Trong động phủ truyền thừa Phá Diệt Trận, Lâm Phong đột nhiên mở mắt ra, cánh tay của hắn liên tục bay múa trên không trung, thôi diễn ngàn vạn động tác.

Mỗi khi bàn tay hắn rung động đều ẩn chứa vô số biến hóa, khiến cho người ta có cảm giác như từng cái bóng hư ảo.


- PHÁ.

..! Khi Lâm Phong vừa dứt lời, lập tức một cổ năng lượng kinh khủng bay về cái màn sáng đang phong bế động phủ. Ngay sau đó, những tiếng ầm ầm cuồn cuộn vang lên, một cơn sóng xung kích đáng sợ liền bắn ngược về phía đến Lâm Phong, khiến cho của hắn phải lui lại. Sau khi đứng dậy, Lâm Phong khẽ lắc đầu, thất vọng nói.


- Uy lực của phá diệt trận vẫn còn quá yếu, không thể phá hủy màn sáng kia được.


Nếu có vị trận pháp đại sư nghe được lời của hắn, vị đó nhất định sẽ tức chết. Người có thể dùng ba năm để suy diễn ra đại trận không gọi thiên tài thì không ai có thể gọi là thiên tài.


- Không biết có thể đi ra ngoài được chưa?


Sau khi dứt lời, Lâm Phong chậm rãi hướng về phía trước. Khi đi tới trước màn sáng, hắn lập tức đánh ra từng đạo chưởng ấn lên bên trên màn sáng, trên màn sáng lập tức xuất hiện ngàn vạn đạo văn lộ vô cùng ngoằn ngoèo, phảng phất như có thể tự hành diễn biến. Trong lúc đó, Lâm Phong vẫn không ngừng truyền năng lượng của đại địa áo nghĩa vào phía trên màn sáng, khiến cho khắp nơi tràn ngập khí tức bất diệt. Khi những văn lộ kia tạo thành một chữ “ phá “,cả động phủ đều bị một cỗ khí tức hũy diệt bao phủ, đáng sợ đến cực hạn. Mà khi thấy cảnh đó, Lâm Phong lập tức lui về phía sau. Khi một đường văn lộ cuối cùng hình thành, lập tức có một đạo hào quang xuất hiện. Lực lượng kinh khủng của phá diệt trận dường như đã đến cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có bùng phát. Nhưng ngay lúc đó, trên cái màn sáng đột nhiên xuất hiện từ đạo phù chú màu vàng kim, triệu tiêu phá diệt trận, mà cái màn sáng kia cũng biến mất. Sau đó, cửa đá cũng chậm rãi mở ra, khiến cho từng tia sáng chiếu vào trên người Lâm Phong.


- Ba năm!


Khi Lâm Phong đi ra từ trong động phủ, hắn lập tức nhìn về phía bầu trời, tận hưởng từ tia nắng. Hắn biết rõ bầu trời đó là giả, nhưng vẫn cảm thấy toàn thân rất khoan khoái, dễ chịu. Từ trước tới giờ, hắn chưa từng tu luyện một thời gian dài như vậy, thậm chí khi bị giam viễn cổ chiến trường tại hoang hải, hắn cũng chỉ bị giam hơn hai năm mà thôi. Hắn không ngờ, chuyến đi lần này đã làm hắn tốn mất ba năm, e rằng trong ba năm này, ngoại giới đã xảy ra biến hóa cực lớn, những thiên tài đến cấp độ vô địch Tôn chủ, chắc cũng đã bước vào Vũ Hoàng cảnh. Sau một lúc, Lâm Phong nhìn về phía những động phủ không người khác, chuẩn bị đi vào bên trong một tòa động phủ tiềm tu.


- Ầm ầm.


Nhưng vào ngay lúc đó, đột nhiên có một cổ khí tức kinh khủng xuất hiện, nó khiến cho người ta có cảm giác như thiên địa muốn sụp đổ vậy. Mà chấn động mãnh liệt đó cũng khiến cho cả người Lâm Phong đều khẽ lắc lư, lông mày nhíu thật chặc, nhìn về hướng không trung.


- Chuyện gì đang xảy ra vậy?



- Oanh Tạch.

..! Vào lúc đó, đôt nhiên có một cổ lực lượng đáng sợ đánh vào bầu trời, khiến cho cả vùng trời dao động, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có khả năng biến mất. Mà khi thấy cảnh này, cả người Lâm Phong đều trở nên cứng đờ. Hắn không ngờ lại có người đang công kích Đế cung, muốn dùng lực lượng tuyệt đối để phá vỡ cái Đế cung mênh mông này. Không chỉ có Lâm Phong cảm nhận được cổ khí tức kinh khủng đó, mà tất cả những người đang tu luyện ở trong 3000 động phủ đều cảm nhận được cỗ khí tức đáng sợ đó. Vào lúc này, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc kinh hãi, rốt cục có chuyện gì đang xảy ra? Khi cổ chấn động kinh khủng kia chấm dứt được một lúc, Lâm Phong lại cảm giác có một cỗ lực lượng càng thêm đáng sợ đột nhiên xuất hiện. Ngay sau đó, cả Đế cung đột nhiên bị một cỗ sức mạnh đáng sợ làm rung chuyển. Thật chí sơn mạch trùng điệp trong nội cung đều xuất hiện từng đạo vết nứt. Mà vòm trời cũng xuất hiện từng vết nứt dài, phản phất như bất cứ lúc nào cũng có có thể sụp đổ mất. Khi bên trên sơn mạch càng ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt, vòm trời xuất hiện vang lên. Sau tiếng nổ rung trời đó, cả bầu trời hoàn toàn sụp đổ, thay vào đó là một phiến tinh không vô hạn. Mà trên vòm trời cũng xuất hiện một đạo thân ảnh mặc một trường bào màu xanh ngạo nghễ đứng đó. Đôi mắt của hắn phảng phất như có thể xuyên thấu hư không, nhìn thẳng vào cơ thể của Vô Cực Thiên Đế. Thoạt nhìn, người mặc bộ trường bào xanh đó khoảng chừng ba mươi tuổi, trên mặt lộ rõ vẻ uy nghi. Mặc dù hắn không có uy thế vô địch, nhưng Lâm Phong lại có thể rõ ràng cảm thấy một cỗ áp lực không thể ngăn cản.


- Tồn tại cấp Đại Đế!


Vào lúc này, Lâm Phong có thể khẳng định người mặc áo bào xanh kia tuyệt đối là một vị Đại Đế. Nếu không, hắn đã không để phá vở phòng ngự của Đế cung. Khi Lâm Phong còn đang chìm trong sự rung động, đột nhiên có một tiếng tượng minh truyền đến, khiến cho cả thiên địa run rẩy. Ngay sau đó, trên bầu trời cũng xuất hiện một đầu cự tượng to lớn. Người thanh niên liền nhìn cự tượng, hừ lạnh một tiếng.


- Nghiệt súc, ngươi cho rằng ném ta vào tuyệt địa sẽ có thể lấy mệnh của bổn Đế?


Vừa dứt lời, trên hư không lập tức xuất hiện một cái màn sáng màu vàng kim, khắc họa vô số phù văn. Từ khi xuất hiện, cái màn sáng kia điên cuồng khuếch trương, dường như muốn bao phủ con cự tượng kia.


- Cút!


Khi người mặc áo xanh kia hô lên lần nữa, màn sáng đột nhiên co rút với một tốc độ nhanh chóng, rồi lập tức bành trướng một cách mãnh liệt. Bất cứ nơi nào màn sáng đó quét qua, nơi đó đều không còn bất cứ thứ gì. Ngay cả cự tượng cũng bị cái màn sáng kia ép cho liên tục lui về sau. Nhưng nó vẫn không thoát khỏi khu vực bao phủ của cái màn sáng, bị đưa vào hư không. Sau khi thấy Cự tượng đã bị đánh bay về phía hư không, người thanh niên kia bước tới một một bước. Trong chớp mắt, hắn xuất hiện trước mặt Vô Cực Thiên Đế, lạnh lùng nói:


- Ta không ngờ ngươi sẽ trốn trong tiểu thế giới này.


Nhưng đáng tiếc, Tứ Tượng tuyệt địa làm dao có thể ngăn cản ta, ngươi đệ tử ưu tú nhất của ngươi! Vừa dứt lời, người áo bào xanh đánh ra một chưởng về phía Vô Cực Thiên Đế. Một chưởng kia ẩn chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng, dường như có thể phá vỡ tất cả. Nhưng khi sắp đánh trúng cơ thể của Vô Cực Thiên Đế, chung quanh Vô Cực Thiên Đế đột nhiên xuất hiện một cái màn sáng, triệt tiêu sức mạnh của một chưởng kia. Khi thấy cả đó, vị Đại Đế kia phải liêng cau mày, nhưng vẫn lạnh lùng cười nói:


- Trận pháp này quả rất mạnh mẽ, không biết đã bảo vệ cái thân thể này của ngươi bao lâu.


Nhưng ngươi không nên quên, ta là đệ tử ưu tú nhất của ngươi, trình độ trận đạo của ta cũng không kém ngươi chút nào. Có lẽ chính ngươi cũng biết, chỉ cần ta tìm được ngươi, ngươi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào. Ngươi hãy cảm thụ một chút phá diệt trận của đệ tử ngươi diễn hóa đi, nó mạnh mẽ hơn phá diệt trận của ngươi. Khi vừa dứt lời, Đại Đế Áo bào xanh lui ra phía sau, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một cỗ cổ sức mạnh kinh khủng. Mà khi thấy cả đó, Lâm Phong cũng nhanh chóng tránh xa, căn bản không dám tới gần. Cái tên mặc áo bào xanh đó không coi ai ra gì, không thèm để ý đến hắn bên cạnh. Mà trong mắt Đại Đế, loại tu vi như hắn thật không khác con sâu cái kiến, tồn tại hay không tồn tại, cũng không khác nhau bao nhiêu. Mà khi Lâm Phong đã lui ra phía sau, phía trước của vị Đại Đế đó đã xuất hiện một cỗ lực lượng đáng sợ, dường như có thể hủy thiên diệt địa.


- PHÁ.

..! Vào lúc này, vị Đại Đế kia vô cùng ngạo nghễ và tự tin, phá diệt trận ẩn chứa sức mạnh vô biên, lại được ngưng tụ vào một điểm. Nên hắn chắc chắn, trận pháp kia sẽ không bảo vệ được cơ thể của Vô Cực Thiên Đế


- Răng rắc!


Khi một thanh âm thanh thúy vang lên, trận pháp bảo vệ Vô Cực Thiên Đế đã xuất hiện từng đạo vết nứt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến. Mà khi thấy cảnh đó, vi Đại Đế kia nở một nụ cười lạnh lùng.


- Không tốt!


Nhưng ngay lúc đó, sắc mặt vị Đại Đế kia đột nhiên thay đổi, trở nên rất khó coi. Vào lúc này cái đại trận bảo vệ Vô Cực Thiên Đế đột nhiên bắt đầu xoay tròn, phảng phất như đang tự diễn biến. Mà trong đại trận cũng xuất hiện một cỗ lực lượng to lớn, trong khoảnh khắc, nó khóa chặt vị Đại Đế kia. Vị Đại Đế rất muốn rời đi, thế nhưng lực lượng của đại trận đã khóa chặt hắn, trực tiếp tác động đến thân thể của hắn. Sau khi tiếng nổ vang trời biến mất, cả người vị Đại Đế kia đã bị đánh luống sâu vào trong một vách núi. Mặc dù hắn lúc đó, hắn đã kịp sử dụng lực lượng để bảo vệ nhục thể, thế nhưng thân thể của hắn vẫn bị luồng năng lượng kia ăn mòn, như muốn phá hủy cơ thể hắn.


- Diễn hóa, làm sao có thể như vậy?


Trận pháp của ngươi làm sao lại có thể tự động diễn hóa được? Vị Đại Đế kia nhìn chằm chằm cở thể Cực Thiên Đế, hét to. Tuy cơ thể kia vẫn không có bất kỳ cử động nào, nhưng cặp mắt của hắn đã mở ra. Mặc dù không có hô hấp, không có tiếng tim đập, nhưng cặp mắt kia, lại khẳng định hắn vẫn còn sống!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play