Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1602 - Trở Mặt


...

trướctiếp

Bên trong đại điện nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, sắc mặt đám người Tề Vân Kiêu theo thời gian trôi qua dần trở nên ngưng trọng, bọn hắn vừa rồi đã phân tích những chuyện mà Lâm Phong đã làm sau khi hắn xuất hiện, cảm giác vô cùng không đúng.


- Trước kia tất cả mọi người đều cho rằng Mộc Ân đại sư của Vô Cực Cung tính tình cổ quái kiêu ngạo, nhưng hiện tại xem ra hắn cố ý nhằm vào Đại Chu Tiên Cung và Dược Vương Tiên Cung, nói như vậy, ngày đó đi đến Dược Vương Tiên Cung, thực sự không phải vô tình đánh mất, mà cố ý làm.


Tề Vân Kiêu chau mày, chậm rãi nói.


- Nếu như vậy, hắn chỉ nhắm vào Dược Vương Tiên Cung hay tính toán cả Tề Thiên Bảo chúng ta?


Trong con ngươi Kim Thần Quân lóe lên ánh sáng kim sắc, những ngày này hành vi của hắn nhìn như đang nhằm vào Dược Vương Tiên Cung nhưng kỳ thật cũng có thể kéo cả Tề Thiên Bảo vào, bởi vì những chuyện Lâm Phong làm đã kết thâm cừu đại hận với Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung.


- Nếu như hắn thật sự tính toán cả Tề Thiên Bảo chúng ta nữa thì thật đáng sợ.


Thần sắc mọi người càng thêm ngưng trọng, Tề Vân Kiêu nhìn Tề Vân Lôi, cuối cùng hỏi:


- Vân Lôi, ngươi chắc chắn Mộc Ân đại sư không phải người Vô Cực Cung sao?



- Có thể xác định như vậy, nếu không hắn cũng không cần phải ngụy trang để che dấu như vậy.


Tề Vân Lôi nhẹ gật đầu. Mắt Tề Vân Kiêu lóe lên lập tức nhìn về phía Kim Thần Quân, nói:


- Ngươi tới Tề Thiên Bảo một lần, mời Mê Thần Quân đến cho ta.



- Mê Thần Quân!


Đôi mắt Kim Thần Quân run lên, lập tức nhẹ gật đầu sau đó đi ra ngoài đại điện, xem ra muốn hành động thật rồi, nếu như không phải người Vô Cực Cung, như vậy khống chế vị đại sư trận đạo này trong tay, bắt hắn làm việc cho ta nhưng lúc này trong lòng bọn họ vẫn còn nghi hoặc, Mộc Ân đại sư và Tề Thiên Bảo hắn không cừu không oán, vì sao phải tới khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, gây tình cảnh bất lợi bọn hắn? Nhưng đợi đến lúc Mê Thần Quân đến, tất cả vấn đề sẽ được giải đáp.


- Vân Thịnh, ngươi để Đông Hoàng và Tề Hoàng trấn thủ khu vực trận pháp của nơi đóng quân trung tâm lại, Mộc Ân có thể mượn chỗ đó khởi động đại trận phá diệt, hủy diệt tất cả, chúng ta phải chú ý cẩn thận.


Tề Vân Kiêu lại nói, uy lực trận pháp ngày đó hắn được tận mắt nhìn thấy, đại trận phá diệt sát phạt tất cả, bảy vị Vũ Hoàng trong nháy mắt tan thành mây khói, điểm này nhất định phải đề phòng, không thể để Mộc Ân va chạm vào trận pháp.


- Ta đã biết.


Tề Vân Thịnh khẽ gật đầu, chia nhau hành động, mà Tề Vân Kiêu chuẩn bị nghênh đón Mê Thần Quân, Mê Thần Quân vừa tới thì nhanh chóng đi đến Yêu Vân Phong khống chế Mộc Ân, làm như vậy có thể có được một vị đại sư trận đạo mạnh mẽ như thế, mặc dù có trở mặt với Dược Vương Tiên Cung cũng đáng. Tất cả đều tiến hành đâu vào đấy, mà những việc này được tiến hành tại Yêu Vân Phong nên Lâm Phong không hề hay biết, vẫn đắm chìm trong việc nghiên cứu trận đạo. Thời gian chậm rãi trôi qua, bên ngoài nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, người mang theo mặt nạ đi bên cạnh hộ tống Kim Thần Quân tới nơi này là Mê Thần Quân.


- Đến rồi.


Bọn Tề Vân Kiêu vẫn luôn chờ đợi, thấy Mê Thần Quân đến, lập tức bay lên không, đi tới trước mặt Mê Thần Quân.


- Mê Thần Quân.


Bọn Tề Vân Kiêu vô cùng khách khí đối với Mê Thần Quân, mà Mê Thần Quân chỉ bình tĩnh nhẹ gật đầu, hai con mắt kia lộ ra vẻ đặc biệt yêu dị.


- Ở đâu?


Mê Thần Quân bình tĩnh hỏi.


- Trên Yêu Vân Phong, chúng ta đi.


Tề Vân Kiêu mở miệng, hắn và Tề Vân Lôi, Mê Thần Quân, Kim Thần Quân cùng lúc xuất phát, ba vị trung vị Hoàng, một vị cường giả hạ vị Hoàng, trong đó có hai vị trung vị Hoàng am hiểu lực lượng hư không pháp tắc lực, đội hình như vậy thì mặc dù Mộc Ân có Mộc Dịch bảo hộ cũng có chạy đằng trời, dù sao ba người bọn họ đều không phải trung vị Hoàng bình thường, nhất là Mê Thần Quân vô cùng đáng sợ. Rất nhanh, bốn người liền đi qua cầu treo, lại một lần nữa đi tới phía trên Yêu Vân Phong, lúc này Lâm Phong còn đứng trong đình đá, bàn đá lại bị hắn đánh nát mà Lâm Phong dường như đang khắc họa gì đó trên mặt đất, tựa hồ đang nghiên tu trận pháp.


- Mộc Ân đại sư.


Tề Vân Kiêu phía xa hô lên với Lâm Phong một tiếng, mặc dù có đội hình này nhưng hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, mà là trước hết tới gần Lâm Phong đã rồi sau đó bắt lại. Khi Lâm Phong nhìn thấy Mê Thần Quân xuất hiện bên kia thì đã hiểu rõ tất cả, xem ra quả nhiên đã bại lộ, Tề Thiên Bảo muốn đối phó với nguời của tiểu thế giới đồng thời cũng đối phó với Mộc Ân, khống chế một vị đại sư trận đạo.


- Tề Vân Kiêu tiền bối lại có chuyện gì?


Trong giọng nói Lâm Phong giả bộ có chút không vui.


- Mộc Ân đại sư, ta giới thiệu cho ngươi một vị khách quý.


Tề Vân Kiêu nói chuyện đồng thời một hàng người không ngừng đi về phía trước, tiếp cận Lâm Phong.


- Đứng lại.


Giọng nói Lâm Phong lúc đó lạnh lùng xuống, quát to một tiếng khiến cho bước chân đám người Tề Vân Kiêu có chút dừng lại, nhìn Lâm Phong nói:


- Mộc Ân đại sư như vậy là có ý gì?



- Muốn tiến cử, đứng ở nơi đó được rồi.


Lâm Phong lạnh lùng nói, Tề Vân Kiêu nhìn Lâm Phong, đôi mắt lóe lên không ngừng, Mộc Ân đã thay đổi thái độ hoàn toàn, xem ra hắn cũng đã biết rồi.


- Ha ha.


Mắt Tề Vân Kiêu hiện lên ý cười lạnh, ánh mắt trở nên sắc bén hơn như đã ngả bài thì không còn phải che dấu nữa, lực pháp tắc trên người cuồn cuộn, lập tức từng đợt màn sang màu vàng kim óngánh hư không như ẩn như hiện, cường thịnh đến cực điểm.


- Mộc Ân đại sư giả mạo đệ tử của Vô Cực Cung đến Tề Thiên Bảo ta, đến cùng thì mục đích của ngươi là gì?


Lúc này đây Tề Vân Kiêu hỏi một cách gọn gàng dứt khoát.


- Đương nhiên khiến Tề Thiên Bảo náo nhiệt một ít, ví dụ như kết thù hận với Dược Vương Tiên Cung.


Lâm Phong cười đáp lại, nếu như đã biết thì cũng không cần phải che dấu cái gì nữa.


- Quả nhiên.


Thần sắc Tề Vân Kiêu lạnh hơn, nói:


- Làm như vậy, đối với Mộc Ân đại sư có gì tốt sao?



- Ta thích.


Lâm Phong cười nói.


- Đã như vầy, không bằng Mộc Ân đại sư vĩnh viễn ở lại Tề Thiên Bảo của ta đi.


Tề Vân Kiêu rốt cuộc cũng hành động, bước chân khẽ di chuyển, hư không chấn động, thân thể của hắn trong chớp mắt biến mất đánh về phía Lâm Phong. Lâm Phong khi nhìn thấy sát na kia của Tề Vân Kiêu thì bước chân cũng hung hang dầy xéo trên mặt đất, trong lúc đó, dưới chân Lâm Phong ngưng tụ một đồ án màn sáng kim sắc tách ra ánh sáng rực rỡ, lực lượng hư không cường đại lan tràn khắp nơi.


- Chặn đường lui của bọn hắn cho ta.


Chưởng lực trong tay Tề Vân Kiêu run lên, lập tức một đại thủ ấn khắc trên người Lâm Phong, lúc này Mộc Dịch đi đến trước mặt Lâm Phong đánh ra một quyền, thủ ấn bị cản trở một lát, tiếp theo đó một màn sáng bao vây quanh thân thể Lâm Phong và Mộc Dịch, kim sắc quang chiếu rọi lên hư không hóa thành một đạo kim mang biến mất không thấy gì nữa.


- Trận pháp.


Chưởng lực trong tay ấn xuống khiến đình đá bị bạo liệt, nát bấy thế nhưng đồ văn màn sáng vẫn đang lóe lên, rõ ràng Lâm Phong ở ngay trước mắt trong một không gian trận pháp, có một tia công hiệu không gian Truyền Tống Trận. Không gian Truyền Tống Trận do trận đạo phác hoạ mà thành.


- Đi xuống dưới đuổi theo.


Mê Thần Quân trong nháy mắt chạy vội xuống đỉnh núi, trận pháp này gây ra chấn động trong hư không cũng không phải quá mạnh mẽ, chỉ truyền tống cự ly ngắn, Lâm Phong vẫn chưa rời khỏi phạm vi của Tề Thiên Bảo. Bọn hắn đoán không sai, Lâm Phong trong những ngày qua vẫn luôn một mực dành thời gian nghiên tu 3000 đại trận đạo trong Truyền Tống Trận Đạo, mặc dù hôm nay hắn còn chưa khắc hoàn chỉnh Truyền Tống đại trận, nhưng trận pháp Truyền Tống cự ly ngắn hắn vẫn có thể đơn giản khắc ra được, hắn lúc này đang trú trên không trung của Tề Thiên Bảo thấy Tề Vân Thịnh và vị trí người bảo vệ tại trận tâm Trận Đạo Phá Diệt, trong con ngươi Lâm Phong hiện lên một tia lạnh lùng, những người này quả nhiên rất cẩn thận, đã bảo vệ Trận Đạo Phá Diệt tốt rồi. Đông Hoàng và bọn người Tề Vân Thịnh nhìn thấy hai người Lâm Phong đạp hư không đến, lập tức trong con ngươi tất cả đều là ánh sang sắc bén.


- Mộc Dịch tiền bối.


Lâm Phong mở miệng nói một tiếng, chỉ thấy Mộc Dịch xuất ra trường quyền phá không, long xà điên cuồng gào thét, một cỗ lực lượng xé rách đáng sợ tàn sát bừa bãi ở đằng kia.


- Lực lượng pháp tắc liệt không, cẩn thận.


Chân Đông Hoàng đạp mạnh xuống đất, màn sáng hư không bao bọn chúng lại bên trong nhưng lực lượng pháp tắc liệt không có lực lượng xé rách đến đáng sợ, và lực công kích cũng rất mạnh, trong nháy mắt xé nát màn sáng hư không, long xà cuốn lấy đám người đó.


- Lui.


Một hàng người đều lùi lại, lập tức chỉ thấy thủ chưởng Lâm Phong mãnh liệt run lên, lập tức có vài trận phù được ném về phía bọn người Đông Hoàng.


- Bạo.


Lâm Phong gầm lên một tiếng, Đông Hoàng và bọn người Tề Vân Thịnh đều bay lên trời, cách xa trận phù kia, năng lực Lâm Phong biểu hiện trên phương diện trận đạo thật đáng sợ, bọn hắn không dám khẳng định uy lưc của trận phù lần này mạnh đến cỡ nào nhưng sau khi bọn hắn bay lên trên không lại phát hiện, trận phù cũng không quá bạo liệt, bọn hắn đã bị Lâm Phong đùa bỡn.


- Ngăn cản hắn cho ta.


Xa xa Tề Vân Thịnh nổi giận gầm lên một tiếng, vậy mà lúc này Lâm Phong đã chiếm trước vị trí trận tâm, song chưởng trực tiếp ấn xuống mặt đất lập tức đồ văn chói mắt, từng đạo văn lộ trong chớp mắt khuếch tán ra, chỉ trong một lát ngắn ngủi nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo rộng mênh mông lại một lần nữa ngập tràn ánh sáng trận vân rực rỡ.


- Rời khỏi đây thôi, tất cả bay lên không.


Tề Vân Kiêu điên cuồng hét lên, thân thể của hắn phóng lên trời, Tề Vân Thịnh và bọn người ĐôngHoàng không cần nhắc nhở cũng biết lúc này nhất định phải tránh đi, lực lượng pháp tắc hư không cuồng mãnh khởi động dậy sóng, thân thể bọn hắn nhanh như lưu quang xông lên vòm trời.


- Lại cho Tề Thiên Bảo các ngươi hưởng thụ một lần nữa.


Lâm Phong khởi động đại trận phá diệt giống như ngày đó, cột sáng phá diệt xông lên vòm trời, trong khoảnh khắc khắp khu vực mênh mông, rộng lớn bị phá hủy hoàn toàn.


- Tiếp theo đây chúng ta làm thế nào để ra ngoài?


Mộc Dịch đứng bên cạnh Lâm Phong, ngẩng đầu nhìn về phía hư không, khi một na sát kia của Lâm Phong vừa rơi xuống đất thì những cường giả của Tề Thiên Bảo kia cũng bắt đầu bay lên không bỏ chạy rồi, mà tốc độ của lực lượng thiện trường hư không so với người Dược Vương Tiên Cung không nhanh bằng, bởi vậy trận pháp không giết được mấy người đã thoát được rất nhanh kia, bây giờ bọn hắn làm sao để ra ngoài mới là vấn đề.


- Ra ngoài từ đây.


Bước chân Lâm Phong đạp thật mạnh lên mặt đất, trong lúc đó, một cỗ lực lượng phá diệt bùng nổ nhưng lúc này đây phía dưới vang lên một tiếng nổ oanh, đại địa bị phá mở, xuất hiện một lỗ đen vô tận.


- Ngươi lại vẫn sử dụng trận đạo phá diệt dưới hạ không sao?


Mộc Dịch hơi kinh hãi, kinh ngạc nhìn Lâm Phong.


- Đây cũng là trận đạo phá diệt của ta, lúc trước khi sử dụng trận pháp này ta vẫn giữ lại một cái.


Lâm Phong mở miệng nói:


- Chúng ta đi, đám người Tề Thiên Bảo sợ rằng sẽ không dễ dàng buông tha chúng ta như vậy đâu, phải nắm chặt thời gian.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp