- Lâm Phong.


Đám Đạm Đài bay lên không, miệng nở nụ cười vui vẻ đón Lâm Phong trở về. Lâm Phong và Tần Vũ cùng đi về bên này, ánh mắt lạnh lùng quét sang đám người Vũ Văn Hầu:


- Người Tinh Thần Môn của Cơ Môn chỉ là đám trộm gà bắt chó thế mà cũng dám xưng hùng trong học viện này, mất mặt quá.


Lời nói của Lâm Phong gây ra trận nghị luận của những người đang đứng gần Vũ Văn Hầu, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, tên này cũng quá ngông cuồng rồi, ở Chiến Vương học viện này ai mà không biết Tinh Thần Môn bọn họ bá đạo, không ai dám đụng vào, vậy mà bây giờ Lâm Phong lại dám bất kính nói bọn họ trộm gà bắt chó.


- Nói khoác không biết ngượng.


Cơ Vô Ưu quét mắt nhìn Lâm Phong một cái, hắn cũng là người Tinh Thần Môn nên Lâm Phong nói vậy cũng đã tính hắn vào rồi.


- Năm vị cường giả trên Tiềm Cương Bảng lại bắt huynh đệ Tần Vũ của ta để uy hiếp ta đến vùng hoang vu rồi giết người, Tần Vũ thì bị thương, ta nói vậy thì có gì sai chứ, ta xấu hổ khi nói mình là bạn, là đồng môn, học viện đã bị các ngươi làm bẩn bẩn.


Thanh âm Lâm Phong vang lên mạnh mẽ không chừa lại chút mặt mũi nào cho Tinh Thần Môn, ánh mắt mọi người lập tức thấy Tần Vũ bị thương, bọn họ đã tin tưởng lời này, Cơ Môn vì nhờ có Cơ Thương nên thực lực khổng lồ, những năm gần đây luôn ngông cuồng vô tận, không việc gì không dám làm, mà khi trước Lâm Phong vũ nhục người Tinh Thần Môn nên chuyện bọn họ trả thù hoàn toàn có khả năng.


- Nhiều năm qua, chưa thấy ai dám chỉ trích Tinh Thần Môn như Lâm Phong vậy, một người xuất chúng dù bị năm người chặn giết nhưng vẫn hoàn hảo trở về.


Mọi người thầm nghĩ, năm vị cường giả Tinh Thần Môn lại thua, người xem thật muốn đến nhìn xem năm vị đó là ai trên Tiềm Vương bảng a, xem có còn hay không, nếu như khong còn thì nghĩa đã bị Lâm Phong giết, như vậy thực lực của hắn tuyệt đối ư, nghĩ đến đó thôi đã thấy đáng sợ. Kì thật bọn họ cũng không biết rõ, thực chất ngoài năm vị trên Tiềm Vương bảng ra còn có Phong Hắc Sát trên Địa bảng tham gia, chuyện này cũng chỉ có Vũ Văn Hầu mới biết, lúc này Vũ Văn Hầu đang vô cùng khó hiểu, không lẽ Phong Hắc Sát không ra tay?


- Lâm Phong.


Cơ Vô Ưu chợt quát một tiếng làm cho không gian đột nhiên im lặng, trong mắt hắn tràn ngập sát ý:


- Ngươi muốn chết sao?



- Sau khi diễn ra đại lễ, người Thiên Đài chúng ta muốn nghênh chiến tinh thần môn giành vị trí trên Tiềm Vương bảng, chỉ cần các ngươi đồng ý, có thể lập khế ước sinh tử, dám không?


Ánh mắt Lâm Phong ngạo nghễ và bộ dạng bá đạo, dù hiện nay Thiên Đài cũng chỉ có một vị trung vị Hoàng nhưng ở cảnh giới hạ vị Hoàng thì rất nhiều, như hắn, Hầu Thanh Lâm, Thiên Di, Ô, Thanh Phượng, Toan, Tần Vũ, Đạm Đài, Đại Hại Trùng,.. cường giả trên Tiềm Vương bảng của Tinh Thần Môn đã bị hắn giết năm nên người của bọn họ chỉ có Cơ Vô Ưu, Vũ Văn Tịnh là có thể nghênh chiến được, những người còn lại không đáng để sợ.


- Không sai, một bầy chó tự hào là môn phái mạnh nhất của Chiến Vương học viện thế mà cũng chỉ là cáo mượn oai hùm thôi, mượn lực lượng ra vẻ ta đây, vậy dù Tinh Thần Môn thì Thiên Đài vừa thành lập như chúng ta cũng có thể giết gọn.


Thanh âm Đạm Đài vang lên trong không gian truyền đến tai mọi người, bọn người Tinh Thần Môn và Vũ Văn Hầu đã lửa giận bừng bừng, tinh thần môn chưa bao giờ phải bị nhục như hôm nay cả. Nhưng bây giờ đội hình mới thành lập của Thiên Đài rất cường đại, đám người hạ vị Hoàng gần như có thể quét ngang môn phái khác, cả Hầu Thanh Lâm, Lâm Phong và Thiên Si đều có tên trong nhóm mười người đứng đầu của Tiềm Vương bảng. Ánh mắt Lâm Phong rơi xuống người Vũ Văn Hầu, người này dù ít lên tiếng nhưng nếu hắn đã là chủ môn Tinh Thần Môn thì hiển nhiên, những thủ đoạn bỉ ổi hèn hạ vô liêm sỉ không tránh khỏi có liên quan đến bản thân, hay có thể nói có sự sắp đặt của hắn. Lâm Phong nhìn chằm chằm hắn ta:


- Vũ Văn Hầu, ngươi có dám ứng chiến?


Thần sắc hắn hơi ngưng trọng, đôi mắt lạnh lẽo nhìn lại Lâm Phong, đây rõ ràng là khiêu chiến, hơn nữa còn là một tập thể, trước giờ hưa có ai dám làm càn với Tinh Thần Môn bọn họ như vậy, bây giờ thì đã có Lâm Phong.


- Không biết sống chết, một mình ta đã đủ để diệt hết các ngươi.


Cơ Vô Ưu cuồng ngạo, một bộ dáng nắm giữ càn không, nắm giữ tính mạng của mọi người.


- Vô liêm sỉ.


Đạm Đài tức giận mắng một tiếng.


- Không cần ngươi phải đấu với tất cả chúng ta, chỉ cần ngươi đáp ứng thì một người đủ để diệt ngươi rồi.


Lâm Phong lạnh lùng nói, khí tức của hai người đối chọi gay gắt va chạm nhau trên không trung, cỗ uy áp kinh khủng bùng nổ khiến cho vài người tu vi yếu cảm thấy hít thở không thông. Tru Thiên Lão Tổ đứng phía trên nhìn xuống Lâm Phong và Cơ Vô Ưu một cái rồi thấp giọng nói với người bên cạnh:


- Đệ đệ của Cơ Thương – Cơ Vô Ưu à, nghe nói là người đứng đầu Tiềm Vương Bảng đúng khôg?



- Đúng vậy, thiên phú người này sợ cũng không kém Kỳ huynh bao nhiêu cả, sau này có thể là một thiên tài hiếm thấy.


Người bên cạnh mỉm cười, Tru Thiên Lão Tổ cũng gật đầu:


- Các ngươi hãy cho ta biết tên đang cùng hắn giằng co là ai không, tại sao tu vi của hắn chỉ mới Tôn Vũ?



- Đúng nhỉ, chuyện này cũng thật kì quái, tu vi dường như chỉ đến Tôn Vũ thôi sao?


Hai vị lão giả bên cạnh cũng kinh ngạc, bọn họ chắc chắn rằng dù cho Lâm Phong có tu luyện công pháp che giấu gì cũng không qua mắt được bọn họ.


- Tru Thiên Lão Tổ.


Lúc này Vân phụ hướng mắt nhìn sang, mỉm cười:


- Người này ta biết rõ, hắn tên Lâm Phong, bạn con gái ta, hắn có thiên phú dị bẩm, thông thạo nhiều hệ pháp tắc nhưng thể hất hơi đặc thù, nếu như lão tổ có hứng thú ta sẽ dẫn hắn đến Tiên Sơn bái kiến.



- Thì ra là vậy.


Tru thiên lão tổ khẽ gật đầu, đương nhiên hắn nghe hiểu được ý của Vân phụ, tên này rõ ràng muốn tiến cử Vân Phong:


- Xem trước các đệ tử học viện trong mười năm nay thế nào a.


Lời nói vừa dứt, những trưởng lão kia đồng loạt đứng dậy bước xuốg võ đài, không gian ồn ào bỗng chốc yên tĩnh, bọn Lâm Phong và Cơ Vô Ưu thấy tình hình này cũng thôi không tranh chấp, tất cả đều bay xuống lại, nhìn lên cao.


- Lễ mừng mười năm một lần này của Chiến Vương học viện sẽ diễn ra, mười năm này đói với các lão già chúng ta có thể nói rất ngắn nhưng đối với học viện lại rất dài, với các ngươi càng dài hơn, mười năm có thể chiếm một phần lớn trong đường đời của các ngươi rồi, vì vậy lão gia hoả húng ta muốn tranh thủ mà xem mọt chút, để cho các ngươi biết chúng ta vẫn luôn quan sát sự tiến triển của các ngươi .


Ánh mắt Tru Thiên Lão Tổ nhìn về phía mọi người, nói:


- Tốt rồi, những người chúng ta chỉ đến xem thôi, còn nhân vật chính nhường lại cho các ngươi, vẫn làm theo lệ cũ, các anh tài tuấn kiệt của Thiên bảng cũng nên bộc lộ thực lực thật sự, vị trí phong vương có lẽ cũng nên đổi rồi.


Nghe được lời Tru Thiên Lão Tổ nói mà mọi người lập tức đưa mắt nhìn lên trên chính giữa võ đài có 99 người, người còn lại chính là môn chủ Cơ Môn, đứng đầu Thiên Bảng, Cơ Thương. Nhưng Cơ Thương không ở đây cũng không ai lên tiếng, bây giờ trong học viện không ai có thể làm rung chuyển vị trí của hắn được nên hôm nay chắc hắn đang bận trùng kích phong Vương và Chiến Vương học viện cũng sẽ không làm phiền hắn.


- Để ta lên.


Một vị cường giả chậm rãi bước ra chỉ vào người khác:


- Phương Vân Thế mau ra đây đấu.



- Người này là Phương Vân Thế đứng thứ năm mươi ba trong Thiên bảng, còn ngươi khiêu chiến tên Thanh Dương đứng thứ sáu mươi hai, khoảng cách khá lớn, nếu thắng thì có thể nói tốc độ tiến bộ của người này quá phi phàm.


Mọi người âm thầm nói, Thiên Bảng sẽ không có phát sinh chuyện như Tiềm Vương bảng, dù cho có người mới thì cũng có thể xuất hiện yêu nghiệt nào đó làm uy hiếp tới chức vị của họ. Thiên bảng trước giờ luôn ổn định, nơi hội tụ trăm người mạnh nhất Chiến Vương học viện, ít khi thay đổi thế mà bây giờ lại có người tự tin khiêu chiến. Cuộc chiến của hai người thật không làm người ta thất cọng. Phàn lớn người trên Thiên bảng đều là thượng vị Hoàng nên đối với việc vận dụng pháp tắc lực lượng đã có thể gọi xuất thần nhập hoá, làm cho thiên địa phải biến sắc nhưng lực khống chế của họ cũng cường đại không kém, dư âm không mấy xa, hơn nữa còn có các cường giả quanh vũ đài xua tan nó nên công kích không ảnh hưởng đến người bên ngoài.


- Linh hồn.


Lâm Phong nhìn chằm chằm hai người, lúc này vũ hồn và hồn phách của họ đã hợp nhất lại để phát huy sức mạnh tối đa, chỉ hơi thở đã mang sức lực mạnh mẽ vô cùng, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi thì có thể bị giết. Cuối cùng Thanh Dương vẫn thua, không thể khiêu chiến thành công, dù thất bại trong gang tấc nhưng trận chiến vô cùng đặc sắc, hắn khôn ghề nhụt chí, tinh thần chỉ cần có ý chí cường đại thì sớm muộn gì vị trí đó cũng đến tay. Tiếp theo có không ít trận giao phong khủng bố không kém, Lâm Phong nhìn bọn họ chiến đấu mà lòng thất kinh, người có thể vào Chiến Vương học viện đều là người tài, những vị trên Thiên bảng dù sao cũng là trăm người mạnh nhất nên đương nhiên thực lực đáng sợ rồi,bên ngoài có thể thành cường giả một phương, hắn muốn đến được thực lực này thì chỉ sợ cần không ít thời gian.


- Các ngươi thấy thế nào?


Tru Thiên Lão Tổ hỏi hai vị bên cạnh, trước người hắn có sự chấn động nhẹ, dường như âm thanh đã được ngăn cách lại.


- Nếu nói về thực lực thì cũng được nhưng tiềm chất để phong Vương thì chưa thấy ai.


Một vị lão giả nói.


- Đúng vậy, nhưng người có tiềm chất cũng không phải dễ tìm, mấy trăm năm mới có được một người, đáng tiếc cho Lăng Thiên ngày xưa, nếu như còn sống thì chỉ sợ hiện tại đã cùng vơi Cơ Thương trở thành tuyệt đại song kiêu, thậm chí có khi còn phong Vương sớm hơn cả Doanh Thành.


Một lão giả khác nhàn nhạt nói, có chút cảm khái chuyện năm đó, khi ấy Lăng Thiên, Doanh Thành và Cơ Thương đều là những nhân vật tuyệt đại!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play