Lối vào khán đài Diễm Kim tháp, giờ phút này có không ít người tông môn chung quanh Diễm Kim thành tới bái kiến những vị đại sư trận đạo, trong số họ ai là đại sư luyện khí của Diễm Kim tháp vừa nhìn đã biết ngay, tất cả những đại sư luyện khí Diễm Kim tháp đều mặc trường bào có hình dáng ngọn tháp chỉ khác nhau ở màu sắc, màu sắc trường bào phân biệt: Xích, chanh, vàng, lục, thanh, xanh, tím, xích kim, tử kim.
Chín loại màu sắc trường bào khác nhau đại biểu cho thân phận của bọn hắn cũng khác nhau, trường bào màu đỏ là đại sư luyện khí cấp một, màu cam cấp hai, trường bào màu vàng cấp tám, mà người mặc trường bào màu tử kim là đại sư luyện khí kinh khủng cấp chín, ở lối vào khán đài Diễm Kim tháp chỉ có duy nhất một người khoác trường bào màu tử kim Diễm Kim tháp. Lúc này, vị lão giả mặc trường bào tử sắc Diễm Kim tháp đang trò chuyện rất vui vẻ với một đám người, dường như vô cùng sung sướng. Ánh mắt vị đại sư luyện khí áo bào tím nhìn về phía một vị thanh niên, ánh mắt ấm áp, cười nói:
- Viêm Phong hôm nay đã được Diễm Kim tháp thừa nhận là người đứng đầu trong những đại sư luyện khí cấp hai, ngày nào đó hãy tới ta dạy cho, trong vòng ba năm nhất định có thể khiến hắn chạy nước rút trở thành đại sư luyện khí cấp năm.
Người thanh niên kia chính là Viêm Phong của Viêm gia, giờ phút này trên người hắn cũng khoác một bộ trường bào giống với những người Diễm Kim tháp nhưng lại có màu cam, đây là trường bào sau khi trải qua khảo sát của Diễm Kim tháp mới có được, đối với người trẻ tuổi như Viêm Phong mà nói, đây là một loại vinh quang khiến rất nhiều người hâm mộ, nghe nói hắn cũng sắp đột phá trở thành đại sư luyện khí cấp ba rồi.
- Tiền bối nguyện ý chỉ dạy cho ta, Viêm Phong vô cùng cảm kích, định tôn tiền bối làm sư trưởng.
Viêm Phong nói vô cùng khách khí, hắn biết có thể có được sự ưu ái của một vị đại sư luyện khí cấp bảy chính là một cơ hội quan trọng để có thể tiến vào hạch tâm Diễm Kim tháp.
- Ha ha, tiểu tử này, lão phu thích.
Lão giả kia mỉm cười nói:
- Nghe nói ngươi lần này có một ước định với Mộc phủ, phải vậy không?
- Đúng vậy, Mộc Lâm Tuyết là đệ nhất mỹ nữ của Mộc phủ, hơn nữa thiên phú luyện khí cũng vô cùng tốt, lần này ta đã ước định với Mộc phủ, nếu như ta luyện khí thắng nàng thì ta sẽ lấy Mộc Lâm Tuyết làm vợ.
Viêm Phong nói thật.
- Tiểu tử ngươi lòng mang ý xấu, nhưng anh hùng từ trước đến nay đều khó qua ải mỹ nhân, hơn nữa Mộc Lâm Tuyết ta cũng nghe nói, rất xứng với ngươi, lão phu ủng hộ ngươi bắt nàng ấy lại.
Đái sưu luyện khí áo bào tím cười nói.
- Đa tạ tiền bối.
Viêm Phong cảm kích nói.
- Viêm Phong, sao vẫn còn xưng hô tiền bối vậy?
Một vị trưởng bối bên cạnh Viêm Phong cố ý giả bộ không vui nói, khiến cho ánh mắt Viêm Phong lóe lên, lập tức khom người thật sâu xuống hành lễ với lão giả, nói:
- Viêm Phong hôm nay còn chưa bộc lộ tài năng trong giải thi đấu luyện khí nên không dám làm lễ trở thành đệ tử của người, sợ làm nhục đến uy danh tiền bối, đợi đến lúc ta có được thành tự trong giải thi đấu luyện khí này ta sẽ lại bái sư.
- Ha ha, tiểu tử ngươi suy nghĩ thật chu toàn, ta ngày càng thích ngươi rồi đấy.
Vị đại sư luyện khí áo bào tím cởi mở cười nói, mà trong đôi mắt Viêm Phong tức thì hiện lên phong mang, việc này đã xác định vững chắc hắn chắc chắn trở thành thành viên trung tâm của Diễm Kim tháp, mới có thể phát triển tốt trong ngành luyện khí này.
- Tiền bối, ta xin phép đi chuẩn bị cho giải thi đấu luyện khí trước.
Viêm Phong vẫn vô cùng khách khí, đại sư luyện khí áo bào tím nhẹ gật đầu, nói:
- Đi đi, đừng để lão phu thất vọng.
- Nhất định.
Viêm Phong chậm rãi lui về phía sau, lập tức người của Viêm gia đều xoay người, khuôn mặt ai nấy đều tràn ngập vẻ tươi cười.
- Người của Mộc phủ tới.
Lúc này, một người Viêm gia nhìn về phương xa chỉ thấy trong hư không bên kia một hàng người đằng vân đi tới, chính là người của Mộc phủ.
- Đi, đi tiếp kiến thân gia một chút.
Một vị lão giả của Viêm gia cười nói lập tức bước chân mọi người đạp mạnh, cuồn cuộn bay lên không, một lát sau đều xuất hiện trước mặt đám người Mộc phủ.
- Mộc huynh từ khi chia tay đến giờ vẫn ổn chứ?
Gia chủ Viêm gia mỉm cười tiến lên, mở miệng nói.
- Chư vị tới sớm vậy.
Gia chủ Mộc phủ cũng mỉm cười, nhìn không ra trong lòng bọn hắn suy nghĩ cái gì.
- Nếu như đã vô tình gặp nhau vậy chúng ta xuống dưới nói chuyện phiếm vài câu đi, vừa vặn để cho hai người trẻ tuổi Viêm Phong và Lâm Tuyết lâu ngày không gặp tâm sự một chút.
Gia chủ Viêm gia vừa dứt lời liền quay người đi về phía hạ không, tuy nói muốn mời nhưng tựa hồ căn bản cũng không cho người Mộc phủ có cơ hội cự tuyệt, một màn này khiến cho không ít người Mộc phủ lộ ra vẻ không vui nhưng bọn hắn vẫn theo sau lưng gia chủ đi về phía hạ không. Còn Viêm Phong, thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Mộc Lâm Tuyết.
- Lâm Tuyết, qua hôm nay, ngươi chính là nữ nhân của Viêm Phong ta rồi.
Ánh mắt Viêm Phong nhìn chằm chằm dung nhan xinh đẹp mỹ mạo trước mặt nội tâm có chút rung động, hắn chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi, rốt cuộc cũng tới.
- Không biết sĩ diện.
Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng nói.
- Ngươi thừa nhận cũng thế, không thừa nhận cũng chả sao, kết cục hôm nay đã định, người thua trong giải thi đấu luyện khí không thể nghi ngờ, mà khi đó ngươi chắc chắn trở thành nữ nhân của ta, ai cũng không thể ngăn cản được.
Trên người Viêm Phong lộ ra mười phần kiên quyết, lập tức đôi mắt của hắn đã rơi trên người Lâm Phong đứng bên cạnh Mộc Lâm Tuyết, trong con ngươi phảng phất như hỏa diễm đang nhảy nhót tưng bừng.
- Ta nhớ đã từng cảnh cáo ngươi, không được phép đứng cùng với thê tử của ta a.
Giọng Viêm Phong lạnh như băng, nữ nhân của hắn há lại để cho người khác ngấp nghé.
- Hắn là người hợp tác với ta, phối hợp luyện khí cùng ta, tham gia giải thi đấu luyện khí lần này.
Mộc Lâm Tuyết lạnh lùng đáp lại.
- Hợp tác cũng không được.
Viêm Phong vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói: Nói đi. Lông mày Lâm Phong nhíu lại, lập tức ánh mắt nhìn về phía Mộc Lâm Tuyết, hỏi:
- Lâm Tuyết, lần này chúng ta tham gia giải thi đấu luyện khí, Diễm Kim tháp có thể bảo đảm sự an toàn cho chúng ta không?
Viêm gia là đại gia tộc ở Diễm Kim thành Bắc Vực, thế lực khủng bố so với Mộc phủ to lớn hơn, hắn lẻ loi một mình thật sự là có chút rùng mình, không thể không hỏi cho rõ ràng, mạng nhỏ mới là quan trọng nhất.
- Mười người đầu được giải của cuộc tranh tài luyện khí trong Diễm Kim thành đều được Diễm Kim tháp cam đoan bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Mộc Lâm Tuyết chậm rãi nói, Diễm Kim tháp đứng sừng sững đã từ rất lâu ở Diễm Kim thành, giải thi đấu luyện khí cứ ba mươi năm tổ chức một lần, nếu như ngay cả sự an toàn của những người tham gia giải thi đấu luyện khí cũng không đảm bảo được thì ai dám tới tham gia, nói không chừng chết như thế nào cũng không biết. Bởi vậy, cho tới nay Diễm Kim thành luôn có luật thép, phàm mười người đầu tiên đạt giải trong lần thi đấu luyện khí này, nếu ai dám tru sát sẽ đối địch với Diễm Kim tháp, nhất định phải diệt hắn. Diễm Kim tháp chỉ bảo vệ cường giả, mười người sau Diễm Kim tháp thì không chịu trách nhiệm cho sự an nguy của bọn hắn, đương nhiên ra Diễm Kim thành, Diễm Kim tháp cũng không chịu trách nhiệm, bàn tay Diễm Kim tháp không vươn ra hết được toàn bộ thế giới rộng lớn.
- Nha.
Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức ánh mắt rơi trên người Viêm Phong lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, miệng phun ra một chữ:
- Cút!
Thần sắc Viêm Phong ngưng tụ dường như cho rằng mình nghe nhầm vậy, Lâm Phong bảo hắn cút?
- Toàn bộ Bắc Vực của Diễm Kim thành này chưa từng có người nào dám nói với ta chữ này, cho dù toàn bộ Diễm Kim thành cũng không có mấy người dám, ngươi thật khiến ta mở rộng tầm mắt.
Ánh mắt Viêm Phong mang theo vài phần trò vui hành hạ người khác, nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn thân là thiên tài luyện khí sư trong đám thanh niên đồng lứa, tất cả đám người Diễm Kim tháp đều rất coi trọng hắn, một vị đại sư luyện khí áo bào tím đã thu nhận hắn làm đệ tử, nhưng Lâm Phong lại có can đảm bảo hắn cút!
- Lâm Tuyết, chúng ta đi thôi.
Lâm Phong mỉm cười nói với Mộc Lâm Tuyết bên cạnh, lập tức vươn tay ra nắm lấy tay Mộc Lâm Tuyết.
-Ừm.
Mộc Lâm Tuyết rất phối hợp nở một nụ cười sáng lạn, gật nhẹ đầu với Lâm Phong, hai người cùng nhau đi lướt qua người Viêm Phong, Viêm Phong không phải rất ngưu sao? Lâm Phong hoàn toàn không để ý, kéo tay người hắn gọi là vị hôn thê đi lướt qua người hắn. Loại cảm giác không thể nào hình dung ra được, nhưng không thể nghi ngờ đã khiến cho Viêm Phong cực kỳ không thoải mái, hắn cao cao tại thượng nói chuyện với Lâm Phong nhưng Lâm Phong lại mặc kệ hắn hào ngôn, hơn nữa còn nắm tay vị thê tử tương lại của hắn, một cỗ hỏa diễm trong đôi mắt Viêm Phong phóng thích ra, đưa lưng về phía Lâm Phong, đôi tay Viêm Phong nắm chặt nổi lên gân xanh, sát ý không chút nào che giấu, lực lượng pháp tắc kinh khủng tịch quyển không gian khiến cho ánh mắt của vô số người đều hướng về bên này. Lập tức mọi người cũng thấy được Lâm Phong nắm tay Mộc Lâm Tuyết, mà Viêm Phong thì lại đang phóng thích lực lượng pháp tắc của mình, dùng loại uy thế này để chấn nhiếp Lâm Phong.
- Người kia là ai, thật to gan, nữ nhân của Viêm Phong mà hắn cũng dám động vào, hơn nữa còn chọc giận Viêm Phong.
Không ít người thấy màn này trong hư không thì thần sắc ngưng tụ.
- Viêm Phong vậy mà đã lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, bước một chân vào cảnh giới Vũ Hoàng rồi.
Có người tức thì chấn nhiếp với thực lực cường hoành của Viêm Phong, trong lòng chấn động, vị thiên tài này không chỉ biểu hiện riêng ở phương diện luyện khí mà thực lực cũng rất kinh người. Người của Viêm gia và Mộc phủ lông mày đều đồng thời nhíu lại, rất nhiều người sắc mặt rất khó coi.
- Mộc huynh, đây là người mà Mộc phủ các người quản giáo sao, Viêm gia ta gánh không nổi loại mất mặt này.
Gia chủ Viêm gia nói lạnh như băng, vợ của Viêm gia giờ phút này lại bị nam nhân khác nắm tay.
- Lâm Tuyết.
Gia chủ Mộc gia lạnh lùng phun ra một câu. Ánh mắt Mộc Lâm Tuyết chuyển qua, nhìn về phía gia chủ Mộc gia, nói:
- Ta đang làm gì trong lòng ta tự biết, ta cũng tự phụ trách hành vi của mình, nếu như Mộc phủ muốn trục xuất ta ra khỏi Mộc gia thì tùy ý ngài.
Mộc Lâm Tuyết cũng giống Viêm Phong, nàng chờ đợi ngày này đã lâu rồi, đương nhiên sau khi biết rõ năng lực trận đạo của Lâm Phong, nàng cần tham gia giải thi đấu luyện khí lần này để thoát khỏi sự khống chế của Mộc phủ với nàng, từ khi Mộc phủ quyết định hi sinh nàng, không hỏi nàng mà đã đáp ứng điều kiện của Viêm gia thì nàng liền không còn trách nhiệm gì với Mộc phủ nữa rồi.
- Ngươi.
. . Thần sắc gia chủ Mộc gia lạnh lùng, đôi mắt lập tức quét qua Lâm Phong:
- Lá gan của ngươi rất lớn.
- Chuyện Mộc Dịch giao phó, thực không dễ làm a.
Trong lòng Lâm Phong cười khổ, bởi vì vị trí của Mộc Lâm Tuyết, hắn phải cứu Mộc Lâm Tuyết nên tất nhiên sẽ đắc tội Mộc phủ và Viêm gia, nếu như lần này không lấy được vị trí mười người đầu tiên của cuộc tranh tài luyện khí như vậy dù có chết cũng không biết sẽ chết như nào nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể kiên trì đi về phía trước, ai bảo đây là chuyện Mộc Dịch dặn dò cơ chứ!
- Lá gan ta từ trước đến nay đều không nhỏ.
Lâm Phong nhún vai, có chút im lặng, giải thi đấu luyện khí còn chưa bắt đầu mà hắn đã đắc tội với hai cổ thế lực.
- Oanh!
Một cỗ hỏa diễm mênh mông như thủy triều cuồn cuộn đánh úp lại, trên người Viêm Phong bao vây bởi hỏa diễm nhìn Lâm Phong đứng trên không, nếu không phải trong ngày tổ chức giải thi đấu luyện khí không được có tranh đấu gì xảy ra thì hắn sẽ giết chết Lâm Phong tại chỗ.
- Viêm Phong, hắn đang làm gì đó?
Lâm Phong chỉ chỉ Viêm Phong, hỏi Mộc Lâm Tuyết.
- Không biết.
Mộc Lâm Tuyết cũng học Lâm Phong nhún vai, ánh mắt hai người nhìn Viêm Phong tựa như đang nhìn thằng hề tấu hài vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT