Một lát sau, những đám mây đen trong không trung đã hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.
.
- Tại sao pháp tắc không hàng lâm?
Khi mọi người nhìn thấy cảnh đó, trong đôi mắt họ lộ ra vẻ ngạc nhiên. Rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra vậy? Lâm Phong đã nắm trong tay pháp tắc, mà thiên địa cũng đã cảm ứng được pháp tắc của hắn, chuẩn bị pháp tắc quán thể, nhưng tại sao lại không hàng lâm? Vào lúc này, mọi người cảm thấy khó hiểu một, Lâm Phong lại càng cảm thấy khó hiểu gấp trăm ngàn lần. Hắn sớm đã hoàn thành nghìn lần đại thế sớm, cảnh giới cũng đã đến đỉnh phong, nhưng do còn thiếu pháp tắc, nen vẫn chưa thành Vũ Hoàng. Nhưng hôm nay, ma đạo pháp tắc của hắn đã ngưng tụ, nhưng tại sao hắn vẫn không thành Vũ Hoàng?
- Ta đã thành Vũ Hoàng, nhưng pháp tắc lại không hàng lâm.
Chẳng lẽ ông trời muốn bắt nạt ta sao? Lâm Phong lạnh lùng nói.
- Hoàng kiếp?
Đúng lúc này, Thần Ấn vương thể Độc Cô Bất Bại đột nhiên lên tiếng, khiến cho trái tim của mọi người đập thình thịch. Hoàng kiếp? Trên Cửu Tiêu Đại Lục thật có hoàng kiếp sao? Nghe đồn, trên đại lục có một loại võ tu, dù có cố gắng như thế nào, thì suốt đời không cách nào bước vào Vũ Hoàng cảnh. Bởi vì bọn họ là Hoàng kiếp, nên không thể thành Vũ Hoàng. Chẳng lẽ, Lâm Phong lại là Hoàng kiếp, nên hắn không thể thành Vũ Hoàng?
- Thật thú vị.
Thương Khiếu nở một nụ cười thản nhiên, nói:
- Đây là lần đầu tiên ta thấy người có Hoàng kiếp.
Tư chất không đủ mà vọng tưởng đăng lâm Hoàng vị, cuối cùng lại trở thành công dã tràng. Ngươi vẫn nên giao Thiên Diễn Thánh Kinh ra đây, rồi biến đến một chỗ hẻo lánh nào đó làm một tên võ giả bình thường đi. Vọng Thiên Cổ Đô không thích hợp với ngươi. Khi Lâm Phong nghe thấy vậy, ánh mắt của hắn chậm rãi nhìn về phía Thương Khiếu.
- Ta chỉ xuất thân từ một gia tộc bình thường, mười lăm tuổi mới đặt chân lên con đường võ đạo.
Từ đó đến nay, gần mười lăm dài dằng dặc, từ cảnh giới Khí Vũ thấp nhất đến Tôn Vũ bây giờ. Ta không thành hề phục dùng bất luận đan dược nào có thể cải biến thiên phú, ta cũng không có cường giả chỉ đạo. Nhưng đến hôm nay, rất nhiều áo nghĩa của ta đều đạt đến đỉnh phong, cách Vũ Hoàng chỉ một bước ngắn. Mà ngươi dám nói ta không có tư chất? Lâu nay, võ đạo chi tâm của Lâm Phong không chấn động, cũng không bị đã kích, nên lần này, hắn thật sự có một chút hỗn loạn. Mà bất kỳ ai gặp loại tình huống như hắn, mà vẫn có thể bình tĩnh, thì đó đã không còn là người nữa rồi. Thử nghĩ mà xem, sau khi trãi qua biết bao nhiêu kiếp nạn, để đạt đến mục tiêu, mà khi sắp thành công, thì lại trở thành dã tràng se cát. Thử hỏi ai mà không điên cho được. Khi mọi người nghe được tâm sự của Lâm Phong, bọn họ cảm thấy có chút bi thương cho hắn. Chẳng lẽ đây chính là kết cục của một thiên tài? Sinh ra trong một gia đình bình thường, mười lăm tuổi mới bắt đầu tu luyện, không có trưởng bối bồi dưỡng, không có đan dược phụ trợ, không có công pháp tu luyện. Nhưng lại không hề thua kém những yêu nghiệt do các Thánh tộc bồi dưỡng là bao. Sao có thể là người có thiên phú tầm thường. Vào lúc này, Thương Khiếu lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:
- Thì tính sao?
Nếu đã là Hoàng kiếp, thì ngươi nhất định thành sẽ không thể trở thành Vũ Hoàng, Tôn Vũ vô địch chính là thành tựu của cả đời ngươi. Nếu muốn giữ lại tính mạng, thì hãy ngoan ngoãn giao Thiên Diễn Thánh kinh ra đi.
