Bảo chủ Tề Thiên Bảo nghe người Vấn Thiên Bảo nói xong, trong lòng âm thầm trầm ngâm, lấy sức chiến đấu đáng sợ của đám người Lâm Phong, nếu bọn hắn thực sự giết đến Tề Thiên Bảo, Tề Thiên Bảo không thể chống đỡ được, đó sẽ là tai ương hủy diệt khủng bố, tam phương cường giả đi đến Vấn Thiên Bảo, hội tụ lại thành một chỗ, không thể nghi ngờ là biện pháp tốt nhất, nhưng mà Tề Thiên Bảo rộng lớn mênh mông, chẳng lẽ hắn thật sự mang tất cả mọi người đến Vấn Thiên Bảo, nếu như vậy cho dù cuối cùng Thanh Đế Sơn hàng phục được Thiên Đài, Tề Thiên Bảo cũng bị người trong khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chế nhạo, Tề Thiên Bảo nắm giữ phiến khu vực này, lại bị Thiên Đài doạ đến mức phải né tránh.


- Bảo chủ, cho dù đám người Thiên Đài thực sự hàng lâm Tề Thiên Bảo trước thì chỉ cần bảo chủ không ở đó, Lâm Phong cũng không dám làm gì Tề Thiên Bảo đâu.


Người của Vấn Thiên Bảo tiếp tục mở miệng lần nữa, khiến thần sắc Bảo chủ Tề Thiên Bảo lóe lên, đối phương đang giúp hắn có cớ để rút lui sao.


- Ngươi nói rất đúng, truyền lệnh ta, tụ họp tất cả tinh anh của Tề Thiên Bảo lại, xuất phát đến Vấn Thiên Bảo.


Bảo chủ Tề Thiên Bảo mở miệng nói ra, người phía dưới lập tức hiểu ý, hướng về phía bên ngoài mà đi, tụ tập những tinh anh cường giả dòng chính. Không bao lâu sau, Bảo chủ Tề Thiên Bảo mang theo một hàng thân ảnh cuồn cuộn rời đi, đi đến Vấn Thiên Bảo. Một canh giờ sau khi bọn hắn rời đi, đám người Lâm Phong mang theo đại thế cuồn cuộn đi tới, trong hư không tràn ngập khí tức mênh mông, áp lực bên trong Tề Thiên Bảo lên đến cực hạn, Lâm Phong đã dẫn theo người Thiên Đài đến rồi. Đám người Lâm Phong đứng trong hư không, nhìn những người Tề Thiên Bảo ở dưới hạ không quát:


- Thiên Đài, Đại Chu Tiên Cung tới bái phỏng Tề Thiên Bảo.


Không có ai đáp lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh xuất hiện phía dưới, ngẩng đầu nhìn đám người Lâm Phong quát:


- Bảo chủ được Vấn Thiên Bảo mời đến chỗ họ rồi, nếu các vị cường giả Thiên Đài có chuyện, có thể trực tiếp đi đến Vấn Thiên Bảo bái phỏng bảo chủ của ta.



- Chạy?


Đạm Đài lộ ra một tầng thần sắc cổ quái, quát:


- Trốn thì nói trốn đi, cái gì mà được Vấn Thiên Bảo mời, đồ không biết xấu hổ.


Thần sắc Lâm Phong hiện lên một đạo hàn quang, tử vong nhãn nhìn chằm chằm vào người đang nói chuyện kia, đối phương cảm giác toàn thân run lên, giống như bị Tử Vong Chi Đồng xâm nhập khiến toàn thân sinh ra tử khí, sinh mệnh bị cướp đoạt.


- Chết!


Tử vong nhãn của Lâm Phong xuyên thấu không gian, tử ý hàng lâm, sắc mặt ngườ dưới hạ không lập tức xám như tro, thân thể mềm oặt nằm xuống đất, ý chí của người chuyển lời quá yếu.


