Sau đó, các võ tu Thanh Đế Sơn ngồi xuống, những người đi cùng Tề Vân Thịnh là bằng hữu mà hắn kết giao ở Thanh Đế Sơn, có thể trở thành võ tu Thanh Đế Sơn tương lai đều có thể có đại khí vận, kết giao lẫn nhau là chuyện bình thường, mà chư vị cường giả trung niên đi săn giết tiểu thế giới cũng tới, người này tên Tề Vân Kiêu cùng thế hệ với Tề Vân Thịnh, tự mình tới tiếp đón võ tu Thanh Đế Sơn.
Lúc này, không chỉ có Tề Thiên Bảo đến, người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng dần dần đến rồi, hơn nữa, mỗi một phương của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đều có võ tu trong Thanh Đế Sơn, trong các thời kỳ, bọn hắn đều có rất nhiều thanh có thiên phú, tự nhiên sẽ có người có được cơ duyên tiến vào Thanh Đế Sơn tu luyện, nhưng người có địa vị rất cao ở Thanh Đế Sơn thì có rất ít. Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo bao gồm Tề Thiên Bảo, Tư Không Thiên Bảo, Vấn Thiên Bảo, Cổ Thiên Bảo, Hạ Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, Lôi Phạt Tiên Cung, Đại Chu Tiên Cung, Vạn Hóa Tiên Cung; những thế lực này trong chín đại chủ thành nắm giữ quyền nói chuyện tuyệt đối, vậy mà lúc này người ngồi ở vị trí của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo lại hầu như không phải người của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, mà là võ tu Thanh Đế Sơn, hoặc cường giả của thế lực lợi hại. Khu vực Thanh Đế Sơn rộng lớn vô tận, mà chủ thành của cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo chỉ là một góc trong đó mà thôi.
- Vũ Thần, tý nữa sẽ có rất nhiều tiền bối trong Thanh Đế Sơn đến, ngươi hộ tống ta tới đó yết kiến, để các vị tiền bối có ấn tượng sơ bộ với ngươi.
Tề Vân Thịnh mở miệng nói với Tề Vũ Thần, trên mặt Tề Vũ Thần lộ ra vẻ vui mừng, khẽ khom người với Tề Vân Thịnh.
- Đa tạ thúc phụ!
Lâm Phong đứng trên khán đài bên cạnh, liếc nhìn đám người, thầm nghĩ trong lòng:
- Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo này tranh đoạt quyền khống chế tiểu thế giới không chỉ trận đấu giữa bọn họ, đồng thời còn quan hệ đến Thanh Đế Sơn, hơn nữa có cơ hội đưa đệ tử môn hạ của chính mình vào bên trong Thanh Đế Sơn, trở thành võ tu Thanh Đế Sơn, là một lần kỳ ngộ trọng đại, giống như việc cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo đánh cờ, khó trách thanh thế lại lớn như vậy?
Ánh mắt hắn nhìn về bốn phía quảng trường rộng lớn, giờ phút này xung quanh đều là bóng người, thậm chí Lâm Phong nhìn thấy không ít thân ảnh quen thuộc trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Ở nơi Tư Không Thiên Bảo, có trung vị Hoàng lúc ấy chặn giết bọn họ, tên Tư Không Trường Minh; ở phía Cổ Thiên Bảo, Lâm Phong thấy Cổ Lực; phía Hạ Thiên Bảo, có Hạ Thiên Phàm nổi bật bất phàm; Lôi Phạt Tiên Cung, có Sứ Giả đại nhân thủ hộ thông đạo tiểu thế giới; Vạn Hóa Tiên Cung, Lâm Phong thấy Kiều Xích Phong; Đại Chu Tiên Cung, có Chu Thiên Nhược cùng với Chu Thiên Khiếu ngày xưa miệt thị hắn. Những người này đều là thanh niên đồng lứa trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, cho nên ngày xưa tiến vào trong tiểu thế giới tiến hành lịch lãm rèn luyện, khó trách lại bất hòa với nhau, ngay cả bản thân cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng ngươi lừa ta gạt, cho nên những hậu bối kia tự nhiên khó có thể hòa thuận. Ánh mắt Lâm Phong còn nhìn chăm chú về phía Tư Không Thiên Bảo, dù sao lúc trước người giết bọn hắn ngoại trừ Tề Thiên Bảo, còn có Tư Không Thiên Bảo, nhưng cũng may trong Tư Không Thiên Bảo cũng không có bóng người quen thuộc. Giờ phút này, Vũ Hoàng cũng tới nơi đây, nhìn giống như người bình thường trà trộn vào đám đông, không lộ ra chút thu hút nào, ánh mắt hắn nhìn về phía Tề Thiên Bảo, lúc hắn nhìn thấy thân ảnh Lâm Phong không khỏi hơi đau lòng, không chỉ có Lâm Phong, Bát Nhã, Ly Hận, Hình Chiến còn có Viên Phi cũng ở đó, trong mắt bọn hắn lộ ra coi thường, thủ hộ khán đài Tề Thiên Bảo, hiển nhiên đã bị Tề Thiên Bảo khống chế rồi.
- Đều là lỗi của vi sư.
Trong lòng Vũ Hoàng giống như bị kim châm đau đớn, cảm thấy thẹn với mọi người, nhất là Lâm Phong, vì bảo vệ hắn mới rơi vào trong tay Tề Thiên Bảo. Một lát sau, hư không xa xa, có mây tầng phiêu động, sau đó một hàng thân ảnh nhẹ nhàng đi tới, mà hai người đi đầu đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, cả hai đều có tiên phong khí, chân đạp thanh liên, phía sau hai người còn có vài đạo thân ảnh cường giả đi theo.
- Nghịch Trần Vũ Hoàng đến rồi!
Thần sắc mọi người đọng lại, trong hai người cầm đầu kia, có một người là cường giả Thanh Đế Sơn, tên Nghịch Trần Vũ Hoàng . Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo và võ tu Thanh Đế Sơn đều đứng dậy, lập tức không chỉ có bọn hắn, người đi theo cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng đều nhao nhao đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Nghịch Trần Vũ Hoàng của Thanh Đế Sơn.
- Nghe nói tu vi của Nghịch Trần Vũ Hoàng đã đến thượng vị Hoàng, thực lực sâu không lường được, thuộc về nhân vật đại năng trong Thanh Đế Sơn, nói một không hai, nắm giữ địa vị cực cao.
Trong đám người có người nghe nói Nghịch Trần Vũ Hoàng sẽ đến, cũng biết rõ một ít nội tình trong đó, ánh mắt nhìn Nghịch Trần Vũ Hoàng lộ ra vẻ tôn kính, trong khu vực Thanh Đế Sơn, thượng vị hoàng đã vô cùng khủng bố rồi, được vạn chúng kính ngưỡng, cường giả Đại Đế có thể mở ra một khu vực, trở thành vua của một phương, Thanh Đế Sơn do Thanh Đế mở ra rất nhiều năm về trước, cũng ảnh hưởng đến mảnh địa vực này vô số năm, khiến Thanh Đế Sơn trở thành khu vực thánh địa, mà võ tu Thanh Đế Sơn cũng được trao ý nghĩa đặc thù!
- Nhưng người bên cạnh Nghịch Trần Vũ Hoàng là ai vậy?
Chẳng lẽ cũng là nhân vật đại năng của Thanh Đế Sơn sao? Đám người thầm nghĩ trong lòng, người bên cạnh Nghịch Trần mặc một bộ trường bào màu đen, làm cho người ta cảm giác sâu không thấy đáy, mỉm cười đứng trên hư không, mặc dù đứng bên cạnh Nghịch Trần Vũ Hoàng , nhưng người khác cũng không có khả năng bỏ qua sự hiện hữu của hắn. Hơn nữa, võ đạo luôn lấy thực lực luận bối phận, người này có thể sóng vai đi với Nghịch Trần Vũ Hoàng, hiển nhiên thực lực và địa vị cũng tương đương với Nghịch Trần Vũ Hoàng rồi, hẳn là một vị cường giả đại năng, nhưng không biết có phải người Thanh Đế Sơn hay không?
- Vũ Thần, chúng ta đi!
Tề Vân Thịnh đi bộ ra, không dám ngự không, chỉ đi trong trong hành lang, chậm rãi đi tới chỗ thân ảnh trong hư không kia, hiếm khi Nghịch Trần Vũ Hoàng xuất hiện ở địa vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo. Tề Vân Thịnh cùng võ tu Thanh Đế Sơn mang theo Tề Vũ Thần đi về nơi trung tâm, không chỉ có hắn, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo có võ tu Thanh Đế Sơn cũng đi ra, đi về nơi mà Nghịch Trần Vũ Hoàng đáp xuống.
- Vãn bối cung nghênh Nghịch Trần Quân!
Mọi người đồng loạt khom người, lộ ra vẻ đặc biệt khách khí, trong Thanh Đế Sơn, Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng là thượng vị giả, hết sức quan trọng, còn một chữ Quân trong đó là tôn xưng, giống như Kim Thần Quân, Mê Thần Quân, kì thực bọn họ là Kim Thần Vũ Hoàng cùng với Mê Thần Vũ Hoàng !
- Không cần làm đại lễ lớn như vậy!
Nghịch Trần Vũ Hoàng lạnh nhạt cười nói.
- Nghịch Trần Quân, đứa nhỏ Ngạo Phong này đi theo người, có nghe lời không?
Một vị cường giả Vũ Hoàng của Vấn Thiên Bảo cười hỏi, lập tức khiến mọi người thầm mắng lão hồ ly. Lúc trước, Vấn Ngạo Phong được Nghịch Trần Vũ Hoàng coi trọng thu làm đệ tử, hơn nữa Nghịch Trần Vũ Hoàng cũng vô cùng yêu thích hắn, khiến cho Vấn Thiên Bảo càng ngày càng đắc thế, cho rằng lần này có thể vượt qua các Tiên Cung Thiên Bảo khác. Giờ phút này, người Vấn Thiên Bảo nhắc tới Vấn Ngạo Phong muốn gần gũi với Nghịch Trần Quân hơn.
- Ngạo Phong rất có thiên phú, lần này hắn nhất định sẽ tỏa sáng.
Nghịch Trần Quân cười nói, tựa hồ có chút thỏa mãn đối với Vấn Ngạo Phong.
- Vậy vãn bối yên tâm rồi.
Cường giả bên Vấn Thiên Bảo khẽ khom người, lập tức nhìn về Vấn Ngạo Phong sau lưng Nghịch Trần Quân cười nói:
- Ngạo Phong, còn không mời Nghịch Trần Quân đến ghế của Vấn Thiên Bảo.
Vấn Ngạo Phong sau lưng lập tức phản ứng lại, tiến lên một bước, nói với Nghịch Trần Vũ Hoàng nói:
- Sư tôn, mời!
- Ừ.
Nghịch Trần Vũ Hoàng mỉm cười, lập tức nói với hắc y nhân bên cạnh.
- Thần Vũ Quân, mời!
Hắc y nhân trầm mặc không nói gì, đi theo Nghịch Trần Vũ Hoàng, đi về chỗ Vấn Thiên Bảo, từ đầu đến cuối Vấn Thiên Bảo cũng chưa cho người khác có cơ hội mở miệng, khiến cho ánh mắt mọi người cứng ngắc lại, Vấn Thiên Bảo lợi dụng cơ hội thật tốt.
- Thần Vũ Quân này là người phương nào?
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, nhìn Nghịch Trần Vũ Hoàng đối với hắn có chút khách khí, không biết hắn có thân phận gì? Xem ra đối phương hẳn là cường giả một phương rồi. Tề Vân Thịnh trở lại khán đài của Tề Thiên Bảo, mở miệng nói với Tề Vũ Thần.
- Ngươi cũng thấy đấy, Vấn Thiên Bảo bởi vì có Vấn Ngạo Phong, mới khiến cho địa vị của Vấn Thiên Bảo trong Thanh Đế Sơn khác với mấy thế lực khác, cho nên cơ hội lần này ngươi phải nắm thật chắc, tranh thủ làm cho Nghịch Trần Vũ Hoàng coi trọng ngươi!
- Ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực!
Tề Vũ Thần gật đầu đáp, lúc này, đám người Nghịch Trần Vũ Hoàng đã đi đến chỗ của Vấn Thiên Bảo, lập tức không ít đại thế lực bên ngoài cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo nhao nhao tiến đến chỗ của Vấn Thiên Bảo bái phỏng, khiến cho chỗ của Vấn Thiên Bảo cực kỳ náo nhiệt, càng khiến những người khác trong Tiên Cung Thiên Bảo không hài lòng, nhưng cũng không thể làm gì được. Đợi đến lúc những thế lực kia nhao nhao rời đi, Nghịch Trần Vũ Hoàng cùng Thần Vũ Vũ Hoàng mới ngồi lên chủ vị, Nghịch Trần Vũ Hoàng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Thần Vũ Vũ Hoàng đang tìm kiếm ai đó trong đám người, không khỏi cười hỏi:
- Thần Vũ Quân, ngươi thấy những thanh niên đồng lứa trong một góc của khu vực Thanh Đế Sơn như thế nào?
Trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng ẩn chứa sự sắc bén, đảo mắt qua từng người thanh niên, khi ánh mắt của hắn rơi vào chỗ của Tề Thiên Bảo, đôi mắt lập tức ngưng lại, đã tìm được, thật sự ở chỗ này !
- Không tệ!
Trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng hiện lên ý cười, ý cười này khiến cho ánh mắt của Nghịch Trần Vũ Hoàng trì trệ lại. Trên đường tới đây, gia hỏa này một mực lạnh lùng, vậy mà giờ phút này lại tươi cười như vậy. Lúc này, chỗ của Tề Thiên Bảo, Lâm Phong khẽ chau mày, lập tức đôi mắt nhìn về phía Vấn Thiên Bảo, lại nhìn thoáng qua hai người Nghịch Trần Vũ Hoàng cùng Thần Vũ Vũ Hoàng đang ngồi trên vị trí cao kia, vì sao vừa rồi hắn cảm giác có người ở chỗ đó đang nhìn mình vậy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT