Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1594 - Dẫn sói vào nhà


...

trướctiếp

Bên trong một toà đình đài của Yêu Vân Phong, gió lượn bốn phía, mây mù giăng lối mang theo chút sự lạnh lẽo, Lâm Phong cũng không cho các thị nữ đến hầu hạ nên đã miễn được không ít phiền toái.

Lúc này hắn đặt nó trên bàn đá, Mộc Dịch chắc lưỡi kêu kì lạ, pháp tắc lực lượng của vật này dường như tụ lại trên mặt để cơ thể dùng nó một cách đơn giản, cái này dùng để chế phù văn rất thích hợp nhưng Lâm Phong lại dùng nó làm trận phù, hắn chỉ cần khắc văn lộ bên trên đã có trận pháp cường đại, uy lực này so với khi trước Lâm Phong phải gồng mình lên thì còn đáng sợ hơn.


- Tề Thiên Bảo này lại có vật quý vậy, hơn nữa vì kết giao với ngươi mới dâng lên nó.


Mộc Dịch cười khẽ, trong lòng hắn cũng hiểu được nếu Lâm Phong thật sự là trận đạo đại sư của Vô Cực Cung thì tuyệt đối đáng giá nhưng đáng tiếc, mục đích thật sự của Lâm Phong đến hắn cũng không hiểu nổi, nếu như Lâm Phong đã muốn thay đổi khuôn mặt để đến đây thì có nghĩa tên đó khong muốn kết giao thật sự với Tề Thiên Bảo.


- Ân, đã đủ tài liệu rồi, những việc sau này sẽ càng nhẹ.


Lâm Phong cười, thời điểm tạo trận pháp, hắn sẽ không phải dùng lực lượng bí truyền để vẽ và kích hoạt những trận phù, trên nữa chính là hư không pháp tắc, nhìn chúng vô hại nhưng khi hắn kết hợp với lực lượn bí truyền thì uy lực sẽ lợi hại vượt bậc.


- Mộc Dịch tiền bối, ta chuẩn bị bế quan mấy ngày, nếu có người của Tề Thiên Bảo đến mời thì ngươi thay ta từ chối, chủ cần nói thẳng ta đang bế quan là được.


Lâm Phong dặn Mộc Dịch, hôm nay lấy được nhiều tài liệu thượng đẳng như vậy thì phải lo luyện chế trận phù thât tốt, trên người càng nhiều trận phù thì khả năng bảo toàn tánh mạng càng cao.


- Ta biết rồi.


Mộc Dịch mỉm cười gật đầu, hắn vẫn không nên đi nghiên cứu trận phù mà tìm hiểu huyễn trận tốt hơn, cứ trực tiếp thử nghiệm lên mấy hòn đá lớn này là được. Lâm Phong bắt đầu bế quan một thời gian, những ngày này cũng có không ít cường giả của Tề Thiên Bảo đến để tăng hảo cảm với Lâm Phong, biết được Lâm Phong vẫn đang bế quan thì bọn họ cũng không quấy rầy gì mà chỉ để lại một ít đồ tốt cho Mộc Dịch nhờ giao cho lâm Phong, bọn họ rất khách khí, hơn một tháng sau đó Lâm Phong mới hoàn thành và bước ra khỏi phòng. Mỗi ngày Tề Thiên Bảo đều cử mỹ nữ đến đưa đồ, đương nhiên cũng để nhìn xem Lâm Phong đã kết thúc bế quan hay chưa, quả nhiên không bao lâu sau khi Lâm Phong và Mộc Dịch gồi nói chuyện ở đình đài, Kim Thần Quân đã xuất hiện, hai người họ cũng sẽ không đuổi khách.


- Mộc Ân đại sư, Tề Vân Kiêu có một số việc phải xử lí nên đã rời đi mấy ngày trước trong khi ngài đang bế quan, những ngày này nếu có cơ hội sẽ trở về sớm thôi.


Lâm Phong và Kim Thần Quân đang đi trên cầu gỗ nhìn bao quát toàn bộ nơi đóng quân nguy nga và rộng lớn của Tề Thiên Bảo.


- Kim Thần Quân khách khí rồi, ta không thể cứ khi rảnh rỗi lại têu cầu Tề Vân Kiêu đến đây được, những ngày này Kim Thần Quân đã chiếu cố ta nhiều, thật không biết phải làm sao để báo đáp.


Lâm Phong khách sáo, nghe được lời Lâm Phong mà Kim Thần Quân mừng thâm trong lòng, nếu Lâm Phong đã đến địa bàn của hắn thì nhất định phải ngày ngày tiếp đãi, dùng bảo vật cung phụng thì sao không kết giao được chứ, bọn họ chỉ sợ hắn không tới thôi còn nếu tới rồi thì đương nhiên phải tạo một mối quan hệ càng chặt chẽ càng tốt.


- Mộc Ân đại sư chỉ cần không coi chúng ta như người ngoài là được, nếu có gì cần đại sư chỉ việc mở miệng, chúng ta sẽ làm hết khả năng.


Kim Thần Quân cười cười.


- Tề Thiên Bảo khách khí như thế làm Mộc Ân ta hổ thẹn.


Lâm Phong chỉ vào nơi đóng quân rộng lớn này và nói:


- Kim Thần Quân, ta nguyện ở nơi đây tạo cho Tề Thiên Bảo một trận pháp huỷ diệt, dù cho cường giả Tề Thiên Bảo nhiều như mây nhưng cứ coi như đây là tâm ý của ta, Kim Thần Quân nghĩ như thế nào?


Lâm Phong cao giọng nói, bên trong ẩn chứa sự chân thành, Kim Thần Quân nghe vậy càng cao hứng hơn:


- Nếu như đại sư đã nói thế, Kim Thần Quân ta sao dám cự tuyệt, ta cam đoan, từ trên xuống dưới của Tề Thiên Bảo sẽ hợp sức giúp ngài.


Lâm Phong có thể khắc trận cho Tề Thiên Bảo biểu hiện mối quan hệ thay đổi, bọn họ đã cung cấp cho Lâm Phong nhiều bảo vật hơn nên trong mối quan hệ song phương này hắn nên trả lại, mối quan hệ giữa hai bên sẽ ngày càng vững chắc.


- Nếu vậy thì chọn ngày không bằng trùng ngày, hôm nay ta đây động thủ luôn, chỉ là…nếu muốn bố trí một trận pháp cường đại, ta cần mượn nhờ mệnh cách có ẩn chứa pháp tắc lực lượng.


Lâm Phong không chút khách khí nói, bên trong mệnh cách chứa một lực lượng pháp tắc kinh khủng, khi người Tôn Vũ đang ở tầng cao nhất và muốn đột phá thì có thể phóng thích lực lượng bên trong nó để dẫn dắt lực lượng thiên địa nhập vào người, đây cũng là công dụng lớn nhất của nó và đương nhiên mệnh cách cũng có thể dùng cho vũ Hoàng muốn lĩnh ngộ pháp tắc. Mặt khác, khắc trận đạo sử dụng mệnh cách thì chỉ cần phóng thích lực lượng thoả đáng sẽ có công hiệu vô cùng lớn.


- Được, Mộc Ân đại sư yêu cầu mệnh cách gì?


Kim Thần Quân khẽ gật đầu, tâm hơi nhói, một khối mệnh cách là một cơ hội cho cường giả Tôn Vũ bước vào Vũ Hoàng thế mà Lâm Phong hiện tại muốn dùng để khắc trận pháp.


- Thổ chi đại địa.


Lâm Phong thấy khoé miệng Kim Thần Quân run rẩy luền cười:


- Tốt nhất nên chuẩn bị nhiều một chút vì dù sao nơi đóng quân này của Tề Thiên Bảo quá rộng, ta cần phải bố trí một cái trận pháp lớn.



- Không vấn đề.


Đại sư cứ việc chuẩn bị, ta trở về mang đến ngay. Kim Thần Quân quay người lại nói với Đông Hoàng:


- Đông Hoàng huynh, cảnh giới của ngươi cao nên tốc độ cũng nhanh, ta đây để cho huynh quay về một chuyến.


Kim Thần Quân tuy là vũ Hoàng nhưng hắn cũng không thể ôm được môt lúc nhiều mệnh cách, số lượng mệnh cách trên người hắn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống hồ nếu có hắn cũng sẽ không lấy ra.


- Được.


Đông Hoàng khẽ gật đầu rồi quay sang nói với Lâm Phong:


- Đại sư hãy chờ ta sẽ quay lại ngay - Làm phiền tiền bối rồi.


Lâm Phong cười tươi nhìn Đông Hoàng rất quen thuộc, nếu như hắn biết Mộc Ân là Lâm Phong mà hắn ngày đêm mong nhớ thì không biết sẽ có phản ứng thế nào. Nhìn Đông Hoàng rời đi, Lâm Phong lại nói:


- Tính cách của vị Đông Hoàng tiền bối này cũng không tệ, tu vi cao nhưng đối xử với người khác lại rất tôn trọng.


Phía sau Tề Hoàng và Tề Thiên Hành nghe nói vậy cũng không thích lắm, Đông Hoàng nguyện ở lại nơi này chỉ vì bọn họ đến từ tiểu thế giới nên không thuộc về bất kì phái nào, hơn nữa thiên phú cũng không phải dạng xuất sắc gì nên không hề có địa vị và quyền lên tiếng, thậm chí Đông Hoàng còn chưa bằng được Kim Thần Quân, dù sao Kim Thần Quân cũng đang ở rất gần vị trí trung vị Hoàng, có lẽ chỉ qua vài ngày nữa sẽ được và điều quan trong là Kim Thần Quân đi lên bằng chính khả năng cùng sức lực của mình. Bọn họ cũng chỉ là những nhan vật đến từ tiểu thế giới, những đệ tử thuộc chi thứ thôi.


- Tính cách của Đông Hoàng huynh quả thật không tệ, đây là hai hậu nhân của hắn, Tề Hoàng và Tề Thiên Hành, Tề Hoàng đã thành Hoàng từ lâu còn Tề Thiên Hành cũng chỉ mới bước được một chân đến vũ Hoàng.


Kim Thần Quân giới thiệu xong, Lâm Phong nhìn sang bọn Tề Thiên Hành, hai người lập tức khách khí nói:


- Mộc Ân đại sư chê cười rồi.



- Tu vi của các ngươi đều cao hơn ta nên ta phải hổ thẹn mới đúng chứ, sao lại chê cười được.


Lâm Phong cười cười nhưng trong lòng lạnh lẽo vô cùng, tin tưởng sẽ không bao lâu nữa hắn có thể bóp chết bọn họ trong lòng bàn tay mình để báo thù giùm những người bị họ hại, đương nhiên cũng vì bản thân hắn một phần, nhớ ngày đó một đám người Tề gia hung hăng ép người một nhà thảm thương, ân oán này đã bắt đầu từ chỗ Tề Thiên Thánh rồi. Một hàng người đợi để nói chuyện, Kim Thần Quân không khỏi mừng rỡ, quan hệ giữa họ với Lâm Phong lại càng khăng khít hơn, Tề Hoàng và Tề Thiên Hành cũng muốn lôi kéo tình bạn với Lâm Phong được nhưng chỉ sợ bọn họ vạn lần không ngờ được bây giờ Lâm Phong không lại đang nghĩ đến cách để đối phó với Tề Thiên Bảo.


- Kim Thần Quân, trong khi Đông Hoàng tiền bối đi lấy mệnh cách, chúng ta đi dạo chút đi.


Lâm Phong đề nghị, Kim Thần Quân đương nhiên gật đầu nghe theo mà không hề do dự.


- Đi.


Laam Phong quả quyết, nói đi là đi, thân hình bay lên không trung.


- Phiến khu cực này người ở rất nhiều, rất rốt.


Dù cho Tứ Vượng Vực rộng lớn cũng không nhiều người được vậy, nhưng ở đó lại có một thị trường giao dịch những món đồ quý hơn và hiếm hơn. Lâm Phong nhìn xuống bên dưới mà nói với Kim Thần Quân.


- Nơi nhỏ bé này sao có thể so sánh với Tứ Vượng Vực đây.


Kim Thần Quân lập tức phụ hoạ theo, hai người lúc này cũng đã bay được một đoạn thời gian, cách bọn họ không xa về phía trước có một toà thành từa tựa như nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, cũng mênh mông rộng lớn vô cùng.


- Nơi kia rộng thật, đi qua nhìn một chút xem.


Lâm Phong nhìn về phía bên kia, cười nói.


- Mộc Ân đại sư, xin chờ một chút.


Sắc mặt Kim Thần Quân hơi thay đổi, Lâm Phong quay đầu lại hỏi:


- Như thế nào, có vấn đề gì à?


Kim Thần Quân thấy Lâm Phong nhíu mày lại thì trong lòng kêu lộp bộp, tình hữu nghị này phải vất vả lắm mới gầy dựng được, không thể phá hư nó:


- Mộc Ân đại sư, nơi đó…chính là chỗ của Dược Vương Tiên Cung.



- Dược Vương Tiên Cung, một trong chín đại Tiên Cung Thiên Bảo ư, khó trách lại xa hoa như vậy, ta lại càng muốn xem.


Lâm Phong mỉm cười đi về phía trước khiến Kim Thần Quân ngây ra, Mộc Ân này đang muốn làm gì, mà hắn cũng không thể ngăn cản Lâm Phong, chỉ có thể nhắc nhở hắn một tiếng thế mà đối phương cũng không để nó trong lòng. Kim Thần Quân đâu biết Lâm Phong khi trước cố ý đi về phía này, lần trước khi còn trong mộng cảnh, Vũ Hoàng đã dẫn hắn đi xin thuốc nhưng lại bị đánh ra, bây giờ hắn muốn đến đây thử xem trong bọn họ ai có khả năng đánh hắn ra nữa!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp