Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1555 - Yêu Dạ Đảo


...

trướctiếp

Muốn trong khoảng thời gian ngắn thấy được kết quả của uớc định giữa Nghịch Trần Vũ Hoàng và Thần Vũ Vũ Hoàng là chuyện không thể, nhưng quyền khống chế tiểu thế giới trong một vạn năm rốt cuộc đã được quyết định, Vấn Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, Lôi Phạt Tiên Cung cùng nhau chưởng quản tiểu thế giới trong vạn năm, đặt ra quy tắc trong tiểu thế giới, có điều Vấn Thiên Bảo nắm giữ quyền chủ đạo tuyệt đối, cho nên Vấn gia trong Bát Hoang quật khởi không ai ngăn cản.

Lần này, Dược Vương Tiên Cung tiến vào Bát Hoang Cửu U, trong vạn năm đủ để làm quá nhiều chuyện, cũng giống như Tề Thiên Bảo trong Bát Hoang Đông Hoang thành lập nên một thế gia khủng bố, lại đang kế thừa một đế quốc trong mười hai đế quốc tại Cửu U, âm thầm khống chế Bát Hoang Cửu U trong tay. Mà Lôi Phạt Tiên Cung bởi vì xếp vị trí thứ ba, cho nên bọn họ vẫn thủ hộ thông đạo như cũ. Nhưng mà, Vấn Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung chỉ sợ còn không biết, lúc Tề Thiên Bảo mơ hồ cảm giác bản thân không cách nào lấy được quyền chưởng khống trong vạn năm, nên đã mở rộng thông đạo ra, hạ thấp giới hạn, khiến cho rất nhiều người trong tiểu thế giới đi ra, hơn nữa, mang theo công bằng cho tiểu thế giới gieo vào lòng người, những ngày này, đã có rất nhiều người Bát Hoang Cửu U mang theo giấc mộng võ đạo của bọn họ bước chân vào một mảnh đất mới, bắt đầu hành trình mới của mình. Đây đối với những người ôm giấc mộng võ đạo, đây đúng là một thời đại mới, một sự khởi đầu mới. Mà sau khi ngày tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới kết thúc có một lời đồn, một vị thanh niên cường giả cuồng ngược Chu Thiên Nhược của Đại Chu Tiên Cung Chu, phẫn nộ đánh Tề Vũ Thần của Tề Thiên Bảo, cũng lưu lại cuồng ngôn, ngày khác, hắn sẽ đích thân đi đến Dược Vương Tiên Cung! Từ bên trong lời nói của thanh niên có thể thấy được kiên định, nếu như ngày khác, thanh niên kia thật sự có loại thực lực này, hắn tuyệt đối sẽ thực hiện lời nói ngày hôm đó, đi đến Dược Vương Tiên Cung, làm cho một ít người sám hối, nhưng ngày này phải đợi bao lâu, không có ai biết được! Đối với chuyện của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, tạm thời không quan hệ với Lâm Phong, giờ phút này, hắn theo Thần Vũ Vũ Hoàng đạp trong tầng mây, bay nhanh mà đi. Tốc độ Thần Vũ Vũ Hoàng quá nhanh, khiến Lâm Phong không cảm thấy hắn mình đang di chuyển gì cả. Lúc này, dưới chân Lâm Phong có một mảnh mênh mông như khói biển cả, vô cùng vô tận, không biết rộng lớn đến cỡ nào, trên biển mênh mông vô tận này có rất nhiều phù đảo, lúc này Thần Vũ Vũ Hoàng thả chậm tốc độ một chút, để cho Lâm Phong cùng Mục Doãn có thể nhìn rõ phù đảo phía dưới, có ít phù đảo lạnh lẽo đáng sợ, cũng có rất nhiều phù đảo uy nghiêm bao la hùng vĩ, thậm chí không thể xưng là đảo, mà giống như thành trì trên biển.


- Chúng ta đã đi đến khu vực bên ngoài thế lực Thanh Đế Sơn, có điều nơi đây chỉ cách Thanh Đế Sơn một cái vực, đương nhiên, đối với người võ đạo mà nói, địa vực chỉ là một từ ngữ trống rỗng, cường giả chân chính có thể bay lượn trong thiên địa to lớn, vô luận khu vực Thanh Đế Sơn hay mảnh khu vực này, cũng chỉ là một khu vực của đại lục mà thôi.


Thần Vũ Vũ Hoàng mở miệng nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, mà Mục Doãn cũng rất nghiêm túc lắng nghe, đây là lần đầu tiên nàng đi xa nhà, hơn nữa, trực tiếp rời khỏi phạm vi của khu vực Thanh Đế Sơn, lại càng không cần phải nói Tề Thiên Bảo, chỉ sợ nơi đây cách chủ thành Tề Thiên Bảo không biết bao xa.


- Chúng ta đến rồi.


Lúc này, Thần Vũ mở miệng nói một tiếng, sau đó, ánh mắt Lâm Phong cùng với Mục Doãn nhìn về phía trước, chỉ thấy cách đó không xa, một quần đảo không biết rộng lớn đến mức nào xuất hiện, nơi đó phóng ra khí tức nồng đậm đáng sợ, rất yêu, phạm vi nơi này ít ai lui tới, cũng nhìn không thấy bóng người. Rất nhanh, ba người bước lên trên không, mênh mông vô tận lại tựa hồ lộ ra một chút hoang vu, chỉ thấy một ít thân ảnh, hơn nữa còn có không ít yêu thú.


- Phù đảo này còn lớn hơn một tòa chủ thành, nhưng lại giống như không có người?


Mục Doãn tự lẩm bẩm, lập tức Thần Vũ Vũ Hoàng mang theo Lâm Phong cùng Mục Doãn đi tới một tòa sơn mạch, đứng phía trên ngọn núi.


- Thần Vũ tiền bối, nơi đây là nơi nào vậy?


Cuối cùng, Lâm Phong không cách nào kềm chế tò mò trong lòng, hỏi một tiếng.


- Yêu Dạ Đảo!


Thần Vũ Vũ Hoàng đáp lại nói:


- Lâm Phong, tựa hồ ngươi am hiểu rất nhiều áo nghĩa, mau thể hiện để ta nhìn một chút!



- Được.


Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn có rất nhiều áo nghĩa, chỉ khi chiến đấu hắn mới biểu hiện ra ngoài, hiện tại hắn không cần phải giấu diếm Thần Vũ Vũ Hoàng, bởi vì đối với hắn mà nói, Thần Vũ Vũ Hoàng cũng được xem như ân nhân, hơn nữa còn giúp Vũ Hoàng trị thương thế, cho nên bây giờ, hắn không có lý do để giấu diếm đối phương. Ma áo nghĩa của Lâm Phong cuồn cuộn nhảy vào hư không, một cỗ khí bá đạo từ trên người Lâm Phong phát ra, loại áo nghĩa thứ nhất, ma áo nghĩa tầng tám. Lập tức, khí tử vong xuất hiện trong hư không, khiến xung quanh lượn lờ khí tức tử vong, áo nghĩa tử vong cũng tầng tám. Sau đó, áo nghĩa không gian, phong áo nghĩa, trớ chú, đại địa, và áo nghĩa hỏa diễm. Những áo nghĩa này hầu như Lâm Phong đã sử dụng qua, nhưng trong lòng Thần Vũ Vũ Hoàng vẫn âm thầm chấn động, lực lượng áo nghĩa đều rất cường đại tầng bảy, tầng tám, khiến hắn chấn động run sợ rất lâu. Mà Mục Doãn một bên đã há to miệng, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra vẻ không thể tin nổi, những thứ này. . . Đều là lực lượng áo nghĩa của Lâm Phong, cái này cũng không khỏi có quá nhiều một chút đi. Hơn nữa, cái này còn chưa kết thúc, lôi điện từ bầu trời lăng không đánh xuống, tượng trưng cho lôi áo nghĩa, đây đã là loại sức mạnh áo nghĩa thứ tám rồi. Sau đó, một cỗ khí bất diệt ngưng mà không tán, khiến cho lôi điện kia vĩnh hằng bất diệt, rũ xuống trong hư không.


- Áo nghĩa thứ chín.


Thần Vũ Vũ Hoàng lại có chút hoang mang, âm thầm đếm trong lòng, còn Mục Doãn thì trực tiếp phát ra thanh âm, loại áo nghĩa thứ chín rồi, chẳng lẽ thập tuyệt sao? Lúc áo nghĩa kỳ lạ Hoang thả ra, không thể nghi ngờ đã tượng trưng cho thập tuyệt xuất hiện, trên mặt Thần Vũ Vũ Hoàng cùng Mục Doãn đều có biểu cảm rất đặc sắc.


- Thập tuyệt thể!


Trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng hiện lên ý cười, người thập tuyệt có thể nói là thập tuyệt thể rồi, loại người này có thể lĩnh ngộ mười loại lực lượng áo nghĩa, ngộ tính cũng vô cùng khủng bố, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn có thể lĩnh ngộ ba loại lực lượng pháp tắc, được ba loại lực lượng pháp tắc rót vào trong nhục thể.


- Còn có!


Lâm Phong yếu ớt nói, phá vỡ thập tuyệt, áo nghĩa thứ mười một, khí tức sinh mệnh phóng ra ngoài, khiến cho trái tim Thần Vũ Vũ Hoàng nhảy lên.


- Đã đủ rồi, không cần tiếp tục biểu lộ ra!


Thần Vũ Vũ Hoàng nói gấp, lúc hắn thấy Lâm Phong chiến đấu đã biết rõ Lâm Phong tựa hồ có rất nhiều áo nghĩa, cho nên muốn nhìn một chút Lâm Phong đến cùng nắm trong tay bao nhiêu lực lượng áo nghĩa, hắn cũng muốn dựa vào mấy áo nghĩa này trợ giúp Lâm Phong, nhưng thật không ngờ Lâm Phong sẽ mang đến cho hắn kinh hỉ như vậy, hắn cả kinh đến mức có hơi luống cuống. Phá vỡ trói buộc thập tuyệt rồi. Mặc dù Thần Vũ Vũ Hoàng hắn rất xem trọng Lâm Phong, nhưng cũng không nghĩ tới kết quả sẽ như vậy, hắn cả kinh đến mức không dám để Lâm Phong tiếp tục phóng thích lực lượng áo nghĩa của chính mình.


- Còn nữa không?


Thần Vũ Vũ Hoàng run run hỏi một tiếng, hắn vậy mà cảm thấy tâm tình khẩn trương, hắn đã rất lâu không có loại cảm giác này, nhưng lần này trước mặt một hậu bối hỏi hắn có bao nhiêu loại lực lượng áo nghĩa, Thần Vũ Vũ Hoàng hắn lại khẩn trương, tim đập nhanh hơn một chút. Lâm Phong khẽ gật đầu, khiến tâm Thần Vũ Vũ Hoàng theo cái gật đầu của hắn mà chấn động, quả nhiên còn có, đây cũng không phải thập tuyệt, mà là không có giới hạn! Trên mặt Mục Doãn biểu lộ từ giật mình chuyển sang mỉm cười, so với Thần Vũ Vũ Hoàng, Mục Doãn chỉ chấn động kém hơn một ít, bởi vì nàng đối với khái niệm võ đạo không rõ ràng như Thần Vũ Vũ Hoàng, nàng chỉ biết Lâm Phong có thiên phú rất mạnh mẽ là được, nàng cũng cảm thấy cao hứng thay Lâm Phong.


- Lâm Phong, một đoạn thời gian tiếp theo, ta chuẩn bị cho ngươi tiềm tu một thời gian ngắn, chỉnh thể tăng thực lực một phen, để áo nghĩa cân đối lên, mặt khác, ngươi lĩnh ngộ thiên địa đại thế đã được 800 đại thế, tin tưởng sớm muộn có thể đạt tới nghìn lần chi thế, ở đại lục cường giả như mây này, thực lực bây giờ của ngươi vẫn còn yếu, ít nhất phải tiếp cận Vũ Hoàng, rồi cầu cơ duyên leo lên Hoàng vị.


Thần Vũ Vũ Hoàng mở miệng nói với Lâm Phong. Giờ phút này, hắn cảm thấy có chút hưng phấn, có lẽ lúc ấy nói đùa với Nghịch Trần Vũ Hoàng một câu, ai ngờ thành sự thật, ai biết hắn không phải người chứng kiến một nhân vật như vậy quật khởi chứ?


- Được.


Lâm Phong nhẹ gật đầu. Sau khi tiến vào đại thế giới, chính hắn cũng phát hiện thực lực có chút theo không kịp, dù sao đại thế giới đã diễn hóa vô số kỷ nguyên, cho nên cũng sinh ra quá nhiều cường giả. Đến bây giờ, hắn vẫn chỉ thấy một góc băng sơn của đại thế giới, về sau hắn thậm chí đều không dám tưởng tượng, một đường mà đi, Lâm Phong đương nhiên hiểu rõ đạo lý, bản thân cường đại sẽ phát hiện ra thế giới này cũng thay đổi mạnh mẽ theo hắn, đương nhiên đây chỉ là một loại ảo giác mà thôi, không phải thế giới trở nên mạnh mẽ, hắn từng bước một đi về thế giới cường giả chân chính, từng bước đi vào. Nếu hắn vẫn ở Huyền Vũ, không có khả năng đặt chân tới Bát Hoang Cửu U, càng không khả năng tiếp xúc với đại thế giới này, có lẽ hắn vẫn chỉ trong Tuyết Vực nho nhỏ, cũng không thể nào thấy được người bên ngoài mạnh mẽ bao nhiêu? Đương nhiên, Lâm Phong cũng không vì thế mà sợ hãi, chỉ có nhiệt huyết sôi trào. Cho tới bây giờ hành trình võ đạo sẽ không bao giờ buồn tẻ, hắn chờ mong một ngày trở thành cường giả tuyệt thế đứng trong mây Cửu Tiêu đại lục, quan sát thế giới này có quang cảnh gì? Nhưng hiện tại, hắn nói chuyện quan sát cái thế giới này còn quá sớm, trước hết phải giải quyết Tề Thiên Bảo, cùng Dược Vương Tiên Cung đã.


- Ngươi am hiểu năng lực gì?


Thần Vũ Vũ Hoàng lại hỏi Mục Doãn, lập tức Mục Doãn phóng thích ra tiên linh khí của chính mình, sau đó Thần Vũ Vũ Hoàng khẽ gật đầu, nói:


- Ta sẽ tìm giúp ngươi một lão sư ở Yêu Dạ Đảo, để hắn đến dạy bảo ngươi!



- Đa tạ tiền bối!


Mục Doãn khẽ khom người, cảm kích nói.


- Ông!


Lúc này, một màu đỏ tươi đẹp phiêu đãng mà đến, cuốn lấy Mục Doãn mà đi, ngay lập tức, thần sắc Thần Vũ Vĩ Hoàng ngưng tụ lại, bàn tay chế trụ Mục Doãn, thân thể lui lại, nhưng mà hắn lại thấy áo bào đỏ kia trực tiếp cuốn Lâm Phong đi về phía xa xa, nhanh giống như đạo hồng sắc quang điểm.


- Lưu lại!


Thần Vũ Vũ Hoàng quát lạnh một tiếng, cả người hóa thành một đạo hắc mang, kích xạ mà ra, khắp hư không đều trầm trọng mà áp lực.


- Xùy~~.


. . Trường bào bị xé rách một góc, trong lúc đó, thân ảnh mặc áo bào đỏ phía xa ngừng lại, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp yêu dị, cười nói với Thần Vũ Vũ Hoàng


- Ngươi nghiêm túc như vậy làm gì?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp