Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1660 - Hư Vô Kiếm Kinh


...

trướctiếp

Lâm Phong nghe thấy lời nói của Mộc Lâm Tuyết cũng cười khổ, nói:

- Lâm Tuyết, nếu bây giờ ngươi ra ngoài, thời cơ thật sự hoàn toàn không thích hợp, về sau có cơ hội, ta sẽ trở lại Diễm Kim tháp gặp ngươi.



- Về sau!


Mộc Lâm Tuyết tự lẩm bẩm, thế giới võ đạo, có thể đảo mắt mấy chục năm, cái về sau này, sẽ bao lâu đây?


- Lâm Tuyết, Lâm Phong nói không sai, về sau có rất nhiều cơ hội, việc cấp bách hiện tại, con phải cố găng tăng lên thực lực và năng lực luyện khí của mình mới đúng.


Đại sư tử kim trường bào cười nói, hắn đương nhiên không muốn Mộc Lâm Tuyết theo Lâm Phong rời đi, dù sao, Lâm Phong đi lần này ai biết còn có trở về Diễm Kim tháp hay không, Mộc Lâm Tuyết cũng không nên bị hắn bắt cóc luôn được.


- Vậy ngươi nói một chút lúc nào trở về?


Mộc Lâm Tuyết thu lại một màn cảm xúc thất lạc kia, lộ ra một nụ cười nhu hòa, nhìn Lâm Phong nói.


- Sau khi thành Hoàng, có thể, về sau ta còn muốn mời ngươi giúp ta luyện khí đấy.


Lâm Phong mỉm cười nói, nếu như có cơ hội trùng kiến Thiên Đài, trước đó tất nhiên phải để cho Thiên Đài có đầy đủ vốn liếng để chống lại với các thế lực khác, nếu như có thể làm cho đệ tử của Thiên Đài đều nắm giữ hoàng khí cường đại, như vậy, liền có lực uy hiếp đủ mạnh. Tuy nhiên Mộc Lâm Tuyết lại không biết ý nghĩ của Lâm Phong, Lâm Phong hắn chiến lực cường đại, hơn nữa am hiểu trận pháp, cũng không có hứng thú với Hoàng khí như vậy.


- Đúng rồi, trước khi ta đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, còn muốn xin ngươi phối hợp với ta luyện chế một chuôi kiếm.


Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, Thiên Cơ Kiếm của hắn đã nắm giữ rất nhiều kiếm hồn, có thể rèn luyện thêm một chút, cải tạo một phen, như vậy thì sẽ càng thêm lợi hại.


- Luyện chế kiếm gì?


Thần sắc Mộc Lâm Tuyết hiện lên một đạo ánh sáng, nàng có chút hoài niệm thời điểm cùng một chỗ với Lâm Phong phối hợp luyện khí.


- Ta chuyên dụng kiếm.


Lâm Phong tâm niệm vừa động, lập tức Thiên Cơ Kiếm xuất hiện, hào quang lóng lánh, lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Phong, có các hệ lực lượng phun ra nuốt vào.


- Một thanh kiếm thật kỳ quái!


Tử kim luyện khí đại sư thần sắc ngưng lại, nói:


- Trong kiếm của ngươi có tồn tại kiếm hồn?



- Ừ!


Lâm Phong khẽ gật đầu, tử kim luyện khí đại sư này kiến thức rộng rãi, đương nhiên cảm thụ được sự tồn tại của kiếm hồn.


- Thanh kiếm này xác thực có thể cố gắng cải tạo một chút, hơn nữa bởi vì kiếm hồn cùng ngươi tương liên, bản thân kiếm cũng có thể không ngừng tiến hóa.


Tử kim đại sư mỉm cười nói, không nghĩ tới Lâm Phong mới Tôn Vũ cảnh đã có thể nắm giữ một thanh lợi kiếm có kiếm hồn, loại kiếm này có thể chính thức tùy tâm sở dục, nếu kiếm và chủ nhân cùng lúc chiến đấu, thậm chí về sau còn sinh ra Kiếm Linh.


- Được, khi nào thì chúng ta luyện kiếm?


Mộc Lâm Tuyết hỏi Lâm Phong. Ánh mắt nhìn về phía tử kim đại sư, Lâm Phong hỏi:


- Diễm Kim tháp lúc nào thì xuất phát đi đến Vọng Thiên Cổ Đô?



- Đến thời điểm lên đường ta sẽ đến chỗ ngươi thông báo!


Tử kim đại sư cười nói:


- Ta đi trước.



- Chúng ta bây giờ đi luyện kiếm đi a.


Lâm Phong thấy tử kim đại sư rời khỏi, mỉm cưới nói với Mộc Lâm Tuyết.


- Ta trước đi thu thập một ít tài liệu luyện khí, ngươi ở nơi này chờ ta.


Mộc Lâm Tuyết lóe lên biến mất không còn tăm hơi, nàng muốn luyện cho Lâm Phong một thanh Hoàng khí tốt một chút, có đôi khi cải tạo một thanh kiếm so với luyện khí càng khó hơn, bọn họ phải làm là thay đổi chất liệu của Thiên Cơ Kiếm, đồng thời phải khắc chế trận pháp cường đại phụ trợ uy lực kiếm hồn. Chuyến đi này của Mộc Lâm Tuyết mất rất nhiều ngày, thẳng đến sau khi nàng trở về liền cùng Lâm Phong trọng luyện Thiên Cơ Kiếm, sau khi hòa tan Thiên Cơ Kiếm, quang điểm của kiếm hồn hiện lên, đây là lần đầu tiên Lâm Phong nhìn thấy kiếm hồn, kiếm hồn tử sắc là lôi điện, kiếm hồn hồng sắc là hỏa diễm, bọn chúng phiêu phù bên trong hư không, Lâm Phong có thể dễ dàng cảm giác được sự hiện hữu của bọn chúng, liền cùng bọn chúng tâm linh tương thông, loại cảm giác này cực kỳ kỳ diệu.


- Xem ra sau khi luyện thành lợi kiếm mới còn cần phải tu luyện tẩy kiếm một lần nữa.


Nội tâm Lâm Phong thầm nói, tuy đổi tài liệu luyện chế cũng vì kiếm khắc lên đầu vân, đồng thời dung hợp trận pháp trước mắt với kiếm hồn, uy lực của kiếm tất nhiên sẽ tăng lên rất nhiều.


- Lâm Phong, kiếm của ngươi bởi vì nắm giữ kiếm hồn, cho nên không giống những Hoàng khí khác, kiếm mặc dù trải qua cải tạo, uy lực của kiếm cũng sẽ bị kiếm hồn trói buộc, kiếm hồn mạnh mẽ thì kiếm mạnh mẽ, trận đạo của ngươi, chỉ có thể xem như phụ trợ lực lượng cho kiếm hồn.


Mộc Lâm Tuyết nói với Lâm Phong, điểm ấy Lâm Phong đương nhiên hiểu rõ, Thiên Cơ Kiếm có kiếm hồn, mang ý nghĩa kiếm lực đã không thể tách rời với kiếm hồn rồi, kiếm hồn mạnh thì kiếm mạnh, có thể tiến hóa cường đại. . . . Bên trong Diễm Kim thành, giờ phút này có hai thân ảnh đang đứng cùng một chỗ, ánh mắt nhìn về phía xa xa, mà xung quanh thân thể bọn hắn, vậy mà không có một bóng người, giống như đều bị đuổi đi.


- Ngươi xác định hắn đang bên trong Diễm Kim tháp?


Lúc này, thanh niên yêu tuấn trong đó nhàn nhạt nói, thanh âm lạnh lùng, không có bất kỳ cảm tình dao động.


- Ta xác định.


Người bên cạnh khẽ gật đầu.


- Các ngươi là ai, có thù oán gì với Diễm Kim tháp?


Thanh niên yêu tuấn hỏi một tiếng, những người này tiết lộ tin tức cho bọn hắn, dẫn bọn hắn vào bên trong Diễm Kim thành, nhưng mục đích của bọn hắn, là cái gì? Người kia thản nhiên nở nụ cười, nói:


- Lúc này từ đầu đến cuối chúng ta đều chưa từng tham dự vào, chỉ nói cho ngươi biết một tin tức mà thôi, mặt khác, một vài người ở Diễm Kim tháp thời gian sau sẽ đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, mà Lâm Phong, sẽ hộ tống người Diễm Kim tháp, nếu như các ngươi không muốn đắc tội Diễm Kim tháp, có thể đợi thêm một thời gian ngắn nữa.



- Ta nói cho các ngươi biết nhiều như vậy, kế tiếp, việc này không liên quan tới chúng ta, cáo từ.


Người kia chậm rãi nói, sau đó thân ảnh lóe lên rời khỏi, thanh niên yêu tuấn không hề nhìn đối phương một cái, biết rõ tin tức cũng đã đủ rồi, hắn cũng không cần phải đi quản ai cung cấp tin tức.


- Giám thị tốt động tĩnh của Diễm Kim tháp, cẩn thận một chút, chúng ta động thủ ở giữa đường đi.


Thanh niên yêu tuấn chậm rãi nói, sau đó ở một mảnh đất hắc ám phía xa, từng đạo thân ảnh lóe lên, bọn hắn cũng cho rằng động thủ giữa lộ trình tốt nhất, Diễm Kim tháp dù sao cũng là một cỗ thế lực khổng lồ, tồn tại gút mắc với rất nhiều thế lực cường đại, có thể hành động ở một nơi bí mật nào đó, đương nhiên không còn gì tốt hơn. Trong một tiểu thế giới khác, trong hư không có một vị cường giả ăn mặc y phục cực kỳ bình thường, dáng người người này cũng không có cao lớn mấy, nhưng mang lại cho người khác một loại ảo giác to lớn cao ngạo, ở trên lưng của hắn, đeo một thanh thiết kiếm to lớn mà nặng nề, dựa vào lộ tuyến trong trí nhớ của thuộc hạ, hắn đang bước lên hư không đi về phía Trung Hoang. Ngay tại lúc này, thân ảnh trung niên lưng đeo thiết kiếm đình trệ giữa hư không, tại phía trước hắn có một ngọn núi cực kỳ to lớn, trên ngọn núi, một vị lão nhân còng lưng đang ngồi đó, nhìn có chút nhỏ bé không đáng kể, giống như rất dễ dàng bị người khác xem nhẹ.


- Ngươi quả nhiên còn sống.


Thiết Kiếm Đại Đế nhìn về phía xa, thấp giọng nói với lão nhân còng lưng kia.


- Ngươi cũng đã được như nguyện trở thành chủ nhân của Kiếm Sơn, cũng tu thành Đại Đế.


Lão nhân hơi ngẩng đầu lên, đôi mắt vẩn đục nhìn lại Thiết Kiếm Đại Đế, có vẻ rất yên tĩnh, thoạt nhìn chỉ như một lão giả không thể bình thường hơn mà thôi.


- Hư Vô Kiếm Kinh đang ở đâu?


Thiết Kiếm Đại Đế lạnh như băng hỏi, lập tức hư không vô tận ở xung quanh đều lộ ra một cỗ lực lượng áp bách trầm trọng, tựa như có thể đè sập thiên địa.


- Trước khi sư tôn tọa hóa không nói cho ngươi biết, Hư Vô Kiếm Kinh thích hợp với ta, không thích hợp cho ngươi tu luyện hay sao?


Lực lượng áp bách mênh mông khủng bố kia khiến ngọn núi phát ra tiếng vang răng rắc, thế nhưng ẩn ẩn có tư thế bị đè sạp, nhưng thân thể của lão nhân còng lưng vẫn y như thế, không có bất kỳ biến hóa nào.


- Lão gia hỏa hồ đồ, hắn không phải còn muốn xem ngươi như người thừa kế của Kiếm Sơn ấy ư, cuối cùng ngươi còn không phải đã bại trong tay ta sao, hơn nữa, hôm nay ta đã thành Đại Đế, nếu như Hư Vô Kiếm Kinh trong tay ta, nhất định có thể phát huy lực lượng càng cường đại hơn.


Thanh âm Thiết Kiếm Đại Đế cuồn cuộn, tiếng vang ầm ầm truyền tới, chỉ thấy ngọn núi không chịu nổi lực lượng áp bách khủng bố kia mà sập xuống.


- Ngày xưa ta thua trong tay ngươi, vẫn chưa từng khôi phục, ta biết mình không có cách nào chiến đấu với ngươi, nhưng, ngươi muốn giết ta, cũng không có khả năng, còn Hư Vô Kiếm Kinh.


. . Trong đôi mắt lão nhân lộ ra một nụ cười thản nhiên, sau đó thân thể của hắn đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Thiết Kiếm Đại Đế, Thiết Kiếm Đại Đế nhìn thấy ánh mắt của đối phương, nhưng vào giờ khắc này, chỉ thấy một đạo kiếm quang xé rách vòm trời, tấn công về phía hắn, mang theo ý niệm vô pháp vô thiên.


- Oanh!


Thiết Kiếm Đại Đế mãnh liệt lùi về phía sau, nhưng đạo kiếm quang kia tựa như như hình với bóng, giống như in dấu trong đầu hắn.


- Phá, Phá.

..! Thiết Kiếm Đại Đế nổi giận gầm lên một tiếng, thiên địa rung chuyển, sức mạnh to lớn lăn lộn xuất hiện, sau đó thanh Vô Thiên kiếm kia dần dần suy yếu, cuối cùng tan thành mây khói, Thiết Kiếm Đại Đế nhìn về phía lão nhân, chỉ thấy lão nhân mỉm cười, thân thể dần dần hóa thành hư vô, chỉ có một đạo thanh âm quanh quẩn trong hư không:


- Ngươi xem hiểu được, không cần lại tính toán làm thêm điều gì nữa, ta mặc dù không thể nào chiến thắng ngươi, nhưng muốn giết một vài người của Kiếm Sơn, cũng dễ như trở bàn tay.


Thanh âm rơi xuống, thân ảnh của lão nhân đã sớm biến mất không còn tăm hơi, bên trong hư không căn bản như không có gì cả, đạo lợi kiếm vô pháp vô thiên kia cũng như chưa từng xuất hiện, phía trên vòm trời, vẫn yên tĩnh như thế, giống như mọi thứ đều như ảo giác không chân thực vậy.


- Hư Vô Kiếm Kinh, Hư Vô Kiếm Kinh!


Ánh mắt của Thiết Kiếm Đại Đế bùng nổ hào quang vạn trượng, như sắp bắn thủng vòm trời, thanh âm bạo nổ không ngừng vang lên, sơn mạch trùng điệp xung quanh nổ tung, bị lực lượng áp bách đè sập, chỉ trong thời gian mấy hơi thở, mảnh sơn mạch bị san thành bình địa, mà trong mắt Thiết Kiếm Đại Đế vẫn lộ ra nhuệ khí kinh khủng, thương thế của hắn nhất định còn chưa lành, nhưng, hắn đã luyện Hư Vô Kiếm Kinh rồi, hơn nữa, đã có uy lực của hư vô!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp