng trên đỉnh của các thế lực tại Tuyết Nguyệt quốc. Thành Dương Châu được xem như đế đô Tuyết Nguyệt đế quốc, chính là trung tâm đế quốc. Hôm nay phạm vi thành Dương Châu mở rộng so với lãnh thổ Tuyết Nguyệt đế quốc còn muốn khủng bố hơn, so với mười mấy năm trước mở rộng ra gấp mấy chục lần, các thành trì lân cận toàn bộ đều tự nguyện thuộc sự quản hạt của Dương Châu. Bởi vì, thành Dương Châu có quá nhiều cường giả, cũng có nhiều tài nguyên nhất, đây chính là trung tâm của đế quốc. Nếu bây giờ Lâm Phong quay về thành Dương Châu, chỉ sợ hắn khó có thể nhận ra đây là tiểu thành ngày xưa hắn quật khởi. Hôm nay toàn bộ thành Dương Châu đã hoàn toàn đổi mới, lầu cao san sát, cung điện nối nhau, địa phương giao dịch mọc lên san sát, tửu lâu khách sạn rực rỡ muôn màu. Tương Tư Lâm được vinh dự là tửu lâu tốt nhất Dương Châu thành, nghe đồn cái Tương Tư Lâm này chính là thủ đô của Tuyết Nguyệt quốc ngày xưa, hoàng thành khi đó của Tuyết Nguyệt quốc không phải Dương Châu thành. Không phải tửu lâu nào cũng dám xưng tửu lâu tốt nhất Dương Châu, Tương Tư Lâm tửu lâu dám xưng đệ nhất đương nhiên có lý do, hơn nữa cũng không có ai có thể bắt bẻ. Trong Tương Tư Lâm tửu lâu có rượu tốt nhất, còn có nữ nhân đẹp nhất. Tục ngữ nói, đến thành Dương Châu, nhất định phải đến Tương Tư Lâm, ở nơi đó, uống rượu ngon nhất, ngắm người đẹp nhất. Giờ phút này, đã có người trong Tương Tư Lâm tửu lâu được uống vào rượu ngon nhất, ngắm nữ nhân đẹp nhất. Tầng cao nhất Tương Tư Lâm được đặc biệt xây dựng, nơi này vô cùng rộng rãi cũng không quá mức xa hoa, nhưng lại đặc biệt lịch sự tao nhã, người nơi này ngồi trong trùng điệp đình đài quỳnh vũ, thưởng thức rượu ngon, ngắm nhìn nữ nhân xinh đẹp nhảy múa dưới sàn, rượu thật sự rất nồng. Bên trong một tòa đình đài có một thiếu niên, hắn mặc dù đã đạt tu vi Tôn Vũ, nhưng thời điểm rượu uống vào bụng, hắn vẫn cảm giác được một cỗ nóng rát, rượu mạnh xuyên qua yết hầu, loại cảm giác này, nam nhi chân chính nhất định nếm thử một lần. Trong sàn nữ nhân nhảy múa cũng rất đẹp, các nàng từng người mặc quần áo đơn giản, thân hình uyển chuyển, gương mặt xinh xắn, dù nữ nhân nhìn thấy cũng đều không nhịn được cảm thấy sức hấp dẫn nhè nhẹ, càng không cần nói đến nam nhân. Vì vậy mặc dù nam nhân trong tòa đình đài chỉ có mười lăm tuổi nhưng ánh mắt vẫn nóng rực, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ, những nữ nhân này múa quả thật có thể gọi nghệ thuật, xinh đẹp đến nỗi khiến người ta cảm thấy kinh diễm.
- Đặc sắc.
Thiếu niên mười lăm tuổi quát to một tiếng, lập tức uống một ngụm rượu, ánh mắt nhìn chằm chằm mỹ nhân trong sàn, lộ ra vẻ tán thưởng. Dĩ nhiên đây không phải lần đầu tiên hắn tới Tương Tư Lâm, mà người có thể ngồi tại tầng cao nhất Tương Tư Lâm, đương nhiên không có thân phận bình thường, hoặc thân phận hiển hách, hoặc thực lực mạnh mẽ, đương nhiên, cũng có thể có thể kẻ vung tiền như rác.
- Phốc!
Một tiếng vang thanh thúy truyền ra, chỉ thấy đầu thiếu niên bị đập xuống, nhưng những người bảo hộ bên cạnh hắn đều không rên một tiếng, thậm chí cúi đầu không dám nói lời nào, ngẫu nhiên có kẻ lớn mật dám nhìn vào nữ nhân tiếu lệ kia. Dáng người nàng thon dài, dáng vẻ thướt tha mềm mại, toàn thân lộ ra chí khí hiên ngang, bên trong loại khí chất này lại tràn ngập khí tức thanh xuân của thiếu nữ. Thân phận thiếu niên phi phàm, người dám đánh hắn, thân phận đương nhiên cũng sẽ không tầm thường. Lúc này thiếu niên chỉ nhếch miệng mỉm cười, thân thể vội vàng có chút thấp xuống, run run cười nói:
- Tỷ, ngươi ngồi.
- Tiểu hỗn đản, tự tìm cái chết à?
Giọng của nữ nhân xinh đẹp rất thanh thúy, xem ra nàng chỉ có bộ dáng thiếu nữ nhưng số tuổi của nàng chỉ sợ không có mấy người biết rõ. Thiếu niên run run cười xuống, cũng không dám trả lời, thật thà cười khúc khích, dường như hắn rất sợ thiếu nữ này vậy. Trên Tương Tư Lâm, đương nhiên không chỉ chỉ có một mình thiếu niên ngắm nhìn, bên trong một tòa đình đài khác, còn có hai tên thanh niên, ánh mắt của bọn hắn nhìn chằm chằm thân hình nữ nhân đang nhảy múa, trong mắt bọn hắn không che giấu sự tham lam, bọn hắn nhìn dáng người phiên phiên khởi vũ, thật giống như trên người đối phương không mặc quần áo vậy.
- Đại ca, đã sớm nghe nói Tương Tư Lâm trong thành Dương Châu có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, xem ra danh xứng với thực.
Thanh niên niên kỷ còn hơi nhỏ cười tà nói, mà thanh niên bị hắn gọi đại ca đang uống một chén rượu, miệng lộ ra một vòng thâm ý, cười nói:
- Ngươi có nghe nói hay không, những nữ nhân này tuy rằng xinh đẹp, nhưng chưa bao giờ cùng nam nhân lên giường.
- Nghe qua, nhưng ta không tin.
Thanh niên kia lộ ra một vòng nụ cười thản nhiên, ý vị thâm trường.
- Vì cái gì không tin.
Đại ca hỏi.
- Bởi vì, ta muốn các nàng lên trên giường của ta, đồn đãi này, đã không còn đúng.
Thanh niên kia tươi cười càng lớn, lập tức đại ca kia cũng phá lên cười, nói:
- Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không.
Thanh niên trẻ tuổi kia nghe câu nói này liền đứng dậy, hắn lập tức nhảy xuống dưới.
- Thiếu gia, xin dừng bước.
Chỉ thấy một mỹ nhân múa kiếm, mũi kiếm chỉ hướng người trẻ tuổi.
- Thiếu gia ta không muốn dừng lại, thì như thế nào?
Nam tử trẻ tuổi cười nói, bước chân vẫn hướng phía trước, nhưng vào lúc này, hào quang bốn phía bắn ra, chỉ thấy trong tay những nữ nhân dáng người vũ động xinh đẹp kia không biết từ lúc nào xuất hiện bảo kiếm tinh xảo như linh xà, dáng người múa kiếm vẫn rất xinh đẹp, nhưng mang theo vài phần khắc nghiệt.
- Trong tửu lâu, chỉ có thể cách xa mười bước ngắm nhìn nhảy múa.
Một vị nữ tử bình tĩnh nói, nhưng mà nàng nói cũng không có lực uy hiếp quá lớn đối thiếu niên, thân thể nam tử trẻ tuổi kia cuồn cuộn trực tiếp đi vào phạm vi mười bước.
- Ông!
Hàn quang thoáng hiện, chỉ thấy một nữ tử đâm trường kiếm ra, hào quang chói mắt, kiếm khí cường đại phun ra nuốt vào, đâm thẳng hướng thanh niên, mũi kiếm lộ ra quang mang sắc lạnh. Không ít người thấy một kiếm này, đều có thể cảm giác được sự lợi hại, một kiếm rất kinh diễm, nhanh, chính xác, tàn nhẫn, có rất ít người biết, mỹ nhân trong Tương Tư Lâm tửu lâu không chỉ biết múa kiếm mà còn có thể dùng kiếm. Thời điểm một kiếm này đâm vào trên người nam tử trẻ tuổi vậy mà ngay cả da của hắn đều không thể đâm thủng, lưỡi kiếm bị nam tử trẻ tuổi dùng ngón tay mạnh mẽ kẹp lấy. Một thanh âm thanh thúy truyền ra, kiếm gẫy, mỹ nhân bị nam tử trẻ tuổi ôm vào trong ngực, lập tức một cỗ sát khí buông xuống, những nữ tử múa kiếm kia mang nam tử trẻ tuổi vây lại, nháy mắt bầu không khí vừa rồi không còn sót lại chút gì, hào khí trong phýt chốc thay đổi dần khẩn trương lên. Vị đại ca kia vẫn ngồi ngay ngắn bên trong đình đài, im lặng uống rượu, tươi cười nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt. Tại loại địa phương nhỏ này hắn tin tưởng huynh đệ của mình có thể nhẹ nhõm giải quyết bất cứ chuyện gì. Quả nhiên, một chuôi âm thanh kiếm gãy truyền ra, kim sắc hoa quang tàn sát bừa bãi, chỉ thấy những cái nữ nhân xinh đẹp kia đều biến sắc, bởi vì nam nhân trẻ tuổi kia rất mạnh mẽ, hắn cường đại đến nỗi có thể đơn giản đánh bại các nàng, người trẻ tuổi này đã đạt Tôn Vũ cảnh.
- Hừ!
Chỉ thấy một chỗ khác, thiếu niên mười lăm tuổi đứng dậy, hình như rất phẫn nộ, quát:
- Dừng tay.
Nam tử trẻ tuổi thấy một kẻ so với chính mình càng trẻ tuổi hơn đối với chính mình gầm lên, thần sắc không khỏi lộ ra một tia cười lạnh, ngón tay hắn xẹt qua gò má mỹ nhân bị hắn bắt, cười tà, nhìn thiếu niên phía trước nói:
- Ngươi là ai?
Thiếu niên kia rất phẫn nộ, không chỉ bởi vì đối phương đối với nữ nhân xinh đẹp không tôn trọng, cũng bởi vì thậm chí có người không biết mình là ai. Tại thành Dương Châu, người không biết hắn rất ít, bởi vì hắn quá nổi danh.
- Lâm Vô Thương!
Thanh âm thiếu niên lạnh lùng, bước ra phía trước.
- Hỗn Thế tiểu Ma Vương, Lâm Vô Thương!
Nam tử trẻ tuổi mặc dù không có gặp qua Lâm Vô Thương, nhưng hắn vẫn nghe nói qua đại danh của Lâm Vô Thương. Tại thành Dương Châu, người chưa từng nghe nói qua Hỗn Thế tiểu Ma Vương rất ít, thậm chí có thể nói gần như không có, hắn quá nổi danh, chín tuổi bước vào Huyền Vũ cảnh, 12 tuổi đột phá Thiên Vũ, hôm nay mười lăm tuổi hắn, đã là một vị Tôn giả. Hắn không chỉ có thực lực lợi hại mà từ trước đến nay hắn làm việc không cố kỵ gì, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không ai có thể quản, cũng không có ai dám quản, bởi vì hắn có thân phận rất hiển hách tại Tuyết Nguyệt đế quốc, hắn chính là thân đệ của Lâm Phong! Đương nhiên, ngoại trừ một người là Hỗn Thế nữ Ma Vương Tiêu Nhã ra, chỉ có nàng dám động đến Hỗn Thế tiểu Ma Vương. Lâm Vô Thương xuất thủ, không có một câu dư thừa, Hỗn Thế nữ Ma Vương dạy hắn thực lực là đạo lý mạnh nhất, không có thực lực tất cả đều là lời nói suông, thực lực là đạo lý, đây chính là nguyên nhân hắn ra quyền. Một quyền này oanh sát ra, lập tức khắp hư không phảng phất đều lộ ra một cỗ cảm giác trầm trọng, đại địa trầm trọng, Lâm Vô Thương đã nắm trong tay đại địa bí truyền. Nhưng mà nơi quyền của hắn nhắm tới lại là nữ tử kia, nam tử trẻ tuổi dùng thân thể nữ nhân chắn trước mặt của hắn. Vì vậy quyền đầu của Lâm Vô Thương không thể không thu hồi, nhưng đối phương lại ra quyền vào lúc này, kim sắc quyền kình sắc bén, cường đại, truyền ra một tiếng bạo vang, một quyền này trực tiếp đánh cho xương cốt trên nắm tay Lâm Vô Thương đều nứt ra. Vị đại ca của thanh niên trẻ tuổi kia trong đình quan sát mọi thứ, hắn đối nhị đệ của mình rất tự tin, Hỗn Thế tiểu Ma Vương? Chỉ một Tuyết Nguyệt đế quốc nho nhỏ mà thôi! Tiêu Nhã cũng không có động, nàng cũng rất tự tin đối với Hỗn Thế tiểu Ma Vương mà chính nàng một tay dạy dỗ. Vì vậy nàng cũng đứng nhìn, mặc dù Lâm Vô Thương bị thương!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT