Kiếm Sơn, Tuyệt Phong, đại trưởng lão lại một lần nữa đến đây.


- Hiểu rõ chưa?


Bên trên Tuyệt Phong, vẫn như cũ, đạo thân ảnh mơ hồ, có thanh âm từ trên đỉnh núi xuyên thấu xuất hiện.


- Đã biết rõ, đích thật là hắn, trong một tiểu thế giới.


Đại trưởng lão của Kiếm Sơn phun ra một ngụm khẩu khí, không nghĩ tới sau nhiều năm như vậy, lại có được tin tức của hắn.


- Ong!


Mây mù chấn động, sau đó có một đạo thanh âm đạp bộ xuất hiện, thanh âm này đến từ một người, sau lưng đeo một chuôi thiết kiếm vô cùng lớn, không có chuôi kiếm, thiết kiếm giống như muốn gỉ sét.


- Chưởng môn.


Đại trưởng lão của Kiếm Sơn khẽ khom người với thân ảnh vừa xuất hiện, người này là chủ tử của Kiếm Sơn, Thiết Kiếm Đại Đế, ngày xưa đã chiến thắng Vô Thiên Kiếm Hoàng.


- Ngươi đúng sư đệ của ta, chuyện đã xảy ra ngươi rõ ràng nhất, hắn không thể lưu lại, ta sẽ đích thân đi một chuyến.


Thiết Kiếm Đại Đế thấp giọng nói, khiến thần sắc đại trưởng lão ngưng lại, hoàn toàn chính xác, người kia tuy rằng đã từng thua dưới tay sư huynh hắn, nhưng tới nay đã qua nhiều năm như vậy, ai cũng không biết hắn đã khôi phục như thế nào, Thiết Kiếm Đại Đế tự mình ra tay, mới có thể có tuyệt đối nắm chắc.


- Sư huynh anh minh.


Đại trưởng lão của Kiếm Sơn hơi cúi đầu, tuy rằng người trước mắt là sư huynh của hắn, nhưng cũng là cường giả Đại Đế.


- Quan hệ của Lâm Phong với hắn ta như thế nào?


Thiết Kiếm Đại Đế hỏi.


- Chỗ của hắn tên Kiếm Các, mà Lâm Phong chính là thiếu chủ của Kiếm Các, rất có thể là người thừa kế của hắn trong tiểu thế giới kia,thanh danh của Lâm Phong và hắn đều cực kỳ vang dội, không ai không biết.


Kiếm Sơn đại trưởng lão chậm rãi nói, hắn hiểu rõ, đối phương hỏi những lời này, rõ ràng đang suy nghĩ nên xử trí Lâm Phong như thế nào rồi, một nhân vật thiên tài như vậy, thế nhưng lại là truyền nhân của hắn, đáng tiếc.


- Sư huynh, Lâm Phong cùng một vị đệ tử của Kiếm Sơn chúng ta chính là sư huynh đệ trong tiểu thế giới, đệ tử này tên Nhược Tà, thiên phú phi thường lợi hại, tuyệt không kém hơn bất luận thanh niên trẻ tuổi nào trong Kiếm Sơn chúng ta, hôm nay đã lĩnh ngộ tốc độ pháp tắc trở thành Vũ Hoàng, mặt khác tuế nguyệt bí truyền của hắn đã nhập đỉnh phong, thậm chí khả năng sẽ có được lực lượng tuế nguyệt pháp tắc.


Kiếm Sơn đại trưởng lão chậm rãi nói.


- Cũng là truyền nhân của hắn?


Trong thần sắc của Thiết Kiếm Đại Đế hiện lên một đạo phong mang, Lâm Phong lấy Tôn Vũ trảm Hoàng, thiên phú của Nhược Tà này cũng lợi hại như thế, sẽ không phải đều do hắn ta bồi dưỡng ra chứ.


- Không phải, Lâm Phong và Nhược Tà chính là sư huynh đệ đồng môn trong một thứ tên Thiên Đài, Nhược Tà và hắn không có quan hệ.


Thiết Kiếm Đại Đế khẽ gật đầu, nói:


- Ta hiểu rõ ý của ngươi, Nhược Tà nếu như đã vào Kiếm Sơn của ta, phải đối đãi thật tốt, Lâm Phong kia vốn cũng có thể kết giao, nhưng nếu như là truyền nhân của hắn, chỉ có thể thừa sớm xóa đi thôi.



- Lâm Phong chiếm được truyền thừa của Vô Cực Thiên Đế, hôm nay, Vô Cực Cung đang truy kích và tiêu diệt Lâm Phong, chỉ cần phóng tin tức cho Vô Cực Cung biết, bọn hắn chắc chắn sẽ đối phó với Lâm Phong, dù sao, Lâm Phong hôm nay, cũng đang bên trong Diễm Kim tháp.


Đại trưởng lão Kiếm Sơn thấp giọng nói.


- Chính ngươi tự mình xử lý a, mặt khác, tìm người đến dẫn đường.


Thiết Kiếm Đại Đế phun ra một đạo thanh âm, Kiếm Sơn đại trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó khom người lui về phía sau, trong nội tâm buồn lo vô cớ, không nghĩ tới tình thế lại biến hóa nhanh như vậy, hắn vốn định muốn lôi kéo Lâm Phong, để cho Kiếm Sơn cùng Lâm Phong giao hảo, lại thật không ngờ Lâm Phong lại lộ ra Vô Thiên kiếm ý, là truyền nhân của hắn, kể từ đó, hắn biết rõ Lâm Phong không thể lưu lại, nếu không có thể sẽ trở thành họa lớn. Lâm Phong cũng không biết Kiếm Sơn và Bát Hoang có nhiều mưa gió như vậy, những ngày này hắn một mực thủ hộ tại bên người Thu Nguyệt Tâm, vô tình ý trên người Thu Nguyệt Tâm càng ngày càng lớn mạnh hơn, so với trước đây càng khó áp chế, Lâm Phong dùng đại mộng chi lực hóa giải cho nàng, trong mộng cảnh xâm nhập vào bên trong tư tưởng của nàng, để cho nàng không ngừng tách ra vô tình ý, Lâm Phong lúc đầu vốn chỉ định thử nghiệm, nhưng theo thời gian dần trôi qua thì hắn lại phát hiện, hiệu quả vậy mà không tệ, phát hiện này khiến Lâm Phong có chút cao hứng, nếu như hắn tu luyện Đại Mộng Cổ Kinh tới một cường độ nhất định, thật sự có khả năng có thể dùng mộng cảnh trợ giúp Nguyệt Tâm cướp đoạt vô tình ý. Lúc này, Diễm Kim thành, trong một cái sân, Lâm Phong nằm trên mặt ghế, tắm rửa dưới ánh mặt trời, đôi mắt hơi khép hờ, tựa hồ rất hưởng thụ, tuy nhiên giờ khắc này hắn lại tâm sự nặng nề, nhân vật ngàn năm trước vậy mà lại thức tỉnh, vô tình ý của Thu Nguyệt Tâm càng ngày càng mạnh, không thể áp chế, điều này làm cho Lâm Phong có một loại tâm tình bất an, Hân Diệp tại tiểu thế giới phía xa, nàng hiện tại ra sao rồi? Một đạo thân ảnh mỹ lệ đi tới sau lưng Lâm Phong, tay ngọc thon dài đưa qua từ phía sau Lâm Phong, đặt trên ngược hắn, khuôn mặt mỹ lệ cũng theo đó chạm vào mặt Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong mở to mắt, sau đó hắn thấy một dung nhan kinh diễm, trong đôi mắt lộ ra một vòng ôn hòa vui vẻ.


- Đừng suy nghĩ nhiều, luôn sẽ có biện pháp, thực lực của ngươi bây giờ còn chưa đủ, đợi đến lúc tu luyện được lực lượng đại mộng pháp tắc, vì Nguyệt Tâm tạo mộng, thay nàng chậm rãi tách ra vô tình ý, nàng sẽ trở thành bản thân mình thôi.


Lâm Phong đã đem tất cả đều nói cho Mộng Tình, thậm chí những gì Thu Nguyệt Tâm còn không biết, hắn đều nói với Mộng Tình.


- Ừm.


Lâm Phong thấp giọng đáp, sau đó hai tay nâng lấy gò má Mộng Tình, đầu khẽ nâng lên, hôn nhẹ vào môi Mộng Tình:


- Ta sẽ bảo hộ các ngươi thật tốt.



- Ta tin ngươi.


Mộng Tình ôn nhu mỉm cười, vẫn như cũ khuynh thành như vậy, Lâm Phong nhìn tiên nữ thánh khiết trước mắt, bao nhiêu năm trước, nàng đã đi trên một con đường với mình, nàng trước kia cho tới bây giờ đều bảo vệ mình, để hắn có thể chậm rãi phát triển, mà hôm nay, hắn đã cường đại hơn nhiều so với trước kia, nàng vẫn giống như trước đây, yên lặng đi theo bên cạnh mình, không có bất kỳ một câu oán hận. Cuộc đời của hắn có thể có nhiều nữ nhân hoàn mỹ như vậy, đã rất thỏa mãn rồi, kế tiếp, là không ngừng đi về phía trước, để hắn có năng lực bảo vệ mọi thứ mà mình đang có, để cho các nàng có thể vô câu vô thúc sinh tồn.


- Chúng ta nên đi theo Diễm Kim tháp.


Lâm Phong cười nói, sau đó từ trên ghế ngồi đứng dậy, hắn vốn đã có quyết định, chuẩn bị cùng lúc xuất phát với cường giả Diễm Kim tháp, đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, chuyến đi tới Vọng Thiên Cổ Đô này, nhất định phải bước vào cảnh giới Vũ Hoàng.


- Ta đi gọi Nguyệt Tâm.


Mộng Tình đi vào trong một gian phòng, sau một lát, Mộng Tình và Nguyệt Tâm đổi một thân trang phục, giống như câu vui đùa lúc trước của các nàng, phủ thêm trường bào buông lỏng của nam nhân, để người khác không nhìn thấy đường cong uyển chuyển, đồng thời trên mặt các nàng đều mang mặt nạ, nhìn như vậy, ngược lại lại không giống với nam nhân, chỉ cần các nàng không mở miệng, liền sẽ không bị người khác phát hiện.


- Phốc!


Lâm Phong nhịn không được cười ra tiếng, khiến cho đôi mắt đẹp của Mộng tình u oán trừng hắn một cái, cười mắng:


- Chàng cười cái gì.



- Giai nhân khuynh thành, lại mặc trang phục như vậy.


Lâm Phong cười nói, nhìn vào đôi mắt đẹp của Mộng Tình:


- Tuy nhiên vô luận thân hình hay khuôn mặt biến hóa, đôi mắt của ngươi thoạt nhìn vẫn linh động xinh đẹp như trước, rất dễ dàng có thể nhìn ra một thân nữ tử.



- Thế thì sao chứ, chỉ cần không để người khác thấy tướng mạo của chúng ta được rồi.


Mộng Tình không thèm để ý nói, tướng mạo của nàng và Thu Nguyệt Tâm quá mức xuất chúng, dễ dàng bị người khác ngấp nghé, thế giới to lớn loại người gì cũng có, Lâm Phong lo lắng, dù sao nơi đây cũng không phải tiểu thế giới, cường giả quá nhiều.


- Vẫn mang theo mũ rộng vành a, miễn cho người khác hiếu kỳ.


Lâm Phong tùy ý cười nói, Mộng Tình và Nguyệt Tâm nhẹ gật đầu, sau đó ba người cùng lên không, lấp lóe về hướng Diễm Kim tháp. Diễm Kim tháp, bởi vì địa vị đặc thù của Lâm Phong, mặc dù hắn mang theo hai người trở về, cũng không có ai nói cái gì, hắn trực tiếp mang theo Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm trực tiếp đi tới nơi tử kim đại sư an bài cho hắn. Ngay tại thời điểm Lâm Phong vừa trở lại chỗ mình ở, cách đó không xa có một đạo thân ảnh thiến lệ bay đến, hô một tiếng:


- Lâm Phong.


Thấy thân ảnh xinh đẹp đang tới gần, Lâm Phong lộ ra một vòng mỉm cười, nói:


- Lâm Tuyết.



- Lâm Phong, đại điển thử kiếm của Kiếm Sơn ta nghe nói đã xong từ sớm, ngươi vì sao lại trở về muộn như vậy, đã gặp chuyện gì sao?


Mộc Lâm Tuyết mắt đẹp nhìn thoáng qua hai đạo thân ảnh bên cạnh Lâm Phong, ôn nhu hỏi.


- Có thể có chuyện gì được, chỉ đi vòng vòng bên ngoài thôi!


Lâm Phong tùy ý cười nói, chỗ ở của Mộc Lâm Tuyết cách nơi này rất gần, nhưng hắn vừa trở về Mộc Lâm Tuyết đã tới, Lâm Phong hiểu rõ, Mộc Lâm Tuyết đang đang đợi hắn.


- Nha.


Mộc Lâm Tuyết khẽ gật đầu, sau đóq lại không biết nói gì nữa, trong nội tâm thầm mắng mình, thời điểm trước kia nàng và Lâm Phong phối hợp luyện khí phi thường nhẹ nhõm, cũng sẽ không câu nệ như vậy.


- Bọn họ là?


Mộc Lâm Tuyết nhìn hai người Mộng Tình một cái.


- Hai vị bằng hữu của ta.


Lâm Phong khẽ mỉm cười, ngược lại cũng không cố ý giấu diếm Mộc Lâm Tuyết.


- À, đúng rồi, nghe nói ngươi muốn theo cường giả Diễm Kim tháp đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, không bằng ta theo ngươi a.


Mộc Lâm Tuyết cười duyên nói, khiến cho Lâm Phong cười khổ trong lòng, bên cạnh hắn đúng là còn có hai vị mỹ nhân đây. . .


- Lâm Tuyết, ngươi vừa luyện hóa hỏa diễm Cửu Đầu Xà Hoàng, là thời cơ tốt để tăng tu vi, vẫn ở lại Diễm Kim tháp củng cố tu vi và tu luyện luyện khí thuật thì tốt hơn.


Lâm Phong khuyên một tiếng.


- Lâm Phong hắn nói không sai, Lâm Tuyết, chuyến đi đến Vọng Thiên Cổ Đô này quá mức xa xôi, phải vượt qua vô tận cương vực, trên đường tốn rất nhiều thời gian, ngươi vẫn nên ở lại Diễm Kim tháp thì phù hợp hơn.


Lúc này một đạo thanh âm truyền đến, một vị luyện khí đại sư mặc tử kim trường bào đạp bộ tiến đến, chính là cửu cấp đại sư ngày xưa. Thần sắc Mộc Lâm Tuyết có chút cứng đờ, muốn nàng ở lại Diễm Kim tháp? Đúng vậy, đúng như đối phương nói, Vọng Thiên Cổ Đô cách nơi này một khoảng cách vô tận, Lâm Phong đi chuyến này. . . Còn có thể trở về sao, nàng chính là từ trong miệng Mộc Dịch biết rõ, Lâm Phong là võ tu của tiểu thế giới, trên đại thế giới, bốn biển là nhà, truy cầu con đường cường giả, loại người này căn bản sẽ không một mực dừng lại một chỗ, sẽ không ngừng rèn luyện, không ngừng khiến cho bản thân trở nên cường đại hơn.


- Nhưng ta muốn đi.


Mộc Lâm Tuyết khẽ phun ra một đạo thanh âm, khiến cho mặt đẹp dưới mũ rộng vành của Mộng Tình bên cạnh Lâm Phong lóe lóe, u oán trừng Lâm Phong một cái, gia hỏa này, lại chọc cho mỹ nhân động lòng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play