Cùng lúc đó, khung cảnh trong Quảng Hàn cung khuyết lại vô cùng náo nhiệt, trong những cái cổ đình giữa hồ, đang có rất nhiều tiên nữ đang nâng chén mời các vị thanh niên tài tuấn như Lang Tà, Độc Cô Bất Bại,.
.. Lúc đám người Lang Tà nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện trên bờ hồ, cả đám nhao nhao đi ra cổ đình của mình, nhưng Y Nhân Lệ lại không có di động. Từ lúc nàng nhìn thấy Lâm Phong, đôi mắt lạnh như băng của nàng liền lộ ra vẻ ngập mị hoặc. Lúc Dương Diễm đang ngồi đối diện nàng nhìn thấy sự thay đổi của nàng, sắc mặt của hắn trở nên vô cùng lạnh lùng. Vào lúc này, Dương Diễm đang cảm thấy rất tức giận, khi Y Nhân Lệ đối mặt với hắn, lúc nào nàng cũng tỏ ra thanh cao, tựa như một vị nữ thần, không thể khinh nhờn. Nhưng khi nàng thấy Lâm Phong, khí chất của nàng liền thay đổi, trở nên vô cùng nhu hòa như một thiếu nữ nhìn người yêu. Dương Diễm hắn đường đường là thiên tài của Thái Dương Thánh tộc, nên sao hắn có thể cam lòng kém hơn một kẻ vô danh được. Vào lúc này, trong ánh mắt Dương Diễm nhìn về phía Lâm Phong tràn đầy mãnh liệt sát ý. Nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ chém Lâm Phong, đẩy ngã Y Nhân Lệ. Để cho nàng thấy, hắn mới thật sự là người nàng muốn. …… Cùng lúc đó, ánh mắt Lâm Phong cũng đang nhìn chằm chằm vào Thương Khiếu. Hắn không ngờ Thương Khiếu đã bước vào Vũ Hoàng cảnh.


- Từ khi chia tay đến giờ, Thương Khiếu huynh không có vấn đề gì chứ.


Lâm Phong mỉm cười nói.


- Từ lúc từ biệt tới giờ, ta cũng rất nhớ Lâm Phong huynh.


Không biết trong pho tượng huynh lấy được trong phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc có Thiên Diễn Thánh Kinh không? Câu nói chậm rãi của Thương Khiếu, lập tức khiến cho ánh mắt của mọi người trở nên rực nóng. Mấy tháng trước, có tin đồn tại phủ đệ Thiên Diễn Thánh tộc chỉ có một vị đạo sĩ và thập tuyệt thể, Lâm Phong mang đi hai pho tượng có khả năng ẩn chứa bảo vật.


- Trong pho tượng đó có bảo vật hay không, hình như không có liên quan đến Thương Khiếu huynh.


Lâm Phong lạnh lùng đáp lại.


- Nếu như Lâm huynh đã đạt được Thiên Diễn Thánh Kinh, huynh có thể cho Thương Khiếu ta mượn Thánh kinh xem một chút được không?


Mặc dù Thương Khiếu rất tức giận trước sự càn rỡ của Lâm Phong, nhưng khóe miệng của hắn vẫn nở một nụ cười vui vẻ. Không chỉ có hắn muốn chiếm được bảo bối của Lâm Phong, mà những vị thiên tài của Thánh tộc ở đây đều có ý tưởng này. Nếu như Lâm Phong thật sự chiếm được Thiên Diễn Thánh Kinh, bọn hắn tuyệt đối sẽ không khách khí với Lâm Phong.


- Thương Khiếu huynh có thể cho mượn Thương Thiên Kinh xem một chút được không?


Câu trả lời của Lâm Phong, lập tức khiến cho sắc mặt của Thương Khiếu trở nên lạnh lùng, nhưng vẫn cố cười nói.


- Lâm huynh cứ nói giỡn.


Thương Thiên Kinh là chí bảo của Thương tộc ta, dù ta có muốn cho huynh mượn xem một chút, sợ rằng Lâm huynh cũng chịu không nỗi.


- Ta cho ngươi mượn Thiên Diễn Thánh Kinh xem một chút, thì ta cũng sợ, ngươi chịu không nỗi.


Lâm Phong lạnh lùng đáp lại một tiếng, rồi lập tức bỏ qua Thương Khiếu, khoanh chân ngồi trên bờ hồ. Khi mọi người thấy vậy, trong mắt họ cũng lộ ra một tia thú vị. Họ đang chờ mong, Thương Khiếu sẽ xử lý chuyện này như thế nào đây? Lúc Thương Khiếu nghe thấy vậy, sắc mặt hắn dần dần trở nên lạnh như băng. Đặc biệt khi thấy Lâm Phong khoanh chân ngồi đó, không thèm đếm xỉa đến hắn.


- Nếu Lâm huynh không mượn Thiên Diễn Thánh Kinh xem một chút, thì tâm của ta khó có thể bình an.


Khi Thương Khiếu vừa dứt lời, trên bầu trời lập tức xuất hiện một cổ thương thiên lực vô cùng kinh khủng. Lúc cổ thương thiên lực kinh khủng đó chạm tới người Lâm Phong, Lâm Phong cảm thấy toàn thân xiết chặt, có chút hít thở không thông. Vào lúc này, tất cả mọi người đều có thể cảm thấy cả cái này phiến thiên địa đều bị một cổ thương thiên lực bao phủ. Cùng lúc đó, xung quanh Thần ấn vương thể Độc Cô Bất Bại cũng xuất hiện 3600 đạo thần ấn, khiến cho hắn trở thành thần ấn Pháp vương để ngăn cản cổ thương thiên lực kia. Còn Sở Xuân Thu vẫn bình tĩnh đứng đó, mặc dù hắn không hề phát ra một chút khí tức nào, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy một cổ uy nghiêm trầm trọng. Khi Lang Tà trong thấy cảnh đó, trong đôi mắt của hắn lộ ra một tia dị sắc, nhưng hắn cũng không có làm cái gì, chỉ bình tĩnh nhìn Lâm Phong. Thương thiên chi lực áp bách Lâm Phong, nhưng Lâm Phong y nguyên nhắm mắt mà ngồi, phảng phất ngoại giới hết thảy đều cùng hắn không có quan hệ vậy. Khi thấy Lâm Phong vẫn không để ý đến mình, sắc mặt Thương Khiếu lại càng trở nên lạnh lùng hơn. Hắn lại huy động thêm Thương Thiên lực đè ép Lâm Phong.


- Lâm huynh, nếu huynh cứ trầm mặc như vậy, Thương Khiếu ta cũng không khách khí nữa.


Tuy Lâm Phong có nghe thấy lời của Thương Khiếu, nhưng hắn vẫn không nói gì. Mọi người chỉ thấy trên người hắn đang có từng sợi ma đạo khí tức tràn ra, lúc ẩn lúc hiện.


- Hừ.


Thương Khiếu hừ lạnh một tiếng, lập tức huy động thương thiên lực ngưng tự thành một cái cự chưởng khổng lồ trên đẩu Lâm Phong.


- Ầm ầm!


Lúc cái thương thiên cự chưởng kia ép xuống, cả phiến thiên địa đều muốn sụp xuống. Mà khi mọi người nhìn thấy cảnh đó, họ cũng âm thầm lo lắng thay Lâm Phong. Chẳng lẽ gia hỏa này không muốn sống nữa? Vào thời khắc này, sau lưng Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một ma ảnh to lớn, phủ đầy ma khí. Khiến người ta cảm thấy nó như một người khổng lồ, có thể chống lại thiên địa. Ngay sau đó, ở trên người Lâm Phong cũng xuất hiện vô số kiếm quang, tựa như một ngọn nến thắp sáng chung quanh.


- Oanh Tạch…!


Lúc Thương thiên cự chưởng sắp chạm đến Lâm Phong, ma ảnh và đám kiếm quang quanh người hắn cũng bắt đầu hành động. Chúng lập tức va chạm với cự chưởng, rồi cả ba liền tan biến trong thiên địa Lúc Thương Khiếu thấy cảnh đó, hắn hừ lạnh một tiếng, rồi lập tức giơ tay lên trời, trên trời lập tức hình thành một cái cự chưởng còn to lớn hơn cái lúc nảy.


- Ta xem ngươi có thể chống đỡ mấy lần.


Khi Thương Khiếu nói xong, cự chưởng che khuất bầu trời hạ xuống. Ngay lúc đó, xung quanh người Lâm Phong lại xuất hiện hiện một ma ảnh khác, tuy cự chưởng kia vô cùng bá đạo, nhưng cái ma ảnh kia vẫn bất khuất, dù cho có bị phá hủy, cũng phải suy yếu cự chưởng kia. Mặc dù cái ma ảnh kia rất cố gắng, nhưng cái cự chưởng kia vẫn phá tan nó, đánh vào trên người Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong phải phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng mà đôi mắt của hắn vẫn khép kín, chịu đựng đống thương thiên lực đang tàn phá bừa bãi trong cơ thể hắn.


- Gia hỏa này muốn làm gì?


Khi mọi người thấy Lâm Phong cắn răng thừa nhận công kích của Thương Khiếu, cả đám không khỏi lộ ra vẻ tò mò. Lúc Dương Diễm nhìn thấy thần sắc lo lắng của Y Nhân Lệ giành cho Lâm Phong, hắn liền cười lạnh nói:


- Thập tuyệt thể không có bất kỳ bối cảnh nào, mà cũng muốn đặt chân ở Vọng Thiên Cổ Đô, quả thật không biết sống chết.


Bất luận hắn phủ nhận như thế nào, thì mọi người đều không tha cho hắn. Y Nhân Lệ cũng biết lời của Dương Diễm hoàn toàn chính xác, vô luận Lâm Phong có thừa nhận hắn đã đạt được Thiên Diễn Thánh Kinh hay không, thì những người này đều sẽ không tin hắn.


- Đông!


Lúc Thương Khiếu thấy Lâm Phong vẫn nhắm mắt, sắc mặt của hắn càng trở nên lạnh lùng hơn. Sau đó hắn liền huy động pháp tắc, hội tụ một cái cự chưởng khác.


- Không biết sống chết.


Thương Khiếu lạnh lùng quát một tiếng, rồi khiến cho cự chưởng vừa mới được hình thành kia đánh xuống.


- Giết!


Thương Khiếu gầm lên giận dữ. Nhưng ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên nhiên mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn cái cự chưởng kia, trong mắt hắn lập tức bắn ra một đạo ma quang khủng bố về phía cự chưởng kia. Lúc ma quang và cự chưởng gặp nhau, mọi người nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động kia. Sau đó, họ nhìn thấy cái cự chưởng kia từ từ biến mất.


- Pháp tắc lực lượng.


Vào lúc này, không ít người đều nhận ra Lâm Phong đã sử dụng pháp tắc để phá hủy cái cự chưởng kia. Ngay sau đó, Lâm Phong liền chậm rãi đứng lên, phía sau lưng hắn lại xuất hiện một cái ma ảnh bá đạo, tựa như đang tiếu ngạo thương khung.


- Không ngờ hắn lại muốn mượn Thương Khiếu để tạo thành pháp tắc, đột phá Vũ Hoàng.


Một người trong đám người đanh quan sát nói nhỏ một tia. Vào lúc này, Y Nhân Lệ cũng nở một nụ cười vui vẻ, vô cùng mi hoặc. Nhưng khi thấy nụ cười đó, sắc mặt Dương Diễm lại trở nên tái xanh. Trên bầu trời đang có từng đám may đen từ từ hội tụ, hóa thành một cơn lốc ẩn chứa ma đạo pháp tắc vô cùng đáng sợ.


- Thiên địa pháp tắc muốn hàng lâm sao?


Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm những đám mây trên trời, trong lòng cảm thấy rất run sợ. Mà Thương Khiếu cũng đang ngẩng đầu nhìn những đám mây trên không trung, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi. Hắn không ngờ Lâm Phong lại mượn sức hắn, để trở thành Vũ Hoàng.


- Dù ngươi có trở thành Vũ Hoàng, ta vẫn chèn ép được ngươi.


Khi nói xong, cả người Thương Khiếu liền phóng ra những luồng khí tức bá đạo, bễ nghễ thiên hạ. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng đang nhìn lên trời, chuẩn bị tiếp nhận pháp tắc tẩy lễ. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều yên lặng nhìn chằm chằm Lâm Phong, chờ đợi pháp tắc hàng lâm. Tuy những đám mây đen trên trời vẫn không ngừng chuyển động, nhưng Hoàng kiếp vẫn không hàng lâm. Một lúc sau, Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm hư không. Hắn đã cảm giác được hắn sắp thành Vũ Hoàng rồi, nhưng tại sao pháp tắc vẫn chưa hàng lâm? Vào lúc này, tất cả mọi người đều đang chờ đợi, thậm chí còn có người lộ ra vẻ khẩn trương. Nhưng mây đen trên trời lại từ từ tiêu tán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play