- Dù ta thật sự là hoàng kiếp, thì ta cũng sẽ phá kiếp thành Vũ Hoàng.
Nếu ma đạo không thể giúp ta thành Vũ Hoàng, thì ta sẽ đổi một loại lực lượng khác. Khi nói xong, trong đôi mắt đen kịt của Lâm Phong lộ ra vẻ bất khuất, quanh người hắn cũng bắt đầu xuất hiện từng luồng đại địa áo nghĩa vô cùng trầm trọng.
- Không biết tốt xấu.
Vừa dứt lời, Thương Khiếu liền điều động thương thiên lực, điên cuồng chèn ép Lâm Phong. Vào lúc đó, Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm Thương Khiếu, trong ánh mắt của hắn bắn ra từng đạo ma quang, ẩn chứa sát ý lăng lệ và ác liệt.
- Giết.
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức chém ra Sát Na Hư Vô về phía Thương Khiếu. Khiến cho sắc mặt của Thương Khiếu trở nên ngưng trọng, nhưng hắn ta vẫn đánh ra một cái cự chưởng ẩn chứa thương thiên lực. Nhưng đại địa áo nghĩa của Lâm Phong lập tức xuyên thấu cái cự chưởng kia, đánh về phía Thương Khiếu. Khi Thương Khiếu thấy cảnh đó, sắc mặt của hắn trở nên rất khó coi. Hắn không ngờ Lâm Phong lại có thể phá được thương thiên lực của hắn.
- Cút.
Sau đó, Thương Khiếu liền hội tụ thương thiên lực thành cái cự chưởng khổng lồ, phá hủy công kích của Lâm Phong.
- Dừng lại cho ta.
Thương Khiếu gầm lên một tiếng, rồi lại hội tụ thương Thiên lực thành từ cái cự chưởng đánh về phía Lâm Phong. Giờ phút này, Thương Khiếu mới chính thức chiến đấu với Lâm Phong. Mà Lâm Phong cũng không phải dạng vừa, quanh người hắn lập tức xuất hiện thêm một luồng tử vong áo nghĩa. Sau đó cả hai luồng địa địa áo nghĩa và tử vong áo nghĩa bắt đầu dung hợp với nhau, tạo ra một cơn lốc cuốn về phía Thương Khiếu Cùng lúc đó, quanh người Thương Khiếu cũng xuất hiện một luồng ánh sáng kỳ lạ, bao quanh người hắn.
- Bạo.
Thương Khiếu lập tức đánh ra một chưởng ẩn chứa thương thiên lực vô cùng hùng hậu, phá tan cơn lốc của Lâm Phong. Mà khi mọi người thấy cảnh đó, đồng tử của họ co lại, họ biết Thương Khiếu đã thật sự động thủ rồi. Thương Khiếu chính là thiên tài của Thương tộc, nên hắn cũng tu luyện Thương tộc cổ kinh, Thương Thiên Kinh.
- Mặc dù Lâm Phong nắm trong tay ma đạo pháp tắc, nhưng hắn không có trải qua pháp tắc quán thể, nên không thể mượn pháp tắc trong thiên địa để tăng cường uy lực.
Nên hắn làm sao có thể so được với Thương Khiếu am hiểu thương thiên pháp tắc. Nếu thật sự đánh nhau, Thương Khiếu tất thắng. Một người âm thầm nói. Giờ phút này, cả thiên địa dường như đều bị Thương thiên lực bao phủ, nó không ngừng điên cuồng oanh kích Lâm Phong. Khiến cho Lâm Phong vô cùng chật vật, nhưng khi ma ảnh sau lưng Lâm Phong vẫn không ngừng gào thét, lộ ra sự bất khuất. Dù cho thương thiên có mạnh mẽ đến cỡ nào, thì hắn vẫn ngạnh kháng thương thiên.
- Ta sẽ cho ngươi thấy, cái gì gọi là thương thiên lực.
Lúc Thương Khiếu vừa dứt lời, quanh người hắn lại xuất hiện thêm một quần sáng rực rỡ. Hắn lập tức đánh mười sáu đạo thương thiên cử chưởng về hướng Lâm Phong.
- Oanh.
Ngay lúc đó, đại địa áo nghĩa của Lâm Phong cũng hội tụ thành từng đạo Sát Na Hư Vô, chém về phía những cự chưởng kia.
- PHÁ…!
Cùng lúc đó, cả người Lâm Phong cũng được đại địa áo nghĩa và ma đạo pháp tắc bao phủ, hóa thành một vị ma thần, lao thẳng về hướng những cự chưởng của Thương Khiếu.
- Nếu thiên địa không dung Ma đạo, ta sẽ dùng đại địa.
Lâm Phong ngửa mặt lên trời gào thét. Đại địa áo nghĩa xung quanh người Lâm Phong lập tức hóa thành từng luồng dung nham vô cùng nóng bỏng, khiến cho những người xung quanh phải biến sắc, pháp tắc chi lực, Lâm Phong lại có thêm một loại pháp tắc nữa. Ngay lúc đó, trên bầu trời lại xuất hiện hiện từng đám mây đen, từ từ hội tụ thành một cơn lốc. Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm bầu trời, ngay cả Thương Khiếu cũng không có tiếp tục tấn công Lâm Phong, chỉ tập trung nhìn những đám mây đen trên trời. Nhưng sau một lúc, pháp tắc lại tiếp tục không hàng lâm, mà từ từ tiêu tán, để lại sự hối tiếc trong lòng không ít người.
- Đáng tiếc.
Vào lúc này, rất nhiều người đều cảm thấy tiếc hận thay Lâm Phong, hắn cũng được coi như là một nhân vật yêu nghiệt, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mà đã tu hợp được hai loại pháp tắc. Nhưng đáng tiếc là hắn vẫn không có cách nào trở thành Vũ Hoàng.
- Đúng là kẻ đáng thương.
Lúc Dương Diễm thấy thế, hắn nở một nụ cười thản nhiên, trào phúng nhìn Lâm Phong.
- Dù ngươi có bao nhiêu pháp tắc đi cho nữa, mà vẫn không được pháp tắc tẩy lễ, thì vẫn không thể gọi là Vũ Hoàng.
Thương Khiếu trào phúng nói. Nhưng Lâm Phong không hề để ý đến hắn, chỉ lạnh lùng nhìn lên trời, nói:
- Nếu như thương thiên đã vứt bỏ ta, thì mệnh ta đã không do trời định nữa.
Ngay lúc đó, xung quanh Lâm Phong bắt đầu xuất hiện từng luồng tử vong áo nghĩa, khiến cho hắn càng thêm lạnh lùng.
- Phá.
Lâm Phong lập tức đấm ra một quyền ẩn chứa ma đạo pháp tắc và đại địa pháp tắc về phía Thương Khiếu.
- Hừ.
Thấy vậy, Thương Khiếu liền khinh thường hừ lạnh một tiếng. Sau đó tạo ra một cự chưởng ngăn cản công kích của Lâm Phong. Khi một quyền của Lâm Phong gặp một chưởng của Thương Khiếu, cả hai phát ra một đạo hào quang sáng chói, rồi cùng nhau tiêu tán.
- Chuẩn bị chịu chết đi.
Thương Khiếu lập tức đánh ra thêm một chưởng về phía Lâm Phong, quyết phải giết cho được hắn. Mà Lâm Phong cũng không chịu ngồi yên, hắn cũng đánh ra một quyền ẩn chứa tử vọng áo nghĩa.
- Chết!
- Vô dụng thôi Thương Khiếu không hề sợ hãi, liên tục đánh ra từng chưởng.
- Chết.
Lâm Phong liền gầm lên một tiếng, rồi dùng tay chém ra hai đạo kiếm quang về phía Thương Khiếu. .
- Thương vương ấn.
Thương Khiếu cũng nổi giận gầm lên một tiếng, rồi bắt đầu hội tụ thương thiên lực quanh thân người hắn thành một cái ấn khổng lồ.
- Đại địa vi khải.
Lâm Phong lập tức dùng đại địa pháp tắc gia trì lên người, nhưng khi cái khải giáp kia đụng phải Thương Vương Ấn, nó liền bị phá nát. Khiến cho thương thiên lực tràn vào trong người Lâm Phong. Vào lúc này, Lâm Phong cảm thấy sự thống khổ do thương thiên lực gây ra chẳng là gì cả. Đối với hắn mà nói, bất kỳ thống khổ nào cũng không thể so sánh với nổi thống khổ không thể trở thành Vũ Hoàng.
- Chết.
. . Lúc thanh âm của Lâm Phong vang lên, Thương Khiếu cảm thấy một cỗ tử vong khí tức đáng tàn sát bừa bãi trong người mình, khiến cho hắn không thể không lui lại. Sau đó, hắn thấy trên người Lâm Phong xuất hiện từng luồng tử vong pháp tắc đang dung hợp với ma đạo pháp tắc và đại địa pháp tắc. Cùng lúc đó, trên bầu trời lại xuất hiện từng đám mây đen ùn ùn kéo tới, hội tụ thành một cơn lốc khổng lồ.
- Kẻ đó thật đáng sợ.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Phong, cảm thấy vô cùng khâm phục và tiếc nuối cho hắn. Người có thể liên tục hội tụ ba loại pháp tắc như hắn, nhưng lại không thể thành Vũ Hoàng, quả thật đáng tiếc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT