Mộc Lâm Tuyết giờ phút này trong lòng có chút vui mừng, không nghĩ tới Lâm Phong trong hoàn cảnh này còn có thể dí dỏm như thế, Viêm Phong vốn định uy hiếp hắn lại bị hắn tùy ý nói vài câu đã dâng lên lửa giận, khiến cho Viêm Phong giống như một thằng hề đứng đó độc diễn một mình.

Lúc này Viêm Phong đang rất giận dữ vẫn đứng trong hư không phóng thích lực lượng kinh khủng, nhưng căn bản không ai quan tâm hắn, Lâm Phong và Mộc Lâm Tuyết cũng chỉ lấy ánh mắt trào phúng nhìn hắn. Chậm rãi thu lại lực lượng pháp tắc, Viêm Phong lạnh lùng nói:


- Mộc Lâm Tuyết, ngươi sẽ phải hối hận, sau khi giải thi đấu luyện khí kết thúc, chờ đến lúc ngươi vào Viêm gia, ta xem ngươi cầu xin ta như thế nào.



- Còn ngươi!


Viêm Phong dời ánh mắt về phía Lâm Phong, cất giọng lạnh lùng:


- Ngươi đại khái ngay cả mình ở tình trạng gì cũng không biết a!



- Lâm Tuyết, chúng ta đi xuống đi.


Lâm Phong mỉm cười với Mộc Lâm Tuyết, không cần phải nói mấy lời dư thừa với đối phương.


- Được.


Mộc Lâm Tuyết khẽ gật đầu, hai người dắt tay nhau đi về hướng hạ không khiến cho Viêm Phong lại một lần nữa thần sắc cứng đờ đứng im tại chỗ, sắc mặt đặc biệt khó coi, đệ nhất mỹ nữ Mộc phủ thật sự là vị hôn thê của hắn? Giờ phút này ngay trước mặt mọi người nắm tay nam nhân khác!


- Người kia rốt cuộc là ai, hắn đã hoàn toàn chọc giận Viêm Phong rồi đấy.


Không ít người nhìn Lâm Phong rồi thầm nghĩ trong lòng, cho dù Viêm gia hay Viêm Phong thì cũng đã coi Mộc Lâm Tuyết của Mộc phủ là thê tử của Viêm Phong rồi, sau hôm nay khi giải thi đấu luyện khí kết thúc Mộc Lâm Tuyết sẽ trở thành người của Viêm Phong nhưng trước khi giải thi đấu luyện khí diễn ra Mộc Lâm Tuyết lại thân mật với nam nhân khác như vậy, đây không thể nghi ngờ chính là trước mặt mọi người đánh vào mặt Viêm Phong một cái, đồng dạng cũng quăng cho Viêm gia một cái tát vang dội, gia hỏa này cũng quá to gan rồi. Lâm Phong thật sự không nghĩ nhiều như vậy, lúc này trên mảnh đất trống, người tới tụ tập ngày càng nhiều, đều đến để tham gia cuộc tranh tài luyện khí.


- Tư Mã Nam của Diễm Kim thành ở Đông Vực kia, hắn cũng đến rồi, nghe đồn Tư Mã Nam sớm đã trở thành đại sư luyện khí cấp hai nhưng hắn chưa đến Diễm Kim tháp để chứng nhận thôi.


Mọi người thấy xa xa lóe lên bóng dáng hai người thanh niên, người phía trước tên Tư Mã Nam, thanh niên đại sư luyện khí rất có danh tiếng ở Đông Vực. Tư Mã Nam Đông Vực, Cát Thanh Phong Tây Vực, Viêm Phong Bắc Vực, Hận Trường Thiên Trung Vực, bốn người này đều vô cùng có danh tiếng, thuộc về thanh niên nhất bối kiệt xuất nhất, kế tiếp mới đến phiên Mộc Lâm Tuyết, hơn nữa người cũng có thiên phú luyện khí tương tự Mộc Lâm Tuyết tuyệt đối không dừng lại ở con số bốn người đấy, nhưng bởi vì Mộc Lâm Tuyết ngoài luyện khí ra còn có dung mạo cực kỳ xinh đẹp nên mới không giống người thường, càng được người ta chú ý hơn. Mộc Lâm Tuyết cũng nhìn thấy Tư Mã Nam, nói với Lâm Phong:


- Tư Mã Nam là thanh niên nhất bối trong nhóm bốn người luyện khí mạnh nhất của Diễm Kim thành, tuy vậy hắn lại rất khiêm tốn, không ai biết rốt cuộc thực lực luyện khí của hắn rốt cuộc như thế nào, nhưng chắc cũng không kém bao nhiêu so với Viêm Phong.



- Ừ.


Lâm Phong khẽ gật đầu, trong giải thi đấu luyện khí này, nếu như thật sự chỉ luyện chế ra được Hoàng khí cấp hai thì chỉ sợ ngay cả mười phần tịch vị trước tiên sẽ không lấy được, Viêm Phong hắn chỉ là thiên tài Bắc Vực mà thôi, Diễm Kim thành rộng lớn như vậy, mỗi một khu vực đều có một vài thanh niên có thiên phú luyện khí thiên phú mạnh mẽ.


- Cát Thanh Phong cũng đến rồi, thiên tài luyện khí Tây Vực.


Mộc Lâm Tuyết lại chỉ vào một người khác đang ngự không mà đến, Cát Thanh Phong khoác lên người trường bào màu bạc, chiếu sáng rạng rỡ giống như một trận gió mát, lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại khu đất trống của cuộc tranh tài luyện khí. Ánh mắt Lâm Phong sáng quắc, nhìn quét qua càng ngày càng nhiều người tới tham gia cuộc tranh tài luyện khí, kỳ thật ai nấy cũng đều có năng lực luyện chế Hoàng khí, nếu không cũng sẽ không đến đây chuốc lấy nhục, không luyện chế được Hoàng khí thì không có bất kỳ ý nghĩa gì, không có khả năng có người Diễm Kim tháp sẽ vừa ý bọn hắn. Đương nhiên, mặc dù người tham gia cuộc tranh tài luyện khí đều có thể luyện chế ra Hoàng khí nhưng đại đa số người chỉ có thể biến thành phụ gia, dẫn người phụ trợ ra cùng đứng so sánh trên một sân khấu mới có thể nhìn ra được trên phương diện luyện khí ai có thiên phú hơn, giải thi đấu luyện khí này cũng giống như luyện khí giới lôi đài chiến.


- Lâm Phong, ngươi nhìn chỗ đó đi.


Mộc Lâm Tuyết chỉ vào trước khán đài Diễm Kim tháp, nói với Lâm Phong:


- Những người khoác trên mình trường bào có đồ án Diễm Kim tháp chính là đại sư luyện khí của Diễm Kim tháp, màu sắc trường bào đại biểu cho cấp bậc của bọn hắn, xích, chanh, vàng, lục, thanh, xanh, tím, xích kim, tử kim, phân biệt các vị đại sư luyện khí từ cấp một đến cấp chín.


Ánh mắt Lâm Phong nhìn ra xa, người mặc trường bào màu tử kim hắn chỉ thấy có một vị, trường bào màu vàng có ba vị, mà trường bào màu tím có tới bảy người, đại đa số mọi người đều mặc trường bào màu lam cùng với trường bào màu xanh, nói cách khác đại sư luyện khí cấp năm và cấp sáu chiếm đại đa số, nhân vật từ cấp bảy trở lên không nhiều lắm, điều đó mang ý nghĩa có thể luyện chế ra Hoàng khí đẳng cấp cao hơn nữa còn một thân một mình, cấp bậc đại sư luyện khí vô cùng nghiêm khắc, hai người phối hợp luyện chế ra một Hoàng khí không thể xem như đẳng cấp đại sư luyện khí kia được. Lúc này những đại sư luyện khí Diễm Kim tháp kia đã bắt đầu ổn định vị trí rồi, mà mặt trời cũng đang dần dần dịch chuyển lên tới đỉnh, cũng sắp tới giữa trưa. Trong lúc đó, một hồi âm thanh kiếm khiếu cuồn cuộn, lập tức mọi người thấy một đám cường giả ngự kiếm mà đến, trường kiếm nhất sắc ngân bạch lộ ra ngân quang hoa mỹ.


- Kiếm Sơn đến a.


Mọi người âm thầm nói, lập tức thấy những người Kiếm Sơn đáp xuống hạ không, đi đến chỗ khán đài Viêm gia, hiển nhiên bọn hắn đã có quan hệ hợp tác. Không chỉ có Kiếm Sơn đến mà tám mặt khán đài đều có rất nhiều đại thế lực chung quanh Diễm Kim thành, bọn hắn đều có quan hệ sâu sắc với một vài gia tộc luyện khí ở Diễm Kim thành.


- Một trận chiến thật lớn.


Lâm Phong có chút giật mình, tám mặt khán đài có người khí tức sôi sục, cũng có người ẩn đi mà không để lộ ra, nhưng đều tùy ý ngồi xuống kia lại khiến cho người ta có một loại uy nghiêm như núi thái sơn, những người này đều là cường giả một phương nhưng giờ đây đều tập trung lại để xem giải thi đấu luyện khí. Ở phương hướng Diễm Kim tháp, một đại sư luyện khí mặc trường bào màu vàng đạp bộ mà đến, màu sắc trường bào trên người hắn đại biểu cấp bậc của hắn là đại sư luyện khí cấp ba nhưng mặt mũi của hắn, cũng rất trẻ, là một người thanh niên.


- Hận Trường Thiên.


Thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng tụ, nói:


- Hận Trường Thiên là đệ tử bổn môn của Diễm Kim tháp có thiên phú luyện khí khủng bố, không nghĩ tới hắn đã trở thành đại sư luyện khí cấp ba rồi, thật nhanh.


Đại sư luyện khí cấp ba ở Diễm Kim thành dường như cũng không có nhiều người mạnh, nhưng nhắc đến tuổi của Hận Trường Thiên đã có chút dọa người, cho dù người thế lực phương nào tham gia giải thi đấu luyện khí thì tuổi đều phải dưới 30, Hận Trường Thiên đương nhiên cũng không ngoại lệ, 30 tuổi đã trở thành đại sư luyện khí cấp ba, ai có thể nói hắn về sau sẽ không trở thành một nhân vật luyện khí cấp bậc tông sư?


- Hắn vậy mà tham gia thi đấu một mình.


Thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng lại, một gia hỏa thật tự tin, đương nhiên, Hận Trường Thiên vốn là một vị đại sư luyện khí cấp ba muốn tìm được một người cùng hắn phối hợp độ tuổi dưới 30 dễ dàng sao, thân là đại sư luyện khí cấp ba hẳn tạo nghệ trên phương diện trận đạo của hắn sẽ không yếu đâu.


- Lâm Tuyết tỷ.


Lúc này, bên cạnh Mộc Lâm Tuyết xuất hiện Mộc Thanh Ảnh và Mộc Tiêu, không chỉ có bọn hắn mà những người khác của Mộc phủ cũng đứng chung một chỗ luyện khí, trong lòng bọn họ cũng có chút lực lượng.


- Làm sao vậy Thanh Ảnh?


Mộc Lâm Tuyết nhìn về phía Mộc Thanh Ảnh nói.


- Nhìn thấy nhiều đại sư luyện khí như vậy, trong lòng lại có chút khẩn trương.


Trên mặt Mộc Thanh Ảnh mang theo một nụ cười lúng túng, giờ phút này nàng đã rõ dụng ý của gia chủ Mộc phủ khi lấy uy áp để loại bỏ tổ hợp hai người kia, giờ đây hoàn cảnh này đứng giữa đám người, cũng cảm nhận được một cổ áp lực vô hình. Mộc Lâm Tuyết cười, nói:


- Thả lỏng một chút, hãy coi đây như một lần rèn luyện, dù thất bại cũng không sao cả.


Mặc dù Mộc Lâm Tuyết nói vậy nhưng lúc này nàng lại cũng thấp thỏm không yên, áp lực của nàng so với Mộc Thanh Ảnh còn lớn hơn. Lúc này, Mộc Lâm Tuyết cảm giác có một ánh mắt phóng về phía mình, lập tức đôi mắt nàng chuyển qua liền nhìn thấy Viêm Phong lại đi tới cách nàng không xa. Mà đồng thời, trên khán đài Diễm Kim tháp bảy người mặc trường bào màu tím là đại sư cấp bảy thân hình lóe lên, xuất hiện ở khu đất trống rộng mênh mông, ánh mắt nhìn mọi người bốn phía. Ngẩng đầu, nhìn thoáng mặt trời đang lửng lơ treo trên hư không, đã tới giữa trưa rồi.


- Đứng lại ở vị trí, tất cả mọi người không nên cử động nữa, mỗi người cách xa nhau 10m, đừng để ảnh hưởng tới người khác luyện khí.


Một vị đại sư luyện khí áo bào tím nhìn chúng nhân nói:


- Vòng đầu tiên cuộc tranh tài luyện khí có thời gian một canh giờ, luyện khí thất bại thì hãy tự động rời khỏi đây, không luyện chế ra được Hoàng khí cũng như vậy, tự túc rời đi, coi như bị loại, khi ra về cũng không được quấy rầy người khác luyện khí, vòng thứ nhất chỉ có cơ hội một lần, cho dù ai cũng không có cơ hội lần thứ hai.


Nghe thấy quy tắc vòng thứ nhất đồng tử không ít người có chút ngưng tụ, tuy rằng trong lòng bọn họ đã có chuẩn bị nhưng khi đại sư luyện khí nói ra, những người luyện khí bất ổn vẫn không nhịn được tim đập mạnh một cáo, vòng thứ nhất chỉ có cơ hội một lần, không luyện chế ra được Hoàng khí thì trực tiếp bị loại, luyện chế thất bại cũng trực tiếp loại bỏ. Một vòng khảo nghiệm giữ nguyên luyện khí trụ cột cùng với tâm lý thừa nhận, chỉ được phép thành công, không được phép thất bại, chỉ sợ vòng thứ nhất này sẽ có rất nhiều người bị loại.


- Bây giờ giải thi đấu luyện khí, bắt đầu!


Đại sư luyện khí áo bào tím hô lên một câu, lập tức không gian phảng phất như ngưng tụ.


- Phù.


. . Mộc Thanh Ảnh thở dài, tổ hợp luyện khí của nàng và Mộc Tiêu luyện chế ra Hoàng khí còn phải xem xác suất, không phải lần nào cũng thành công, nhưng lúc này đây bọn hắn không thể thất bại. Ánh mắt nhìn thoáng qua Mộc Lâm Tuyết bên cạnh thấy lúc này Mộc Lâm Tuyết đã lấy lô luyện khí và tài liệu luyện khí mang theo ra bắt đầu sinh lửa, đặt tài liệu đã chuẩn bị trên lô luyện khí để thiêu cháy, luyện chế Hoàng khí, đối với nàng và Lâm Phong mà nói không có gì khó, vòng thứ nhất không thành vấn đề.


- Cố gắng, nếu không, ngươi sẽ là của ta.


Ở bên kia, Viêm Phong phun ra một câu lạnh lùng sau đó cũng lập tức lấy lô luyện khí của mình ra, bắt đầu luyện khí!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play