Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1649 - Truyền Thuyết


...

trướctiếp

Mấy vị đại sư luyện khí dẫn Lâm Phong tới nơi bọn hắn quen thuộc ở Diễm Kim tháp, lập tức để mấy người Lâm Phong tự đi, cầm lệnh bài khanh khách Diễm Kim tháp, Lâm Phong sẽ được đi lại tự do trong đây, không bị hạn chế thậm chí hắn muốn vào trong một vài bảo tháp tu luyện cũng đơn giản, sẽ không có ai ngăn trở hắn.

Lúc này, trong một tòa bảo tháp đại địa, bên trong có tới chín tầng không gian, trong không gian tầng thứ ba có một người đang ngồi xếp bằng, đó chính là Lâm Phong. Không gian trong bảo tháp thác loạn, một cỗ không gian rất nặng chèn ép trên người Lâm Phong, mặc dù chỉ ngồi trong đó thôi Lâm Phong cũng có thể cảm nhận được hơn mười thậm chí hơn trăm lần trọng lực khủng bố, không chỉ như vậy không gian nơi này sẽ không ngừng rung động, dường như không gian thác loạn vặn vẹo khiến cho lực lượng đại địa nặng nề kia càng thêm cường hoành đáng sợ. Trong tất cả bảo tháp đều lộ ra lực lượng đại địa có thể khiến người ta càng thêm khắc sâu cảm ngộ đại địa. Lâm Phong mở to mắt, nhìn về không gian thác loạn không ngừng biến ảo phía trước, trong nội tâm ngộ ra, đại địa bí truyền của hắn tuy rằng đã đến cực hạn rồi nhưng vẫn không thể đột phá hóa thành lực lượng pháp tắc, bởi hắn cảm ngộ với đại địa còn chưa đủ, pháp tắc đại địa chân chính có thể giống như không gian này, không gian trọng lực khủng bố nặng nề, tù lao đại địa, những thứ này đều là lực lượng đại địa giao phó. Pháp tắc hỏa diễm điên cuồng đốt cháy tất cả, chỗ nào cũng có, uy lực tịch diệt; pháp tắc đại địa lại là một lực lượng hoàn toàn khác so với hỏa diễm, không chỉ có đại địa mà bất kể pháp tắc nào cũng đều uẩn hàm lực lượng có chiều sâu đi khai thác, vô cùng vô tận, kim chủ sắc bén, vô cùng cứng rắn, pháp tắc Kim Hệ chưa từng có từ trước đến nay và nó cũng vô cùng cứng rắn.


- Người sáng tạo những bảo tháp này đều là cường giả kinh khủng, bọn hắn lĩnh ngộ rất mạnh mẽ trong các lĩnh vực lớn của mình, mới có thể sáng lập ra những bảo tháp này.


Lâm Phong thì thào nói nhỏ, ngẩng đầu nhìn không gian mấy tầng bảo tháp, nếu như mang ra thì lực lượng đại địa bên trong sẽ càng mạnh mẽ, thậm chí có thể làm cho hắn không thể nào thích ứng được với tù lao đại đại thác loạn có trọng lực kinh khủng.


- Cái gọi trăm khoanh vẫn quanh một đốm, vạn pháp đều có cộng thông chi xử, bây giờ ta vẫn chưa thể lĩnh ngộ đại địa để đột phá tới pháp tắc, có thể thử lĩnh ngộ lực lượng khác, tìm kiếm cơ hội đột phá.


