- Chúng ta trở về!


Tề Vân Thịnh đứng dậy, bình tĩnh nói một tiếng, ngày đầu tiên lấy được chiến tích như vậy cũng coi như tạm được, nhưng không đáng phải cao hứng, bởi vì Vấn Thiên Bảo biểu hiện ra sức mạnh cường đại, cũng không chỉ có một mình Vấn Ngạo Phong, Vấn Thiên Bảo còn có hai người khác nữa cũng vô cùng lợi hại, bọn họ có khả năng tranh đoạt được 10 vị trí đầu. Mà Vấn Ngạo Phong đã sớm khóa chặt ba vị trí đầu, nếu để cho Vấn Thiên Bảo có ba người tiến vào 18 vị trí đầu, vậy Vấn Thiên Bảo nhất định sẽ trở thành một trong ba thế lực chưởng khống tiểu thế giới trong vạn năm rồi, thậm chí lấy được quyền chưởng khống tuyệt đối, giống như Tề Thiên Bảo hắn trong 10000 năm trước vậy. Người Tề Thiên Bảo đi từ hành lang khán đài ra ngoài, những người khác cũng dần dần tản đi, không ít người vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn. Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có mấy thanh niên đồng lứa nổi bật thực lực thật đáng sợ, nhất là đám người Vấn Ngạo Phong giết chết Tôn Vũ tầng chín một cách dễ dàng, không biết cái này có phải chiến lực cực hạn của bọn họ không nữa? Không biết chừng, chưa đến thời khắc mấu chốt bọn họ còn che giấu thực lực cũng nên. Có điều tất cả những thứ này đều không liên quan tới Lâm Phong, sau đó hắn theo mọi người trong Tề Thiên Bảo đi ra quảng trường chiến đài, trong đêm tối, Mục Doãn đứng một bên chờ đợi. Sau khi Tề Vũ Thần nhìn thấy Mục Doãn, bên trong con ngươi hiện lên một đạo hàn mang sắc bén, lạnh lùng nói:


- Ngươi ở nơi này làm gì?



- Đại nhân đã ban thưởng Doãn nhi cho ta rồi.


Lâm Phong bước tới trước mặt Tề Vũ Thần, đi tới bên cạnh Mục Doãn, con ngươi sắc bén đảo qua Tề Vũ Thần, trong đêm tối, Lâm Phong rõ ràng có thể cảm nhận được sát ý trong mắt Tề Vũ Thần. Tề Vũ Thần phất tay áo bỏ đi, tạm thời không để ý tới Lâm Phong cùng Mục Doãn.


- Doãn nhi, chúng ta đi thôi!


Lâm Phong thấp giọng nói, trên đường cũng không nói gì thêm, sau đó, một hàng người lóe lên đi về phía trước, trở lại khu vực Hoãn Trùng mà Tề Thiên Bảo đã bố trí, rồi dẫn Mục Doãn vào trong gian phòng của mình.


- Lâm Phong, ngươi.


. . Đôi mắt xinh đẹp của Mục Doãn nhìn Lâm Phong, truyền âm mở miệng, nàng muốn xác định, Lâm Phong có thật không bị khống chế hay không?


- Ừ.


Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức trong mắt Mục Doãn lóe lên ý cười, cũng may, Lâm Phong không bị Tề Thiên Bảo khống chế, không biết Lâm Phong làm như thế nào mà thoát được?


- Doãn nhi, ngươi đi lên giường nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay ngươi tạm thời ở bên cạnh ta vậy?


Lâm Phong cau mày nói, hôm nay xem như hắn đã trở mặt hoàn toàn với Tề Vũ Thần rồi, có điều hắn ta sẽ không đơn giản buông tha cho mình và Doãn nhi đâu? Chính mình còn đỡ một ít, nhưng thực lực của Doãn nhi tương đối thấp, nếu như trúng kế của Tề Vũ Thần, thì không đường có thể trốn rồi. Lâm Phong rất muốn thu Doãn nhi vào trong Ngọc Hoàng cung, nhưng hôm nay, thân phận của hắn vô cùng đặc thù, hắn đã là người bị khống chế, nếu như Doãn nhi bỗng nhiên biến mất, đối phương hiển nhiên sẽ biết trên người hắn có bảo vật có thể giấu người, đến lúc đó Vũ Hoàng áo tím sẽ mở miệng hỏi hắn, lấy thân phận bị ‘ khống chế ’ của hắn hầu như không có cách nào tự bào chữa được, cho nên hiện tại, hắn chỉ có thể để Doãn nhi đi theo bên cạnh. Sắc mặt Mục Doãn hơi ửng đỏ, mặc dù Lâm Phong nói giữa bọn họ đã có quan hệ, nhưng đây chẳng qua vì Lâm Phong muốn cứu nàng mà thôi, lần này hai người cùng ở một phòng, Lâm Phong lại bảo nàng lên giường nghỉ ngơi, nàng tự nhiên sẽ cảm thấy ngại ngùng trong lòng, nhưng vẫn gật đầu nằm trên giường nghỉ ngơi, nhưng nội tâm vẫn không bình tĩnh được. Lâm Phong ngồi trên mặt đất, canh giữ trước giường, Doãn nhi là một thiếu nữ thiện lương như vậy, hắn thật sự không đành lòng nhìn nàng ấy bị Tề Thiên Bảo hãm hại, không biết phải làm như thế nào mới có thể cứu nàng ra ngoài được? Thực lực, tất cả phải lấy thực lực để nói chuyện, bởi vậy Lâm Phong trực tiếp chìm vào trong mộng cảnh, tiếp tục khổ tu trong mộng, không ngủ không nghỉ, chỉ vì muốn cường đại lên, trong mộng cảnh tu luyện còn có một chỗ tốt đó chính là mộng, là giấc ngủ, cho dù tu luyện rất lâu cũng sẽ không biết mỏi mệt, hắn có thể tu luyện không biết ngày đêm. Ban đêm ở đây thật sự hơi yên tĩnh, giờ khắc này, ở trên hư không có một đạo hắc ảnh đang đứng đấy, bóng đen này giống như hoàn toàn dung nhập vào trong bóng tối, tựa hồ không ai có thể phát hiện được sự hiện hữu của hắn.


- Tâm tính cũng không tệ, có điều lại bị Tề Thiên Bảo khống chế, nếu để ta đi mở miệng với những người kia, ngược lại có chút phiền phức.


Bóng đen âm thầm nói trong lòng, mà giờ khắc này, ánh mắt hắn hơi chậm lại, chỉ thấy ở phía dưới, có mấy người đang làm gì đó ở giữa viện.


- Hả?


Bóng đen khẽ nhíu mày lại, giờ khắc này, ở trong sân nhỏ kia, Tề Vũ Thần đang nói chuyện với Kim Thần Quân, hai người dần dần đi tới, rời xa sân nhỏ kia đi về phía xa xa. Mà sau khi bọn hắn rời đi, lại có một đạo thân ảnh vô thanh vô tức tiến đến, đi về phía căn phòng của Lâm Phong. Ánh mắt Tề Vũ Thần liếc nhìn người bên cạnh một cái, lập tức bên trong con ngươi lóe lên ý cười, Lâm Phong dám đối nghịch cùng hắn, không biết sống chết, hắn muốn để Lâm Phong biết được, thân là người dòng chính Tề Thiên Bảo, hắn có thể vận dụng năng lực đơn giản bóp chết hắn, còn Mục Doãn, nàng ta nhất định sẽ phải hối hận! Trong hư không, bóng đen thấy một màn này, thân thể hơi hạ xuống một chút, cách căn phòng của Lâm Phong không quá xa, mà lúc này, thân ảnh kia đã lẻn tới bên ngoài căn phòng của Lâm Phong, có điều hắn không đi vào, chỉ điều động từng sợi pháp tắc chi lực thâm nhập vào trong phòng.


- Pháp tắc đi vào giấc mộng?


Trong hư không, bóng đen lộ ra một tia thú vị, pháp tắc chi lực của người này dĩ nhiên là mộng, nếu giờ phút này, Lâm Phong mà biết tất nhiên sẽ hết sức kinh ngạc, thậm chí có một cường giả Vũ Hoàng tu luyện công pháp cùng loại với hắn để đi đối phó hắn, hơn nữa đối phương tu luyện ra pháp tắc chi lực.


- Hả?


Nhưng vào lúc này, bóng đen trong hư không lại ngẩn người, hắn cảm thấy mặt đất trong một góc hơi nhúc nhích, mà cảm giác nhúc nhích này cũng đi về chỗ gian phòng của Lâm Phong.


- Thú vị.


Bóng đen cười nhẹ trong lòng, không nghĩ tới tối nay sẽ gặp một màn thú vị đến như thế, nhưng rốt cuộc ai mới là địch, ai là bạn?


- Đi vào giấc mộng!


Tên ẩn nấp bên ngoài gian phòng của Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, lập tức pháp tắc mộng bay đến trên người Lâm Phong, vô thanh vô tức, thậm chí vào giờ phút này, Lâm Phong còn không biết mình đã lâm vào trong mộng cảnh tầng hai, hơn nữa mộng cảnh tầng một là pháp tắc chi lực đã cho hắn đi sâu vào giấc mộng. Cường giả kia lén đi tới đẩy cửa phòng ra, trực tiếp đi vào trong phòng Lâm Phong, thấy Lâm Phong yên lặng ngồi ở đó, cười lạnh một tiếng, một tên Tôn Vũ tầng bảy mà để một Vũ Hoàng như hắn tới giết đã quá xem trọng hắn ta rồi, đương nhiên, Tề Vũ Thần cũng vì muốn ra tay trong lặng yên không một tiếng động, mới để hắn ra tay, pháp tắc chi mộng làm cho Lâm Phong rơi vào tầng sâu trong mộng, rồi đánh chết hắn!


- Vĩnh viễn ngủ say đi.


Cường giả lén tiến vào kia lạnh như băng nói, nhưng ngay giờ phút này, ánh mắt hắn trì trệ lại.


- Oanh Tạch.

..! Một đạo lực lượng đáng sợ đâm thẳng trái tim của hắn, mà thân thể Lâm Phong bị đại địa bao trùm, cả căn phòng bắt đầu sụp xuống, nhưng có một tay kéo Lâm Phong vào, lập tức đưa hắn rời đi. Thiện Mộng Vũ Hoàng sững sờ, một cường giả Vũ Hoàng , hơn nữa lại am hiểu lực lượng pháp tắc đại địa. Vũ Hoàng , hắn không nắm chắc có thể chiến thắng, cho nên đôi mắt của hắn nhìn thoáng qua Mục Doãn, lập tức thân thể lóe lên rời khỏi nơi này. Mục Doãn kia lưu lại cho Tề Vũ Thần tự mình xử trí đi, nơi đây làm ra động tĩnh lớn như vậy đến, rất nhanh sẽ bị cường giả Vũ Hoàng trong phủ đệ cảm giác được, mà hành động lần này của hắn là âm thầm, không thể để cho mọi người phát hiện, cho nên hắn lựa chọn lập tức rời đi. Quả nhiên, khi hắn nháy mắt rời đi, từng đạo cường giả phá không mà đến, gian phòng của Lâm Phong đã sụp đổ không còn hình dạng, mà bản thân Lâm Phong lại biến mất không thấy. Sắc mặt Vũ Hoàng áo tím nhìn không được tốt cho lắm, Lâm Phong bị bắt đi ngay trong địa bàn của Tề Thiên Bảo, ai to gan dám làm vậy?


- Ông!


Cuồng phong xẹt qua, Vũ Hoàng áo tím truy đuổi theo hướng Thiện Mộng Vũ Hoàng rời đi, bởi vì sau khi rời đi Thiện Mộng Vũ Hoàng đã để lại khí tức nên bị truy tung. Tề Vân Thịnh thấy một màn này khẽ nhíu mày, lập tức quát vào hư không.


- Tề Vũ Thần, tới gặp ta!


Tề Vân Thịnh bước ra ngoài, hắn không đuổi bắt Vũ Hoàng am hiểu lực lượng pháp tắc mộng, mà đi truy kích người có khí tức đại địa kia, rất nhanh, Tề Vân Thịnh bước tới một nơi bên ngoài phủ đệ, lông mày nhíu thật chặt, khí tức đến đây đã hết giống như đã bị người khác xóa sạch vậy. Lúc này, một nơi cách nơi này xa hơn, Vũ Hoàng mang theo Lâm Phong xuất hiện nơi đây, bất luận như thế nào hắn cũng phải mang Lâm Phong ra ngoài, mặc kệ Lâm Phong có bị người ta khống chế hay không, nếu như thật sự bị khống chế, hắn chỉ có thể từ từ suy nghĩ biện pháp giúp hắn cởi bỏ sự khống chế này. Mà đêm nay vận khí không tệ, Vũ Hoàng thành công mang Lâm Phong ra ngoài, nhưng mà Vũ Hoàng không nghĩ tới, giờ phút này Lâm Phong giống như lâm vào ngủ say, không cách nào tỉnh lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play