- Lâm Phong, ngươi không khỏi không có khí lượng rồi.


Lúc này, có vài đạo thân ảnh xuất hiện, một người trong đó lạnh lùng mở miệng.


- Khí lượng?


Thời điểm Tề Thiên Bảo bắt nạt người trong tiểu thế giới, sao không nghĩ tới hai chữ này, hiện tại bảo chủ của các ngươi trốn chạy để khỏi chết, từ bỏ các ngươi, hắn cho rằng như vậy thì Tề Thiên Bảo còn tồn tại à? Đồng tử Lâm Phong lạnh như băng, Tề Thiên Bảo chăn nuôi người trong khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, coi đó là chỗ đi săn của bọn hắn, giết không biết bao nhiêu người, ở đó mạnh được yếu thua, đào thải kẻ yếu, chọn lựa cường giả, sau đó khống chế, khiến cho bọn hắn trở thành tay sai cho Tề Thiên Bảo, suốt vạn năm qua, tiểu thế giới bị Tề Thiên Bảo nuôi nhốt, coi bọn họ như sủng vật, tùy ý bị khi dễ, đùa bỡn, bao nhiêu người chết, lại có bao nhiêu người đánh mất tự do, nếu như không phải hắn có nhân duyên tốt, hắn cũng giống như Viên Phi, bị bắt làm nô lệ trở thành một con rối trong đám đó.


- Chu cung chủ, ta nghĩ Tề Thiên Bảo giao cho các ngươi đến xử trí, các ngươi thấy sao.


Ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, nhìn về phía cung chủ Đại Chu Tiên Cung, khiến cho thần sắc Chu cung chủ trở nên lạnh lùng, Lâm Phong muốn đoạn đường lui của hắn.


- Tốt.


Chu cung chủ phất phất tay, bên trong con ngươi hiện lên một đạo sát cơ lạnh như băng, hắn hạ lệnh cho cường giả Đại Chu Tiên Cung:


- Những người có tu vi từ Vũ Hoàng trở lên giết không tha, người có tu vi bên dưới Vũ Hoàng phế bỏ tu vi, phá hủy Tề Thiên Bảo.



- Chu cung chủ đủ ngoan độc a.


Đồng tử Lâm Phong ngưng tụ lại, người Đại Chu Tiên Cung lập tức sát phạt xuống dưới, tận thế đã hàng lâm trong Tề Thiên Bảo.


- Lâm Phong, thứ cho ta nói thẳng, chỉ sợ nhân vật trọng yếu của Tề Thiên Bảo đã không còn ở đây, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, lập tức đi đến Vấn Thiên Bảo, tru sát đám dư nghiệt đó.


Cung chủ Đại Chu Tiên Cung lạnh lùng nói ra, nếu như muốn động thủ, muốn chém tận giết tuyệt, trảm thảo trừ căn thì những người có thể uy hiếp được Đại Chu Tiên Cung hắn đều phải biến mất, để tránh hậu hoạn vô cùng.


- Không gấp.


Lâm Phong mỉm cười, đương nhiên hắn minh bạch ý nghĩ của đối phương. Gần như đồng thời, Dược Vương Tiên Cung cũng phát sinh một màn tương tự, chỉ có điều người tiến hành giết chóc lại không phải là người Đại Chu Tiên Cung, cũng không phải người Thiên Đài, mà là người của Tư Không Thiên Bảo, làm sao Lâm Phong có thể quên mất Tư Không Thiên Bảo, vì lý do đó thời điểm hắn dẫn đầu một ít cường giả Thiên Đài đi đến Đại Chu Tiên Cung thì Hồ Nguyệt và Quân Mạc Tích đã dẫn một đám người khác hàng lâm Tư Không Thiên Bảo, bức ép bọn hắn làm ra lựa chọn giống vậy, lúc ấy bảo chủ Tư Không Thiên Bảo đã ngụy trang đến Dược Vương Tiên Cung, nhưng mà khi hắn tới Dược Vương Tiên Cung, hắn phát hiện ra những nhân vật tinh anh đã không có ở đây, cuối cùng bọn hắn chỉ có thể lựa chọn một con đường không có cách nào ngoảnh lại, trong nội hắn tâm thầm mắng Thiên Đài tàn nhẫn, vậy mà khiến Tư Không Thiên Bảo hắn không cách nào tự lo thân mình, buộc phải gia nhập vào trận phân tranh này, hình như tất cả các thế lực có ân oán với Lâm Phong trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, đều bị cuốn vào. Khi tất cả những chuyện này kết thúc, các thế lực đều hướng về phía Vấn Thiên Bảo đi đến, hôm nay Tề Thiên Bảo cùng Dược Vương Tiên Cung đã biến thành vẻ hoàng tàn, tất cả bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nội tâm những người trong hai tòa chủ thành này đều vô cùng rung động, Thiên Đài động thủ thật rồi, lấy thế lôi đình xuất kích đánh nát hết thảy, chỉ sợ lãnh địa Vấn Thiên Bảo sẽ trở thành tràng quyết chiến chân chính. Vô số đạo thân ảnh đi về phương hướng Vấn Thiên Bảo, Thiên Đài, Đại Chu Tiên Cung, Tư Không Thiên Bảo cũng đều đi đến khu vực Vấn Thiên Bảo. Khi tất cả mọi người hàng lâm, bầu trời Vấn Thiên Bảo có đại quân hai bên giằng co, ánh mắt người Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung đều đỏ thẫm, nhìn chằm chằm vào đám người đối diện, bọn hắn đã biết được tin tức hủy diệt, chỗ ở của Tề Thiên Bảo cùng Dược Vương Tiên Cung bị phá hủy rồi.


- Đại Chu Tiên Cung, Tư Không Thiên Bảo, các ngươi thật tàn nhẫn.


Âm thanh lạnh như băng cuồn cuộn truyền ra, ánh mắt cường giả Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung như muốn nứt ra, sát ý đáng sợ trùng thiên, tin tức bọn hắn lấy được chính là, Thiên Đài không nói xử bọn hắn như thế nào, nhưng Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo lại làm ra quyết định tàn nhẫn, triệt để phá hủy tất cả, trảm thảo trừ căn.


- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, về sau phiến khu vực này sẽ lấy Thiên Đài vi tôn, bọn hắn tuân theo hiệu lệnh của Thiên Đài đương nhiên.


Lâm Phong yên bình mở miệng, khiến cho nội tâm đám người Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo thầm mắng, bọn hắn cũng không nguyện ý tranh vào vũng nước đục này, nhưng Lâm Phong ép bức như vậy, bọn hắn không còn lựa chọn nào khác, hiện tại đã không còn đường quay đầu nữa.


- Lâm Phong, Thanh Đế đã hàng lâm, tử kỳ của các ngươi, đã gần đến.


Trên người bảo chủ Tề Thiên Bảo lộ ra sát ý, Lâm Phong khinh thường mở miệng:


- Đã như vậy, ta sẽ diệt trừ các ngươi trước khi Thanh Đế hàng lâm, Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo nghe Thiên Đài hiệu lệnh!


Tiếng nói Lâm Phong vừa ra, trên người lập tức nổi lên khí tức cuồn cuộn, giống như mang hào khí đè nén thiêu đốt lên vậy, trong khoảnh khắc đó hư không bùng lên khí tức đáng sợ, sáu đại thế lực đáng sợ quyết đấu, hết sức căng thẳng.


- Giết!


Lâm Phong vung kiếm lên, sát ý ngập trời, người Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo giết ra ngoài, người Vấn Thiên Bảo, Tề Thiên Bảo cùng với Dược Vương Tiên Cung cũng giết ra ngoài, trong những thế lực này người của Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung có sát ý mạnh nhất, giống như hận không thể mang người Đại Chu Tiên Cung cùng Tư Không Thiên Bảo nuốt chửng vậy.


- Hủy diệt chi chiến!


Đồng tử những người ở xa thấy một màn này thì co rút lại, trận chiến này là trận chiến hủy diệt. Nhưng thời điểm đại chiến khủng bố bộc phát, người Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo hoảng sợ phát giác, mặc dù Lâm Phong phóng thích khí tức cường hoành, nhưng hắn lại đứng im tại chỗ không có cử động, không chỉ có Lâm Phong mà người Thiên Đài, cũng không có nhúc nhích, cứ như vậy đứng lơ lửng ở trên hư không nhìn cuộc chiến.


- Vô liêm sỉ!


Giờ phút này trong lòng bọn họ đang chửi bới Lâm Phong, nhưng làm vậy cũng không hữu dụng, bọn hắn đã không có cách nào phân tâm rồi, người Tề Thiên Bảo cùng với Dược Vương Tiên Cung giống như bị điên, đối phương điên cuồng cuốn lấy bọn hắn, khi đám người kia phát hiện Thiên Đài không có tham chiến thì bọn hắn càng phát huy ra lực lượng mạnh nhất, ý đồ của bọn hắn là trong thời gian ngắn đè sập người Đại Chu Tiên Cung và Tư Không Thiên Bảo.


- Thiên Đài thật tàn nhẫn, họ khiến những thế lực trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo tự giết lẫn nhau, sau trận chiến này, nếu Thiên Đài trở thành người thắng cuối cùng thì trừ vài cỗ lực lượng không có tham chiến ra, những thế lực khác đều phải suy yếu, mà những cỗ thế lực không có tham chiến kia chưa từng trêu chọc đến Lâm Phong.


Vũ Hoàng bắt đầu vẫn lạc, lực lượng pháp tắc kinh khủng bắt đầu điên cuồng tràn ra, những người đứng xem đại chiến đều cảm thấy một hồi giật mình, đúng vào lúc này đám người Lâm Phong bắt đầu động, chỉ thấy Thiên Diễn Bàn Cờ cuồn cuộn khuếch trương mà, không ngừng phóng đại, giống như muốn bao phủ trọn phiến hư không, trong tay của hắn cũng xuất hiện Bát Bảo Thái Dương Luân, tám khoả thái dương chi quang như ẩn như hiện. Quân Mạc Tích cầm Minh Vương Mâu trong tay, hàng lâm xuống một phương vị; Kim Ô hóa thân thành bản thể, đầu đội Thái Dương Kim Cúc, xuất hiện ở một phương khác; Thanh Phượng mặc hắc sắc vũ y, xuất hiện phía trên hư không, Hồ Nguyệt cười khanh khách, đám tiểu gia hỏa này làm cho nàng cảm thấy kinh hỉ, không có bắt nàng làm chuyện gì, chỉ cần đứng bên cạnh nhìn xem được rồi. Hầu Thanh Lâm cùng các vị cường giả khác cũng trấn thủ ở các đại phương vị, giống như muốn phong toả toàn bộ phiến thiên địa này lại. Lâm Phong bước ra một bước, Thiên Diễn Bàn Cờ phía trên, hào quang sáng chói, trận quang lan tràn, vô số quân cờ giống như đang tự hành động, bắt đầu kéo xuống chỗ đám người đang chiến đấu dưới hạ không, khiến cho tất cả mọi người đều bị kinh hãi.


- Chết!


Bước chân Lâm Phong đạp ra, ánh sáng trận đạo trên Thiên Diễn Bàn Cờ bùng nổ, cùng lúc đó ở một phương vị khác, một cỗ lực lượng phá diệt tất cả nhảy vào vòm trời trong nháy mắt, mang một người trong đó giết chết, người kia chính là cường giả Tề Thiên Bảo, hôm nay bọn tới bắt rùa trong hũ, kể từ hôm nay phiến khu vực này sẽ do Thiên Đài chưởng khống!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play