Lâm Phong đứng dậy, đi vào trong bảo tháp đại địa. Chưa tới hỏa hầu thì cho dù mãi đắm chìm nơi đây để lĩnh ngộ cũng chỉ tốn công vô ích, pháp tắc không hề dễ dàng đạt được thành tựu, nếu không sẽ không có người nhiều người muốn nhờ lực lượng mệnh cách để đột phá cảnh giới Vũ Hoàng như vậy, vì thế Lâm Phong sẽ không ở mãi trong bảo tháp đại địa mà sẽ đi tới lĩnh ngộ ở những bảo tháp cường hoành khác trong tiểu thế giới Diễm Kim tháp, chuyến đi này há có thể phụ lòng bản thân. Thời gian sau đó, Lâm Phong đắm chìm tu luyện trong các hệ bảo tháp, không dám trễ nải thời gian, hắn tu luyện trận đạo đã tốn thời gian rất dài rồi, hôm nay nên cố gắng tăng võ đạo tranh thủ sớm ngày phá tôn nhập Hoàng, trong Diễm Kim tháp có cơ hội tốt như vậy trước tiên vẫn nên xây trụ cột vững chắc sau đó khi thời cơ tới có thể phá tôn nhập Hoàng. Thời gian trôi qua, tuế nguyệt biến thiên, Lâm Phong đắm chìm trong việc tu luyện lĩnh ngộ các lực lượng, trong lúc vô tình thời gian đã trôi qua nửa năm. Lúc này, trong một tòa bảo tháp hỏa diễm ở Diễm Kim tháp có hai người đang đứng, một người mặc áo trường bào màu tím tượng trưng cho thân phận tôn quý của hắn, đại sư luyện khí cấp bảy mà người bên cạnh hắn thì mặc một bộ váy dài thanh nhã rất xinh đẹp khiến người qua đường không khỏi nhìn nàng bằng ánh mắt kinh diễm. Hai người này đương nhiên là Mộc Lâm Tuyết và sư tôn của nàng, có sự trợ giúp của đại sư luyện khí trường bào xích kim và sư tôn, nàng vẫn phải mất thời gian nửa năm để luyện hóa hết thú hỏa Cửu Đầu Xà Hoàng, có thể thấy được hỏa diễm này điên cuồng khó luyện đến mức nào, dù sao thực lực của Mộc Lâm Tuyết so với thú hỏa mà nói có chút thấp căn bản không thể nào ngăn chặn, cho dù ngày hôm nay, luyện hóa của nàng cũng không hoàn toàn luyện hóa mà phong một phần lực lượng hỏa diễm đó vào người nàng để cho thực lực chậm rãi thay đổi trở nên mạnh hơn, không ngừng hấp thu lực lượng từ đó mà tang tu vi.


- Lâm Tuyết, nửa năm qua tinh thần vẫn luôn phải căng thẳng, hôm nay có thể buông lỏng được rồi.


Đại sư trường bào tử sắc khẽ cười nói.


- Ta vẫn ổn, chỉ có sư tôn người vất vả thôi.


Mộc Lâm Tuyết mỉm cười nhu hòa, chân thành cảm kích.


- Nếu như ta đã là sư tôn của ngươi thì những thứ này đều là việc mà ta phải làm, hôm nay ngươi đã luyện hóa được thú hỏa Cửu Đầu Xà Hoàng về sau thực lực sẽ tăng lên tương đối dễ dàng, hơn nữa chỉ cần ngươi có thể qua được đạo khảm Vũ Hoàng này thì sau khi trở thành Hoàng có thể không ngừng hấp thu lực lượng hỏa diễm tăng lên cho chính bản thân mình, ta tin sau này thành tựu của ngươi nhất định sẽ cao hơn ta.


Đại sư trường bào tử sắc mỉm cười nói. Mộc Lâm Tuyết cười, nàng cũng hi vọng sau này mình có thể mạnh hơn đại sư luyện khí.


- Sư tôn, ngươi mệt mỏi lâu ngày như vậy, nên đi nghỉ ngơi a, không cần để ý đến ta, ta có thể tự đi được.


Mộc Lâm Tuyết quay đầu lại khẽ cười nói với đại sư áo bào tím khiến cho đại sư áo bào tím cười nhìn nàng:


- Ngươi muốn đi gặp tiểu tình nhân của mình, phải không?

!


- Ách.


. . Mộc Lâm Tuyết nghe thấy câu nói trêu đùa của đại sư áo bào tím lộ ra thần sắc khó xử, ánh mắt có hơi e lệ, thấp giọng nói:


- Sư tôn, ta với Lâm Phong chỉ là bằng hữu, hắn vì cha ta nhờ mới tới giúp ta.



- Thì có sao, ta thấy quan hệ của các ngươi không phải rất tốt sao, tình nhân không phải đều bắt đầu từ bằng hữu à?


Đại sư áo bào tím cười nói khiến cho lòng Mộc Lâm Tuyết rung động.


- Lâm Tuyết, đại lục Cửu Tiêu mênh mông vô tận, Diễm Kim thành cũng chỉ là góc Thanh Tiêu của đại lục Cửu Tiêu mà thôi, lấy thiên phú của Lâm Phong thì thành tựu của hắn chắc chắn sẽ rất đáng sợ, có lẽ một ngày nào đó có thể danh chấn Thanh Tiêu, hôm nay ngươi giao hảo với Lâm Phong hơn nữa còn có tình ý với hắn như vậy chủ động một chút cũng không sao, nắm được thì phải nắm luôn nếu không một khi bỏ lỡ sẽ có ngày cảm thấy hối tiếc.


Đại sư luyện khí trường bào tử sắc nhìn Mộc Lâm Tuyết nói khiến cho Mộc Lâm Tuyết trở nên trầm mặc.


- Sư tôn, ta đi trước.


Đột nhiên Mộc Lâm Tuyết mỉm cười với vị đại sư áo bào tím rồi lập tức thân hình lóe lên khiến cho đại sư áo bào tím thần sắc sững sờ, nhìn theo hướng Mộc Lâm Tuyết rời đi chỉ thấy xa xa có một bóng dáng người thanh niên đang đạp bộ trong hư không, cảnh này khiến trên mặt hắn lộ ra một tia vui vẻ, tiểu nha đầu này không tệ. Người thanh niên đạp bộ trong hư không kia đương nhiên là Lâm Phong, cảm nhận được có người lướt qua, Lâm Phong nhìn thấy Mộc Lâm Tuyết đang đạp bộ đến, lập tức trên mặt nở nụ cười.


- Lâm Phong.


Mộc Lâm Tuyết đi đến bên cạnh Lâm Phong, vuốt vài sợi tóc trên trán, tươi cười ngọt ngào.


- Lâm Tuyết, tu vi của ngươi tinh tiến không ít.


Lâm Phong nhìn Mộc Lâm Tuyết phát hiện bây giờ khí tức của Mộc Lâm Tuyết càng vững chắc cường thịnh hơn vài phần, đã có đỉnh phong chi thế.


- Còn không phải nhìn không thấu ngươi à, Lâm Phong, ngươi đã sớm khống chế lực lượng nghìn lần đại thế, bí truyền cũng đã đạt đến cực hạn, hôm nay còn thiếu một cơ hội để trở thành Hoàng nữa thôi.


Mộc Lâm Tuyết khẽ cười nói, gia hỏa này trước khi vào Diễm Kim tháp đã có thể giết chết Viêm Phong bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, nửa năm qua thực lực của Lâm Phong chắc chắn phải có tiến bộ, không biết có thể vững chắc trảm sát cường giả Vũ Hoàng hay không, nếu như vậy thì thật sự đáng sợ.


- Có lẽ vậy.


Lâm Phong cười cũng không phủ nhận, thực lực của hắn hôm nay xác thực đã đạt đến cực hạn, nhưng muốn phá tôn nhập Hoàng sợ rằng không dễ dàng như vậy, Viêm Phong trong lúc suýt nữa bị hắn tru sát thì có cơ hội, còn cơ hội của hắn chẳng biết lúc nào sẽ xuất hiện.


- Ngươi muốn đi đâu?


Mộc Lâm Tuyết mỉm cười hỏi Lâm Phong.


- Ta muốn đi gặp đại sư luyện khí tử kim muốn mượn hắn một bức bản đồ ngọc giản, bản đồ đại lục Cửu Tiêu ta không hiểu rõ lắm.


Nghe thấy lời này của Lâm Phong thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng lại, trong lòng sinh ra vài phần cảm xúc khác thường, quả nhiên Diễm Kim thành không có khả năng trói buộc Lâm Phong, tâm của hắn rất lớn, đã đang tìm kiếm bản đồ đại lục rồi.


- Bản đồ Cửu Tiêu quá lớn, vô cùng vô tận, như Thanh Tiêu chúng ta bao gồm địa vực vô tận, vô số sinh linh, muốn một bức bản đồ ngọc giản hoàn chỉnh dù đại sư trường bào tử kim cũng chưa chắc đã có, hay dù bản đồ Thanh Tiêu cũng cực kỳ khó.


Mộc Lâm Tuyết nói với Lâm Phong khiến cho đôi mắt Lâm Phong khẽ run, Thanh Tiêu? Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy hai chữ Thanh Tiêu, hơn nữa, Thanh Tiêu này hẳn có liên quan đến danh tự đại lục Cửu Tiêu.


- Lâm Tuyết, Thanh Tiêu chỉ cái gì?


Lâm Phong tiến lên một bước, đi đến bên cạnh Mộc Lâm Tuyết hỏi. Mộc Lâm Tuyết cảm thấy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới thậm chí ngay cả Thanh Tiêu mà Lâm Phong cũng không biết.


- Cụ thể là gì ta cũng không rõ nhưng ta nghe nói, bản đồ Cửu Tiêu đại lục có chín đại bản khối, gọi Cửu Tiêu, Cửu Tiêu phân biệt: Thần Tiêu, Thanh Tiêu, Bích Tiêu, Đan Tiêu, Cảnh Tiêu, Ngọc Tiêu, Lang Tiêu, Tử Tiêu, Thái Tiêu, mà Diễm Kim thành chúng ta là một nơi trong đại lục Cửu Tiêu của địa vực Thanh Tiêu, Cửu Tiêu đại lục Cửu Tiêu đều bao la vô tận, Thanh Tiêu cũng giống vậy, đây là diễn biến không biết bao nhiêu kỷ nguyên thế giới.


Mộc Lâm Tuyết giải thích cho Lâm Phong khiến trong lòng Lâm Phong càng chấn động, hắn đương nhiên biết đại lục Cửu Tiêu rất lớn, lớn đến vô biên vô hạn, hắn đã từng sóng ở một thế giới, chỉ là tiểu thế giới mà thôi hơn nữa còn ở khu vực biên giới cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, có thể thấy được mức độ rộng lớn của đại lục Cửu Tiêu này như nào.


- Thánh thành Trung Châu có tồn tại hay không?


Lâm Phong hỏi Mộc Lâm Tuyết, trong tiểu thế giới tất cả mọi người cho rằng cái gọi là đại thế giới chính là Thánh thành Trung Châu.


- Thánh thành Trung Châu có tồn tại, chính là chủ thành cả một vùng đất Thanh Tiêu cũng là chủ thành cực kỳ quan trọng trong mười tám chủ thành, là thánh địa Thanh Tiêu, điểm ấy người Thanh Tiêu cũng đều biết đến nhưng ta chưa từng tới, chỗ đó có lẽ rất xa.


Mộc Lâm Tuyết mỉm cười nói, nàng ngược lại có chút muốn tới, mười tám chủ thành tòa trời sẽ cường đại đến nhường nào.


- Thật sự có tồn tại.


Trong lòng Lâm Phong nói nhỏ, hơn nữa Thanh Tiêu còn là chủ thành thiên khung vô cùng nổi tiếng, mọi người đều biết, bởi vậy ở khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo người tiểu thế giới bọn hắn đều gọi đại thế giới là Thánh thành Trung Châu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp