Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1550 - Bá Đạo


...

trướctiếp

Chu Thiên Khiếu nghe được những lời của Lâm Phong bắt đầu trầm mặc ngưng mắt nhìn hắn, sát ý trào ra, nhưng mà có Nghịch Trần Vũ Hoàng ở đây, hắn không dám làm càn, nhưng trong ánh mắt lại tỏ ý, hắn nhất định sẽ giết chết Lâm Phong.

Chu Thiên Nhược bị Lâm Phong hành hạ đã ba lần, hai lần trước trong trong tiểu thế giới, còn lần này, ngay trước mặt người Đại Chu Tiên Cung, ngay trước người chín tòa chủ thành và chư cường giả Thanh Đế Sơn hắn bị làm nhục như thế, xem ra lần này, hắn vô duyên với Thanh Đế Sơn, Lâm Phong hủy đi hy vọng vào Thanh Đế Sơn của hắn, làm cho hắn không chỉ bị thương trên thân thể, chỉ sợ ngay cả đạo tâm võ đạo cũng không cách nào bình thản như vậy. Ngoại trừ Chu Thiên Nhược cùng Chu Thiên Khiếu, người rất không muốn nhìn thấy một màn trước mắt không thể nghi ngờ là người Tề Thiên Bảo rồi. Giờ phút này trên mặt Vũ Hoàng áo tím đã có sát ý, rất hiển nhiên, Lâm Phong đã thoát khỏi khống chế, chẳng lẽ một đêm mất tích kia, hắn đã gặp cái gì sao? Nhưng mà hắn còn trăm mối nghi ngờ chưa được giải đáp, Lâm Phong thoát khỏi sự khống chế của Mê Thần Quân, lại vẫn dám trở về, chẳng lẽ hắn đang đánh cuộc vào Thanh Đế Sơn ư? Trên khán đài Vấn Thiên Bảo, Nghịch Trần Vũ Hoàng thấy Lâm Phong dễ dàng đánh bại Chu Thiên Nhược, không khỏi cười cười, nói:


- Thần Vũ huynh, ngươi thấy kẻ này như thế nào?



- Ưu tú!


Thần Vũ Vũ Hoàng cười nói, hắn không cần nhìn thực lực của Lâm Phong, một người có thể khiến sư tôn của hắn thân là cường giả Vũ Hoàng vì hắn không tiếc quỳ xuống cầu xin người Dược Vương Tiên Cung, cho dù hắn kém, có thể kém đi nơi nào? Người thế giới này chỉ theo đuổi thực lực, cho nên quan hệ thầy trò hơi xa cách, nhưng cũng không tốt đến mức để một Vũ Hoàng làm như vậy, cho dù loại khuất nhục này nhỏ như con kiến, cũng khiến võ tu khó có thể chịu được, nhưng Vũ Hoàng lại vì đệ tử của mình làm như vậy, có thể thấy được địa vị của Lâm Phong trong lòng sư tôn Vũ Hoàng kia. Mà ánh mắt nhìn người của lão gia hỏa kia vẫn cay độc trước sau như một, khó trách lại để cho mình tự mình đi một chuyến, cũng dặn dò muốn gia hỏa ở chỗ mình ở khi xưa trong tiểu thế giới. Nghịch Trần Vũ Hoàng hơi kinh ngạc nhìn Thần Vũ Vũ Hoàng một cái, thật không ngờ gia hỏa này lại phun ra hai chữ ưu tú. Mặc dù Lâm Phong biểu hiện ra thiên phú không kém, nhưng cũng không mạnh mẽ đến mức khiến Thần Vũ Vũ Hoàng bên cạnh coi trọng như vậy. Nghịch Trần Vũ Hoàng không biết, Thần Vũ Vũ Hoàng đối với Lâm Phong có vài phần kính trọng, đương nhiên không chỉ bởi vì thực lực của Lâm Phong, mà vì lão gia hỏa đã dặn dò. Đương nhiên, nếu như cũng chỉ có lão gia hỏa dặn, hắn còn không đến mức xem trọng Lâm Phong như vậy, cũng bởi vì một quỳ kia của Vũ Hoàng khiến hắn hơi chấn động, bên trong một quỳ kia có thể thấy được rất nhiều thứ!


- Thanh niên ưu tú trong chín tòa chủ thành nhiều như thế, Thần Vũ huynh một người cũng không muốn, hôm nay lại nhìn trúng một người đến từ tiểu thế giới do Tề Thiên Bảo mang tới à?


Nghịch Trần Vũ Hoàng tùy ý cười nói.


- Người từ tiểu thế giới đi ra, theo ta biết đã có mấy người phong vân một cõi rồi đấy.


Thần Vũ Vũ Hoàng cũng cười, khiến ánh mắt Nghịch Trần Vũ Hoàng ngưng lại, sau đó cũng nở nụ cười, Thần Vũ Vũ Hoàng nói có mấy người, tựa hồ có một người trong đó có chút quan hệ với Thần Vũ Vũ Hoàng .


- Nhân vật như vậy sẽ có rất ít.


Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng tùy ý nói, ánh mắt chuyển qua, lại lần nữa nhìn về phía chiến đài. Thần Vũ Vũ Hoàng khẽ cười, hắn đương nhiên biết, tuy nói người từ tiểu thế giới đi ra có khả năng có thiên phú cường đại, nhưng muốn trên đại thế giới xông xáo một phen cũng không phải dễ dàng như vậy, nhưng mà nếu như may mắn có thể trở thành một người chứng kiến người ta trưởng thành đó? Lúc này, ánh mắt Lâm Phong lại quét về các chư cường khác, lúc ánh mắt hắn rơi vào trên người Kiều Xích Phong, thản nhiên nói:


- Người này cũng là bại tướng dưới tay ta, hôm nay cũng đứng ở chỗ này, xem ra người Tề Thiên Bảo ta bước lên chiến đài hoàn toàn chính xác không thích hợp lắm.


Thần sắc Kiều Xích Phong cứng đờ, câu nói của Lâm Phong khiến hắn á khẩu không trả lời được, hắn thật sự đã từng thua Lâm Phong. Lúc này trên người hắn hiện lên chiến ý nhè nhẹ, Kiều Xích Phong đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng mà Lâm Phong không có ý muốn đấu cùng hắn, trong nháy mắt, ánh mắt chuyển từ trên người của hắn dời đi, rơi vào vị trí của Tề Thiên Bảo. Tề Thiên Bảo có hai người bước vào mười tám vị trí đầu, ngoại trừ Tề Vũ Thần lấy được vị trí thứ năm, còn có một người lấy được vị trí thứ mười ba, có điều cuối cùng tổng điểm của Tề Thiên Bảo vẫn bại bởi Lôi Phạt Tiên Cung, cho nên đã mất đi quyền chưởng khống tiểu thế giới chỗ Lâm Phong trong một vạn năm tới, bởi vì tiểu thế giới chỗ Lâm Phong là mảnh khu vực diễn hóa hoàn chỉnh nhất, còn đối với việc tranh đoạt tiểu thế giới khác, chưa từng có kịch liệt như thế, mà chỉ có một ít người mà thôi.


- Cường giả Tề Thiên Bảo nhiều như mây, nhưng lại phái tới mấy tên phế vật tới để rồi vứt bỏ ba vị trí đầu, đành phải chắp tay nhường quyền chưởng khống cho người khác, đại nhân, không thể không nói, ánh mắt của ngươi thực không được tốt lắm.


Ánh mắt Lâm Phong nhìn về Vũ Hoàng áo tím phía Tề Thiên Bảo, tươi cười ấm áp, lại khiến cho thần sắc Vũ Hoàng áo tím cứng ngắc khó coi, Lâm Phong dám nói ra mấy câu đó, cũng đồng nghĩa với việc chính miệng nói cho hắn biết, Lâm Phong hắn đã thoát khỏi khống chế của Tề Thiên Bảo.


- Nghịch Trần tiền bối, đệ tử Tề Thiên Bảo ta làm loạn chiến đài, không biết lễ phép, ta có thể mời hắn xuống không?


Lúc này, Vũ Hoàng áo tím nhìn về hướng của Vấn Thiên Bảo, cao giọng nói với Nghịch Trần Vũ Hoàng. Hắn không thể để Lâm Phong cứ tiếp tục như thế, nếu như Thanh Đế Sơn thực coi trọng hắn ta, thì lúc hắn ta huy hoàng ở Thanh Đế Sơn, cũng là tai họa của Tề Thiên Bảo. Thần sắc Nghịch Trần Vũ Hoàng ngưng lại, giờ phút này Thần Vũ Vũ Hoàng bên cạnh hắn lại khẽ cười, thấp giọng nói:


- Nghịch Trần huynh, ta còn muốn tiếp tục xem ánh mắt của mình như thế nào?



- Được.


Nghịch Trần Vũ Hoàng khẽ gật đầu, nhìn về phía Vũ Hoàng áo tím, nói:


- Không thể quấy nhiễu!


Thần sắc Vũ Hoàng áo tím ngưng lại, một lời của Nghịch Trần Vũ Hoàng vừa ra, nơi đây không người nào không nghe lời hắn, cho dù cung chủ bảo chủ của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo giá lâm cũng phải cấp đủ thể diện cho đối phương, huống hồ là hắn, cho nên bốn chữ không thể quấy nhiễu của Nghịch Trần Vũ Hoàng, khiến tất cả mọi người không thể ngăn cản Lâm Phong, cho nên Tề Thiên Bảo chỉ có thể nhìn Lâm Phong làm càn rồi. Lâm Phong khẽ nở nụ cười lạnh, nếu như Thần Vũ Vũ Hoàng tự mình mang hắn trở về, lại để hắn lên chiến đài, Lâm Phong hắn há có thể không quý trọng cơ hội này.


- Đại nhân, ta vì Tề Thiên Bảo vãn hồi mặt mũi, ngươi lại nói ta không biết lễ phép, kể từ đó, ta chỉ có thể tự mình chứng minh cho đại nhân thấy, ánh mắt của ngươi thật sự rất kém cỏi.


Lâm Phong nói với Vũ Hoàng áo tím, sau đó lại lần nữa nhìn về hai người Tề Vũ Thần, nói:


- Hai người các ngươi cùng lên một lúc, hay từng người lên một.


Bên trong con ngươi của Tề Vũ Thần phóng thích lãnh mang ngập trời, khí tức cuồn cuộn phóng ra ngoài, bước chân đạp mạnh, khiến chiến thiên chấn động, không cần nói nhiều, chỉ có chiến thắng Lâm Phong, hắn mới có thể rửa sạch được sỉ nhục. Lần trước Lâm Phong đột nhiên ra tay với hắn, đại thế chi lực cùng với tử vong chi ý làm hắn trở tay không kịp, nhưng nếu đường đường chính chính chiến đấu, hắn không cho là mình sẽ yếu hơn Lâm Phong. Huyết mạch cuồn cuộn, gào thét không ngừng, mặc dù Tề Vũ Thần phẫn nộ, nhưng vẫn tỉnh táo như cũ, hắn sẽ không coi thường Lâm Phong, chiến lực của Lâm Phong mạnh mẽ bao nhiêu, trước mắt mà nói vẫn là một câu đố, hắn cũng không rõ ràng lắm. Âm thanh rầm rầm cuồn cuộn truyền ra, cuốn một bức tranh hư không xông vào bầu trời, sau đó quấn quanh người Tề Vũ Thần, đột nhiên thân thể Tề Vũ Thần đều được bức tranh Vũ Hồn màu vàng bao bọc, thân thể như ẩn như hiện, giống như tùy thời tùy chỗ biến mất vô ảnh, chui vào hư không.


- Oanh!


Tề Vũ Thần bước lên trước một bước, màn sáng màu vàng kim óng ánh xông về phía Lâm Phong, giống như muốn bao bọc Lâm Phong vào bên trong, hóa thành vực hư không, có thể lấy được vị trí thứ năm, thực lực Tề Vũ Thần tự nhiên cũng vô cùng cường đại, lúc trước chỉ khi hắn va chạm với mấy người mạnh nhất, mới có thể vừa chiến đấu, vừa phóng thích lĩnh vực Vũ Hồn, mà bây giờ có thể thấy được hắn rất coi trọng trận chiến này, mà đối với Tề Vũ Thần mà nói, trận chiến này chỉ được phép thắng, không được phép thua. Ma khí cuồn cuộn, gào thét bùng nổ, Lâm Phong không chút nào che giấu ma ý chi uy vô tận, lúc lĩnh vực ma cấm bùng nổ ra, lực lượng bá đạo cuồng mãnh ngăn cản lực lượng lĩnh vực hư không màu vàng bên ngoài, nhưng Tề Vũ Thần lại đạp lên trước một bước, ma cấm chi thổ giống như lùi bước. Lâm Phong tu luyện ma công còn cường đại hơn công pháp của Tề Vũ Thần, nhưng mà cảnh giới của hắn lại yếu hơn Tề Vũ Thần hai đại cảnh giới, Tôn Vũ tầng bảy và Tôn Vũ tầng chín có chênh lệch rất lớn, nhưng chỉ bởi vì Lâm Phong tu luyện Đế Kinh mới thể hiện ra rất ít yếu thế. Một âm thanh cuồn cuộn truyền ra, sau lưng Lâm Phong xuất hiện cuồng ma hư ảnh, gào thét với hư không, Ma sứ điên cuồng đến ma chi bá đạo càng cường thịnh, lực lượng lĩnh vực càng mạnh mẽ, khiến vực hư không không cách nào xâm nhập vào người Lâm Phong nửa bước. Cự phủ tinh khiết màu vàng hiển hiện trên đầu Lâm Phong, đây là Hiên Viên cự phủ, ngày xưa hắn nuốt Vũ Hồn Hiên Viên Phá Thiên mới đoạt được, bá đạo vô song, theo thực lực của Lâm Phong cùng với mấy lần tẩy lễ càng trở nên mạnh mẽ, hôm nay Hiên Viên cự phủ giống như búa lớn che trời vậy, treo trên đỉnh đầu Lâm Phong tăng phúc ma chi bá đạo. Trên người Lâm Phong, ma ý, cuồng ma chi phẫn nộ, Hiên Viên cự phủ đều mạnh mẽ bá đạo, giờ phút này trên người Lâm Phong chỉ có ý chí bá đạo, kẻ nào chống cự giết kẻ đó.


- Tôn Vũ tầng bảy có thể làm cho khí tức của mình đến mức độ này sao?


Trong lòng đám người run lên,công pháp tu luyện, thủ đoạn, Vũ Hồn của người này đều vô cùng cường đại, ba người hợp nhất, phách giả vô song. Con ngươi Lâm Phong cũng như người của hắn bá đạo, lạnh lùng, thâm thúy, ma đạo ý chí kinh khủng giống như muốn từ bên trong hai con ngươi kia phá thể mà ra. Lúc này, hai tay Tề Vũ Thần bên trong màn sáng hư không chấn động, lập tức bên trong màn sáng xuất hiện quang vân, thủ chưởng chấn động, lập tức kiếm hư không màu vàng chém về phía Lâm Phong, mỗi một kiếm hư không đều đạt tới công kích Tôn Vũ đỉnh phong.


- Đông!


Chân Lâm Phong bước lên trước, 600 đại thế xuất hiện, khiến kiếm hư không run lên, mà bàn tay Lâm Phong mãnh liệt đánh về phía trước, trong hư không giống như xuất hiện đại địa tù lao, giam cầm những chuôi kiếm đáng sợ kia. Lúc này, trên người Tề Vũ Thần cũng xuất hiện đại thế chi uy cuồn cuộn, cũng giống như Lâm Phong, 600 lần đại thế lôi cuốn kiếm hư không, bàn tay lại lần nữa chấn động phá vỡ tù lao.


- Bảy trăm!


Lâm Phong lại đạp một bước, bá thế càng thêm mạnh mẽ, bảy trăm thiên địa đại thế mang theo bá ý bá đạo vô tận, mà lúc này đây, không gian chỗ hai người giao phong giống như hoàn toàn kéo căng lên, tùy thời bạo nổ. Lông mày Tề Vũ Thần nhảy lên, bảy trăm đại thế lại mang theo bá ý vô tận rất đáng sợ.


- Đông!


Thiên địa run lên, đại thế chi lực giống như muốn màn sáng hư không màu vàng tan biến mất, lúc này đây, 800 đại thế!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp