- Môn sinh mới tiến nhập Chiến Vương học viện?


Tần Vũ lộ ra thần sắc tò mò, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, hình như những người thông qua khảo hạch đều ở nơi này mà.


- Vũ Văn Tịnh?


Hay là nhân vật phía trên hạ vị Hoàng? Lâm Phong cùng Tần Vũ liếc nhau một cái, Tần Vũ cười nói:


- Đi, chúng ta đi xem náo nhiệt.



- Uh.


Đúng lúc Lâm Phong cũng muốn ngắm nhìn một chút, chỉ có tiến nhập tiềm Vương bảng, mới có thể tăng lên đẳng cấp Chiến Vương Lệnh, để tiến vào bên trong Chiến Vương Điện, xem công pháp lợi hại cùng thần thông thuật, đã tiến nhập Chiến Vương học viện thì Lâm Phong tất nhiên muốn tiến vào bên trong Chiến Vương Điện, vượt lên càng cao càng tốt, khiêu chiến người trên tiềm Vương bảng, hoán đổi vị trí với họ trên tiềm Vương bảng. Một khi bắt đầu khiêu chiến, chỉ cần người trên tiềm Vương bảng nằm trong Chiến Vương học viện, họ không thể cự tuyệt, cái này chính là luật của Chiến Vương học viện, mạnh được yếu thua, ta mạnh mẽ sẽ thay thế ngươi. Đương nhiên Chiến Vương học viện có tiềm Vương chiến đài, hơn nữa những thứ này không chỉ có một cái, tiềm Vương Nhân bảng khiêu chiến, liền đi tới chiến đài tiềm Vương Nhân bảng, Địa bảng khiêu chiến, tiến hành trên chiến đài Địa bảng, tất cả được phân chia rất rõ ràng, người trong học viện chỉ cần liếc mắt nhìn địa điểm chiến đấu đã biết rõ đó khiêu chiến cấp bậc gì. Lần khiêu chiến này, chính là tiềm Vương nhân bảng khiêu chiến.


- Nhân bảng khiêu chiến, trận chiến của hạ vị Hoàng, chắc Vũ Văn Tịnh rồi.


Tần Vũ thấp giọng nói ra, một hàng người lóe lên, đi vào chiến đài Nhân bảng, chỉ thấy phía trên chiến đài quả nhiên có hai người đang đứng đó, một người trong đó người mặc áo xanh trắng, phong thái thanh tú, khí vũ phi phàm, người còn lại thân hình xinh đẹp, trên người mặc một cái áo bào đỏ, đặc biệt kiều diễm, làm cho người ta si mê, đích thật là Vũ Văn Tịnh.


- Lúc khảo hạch ta đã giao thủ qua với Vũ Văn Tịnh, thực lực của nàng có khả năng thắng được ta, Vũ Văn gia vốn là cổ Thánh tộc hiển hách của Thánh thành Trung Châu, giờ khắc này nàng khiêu chiến người bài danh sau ta tên Long Uyên, đứng thứ ba mươi trên tiềm Vương bảng nhân bảng, người thứ nhất nữ nhân này khiêu chiến chính là người nằm trong tốp ba mươi.


Tần Vũ thấp giọng nói ra.


- Kiếm ý?


Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, trên người Vũ Văn Tịnh có kiếm ý lộ ra, bao phủ hư không quanh nàng, trong tay nàng ngưng tụ ra một chuôi kiếm ảnh. Chiến Vương học viện có một quy củ thép, tiềm Vương bảng cùng với phong Vương Thiên bảng chiến đấu, chỉ có thể dựa vào thực lực, không thể mượn nhờ bảo vật. Trong lòng bàn tay Long Uyên lộ ra chưởng ảnh đen kịt, hóa thành một cái bia đá màu đen nắm giữ lực lượng trấn áp khủng bố.


- Long Uyên có thể chất bất phàm, bởi vì Vũ Hồn tồn tại nên trời sinh hắn nắm giữ lực lượng cường hóa, tu luyện hai loại pháp tắc, đại địa pháp tắc cùng với cường hóa pháp tắc, lại phụ thêm thiên bi chưởng, lực công kích cực kỳ cương mãnh, không chút nào kém với Cửu Đỉnh Trấn Thiên Đại Khí Công ta tu luyện, bài danh chỉ thấp hơn ta một bậc mà thôi, toàn lực một chiến, ta rất khó bắt được hắn.


Tiếng nói của Tần Vũ vừa ra, hai người đã bắt đầu giao thủ, thiên bi chưởng cuồng bá vô cùng, đánh cho hư không phát ra âm thanh rung chuyển, giống như một đạo thiên bi, có thể trấn giết Vũ Văn Tịnh mềm mại không xương, nhưng mà kiếm pháp của Vũ Văn Tịnh lại cực kỳ tinh xảo, chỗ nào cũng có ngàn vạn tia kiếm ý, khiến cho khắp hư không đều là kiếm ý, rét lạnh như băng tuyết mùa đông, sát ý rền vang; kiếm thế biến ảo, mềm mại như gió thu, thuận thế mà làm, phiêu hốt bất định, lúc thì như ngày hè nóng nực, cường hoành bá đạo. Ý cảnh bốn mùa bất đồng, lại được Vũ Văn Tịnh thể hiện ra trong kiếm, đáng sợ hơn là, Vũ Văn Tịnh hình như là tuyệt thể, có rất nhiều hệ pháp tắc.


- Tứ tuyệt?


Lâm Phong lộ ra một vòng dị sắc, bốn loại ý cảnh, phối hợp với bốn hệ pháp tắc, lực lượng bốn hệ pháp tắc phối hợp với tứ quý kiếm, nắm giữ uy lực quỷ thần khó lường, trong tay Vũ Văn Tịnh bùng nổ ra, tràn ngập mỹ cảm, như tiên nữ phiên phiên khởi vũ vậy.


- Mặc dù nữ nhân này làm cho người ta ghét, nhưng thực lực lại rất mạnh.


Đại Hại Trùng thấy chiến lực của Vũ Văn Tịnh thì thần sắc ngưng lại, nàng dùng công kích của mình chống đỡ thiên bi chưởng nổi tiếng khiến đối phương không chiếm được tiện nghi, bị áp chế đến sít sao.


- Mang tứ tuyệt đều tu thành pháp tắc, hơn nữa giao hoà hoàn mỹ cùng một chỗ, mặc dù tu vi của nàng còn hơi kém một chút hỏa hầu, nhưng đã thể hiện ra thực lực mạnh mẽ rồi, chắc chắn ở bên trên tiềm Vương bảng khuấy động một hồi phong vân.


Tần Vũ nhìn thấy thực lực Vũ Văn Tịnh, không khỏi có chút kinh ngạc, xem ra lúc khảo hạch Vũ Văn Tịnh còn không xuất hết toàn lực.


- Long Uyên đã bị buộc phải sử dụng lực lượng Vũ Hồn rồi, xem ra hắn phải thua.


Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Long Uyên, vậy mà Vũ Hồn của đối phương dần trở nên hư ảo vô hình, một luồng ánh sáng bạch quang kinh khủng bao phủ cả người hắn lại, cường hóa nhục thể, cường hóa lực công kích, bởi vì hắn có thể chất đặc thù nên sau khi nhập Tôn Vũ Hồn hóa thành bí truyền, cuối cùng trở thành lực lượng pháp tắc. Sau khi Vũ Hồn của Long Uyên bùng nổ, công kích càng thêm điên cuồng hẳn lên, có tư thế ép lui kiếm thuật tuyệt diệu của Vũ Văn Tịnh, thiên bi chưởng oanh sát hết thảy ngăn cản trước mặt.


- Tứ Quý Tuyệt Kiếm.


Một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền ra, chỉ thấy bốn mùa biến ảo, Xuân Hạ Thu Đông biến hóa thất thường, vô tận kiếm quang xoắn giết mà ra, thậm chí hư không xuất hiện rất nhiều hư ảnh Vũ Văn Tịnh.


- Oanh!


Một đạo âm thanh kinh khủng cuồn cuộn truyền ra, ánh sáng chói mắt bao phủ hư không, đợi đến lúc màn sáng tán đi, thân thể hai người đã tách ra, âm thanh tí tách truyền ra, chỉ thấy cánh tay Long Uyên nhỏ máu, sắc mặt hơi có chút trắng bệch.


- Không nghĩ tới một môn sinh mới tiến nhập học viện lại lợi hại như thế, ta thua rồi, bây giờ ngươi có thể đi đến Phong Vương Điện, tiến hành tấn cấp Chiến Vương Lệnh.


Long Uyên nhìn Vũ Văn Tịnh, mặc dù bên trong con ngươi có sự thất lạc, nhưng không xuất hiện ý chán chường, yêu nghiệt trong Chiến Vương học viện nhiều vô tận, tuy rằng môn sinh mới nhập học viện đã lợi hại như thế rất ít phát sinh, nhưng chuyện hôm nay cũng không quá kỳ quái, dù sao những người có thể tiến nhập học viện đều là nhân kiệt một phương. Nhưng Long Uyên thấy đối phương cường thế như vậy, lộ ra chút tịch mịch. Thân hình Vũ Văn Tịnh run lên, cuồn cuộn mà đi, xem ra nàng ta muốn tiến đến Phong Vương Điện, rất nhiều người biết rõ, bài danh ở Phong Vương Điện, lại có sự thay đổi vị trí một chút.


- Vũ Văn Tịnh không hổ là công chúa Vũ Văn gia tộc, không chỉ lớn lên mạo mỹ, mà thực lực cũng lợi hại vô cùng, nếu lấy nàng làm vợ cũng không tệ chút nào.


Chỉ thấy một thanh niên tuấn kiệt khoanh tay trước ngực, mỉm cười nói.


- Chuyện đó ngươi có dám nói ngay trước mặt Vũ Văn Tịnh không.


Người bên cạnh cười nói:


- Vừa tiến nhập học viện liền cường thế bước vào vị trí thứ ba mươi tiềm Vương bảng Nhân bảng, xem ra sáu môn sinh hạ vị Hoàng bước vào học viện lần này, Vũ Văn Tịnh có thực lực mạnh nhất.



- Không nhất định, ta nghe nói lần khảo hạch này, có một người cường thế mang theo hai người bước vào Chiến Vương học viện, hơn nữa còn phát sinh tranh chấp với Vũ Văn Tịnh, không biết đây thật hay giả, nếu sự thật đúng như tin tức kia truyền ra thì chỉ sợ thực lực người kia cũng không yếu.



- Người ta nói ngươi đấy Lâm Phong, hiện tại Chiến Vương Lệnh không nằm trong tay, ngươi định làm như thế nào?


Tần Vũ cười nói với Lâm Phong.


- Nếu như Đơn Mông muốn ta đến lấy, như vậy thì chúng ta đến cửa nhà hắn.


Lâm Phong mở miệng nói một tiếng, sau đó hỏi Tần Vũ.


- Chỗ ở của Đơn Mông nằm ở đâu, ngươi chỉ cho ta.



- Không cần, ta trực tiếp mang ngươi đi.


Tần Vũ không thèm để ý nói.


- Tần Vũ, ngươi không nên bị liên lụy vào.


Lâm Phong có chút cảm kích nhìn Tần Vũ, Đơn Mông và Vũ Văn Hầu là người cùng một bọn, nghe nói chúng là người Cơ Môn, Lâm Phong không muốn Tần Vũ liên lụy vào trong đó.


- Chẳng lẽ ta lại là người sợ này sợ nọ.


Tần Vũ không ngần ngại cười nói, lập tức đi trước dẫn đám người Lâm Phong cuồn cuộn bay đi, một lát sau bọn hắn đi vào cung điện phía dưới thác nước.


- Tòa cung điện này là phủ đệ của Đơn Mông.


Tần Vũ chỉ vào một tòa cung điện phía trước nói ra.


- Khí phái thật lớn, chỗ ở của mình cao cấp như vậy, mà lại phân cho ba người chúng ta ở nơi vắng vẻ hẻo lánh.


Đạm Đài tức giận không thôi, nơi đây quang cảnh thanh tịnh, suối nước chảy phát ra âm thanh rầm rầm dễ nghe, đúng là một chỗ ở rất tốt.


- Dứt khoát chiếm phủ đệ của hắn đi.


Đại Hại Trùng cũng tức giận nói. Thần sắc Lâm Phong giống như có tia điện xẹt qua, xuyên thấu phủ đệ phía dưới, phát ra âm thanh cuồn cuộn:


- Đơn Mông, lăn ra đây.



- Đơn Mông, lăn ra đây.


Sóng âm cuồn cuộn như sấm sét trên vòm trời đánh vào hư không, khiến xung quanh có từng đạo thân ảnh bay lên trời, nhìn về phía bên này, mấy người bên cạnh Tần Vũ là người phương nào, hình như bọn họ rất xa lạ. Lúc này, trong phủ đệ dưới không trung, cũng có mấy đạo thân ảnh chậm rãi đi ra, người đi đầu tiên chính là Đơn Mông. Chỉ thấy đám người Đơn Mông chậm rãi bay lên trời, ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, những tên này thật không biết điều, Chiến Vương Lệnh ở trong tay hắn, lại còn dám vô lễ như thế.


- Các ngươi có chuyện gì sao?


Đơn Mông hướng tầm mắt nhìn qua mấy người, trừ Vũ Văn Tịnh ra Tần Vũ và năm nhân vật mới đều ở đây, không thiếu một người.


- Hèn hạ, mang ba người chúng ta phân phối đến một nới vắng vẻ, ở chung một phủ đệ, hơn nữa không cho chúng ta Chiến Vương Lệnh, ngươi nói xem có sao không?


Đạm Đài nói ra một câu lạnh như băng.


- Ta đã giải thích qua rồi, phủ đệ khan hiếm, mới để cho các ngươi tạm thời ở đó, nếu có thì giờ ta lại điều chỉnh, còn Chiến Vương Lệnh, thật có lỗi, nó không nằm trên người ta.


Thần sắc Đơn Mông hiện lên một đạo lãnh quang, ánh mắt nhìn về phía Bộ Lam Sơn cùng với Tổ Nham, nói:


- Hai người các ngươi đã được phân phối phủ đệ rồi, cũng đến hưng sư vấn tội sao?



- Chiến Vương Lệnh.


Bộ Lam Sơn đạm mạc phun ra một đạo thanh âm.


- Không biết điều, Chiến Vương Lệnh, không có.


Đơn Mông nghe thấy lời nói của Bộ Lam Sơn thì đồng tử trở nên lạnh lùng.


- Rất tốt.


Trong mắt Lâm Phong hiện lên một đạo lãnh quang, hắn nhìn thấy người đến xem nhân ngày càng nhiều, liền chậm rãi mở miệng, cao giọng nói ra:


- Ngươi phụ trách khảo hạch nhân vật mới, mấy người chúng ta bước vào Chiến Vương học viện, ngươi lại lấy thủ đoạn hèn hạ an bài ba người chúng ta sống trong một cái phủ đệ hẻo lánh, không cấp Chiến Vương Lệnh cho chúng ta, nếu đã như thế, Đơn Mông, ta nguyện trước mặt mọi người cùng ngươi lập sinh tử khế, một trận chiến định sinh tử, hai người chỉ có một người sống.



- Lộp bộp.


Trong lòng Đơn Mông run lên, sắc mặt trong lúc đó thay đổi thành trắng bệch, thần sắc phi thường khó coi, thực lực của Lâm Phong hắn đã nhìn thấy qua, giết chết Diệp Văn, chỉ sợ lợi hại hơn hắn rất nhiều. Dưới loại cục diện này, Lâm Phong lại cao giọng tuyên bố muốn lập sinh tử khế, trước mặt nhiều người như vậy, hắn làm sao lùi bước, về sau hắn làm gì còn mặt mũi lăn lộn trong Chiến Vương học viện? Thể diện sẽ mất hết, dù sao thì hắn cũng bắt nạt Lâm Phong trước, hơn nữa, Lâm Phong còn là một nhân vật mới.


- Cái tên Tần Vũ vô liêm sỉ này.


Đơn Mông thầm mắng Tẫn Vũ, nếu không phải Tần Vũ nói thì Lâm Phong làm sao biết rõ Chiến Vương sinh tử khế, giờ khắc này hắn tiến thối lưỡng nan, Đơn Mông hắn căn bản không nghĩ tới Lâm Phong sẽ trực tiếp đề ra sinh tử khế như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play