Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1822 - Đứng Thành Hàng


...

trướctiếp


- Lần này Ngịch Trần Vũ Hoàng bị té nhào rồi.


Đám người âm thầm nói ra, bọn hắn đã nhìn thấy sức chiến đấu của Lâm Phong, tuy Vấn Ngạo Phong là đồ đệ do Nghịch Trần Vũ Hoàng tự tay bồi dưỡng, nhưng hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Lâm Phong. Nhưng mà chuyện kỳ quái là lúc này không có ai mở miệng nhắc nhở Nghịch Trần Vũ Hoàng một tiếng, thậm chí Diệp Thăng cùng với những người bị thương của Thanh Đế Sơn cũng không có nhắc nhở Nghịch Trần.


- Những người này cố ý để Nghịch Trần Vũ Hoàng hận Lâm Phong.


Đám người âm thầm nghĩ tới, nếu Vấn Ngạo Phong bị Lâm Phong hành hạ đến chết, điều đó sẽ chọc giận Nghịch Trần, vậy đó chính là tử kỳ của Lâm Phong. Chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong cuồn cuộn đi về phía trước, ánh mắt nhìn vào người Vấn Ngạo Phong, thần sắc bình tĩnh, áo trắng phiêu động. Lực lượng hư không quanh người Vấn Ngạo Phong chấn động, cước bộ của hắn cũng đồng dạng đạp ra ngoài, trong đôi mắt lộ ra hàn mang sắc bén, lời nói vừa rồi của Lâm Phong dành cho hắn, không thể nghi ngờ là sự nhục rất lớn, giúp Nghịch Trần dạy dỗ hắn, vậy Lâm Phong mang Vấn Ngạo Phong hắn đặt ở chỗ nào.


- Vấn Ngạo Phong, tuy nói Nghịch Trần lão cẩu làm việc hèn hạ, ngươi là đệ tử của hắn nên mới có trận chiến này cùng ta, nhưng mà ta cũng không có ý muốn vũ nhục ngươi, nếu ngươi không chiến, cũng không sao cả.


Lâm Phong nhìn Vấn Ngạo Phong bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc Vấn Ngạo Phong rét lạnh:


- Nói khoác không biết ngượng, nếu ngươi không tôn trưởng bối thì Vấn Ngạo Phong ta sẽ giáo huấn ngươi một phen.


Nghịch Trần Vũ Hoàng thấy Lâm Phong không ngừng gọi hắn là lão cẩu thì nội tâm đã nổi lên sát cơ, vô luận hôm nay như thế nào hắn cũng muốn Lâm Phong chết ở nơi này. Lực lượng không gian pháp tắc bao vây lấy thân hình Vấn Ngạo Phong, chỉ thấy hắn đi bộ trong hư không, hư không lập tức xuất hiện từng đạo ảo ảnh, rất nhiều thân ảnh Vấn Ngạo Phong đồng thời xoắn giết về phía Lâm Phong, hư không nổi lên một cái vòng xoáy không gian đáng sợ, khiến cho ánh mắt mọi người có chút run rẩy, thực lực Vấn Ngạo Phong rất lợi hại, nhưng mà hết thảy đều phí công. Chỉ thấy lực lượng pháp tắc trên người Lâm Phong tràn ra, rất nhanh, phía trên thân thể của hắn choàng lên hai tầng khải giáp, đại địa khải giáp cùng ma đạo khải giáp mang toàn bộ thân hình hắn bao phủ trong đó. Hư không thác loạn, quanh người Lâm Phong nổi lên không gian phong bạo, chỉ thấy từng đạo ảo ảnh hàng lâm, cùng lúc đó hư không quyền mang kinh khủng đánh lên người Lâm Phong, giờ khắc này trừ lực lượng hư không cường thịnh xoắn giết ra, quyền mang còn bộc phát ra lực lượng sát phạt đáng sợ, khải giáp trên người Lâm Phong sụp đổ trong nháy mắt, chỉ thấy Vấn Ngạo Phong xuất hiện ngay phía trước mặt Lâm Phong, hư không quyền mang tàn sát bừa bãi trái tim của hắn. Lâm Phong buồn bực hừ một tiếng, hắn cảm thấy một cỗ lực lượng hư không pháp tắc cùng lực lượng giết chóc xuyên qua thân thể của hắn, nhảy vào trong người hắn, nhưng mà Lâm Phong không ngăn chặn cỗ pháp tắc này ngay lập tức, ánh mắt hắn nhìn về phía Vấn Ngạo Phong, trên mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn, nụ cười này rơi vào trong mắt Vấn Ngạo Phong lại giống như nụ cười chế giễu vậy. Hắn ngưng tụ thần thông đánh vào người Lâm Phong mà Lâm Phong vẫn còn cười được như thế, có thể nghĩ giờ phút này tâm thần Vấn Ngạo Phong tức giận đến cỡ nào.


- Lực lượng cũng không tệ lắm!


Lâm Phong lộ một nụ cười thản nhiên, nói:


- Đáng tiếc, ngươi lại đi theo một tên lão cẩu thì làm sao có thể tu được thực lực mạnh mẽ.


Dứt lời, hay tay Lâm Phong đánh ra ngoài, thân thể Vấn Ngạo Phong bị hư không pháp tắc bao bọc, thân hình điên cuồng lui ra sau, nhưng mà một chưởng này bám lấy hắn như hình với bóng, hung hăng nên lên người Vấn Ngạo Phong, mang cả người hắn ném bay ra ngoài. Từ đầu đến cuối, Lâm Phong chỉ hơi cong người lại khi bị Vấn Ngạo Phong đánh trúng mà thôi. Nghịch Trần Vũ Hoàng thấy một màn này, thần sắc hơi có chút cứng ngắc lại, ước định sao? Giờ phút này cái ước định kia, giống như một truyện cười vậy, đệ tử Vấn Ngạo Phong của hắn, không thể đỡ nổi một kích, lực lượng nhục thể của tiểu tử này thật lợi hại.


- Nghịch Trần lão cẩu, theo ta thấy thì ngươi nên ra đây đi.


Thần sắc Lâm Phong có một đạo hàn ý sắc bén bắn ra, khiến cho đồng tử Nghịch Trần co rút lại, đám người cảm thấy trong lòng khẽ run, Lâm Phong đang khiêu chiến Nghịch Trần ư!


- Ngươi đã tự tìm đường chết thì Nghịch Trần ta sẽ thay thế Thần Vũ tru sát tên tiểu bối không hiểu tôn kính tiền bối như ngươi.


Trên người Nghịch Trần Vũ Hoàng có sát ý lành lạnh phóng thích, lấy hắn làm trung tâm trong hư không xuất hiện một luông phong bạo pháp tắc.


- Nếu ta nói ngươi là lão cẩu thì ngươi không cần tìm cớ để xuất thủ, ngày xưa ta cùng với Tề Thiên Bảo tranh phong, ngươi lại dùng cảnh giới thượng vị Hoàng chặn đường ta đi, bắt ta tự phế tu vi, khi đó ta chỉ là Tôn Vũ cảnh, mà một cường giả thượng vị Hoàng như ngươi lại đi đối phó một vị Tôn Vũ, rất uy phong a.


Khóe miệng Lâm Phong xuất hiện một nụ cười trào phúng, nếu ngày đó Mộc Dịch không ra tay, lần Nghịch Trần chặn đường kia đã triệt để muốn mệnh hắn. Sát ý trên người Nghịch Trần sôi sục lên, âm thanh lạnh như băng truyền ra:


- Người cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo lập tức ra tay, bao vây toàn bộ những tên nghiệp chướng của Thiên Đài lại, một người cũng không được để lọt.


Mọi người nghe thấy lời Nghịch Trần Vũ Hoàng nói đều cảm thấy một hồi run sợ, Nghịch Trần hoàn toàn tức giận rồi, hắn muốn xoắn giết toàn bộ người của Thiên Đài, một tên cũng không buông tha.


- Kể từ hôm nay, trật tự khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo sẽ do Thiên Đài đến chế định, nếu hôm nay có người can đảm ra tay đối phó Thiên Đài ta, Lâm Phong ta sẽ tru diệt toàn tộc.


Âm thanh bá đạo của Lâm Phong truyền ra, khiến cho đám người cảm thấy run sợ, phàm là người dám xuất thủ, tất diệt toàn tộc. Trong mắt những người gia nhập Thiên Đài đều lộ ra phong mang, bọn hắn cảm giác mình gia nhập Thiên Đài giống như một trận đánh cờ vậy.


- Hiện tại, những người mới gia nhập Thiên Đài cần tỉnh ngộ, thoát ly Thiên Đài, Thanh Đế Sơn sẽ không so đo tính toán.


Ánh mắt Nghịch Trần quét về phía đám người Thiên Đài dưới hạ không, cao giọng nói ra, khiến cho thần sắc những người kia cứng đờ, rốt cuộc chiến đấu cũng lan đến trên người bọn họ rồi, hai bên muốn bọn hắn làm ra lựa chọn, nếu bọn hắn lưu lại sẽ thành địch nhân của Thanh Đế Sơn. Nhưng biểu hiện của Lâm Phong hôm nay khiến cho bọn hắn cảm thấy sôi sục, nhiệt huyết dâng lên, Lâm Phong quá cường đại, bọn hắn chờ mong một ngày kia có thể trở thành một người bên cạnh Lâm Phong, nắm giữ loại chiến lực vô thượng này, nhưng lời nói của Nghịch Trần Vũ Hoàng không thể nghi ngờ giống như nước lạnh tưới vào trong lòng bọn hắn, nó lạnh buốt đến thấu xương, cùng Thanh Đế Sơn là địch, bọn hắn chịu đựng nổi sao?


- Thiên Đài nhận người không bắt buộc, ta tuyệt đối không so đo với người ly khai Thiên Đài, tùy ý các ngươi lựa chọn.


Lâm Phong yên bình nói ra, Thiên Đài không cầu người, về sau người nơi này muốn xin tiến vào Thiên Đài cũng không có cơ hội nữa, nếu người nào muốn rời đi Lâm Phong sẽ không có ý giữ lại, miễn cho lãng phí tài nguyên. Một ít người tâm trí không kiên định bắt đầu lung lay, chỉ thấy một người lập tức lóe lên mà đi, rất nhanh lại có mấy người lần lượt rời đi, không bao lâu sau, một nửa số người rời khỏi trận doanh của Thiên Đài, dù sao Thanh Đế Sơn cũng khống chế khu vực này quá lâu rồi, không người nào dám không nghe lời bọn họ.


- Người Thiên Đài có chiến lực cường đại, nắm giữ các loại cổ kinh thư, thậm chí họ còn có Đế Kinh, thần thông, công pháp mạnh mẽ, đây là một cỗ thế lực tràn ngập sức sống, nếu Thiên Đài thật sự có lực lượng chống lại Thanh Đế Sơn mà ta lại rời đi thì chỉ sợ sau này sẽ không có cơ hội quay lại nữa.


Có ít người tâm trí cứng cỏi, muốn đánh cược một lần, trong ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ kiên nghị, ánh mắt nhìn lên thân ảnh trong Lâm Phong, nam nhi có hùng tâm tráng chí như vậy thì Thiên Đài sẽ không bị hủy diệt. Cuối cùng có hơn phân nửa người vứt bỏ Thiên Đài mà đi, Lâm Phong đưa ánh mắt nhìn qua những người kia, thần sắc bình tĩnh vô cùng, hắn thấy không còn ai di động nữa thì yên bình mở miệng:


- Những người rời đi hôm nay, cả đời này sẽ không thể tái nhập Thiên Đài nữa, người lưu lại đợi chuyện hôm nay qua đi, sau đó trở lại Thiên Đài sẽ được thưởng mỗi người một kiện Hoàng khí, cộng thêm thượng phẩm Cổ Hoàng Kinh.


Những người lưu lại nghe thấy lời nói này, trong lòng kinh hỉ, toàn bộ bọn họ được ban thưởng Hoàng khí, thượng phẩm Cổ Hoàng Kinh, khí phách thật lớn, Thanh Đế Sơn tuyệt đối không dám nói như vậy. Những người vứt bỏ Thiên Đài lại cảm giác nội tâm vô cùng xoắn xuýt, bọn hắn ẩn ẩn có cảm giác, hình như mình đã bỏ lỡ cái gì đó, còn người khác lại cảm thấy khẩu khí Lâm Phong thật lớn. Đương nhiên Lâm Phong không thiếu Hoàng khí và cổ kinh, ở Vọng Thiên Cổ Đô cùng với Thánh thành Trung Châu hắn giết không ít địch nhân, trong đó có rất nhiều người là nhân vật thiên tài, trên người tên nào cũng có không ít trọng bảo, toàn bộ số đồ này bị hắn bỏ vào trong túi, Hoàng khí một đống, còn cổ kinh nói mỗi người một bộ cũng không ngoa, hơn nữa có một số người thích hợp, có thể cùng tu luyện một bộ cổ kinh thư.


- Người của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo không nghe thấy lời ta nói sao?


Ánh mắt Nghịch Trần đảo ra xa, thanh âm rét lạnh vang lên lần nữa, lần trước Yêu Dạ Đảo hàng lâm, khiến toàn bộ người cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo co đầu rút cổ, làm cho hắn khuất nhục rời đi, hôm nay Lâm Phong ở chỗ này khai sáng Thiên Đài, không ngờ bọn hắn không có ra mặt, Thiên Đài dám lấn chiếm khu vực của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, lẽ nào Tiên Cung Thiên Bảo lại để yên như vậy sao.


- Vấn Thiên Bảo nguyện ý giúp Nghịch Trần Quân một tay.


Chỉ thấy xa xa có một hàng thân ảnh cuồn cuộn mà đến, rõ ràng là bảo chủ Vấn Thiên Bảo mang theo một đám cường giả đến rồi. Ánh mắt Lâm Phong quét qua, hàn quang trong mắt nổ ra, lạnh đến cực điểm. Vấn Thiên Bảo cũng là người đứng sau Vấn gia ngày xưa, vô luận Vấn Thiên Bảo hay Vấn gia cũng đều là những nhân vật chẳng hiền lành gì, Vấn Ngạo Tuyết lại là một nhân vật trong thất sát, hơn nữa Vấn Thiên Bảo cũng đoạt quyền khống chế tiểu thế giới, ngày xưa Lâm Phong mang theo Yêu Dạ Lệnh ở nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo đã từng bị người ám sát, Lâm Phong một mực hoài nghi có phải Vấn Thiên Bảo hạ thủ, cỗ thế lực này cho Lâm Phong cảm giác chúng vẫn dấu kín ở một nơi bí mật gần đó, thừa cơ hành động. Hôm nay, Vấn Thiên Bảo lại đứng ra, đứng bên Thanh Đế Sơn, lý do thứ nhất Vấn Thiên Bảo đứng ra, chắc cho Nghịch Trần Vũ Hoàng mặt mũi. Đương nhiên bảo chủ Vấn Thiên Bảo có lý do của hắn, trước đây không lâu, Vấn Ngạo Phong nói cho hắn một tin tức vô cùng trọng yếu, bên trong Thanh Đế Sơn vẫn tồn tại Thanh Đế đời trước, hôm nay hắn đã trở về Thanh Đế Sơn, theo như Vấn Ngạo Phong biết, tu vi của hắn đã bước chân vào cấp bậc Thiên Đế, hắn đã đủ sức tung hoành ở phiến khu vực này, Yêu Dạ Đảo cũng không thể trêu vào, vô luận hậu trường của Lâm Phong là ai thì lúc này, hắn cũng phải đối mặt với sự thảm bại. Hai đời Thanh Đế, một vị Thiên Đế, một vị Đại Đế, chỉ như vậy đã đủ hoành hành tại cương vực vô tận này rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp